Đi vào lãnh địa của mình Tiểu Báo Tử liền đáp thân hình xuống, đi qua trên thảo nguyên rộng lớn, cùng nhau đi tới, nhìn cảnh tượng gió thổi cỏ lay bò dê thấp thoáng, cũng rất thẩm mỹ, đi một đoạn đường, rất xa liền trông thấy lãnh địa của mình rồi.
Đang chuẩn bị thả người, vận khởi cương khí quay trở lại lãnh địa của mình, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng kiếm rít cực kì thê lương, sau đó, một cổ uy áp cường đại đánh thẳng tới.
- Lý Tú, ngươi trốn cũng không được đâu, hôm nay Yên Phi ta tất phải lấy tánh mạng ngươi!
Thanh âm cuồn cuộn như sấm mà đến!
Tuy không rõ xảy ra chuyện gì nhưng Tiểu Báo Tử lại biết Yên Phi đang đuổi giết Lý Tú.
Tiểu Báo Tử nhíu chặt hai hàng chân mày lại, bởi vì bất kể là ai đuổi giết ai, việc này cũng không có đạo lý.
Yên Phi là Tây Trữ Vương thế tử, là con riêng của Tấn đế trong truyền thuyết, đương nhiên, người tung ra cái tin vịt này là Tiểu Báo Tử, nói theo thân phận thì tựa hồ tôn quý hơn Lý Tú một chút, nhưng nếu nói đúng ra thì Lý Tú lại cao hơn Tây Vũ Vương thế tử này nhiều.
Yên Phi chỉ là một tôn thất, nhàn tản tôn thất, nếu như không phải có một thân tu vị cường đại thì chỉ sợ hiện giờ còn nằm dưới sự che chở của Tây Trữ Vương, sống như người bình thường, ở trước mặt thường nhân, còn miễn cưỡng có thể lộ ra uy phong tôn thất của hắn nhưng gặp phải cường giả như Tiểu Báo Tử thì cũng chỉ có thể cúi đầu, hơn nữa, hạn chế của triều đình đối với tôn thất vẫn rất nhiều, so với người bình thường mà nói, càng thêm không tự do.
Mà Lý Tú thì sao?
Là con trai trưởng của Bình Châu Lý thị, cho dù tu vị không cao, chỉ là người bình thường, cũng có cơ hội trở thành gia chủ của Bình Châu Lý thị, cho dù vận khí không tốt, không làm được lão đại của Bình Châu Lý thị hắn cũng sẽ nắm được một bộ phần quyền lực trong Lý thị, vô luận là là độ tư do hay là lực lượng nắm trong tay, cũng không hề ít hơn so với Yên Phi.
Giờ Yên Phi tuy rằng vì bản thân tu vị cường đại, nhận được sự thưởng thức của Tấn đế, đã có được lực lượng mà tôn thất nhàn tản bình thường khó có thể bằng được, nhưng Lý Tú cũng là thiếu niên cường giả, vị lai chi tình hào quang vạn trượng trên giang hồ, chung quy mà nói thì vẫn là thân phận của Lý Tú cao hơn một chút.
Yên Phi được hoàng đế ưu ái, lại có Thuần Dương pháp khí Bát Cực Linh Lung Tháp, danh tiếng trên giang hồ mặc dù nói là lần át Lý Tú, nhưng nói hắn ngàn dặm đuổi giết, muốn tiêu diệt Lý Tú thì Tiểu Báo Tử không tin được.
Bất quá giờ sự thật ở ngay trước mắt, hắn không thể không tin được.
Hai người vòng quanh hai đạo cương khí, bay vút trên không trung, tốc độ dù nhanh, nhưng trong mắt Tiểu Báo Tử lại không coi vào đâu, duy nhất khiến Tiểu Báo Tử cảm thấy ngoài ý muốn chính là chung quanh thân thể Yên Phi kia lại có tám đạo quang mang vờn quanh.
- Bát Cực Linh Lung Tháp, là Bát Cực Linh Lung Tháp!
Thanh Linh kêu lên.
- Tên ngu ngốc này, còn chưa triệt để luyện hóa, chỉ có thể sơ bộ ngự sử nó, hư mất của trời, thật sự là hư mất của trời ah!
Quả thật, là hư mất của trời!
Linh áp khổng lồ của Bát Cực Linh Lung Tháp tứ tán, không có chút quy luật, căn bản không thể nào ngưng tụ một chỗ, khiến cho toàn bộ sinh vật có Linh Giác linh mẫn trên thảo nguyên đều gà bay chó chạy, nếu Yên Phi này có bản lĩnh ngưng tụ linh áp của Bát Cực Linh Lung Tháp lại một chỗ, ngự sử được hoàn toàn Thuần Dương pháp khí thì thì Lý Tú căn bản không thể nào chạy được.
Ít nhất không thể chạy xa như vậy.
- Hai tên này đang làm trò gì vậy? !
Tiểu Báo Tử cười lạnh một tiếng, cũng không ẩn tàng thân hình, trực tiếp xoáy lên một đoàn Hỏa Vân, đuổi tới hai người, căn bản không thèm để ý đến linh áp tứ tán khắp nơi kia.
Hai người một đuổi một chạy trên không trung, đều là thất phẩm, đều là nhân vật có Linh Giác rất mạnh, Tiểu Báo Tử vừa mới bay lên, liền bị hai người phát hiện.
- Chu Báo, ngươi cái tên khốn này, rốt cuộc tìm được ngươi rồi, nhanh cứu cứu ta, Yên Phi tiểu tử này điên rồi, hắn thật sự điên rồi!
Lý Tú vừa thấy Tiểu Báo Tử liền vui mừng quá đỗi, một chút cũng không còn cái vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng trước kia nữa, đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng hắn bị tên điên Yên Phi kia dọa sợ rồi.
- Chu Báo, ngươi không nên xen vào chuyện của người khác. Đây là chuyện giữa ta và Lý Tú!
Trông thấy Chu Báo bay lên, thần sắc của Yên Phi biến đổi mãnh liệt, cũng kêu lên.
Đương kim trên đời bốn thiếu niên cường giả, chiến lực của Chu Báo được công nhận là mạnh nhất, đủ để sánh với bát phẩm đỉnh phong cường giả, thậm chí, giang hồ đồn đãi, trong thiên hạ cường giả hôm nay, dưới cửu phẩm, chiến lực của Chu Báo là đứng đầu, chuyện này tuy có chút khoa trương, bất quá cũng nói rõ được sự tôn sùng của người trong võ lâm đối với thực lực của Chu Báo.
Yên Phi cũng là thiếu niên cường giả, đã từng muốn thử khiêu chiến Chu Báo, bất quá lại vì một lời đồn không rõ nên chậm trễ, đợi đến sau khi lời đồn bị áp chế lại thì Chu Báo đã về tới lãnh địa của mình, không có cơ hội rồi.
Không nghĩ tới hôm nay lại đụng phải dưới tình huống như vậy.
Đây là tình huống hắn không muốn gặp nhất, mặc dù có Bát Cực Linh Lung Tháp nơi thân, nhưng đây dù sao cũng là một kiện Thuần Dương pháp khí, hiện giờ hắn cũng chỉ có thể đủ miễn cưỡng vận dụng, đối phó một thất phẩm cường giả còn có thể, nhưng đồng thời đối phó hai người, hơn nữa Chu Báo còn lấy chiến lực để trứ danh thì vẫn có chút cố hết sức.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.- Xen vào chuyện của người khác? Yến Đại thế tử, nơi này là lãnh địa của ta ah, ngươi ở trên lãnh địa của ta đánh giết bằng hữu của ta, ngươi nói ta có thể quản hay không? !
Tiểu Báo Tử cười lạnh một tiếng, hành hỏa địa khí khổng lồ quanh thân đột thịnh, cả người hóa thành một đạo hồng quang, vọt đến giữa hai người.
Oanh!
Một tiếng trầm đục, hai cổ khí kình khổng lồ đâm vào cùng một chỗ, Tiểu Báo Tử chỉ cảm thấy một cổ đại lực vọt tới, đánh bay hắn về phía sau.
Hừ
Chu Báo cười lạnh một tiếng, cương khí Cửu Long thần hỏa lóe lên trước ngươi, hóa giải toàn bộ kình khí xông tới.
Mà ở đối diện, Yên Phi lại bị lực trùng kích đánh bay về sau hơn mười dặm mới ngừng lại được, thần sắc liền trở nên khó coi.
Yên Phi gần đây tự cho mình rất cao, mắt cao hơn đầu, dù sao hắn tuy rằng tuổi trẻ, nhưng một thân tu vị đã đạt đến thất phẩm chi cảnh, cho nên, đối với Chu Báo nổi danh bên ngoài vẫn một mực tồn tại tâm tư muốn tranh chấp.