Thông Thiên Chi Lộ

Chương 296: Lấy nhỏ đổi to

Thấy Hiên thân ảnh Viên lão tổ biến mất khỏi thị tuyến, Ngụy Tác hớn hở lấy từ nạp bảo nang ra một tấm Ngân ti thảo thảm, trải xuống đất, ngồi lên rồi vẫy tay với Cơ Nhã, "Vợ ngoan, nào, mau ngồi xuống đây, ta có thứ này hay lắm cho nàng xem."

Dáng vẻ này của Ngụy Tác khiến Cơ Nhã biết Hiên Viên lão tổ đã đi, sẽ không trở lại ngay, nên nàng dở khóc dở cười ngồi xuống cạnh gã.

"Mau xem kìa!"

Ngụy Tác lấy nhanh ra một quyển tranh đưa cho Cơ Nhã.

"Chuyện đó..." Cơ Nhã mới mở ra xem đã trả lại, đỏ mặt tía tai, ném sách cho gã.

"Vợ chồng lâu rồi mà còn hổ thẹn thế hả." Ngụy Tác cực kỳ nhăn nhở cười hắc hắc, "Chúng ta xem mà học tập."

"Không, không bao giờ." Cơ Nhã trợn tròng trắng nhìn gã, giật quyển sách tranh về xé.

Hóa ra toàn là tranh nam tu nữ tu "Cảo lộ", tấm nào cũng có ảo quang, nam tu nữ tu trong đó còn động đậy, cực kỳ sinh động. Quan trọng là mỗi bức đều có chú giải. Bức này là Cẩm lý hấp thủy, bức này là Điện quang độc hỏa, còn có giới thiệu diệu thuật nam tu nữ tu tu luyện thủy hệ, hỏa hệ hành công thế nào mới đạt đến mức đó.

"A?" Thấy Cơ Nhã định xé, Ngụy Tác vội thu lại vào nạp bảo nang, "Vợ ngoan đừng xé, thứ này đem ra bán ít nhất cũng mấy nghìn linh thạch. Xem những thứ người ta mang theo lúc vào Hắc Mộc quần đảo là biết bảo bối cỡ nào."

"Huynh muốn xem cứ việc, đừng để muội thấy." Cơ Nhã đỏ mặt nhìn gã.

"Để nói sau nhé." Ngụy Tác cười hắc hắc, lấy ra một món thanh sắc pháp bảo như đĩa đèn dầu, đắc ý hỏi: "Vợ ngoan, chắc nàng không đoán ra là pháp bảo gì."

Cơ Nhã liếc xéo, "Có phải pháp bảo cảm ứng trong vòng mấy trăm trượng có tu sĩ ẩn mình không hả?"

"A?" Ngụy Tác trợn tròn mắt, lấy ra một viên thanh bạch sắc châu tử, "Ta chắc nàng không đoán ra pháp bảo gì."

Cơ Nhã hừ một tiếng, "Chẳng phải pháp khí phòng ngự kiểu linh quang sao. Kích phát xong sẽ hình thành một thanh bạch sắc linh quang quang tráo. Uy năng đạt đến linh cấp cao giai."

"Không phải chứ, cả việc đó cũng nhìn ra?"

Cơ Nhã phì cười, "Chiết quang pháp kính nhắm vào huynh suốt, những pháp bảo đó đã dùng rồi, muội đương nhiên biết."

"Xem ra không lấy thứ gì lợi hại thì không dọa được nàng." Ngụy Tác toát mồ hôi, đắc ý lấy ra một linh thạch đại đưa cho Cơ Nhã.

"Nhiều linh thạch thế hả!" Cơ Nhã hơi cả kinh, "Linh thạch đại này của ai? Vào Hắc Mộc quần đảo hung hiểm như thế, tu sĩ tham gia Hải liệp đại hội này không mang theo linh thạch mới đúng."

Trong linh thạch đại đựng toàn thượng phẩm linh thạch, tới ba nghìn mấy trăm viên, tương đương với ba mươi mấy vạn hạ phẩm linh thạch.

"Là của Âu Nhiên Mạnh, đại khái y không bao giờ ngờ rằng mình sẽ chết trong đó." Ngụy Tác đắc ý nói rồi thấy Cơ Nhã tựa hồ không có gì đặc biệt thì gã hơi kinh ngạc, "Thế nào, vợ ngoan, ngần ấy linh thạch không khiến nàng giật mình?"

"Có gì mà giật mình." Cơ Nhã bĩu môi, "Không nhiều linh thạch bằng huynh."

"Chuyện đó..." Ngụy Tác vò đầu bứt tai, nghĩ lại cũng đúng, linh thạch đại hiện tại của gã đã vượt bốn mươi vạn hạ phẩm linh thạch.

"Xem ra ta phải dùng đòn sát thủ." ThấyCơ Nhã đắc ý, Ngụy Tác lắc đầu lấy ra từng nạp bảo nang, trừ thi thể yêu thú thì đổ sạch ra ngoài.

"Oa ha ha ha ha!"

Cơ Nhã dở khóc dở cười vì nàng biết trướcNgụy Tác thu hoạch lần này cực kỳ kinh nhân, đệ tử tinh anh của các tông môn đó rất nhiều pháp bảo là linh cấp cao giai, thấy gã lấy ra hàng loạt cũng không khiến nàng kinh ngạc, nhưng Ngụy Tác lại giở nụ cười vang khiến người ta lạnh mình vốn là chiêu bài.

Bất quá khó trách, thu hoạch lần này quá kinh nhân, đổi lại là một phổ thông tu sĩ Phân niệm cảnh thì bỏ ngần này thứ ra cho xem, chắc đã ngất xỉu vì hưng phấn quá.

Tổng cộng có mười hai nạp bảo nang!

Vốn Ngụy Tác trong Hải liệp đại hội này gặp mười hai tu sĩ, nhưng như Âu Nhiên Mạnh và bốn tu sĩ Tử Vi tông thì trước đó có giết tu sĩ tông khác, mang theo nạp bảo nang của tông đó.'

Đại khái tính trước việc yêu thú thân hình khá lớn, sự săn được nhưng không đựng được, mười hai tu sĩ đều mang theo trung phẩm nạp bảo nang dung lượng tương đương với loại cấp thấp ba, bốn lần.

Trừ của Âu Nhiên Mạnh, các nạp bảo nang khác đều không có nhưng chỉ mười hai cái trung phẩm nạp bảo nang này mang đi bán cũng thu được ít nhất sáu, bảy nghìn hạ phẩm linh thạch một cái, cộng lại phải bảy, tám vạn hạ phẩm linh thạch.

Số pháp bảo nguyên lành cộng lại, trừ pháp bảo chiếc đèn của hồng sam tu sĩ có thể tìm ra tu sĩ ẩn mình và Như ý linh lung tháp có thể thuấn di thì lên tới ba mươi tám món.

Con số này không đặc biệt kinh nhân, vì đại đa số nạp bảo nang chỉ có hai, ba món, chỉ riêng tu sĩ Tử Vi tông sau cùng có khá nhiều.

Nhưng phẩm giai những pháp bảo đó khá kinh người.

Ba mươi tám pháp bảo này, trừ mười hai món linh giai trung phẩm, hai mươi sáu món còn lại, uy năng đều đạt đến linh giai thượng phẩm!

Cũng khó trách Hiên Viên lão tổ mặt dày thương lượng với Ngụy xem có chia bớt pháp bảo được không.

Nên biết Hải Tiên tông, Minh Nguyên tông, những đại tông môn thực lực cao hơn nhiều Thiên Nhất môn và Đông Dao thắng địa chi, linh giai thượng phẩm pháp bảo cộng lại cũng không hơn năm mươi món.

Lần này Minh Nguyên tông và Tử Vi tông, một bên cậu có cao thủ như Âu Nhiên Mạnh, một bên cậy có liên pháp tu sĩ, đều muốn làm thịt đối phương, không thì không mang theo ngần ấy cao giai pháp bảo.

Vì quyết giết đối phương, Minh Nguyên tông và Tử Vi tông dốc hết đại đa số linh giai thượng phẩm pháp bảo trong tông môn vào những đệ tử tinh anh vào Hắc Mộc quần đảo.

Hai tông môn không sao ngờ ràng Hải Tiên tông đột nhiên xuất hiện sát tinh như Ngụy Tác.

Ngần ấy linh giai thượng phẩm pháp bảo, pháp bảo linh giai trung phẩm trở xuống Ngụy Tác vốn có đều thành vô dụng.

Bôn lôi chùy của Kim bà bà, thậm chí Lục dương thần hỏa xoa, cả Âm mị nhận gã không đành ném đi, tìm mọi cách để sửa, Lục dương thần hỏa thuẫn chưa luyện chế xong... Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, trừ Hắc thủy liên, phi kiếm cánh cửa và Thanh tác ngân pháp trượng cùng Thực huyết pháp đao thì đổi hết.

Linh giai trung phẩm pháp bảo, vốn không dùng được, tiếp đó gã lại chọn trong hai mươi sáu món này những pháp bảo phòng ngự.

Hai mươi sáu linh giai thượng phẩm pháp bảo, có mười một món pháp bảo phòng ngự.

Viên ngọc trắng xanh, pháp bảo phòng ngự hình cành dương liễu mà Âu Nhiên Mạnh đã dùng, cùng một băng lam sắc ngọc bàn, ba món linh quang pháp bảo phòng ngự, toàn bộ được gã cho vào túi.

Ngụy Tác chọn một pháp bảo phòng ngự hình bạch sắc đoản côn trạng và một tấm thuẫn vuông màu đen cổ kính.

Hai món pháp bảo phòng ngự linh giai thượng phẩm đều có nét đặc biệt, bạch sắc đoản côn khi kích phát sẽ phát ra mười sáu băng trụ khổng lồ, có công hiệu ngăn cản và đông kết pháp bảo công kích của đối phương. Hắc sắc pháp thuẫn sau khi phát ra không cần điều khiển cực nhanh di chuyển quanh tu sĩ, giúp tu sĩ có thể khống chế pháp bảo phòng ngự khác.

Ba món linh quang loại pháp bảo phòng ngự, thêm hai món này, cả Hắc thủy liên, Ngụy Tác có sáu món pháp bảo phòng ngự đạt đến linh giai thượng phẩm, với tu sĩ khác là đủ rồi.

Nhưng xưa nay gã không hiềm pháp bảo phòng ngự nhiều, trong mấy món còn lại, chọn ra hai pháp thuẫn khá lớn rồi mới vừa ý dừng lại, chọn pháp bảo tiến công.

Liêm đao pháp bảo của Âu Nhiên Mạnh được gã lấy ra.

Trong nạp bảo nang của y loạn xạ, Ngụy Tác chưa kịp nhìn kỹ, chỉ riêng liêm đao pháp bảo gã từng thấy y thi triển, có thể tăng cường uy lực thuật pháp, đã đạt đến đạo giai trung phẩm.

Tiếp đó gã xem xét đế pháp bảo hình viên gạch ba cạnh của đệ tử Tử Vi tông. Điểm quan trọng nhất của pháp bảo hạng nặng này là phát ra sẽ biến thành hảo một tảng tinh kim, cộng thêm phi kiếm cánh cửa thì chưa biết chừng đối thủ nhìn thấy sẽ kêu nhĩ muội yêu càng to.

Gã lại chọn trong số pháp bảo tiến công hai món có phạm vi khống chế lớn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hai món pháp bảo này, một món là cái hộp đen của hồng sam tu sĩ, còn lại là bình hoa của thanh bào tu sĩ Minh Nguyên tông không mặc gì. Một món có thể bắn ra vô số hắc sắc âm phong tiễn, một có thể rải vô số thủy trụ từ trên không.

Pháp bảo loại này nhiều cũng không dùng hết, tính cả Hàn Vi Vi, gã cứ theo tiêu chuẩn một người ba món, lại chọn thêm năm pháp bảo.

Ngụy Tác chọn xong, còn lại mười hai món linh giai trung phẩm pháp bảo, pháp bảo tiến công linh giai thượng phẩm sáu món, phòng ngự bốn món.

Những thứ này gã không định chuyển hết cho Hiên Viên lão tổ, linh giai trung phẩm pháp bảo và những thứ gã đem ra đổi thì có thể. Nhưng pháp bảo phòng ngự và tiến công linh giai thượng phẩm ít nhất cũng giữ lại một nửa, vì có lúc mang ra trao dổi với tu sĩ khác lại hữu dụng hơn nhiều linh thạch. Chưa biết chừng lúc về Thiên Huyền đại lục sẽ mang cho hai đệ đệ đầu óc Đan giản kia để tăng cường thực lực.

Lần này, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã được trang bị toàn là linh giai thượng phẩm pháp bảo.

Ngụy Tác thử tính giá trị những thứ thu được lần này. Không tính không sao, tính xong gã giật mình. Dù một món linh giai trung phẩm pháp bảo bốn, năm vạn linh thạch, một món linh giai thượng phẩm pháp bảo mười vạn linh thạch thì tổng thu hoạch ít nhất cũng bốn trăm vạn linh thạch trở lên.

Còn chưa tính số yêu thú gã kiếm được và pháp y lấy được của các tu sĩ.

Pháp y của những tu sĩ này phần lớn là linh giai trung phẩm trở lên, Ngụy Tác vì không muốn tổn hại đến nên khi thi triển phi kiếm thì cố ý chọn chém để tránh chặt đứt làm đôi.

"Con bà nó chứ, đột nhiên thành bách vạn linh thạch hộ! Hải liệp đại hội mà cử hành hàng ngày thì tốt quá!" Tính toán là bị giá trị những thứ đó khiến cho giật mình, Ngụy Tác cảm thán