Thể Tôn

Chương 485: Khả năng lĩnh ngộ kinh người

Thủ ấn nói chung được chia làm hai loại: công và thủ, hay còn gọi là thủ ấn tấn công và thủ ấn phòng ngự. Thủ ấn được chia làm ba cấp bậc: cấp thấp, cấp trung, cấp cao. Nói chung, thủ ấn cấp thấp đều dùng trong linh khí, thủ ấn cấp trung dùng cho tiên khí dưới mức bát giai, thủ ấn cao cấp dùng cho tiên khí trên mức bát giai. Thủ ấn cấp thấp có thể sử dụng với tiên khí, linh khí của bản thân, nhưng thủ ấn cao cấp chỉ có thể dùng với tiên khí trên bát giai, bởi linh khí và tiên khí dưới mức bát giai không thể tiếp thụ được áp lực mạnh mẽ của thủ ấn cao cấp. Một khi người dùng sử dụng thủ ấn cao cấp cho tiên khí dưới mức bát giai tiên khí được tạo ra nhất định sẽ bị phá vỡ.

Thần thức Lôi Cương chìm vào trong đầu, lĩnh ngộ món quà tông sư Cổ Đạo tặng cho. Lúc này, trong đầu hắn có gần hai trăm thủ ấn, những thủ ấn này lơ lửng trong đầu Lôi Cương, chỉ cần thần thức của hắn chạm đến, quá trình diễn luyện thủ ấn sẽ hiện ra. Lôi Cương cảm nhận được toàn bộ những thủ ấn này xong, phát hiện, chúng cũng được chia theo ngũ hành. Hắn suy đoán, những thủ ấn này chắc hẳn phải được kết hợp cùng lúc với việc lĩnh ngộ các hành.

Lúc này, thần thức của Lôi Cương vây quanh một thủ ấn màu đỏ, thể xác bên ngoài của hắn đang nhắm nghiền mắt, đôi tay giơ lên, theo quá trình hình thành thủ ấn mà khẽ động.

Rất nhanh, Lôi Cương dựa theo quá trình diễn luyện thủ ấn chậm rãi khoa tay, có điều, rất khó để tạo ra thủ ấn. Sau một lúc vận dụng công phu, Lôi Cương mãi mới tạo thành thủ ấn này, nhưng hắn rất buồn bực, bởi tuy rằng làm theo quá trình diễn luyện thủ ấn màu đỏ nhưng hắn không thể tạo ra được chút hiệu quả nào. Lôi Cương suy nghĩ một lúc lâu sau, quyết định nhớ kỹ toàn bộ hai trăm thủ ấn này trước, chờ ngày sau sẽ sử dụng.

Lúc này, thần thức Lôi Cương lần lượt nhận biết hai trăm thủ ấn này, sau đó liên tục khoa tay diễn luyện từng thủ ấn, đến khi nhớ kỹ các bước, làm thành thạo rồi, hắn mới chuyển sang thủ ấn kế tiếp.

Tuy rằng chỉ có hai trăm thủ ấn nhưng Lôi Cương phải mất đến ba năm mới nhớ được hết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Nói là ba năm, nhưng so với các đệ tử Khí tông khác cũng chờ lĩnh ngộ thủ ấn thì chỉ là một khoảng thời gian ngắn mà thôi. Trong ba năm này chỉ có duy nhất một đệ tử lĩnh ngộ thành công thủ ấn đồng thời gia tăng tốc độ lên tứ tinh. Muốn qua được đợt kiểm tra vào Khí tháp, người tu luyện dưới tứ tinh chỉ cần lĩnh ngộ được thủ ấn sẽ dễ dàng đạt đến tứ tinh, có điều cái khó nhất chính là làm sao để lĩnh ngộ được thủ ấn.

Huyên Ương lúc này vẫn đang chìm trong lĩnh ngộ. Lúc đầu, hắn không ngừng luyện khí, đến khi luyện thành, lại vò đầu bứt tóc suy nghĩ. Người nữ tử kia cũng đang trầm tư, nhìn chằm chằm vật luyện chế chưa thành công. Tất cả các phòng xá nếu không phải đang than thở thì cũng là chửi bới, tức giận.

Ngày hôm đó, Lôi Cương hít một hơi, mở mắt. Tròn ba năm, hắn mới thành thạo cách tạo ra thủ ấn. Lôi Cương tự cản thấy bản thân vô cùng may mắn, nếu không có món quà tông sư Cổ Đạo lưu lại, nếu chỉ chờ bản thân tự lĩnh ngộ thủ ấn, thật chẳng biết đến năm nào tháng nào mới xong. Trong ba năm này, hắn đã học được thủ ấn, cũng đã lĩnh ngộ được rằng, thủ ấn dù thiên biến vạn hoá nhưng vốn dĩ cũng còn tuỳ thuộc vào người tạo ra chúng nữa. Nói cách khác, thực lực của mỗi người sẽ quyết định cường độ của thủ ấn. Mà sức mạnh của người tạo thủ ấn còn tuỳ thuộc vào khả năng lĩnh ngộ mỗi hành của người đó, ví như, thủ ấn hành hoả chính là sự gia tăng khả năng lĩnh ngộ hành hoả kết hợp với uy lực mạnh mẽ của thủ ấn mà thành.

Nghĩ đến đó, hai tay Lôi Cương nhanh chóng biến hoá, loáng cái đã tạo thành một thủ quyết. Trong khoảnh khắc đó, hắn đã tụ tập lĩnh ngộ hành hoả trong đôi tay, đến khi hợp nhất xong, một đốm lửa màu đỏ hình vòng cung bay ra khỏi tay hắn, nháy mắt biến mất trong không gian.

Lôi Cương chấn động, tuy rằng chỉ trong nháy mắt, nhưng đích thực hắn đã làm được. Lôi Cương kiềm chế sự vui mừng, điều khiển thần thức bao phủ đống nguyên liệu ít ỏi trước mặt. Chân hoả vừa xuất hiện trong tay, hắn liền bắt đầu luyện khí. Nửa canh giờ sau, hình dáng một thanh kiếm khổng lồ hiện lên trước mặt Lôi Cương, hắn kích động, nhanh chóng khoa tay tạo thành thủ quyết hành hoả, đánh vào giữa thanh kiếm còn chưa thành hình.

"Rắc…" Một âm thanh trong trẻo vang lên, Lôi Cương sửng sốt, thanh kiếm còn chưa thành hình nháy mắt đã bị nghiền nát. Hắn suy nghĩ trong chốc lát, đoán chắc hẳn phẩm cấp của thanh kiếm này quá thấp, còn thủ ấn lại quá mạnh nên mới phá vỡ phôi kiếm. Lúc này, Lôi Cương kích động, nhắm mắt lại, bắt đầu lĩnh ngộ.

Lôi Cương chưa hài lòng, có thể nói do hắn không thích dùng thủ ấn của người khác, muốn tự mình lĩnh ngộ các hành. Lúc trước không thể tạo ra thủ ấn, giờ làm được rồi, đương nhiên hắn muốn tự tay tạo ra thủ ấn của riêng mình.

"Nếu như kết hợp bốn hành "hoả, mộc, lôi, thổ" do chính ta lĩnh ngộ với thủ ấn rồi chờ đến giữa quá trình lĩnh ngộ bốn hành, ta sẽ biến đổi thủ ấn đã học được, liệu có thể tạo ra thủ ấn mạnh hơn hay không?" Lôi Cương nghĩ thầm. Hắn không tiếp tục tìm cách sáng tạo ra thủ ấn nữa, mà thử tách tất cả hai trăm thủ ấn, mỗi động tác của hắn đều có một ý nghĩa riêng.

Lúc này, Huyên Ương không ngừng khoa tay, thử tạo thành thủ ấn, nhưng hắn không may mắn như Lôi Cương, phải tự thân tìm tòi, nghiên cứu. Nữ nhân kia cũng đang trừng mắt nhìn phía trước, dường như đang tìm hiểu thủ ấn rốt cuộc là cái gì. Các đệ tử khác cùng tiến nhập với bọn họ, có người vẫn đang tập luyện khí, cũng có người đã bắt đầu lĩnh ngộ thủ ấn.

Ngày hôm đó, vị Vương sư huynh ở sâu trong phòng xá kia thầm mừng rỡ, ánh mắt rực sáng, bởi sau gần một trăm năm luyện tập, cuối cùng hắn đã tạo ra được thủ ấn rồi!! Tuy rằng chỉ thoáng qua, nhưng cũng đủ khiến hắn vô cùng kích động, cùng vui sướng. Hắn cẩn thận nhớ lại cách khoa tay lúc trước, rồi nhanh chóng làm lại, kết hợp nó với hành hoả trong lĩnh ngộ. Một luồng ánh sáng màu đỏ chợt loé lên. Lúc này, vị Vương sư huynh gắng kìm nén sự vui mừng, vội vã luyện khí, thử đưa thủ ấn vào trong lĩnh ngộ hành hoả.

Nháy mắt năm năm nữa đã qua.

Trong năm năm này, phòng xá của vị Vương sư huynh kia đã bị một gã đệ tử khác chiếm lấy, còn phòng xá của Lôi Cương vẫn đóng chặt cửa như trước. Nữ nhân bên trái lúc này đang vội vã khoa tay, ánh mắt ngời sáng, nàng ta khẽ quát lên một tiếng, một luồng ánh sáng màu đỏ chợt loé lên. Nàng ta mừng rỡ, vội vã khoa tay thực hiện những thủ quyết lạ lùng.

Huyên Ương đang nhanh chóng tạo ra các loại thủ quyết khác nhau, nhưng so với nữ nhân kia, trình độ của hắn kém hơn vài phần.

Vẻ mặt của người thanh niên của Luyện Hoả tông vô cùng khó coi, hắn kiểm tra xung qunah, nhìn các đệ tử đang tu luyện. Tất cả đều đang khoa tay tạo thủ quyết, kích động sự hiếu chiến của hắn. Hắn vốn luôn muốn nổi bật hơn người, từ nhỏ hắn đã cao ngạo, không coi ai ra gì. Tuy rằng không thể tiến vào quang mạc tầng thứ tư nhưng hắn vẫn cho rằng hắn không hề kém cạnh nàng kia. Từ lúc biết đến thủ ấn, hắn đều không ngừng khoa tay cố tạo thủ ấn, cùng lúc theo dõi xung quanh. Hắn tự thúc giục chính mình, muốn lĩnh ngộ ra thủ ấn trước những người kia. Khi nhìn thấy cửa phòng xá của Lôi Cương vẫn đóng im ỉm, người thanh niên này liền khẽ nhếch miệng cười cợt, châm chọc nói: "Con người dù sao vẫn chỉ là con người, lúc này có lẽ hắn vẫn còn đang tập luyện khí a."

Nếu như người thanh niên thấy được tình hình trong phòng của Lôi Cương, có lẽ sẽ khiếp sợ đến không thốt lên lời.

Chỉ thấy, trong phòng của Lôi Cương đầy những luồng ánh sáng bốn màu, tay hắn nhanh chóng khoa lên. Trong khoảnh khắc dường như hắn có thể tạo ra năm thủ ấn, từng đợt ánh sáng loé lên. Trong cả gian phòng xuất hiện thủ ấn hình vòng cung nhiều màu, thủ ấn này còn chưa kịp tan đi, Lôi Cương đã xuất ra mấy thủ ấn khác, tốc độ cực nhanh, khiến kẻ khác phải sững sờ. Tốc độ tạo ra thủ ấn cũng là một phần trong cách kiểm tra trình độ cao thấp của mỗi người tu luyện. Mà Ngũ hành thể tu Lôi Cương tu luyện vô cùng linh hoạt và mạnh mẽ, tuy rằng đây chỉ là phân thân của hắn, cũng là thân thể của Hoả Giao Vương, nhưng nhờ có sự vận dụng tài ba của Lôi Cương mà phân thân này trở nên linh hoạt khác thường.

Trong năm năm này, Lôi Cương tìm hiểu kỹ càng quy luật của thủ ấn. Từ bốn năm trước, Lôi Cương đã từng thử đợi đến khi gần tạo ra thủ ấn liền kết hợp thêm với lĩnh ngộ bốn hành, tạo ra một thủ ấn mới. Từ đó, hắn hiểu rõ, sức mạnh của thủ ấn được quyết định bởi cấp bậc của tầng tầng lớp lớp thủ ấn. Thủ ấn tông sư Cổ Đạo để lại cho Lôi Cương đại đa số có mười tầng chồng lên nhau. Hắn liền lợi dụng sự nhanh lẹ của bản thân mà tạo ra thủ ấn ba mươi tầng, uy lực không nói cũng có thể đoán được.

Đột nhiên, Lôi Cương ngừng tạo thủ ấn, lau mồ hôi trên trán. Hắn cảm thán, tốc độ tạo thành thủ ấn của hắn mặc dù nhanh nhưng chân khí trong cơ thể cũng tiêu hao rất nhanh. Đến khi Lôi Cương kiểm tra tu vi của bản thân liền sửng sốt. Lúc trước hắn vốn ở lôi kiếp, lúc này đã đạt đến đạo vương thiên giai. Lôi Cương thầm suy đoán, khi hắn tu luyện thủ ấn lẽ nào cũng là tu luyện các hành? Cẩn thận kiểm tra, hắn phát hiện, hắn không có đạo anh, nhưng ở trong trái tim có một người bé xíu to bằng ngón tay đang bay lơ lửng. Người này nhắm nghiền hai mắt, dường như đang ngủ say, Lôi Cương hiểu rõ, đấy chính là Hoả Hoàng.

Một lúc lâu sau, thần thức Lôi Cương huy động linh khí đã được luyện chế cẩn thận, hoà tan chúng rồi tiếp tục luyện chế. Lôi Cương muốn thử đưa thủ ấn dạng đơn giản vào luyện chế, xem liệu linh khí có thể kết hợp với một vài thủ ấn cấp thấp hay không.

Nửa canh giờ sau, một phôi kiếm xuất hiện trước mặt Lôi Cương, đôi tay hắn nhanh chóng khoa lên, từng đợt thủ ấn liên tục xuất hiện, tựa như từng luồng ánh sáng bắn vào trong phôi kiếm. Đến khi Lôi Cương nhận ra phôi kiếm đã bị nghiền nát, ánh mắt hắn sáng rực, khẽ quát một tiếng: "Hợp!!" Chỉ thấy phôi kiếm đột nhiên phát ra ánh sáng bốn màu, thân kiếm rung lên mạnh mẽ, một luồng linh khí ngũ giai thượng phẩm xuất hiện trước mặt Lôi Cương.

Lôi Cương nắm lấy linh kiếm, thần thức tiến vào bên trong đó, phát hiện gần một nghìn thủ ấn kết hợp với lĩnh ngộ bốn hành do hắn đánh ra đang chồng chất trong linh khí. Lôi Cương thoáng suy nghĩ, chân khí mạnh mẽ đi vào trong linh kiếm, chỉ thấy ánh sáng bốn màu vàng đất, tím, nâu, đỏ phát sáng rực rỡ, chiếu rọi cả căn phòng sáng như ban ngày. Vốn Lôi Cương muốn thử uy lực của linh kiếm nhưng sau khi kiểm tra kết cấu của căn phòng, Lôi Cương chỉ có thể nhẫn nại, sợ rằng nếu hắn chém xuống một kiếm, cả căn phòng này chắc chắn sẽ đổ sập.

Đặt linh kiếm bên cạnh, Lôi Cương suy nghĩ. Lúc này, tuy rằng hắn đã đạt được cấp đạo vương, thế nhưng chân khí trong cơ thể không thể kết hợp với nhiều thủ ấn cùng một lúc, xem ra, đã đến lúc cần gia tăng tu vi bản thân rồi. Nghĩ đến đây, Lôi Cương liền khoanh chân ngồi xuống, tiến vào tu luyện.