Giải quyết xong Nguyệt Khuyết Các khó khăn trước mắt, Tống Khuyết liền yên ổn tại Mai Trang toàn tâm toàn ý tu luyện.

Đêm đó, sai hạ nhân chuẩn bị một thùng nước lớn, tìm một gian phòng góc hẻo lánh, gần nhà vệ sinh, thằng này liền bắt đầu công cuộc luyện tủy gian nan.

Cả người dựa theo Lưu Ly Vô Cấu Thể thi triển ra một bộ động tác, chậm rãi, những lớp kình lực từ gân bắp sinh ra liền theo hắn cơ thể tứ chi hoạt động dần dần thấm ngược vào trong, kích thích lục phủ ngũ tạng tiết ra dư thừa tạp chất.

Sau cùng, đợi thân thể thông thấu, cái này luồng kình sẽ nhập vào cột sống, tẩm dưỡng tủy phát sinh thuế biến, trở nên càng thêm cô đọng, giàu có sinh cơ, hắn một thân máu huyết cũng sẽ trong giai đoạn này được tân sinh ra máu mới từ từ cho thay thế.

Đó là một đại công trình, không những tốn thời gian, đau đớn, còn cần rất nhiều bổ vật để cung cấp năng lượng cho bản thân lột xác. Nhưng giai đoạn trước mắt, Tống Khuyết còn đang đau khổ ôm nhà vệ sinh tống táng hết thảy tạp chất ra ngoài đây.

Đến sáng hôm sau, trải qua một đêm dài liên tục tháo cống đến bơ phờ xơ xác, hắn mới lết thân ra ngoài gào lớn đòi ăn.

Quá đói! Tống đại quan nhân cảm giác mình bây giờ có thể ắn hết một con trâu.

Thực sự Dương Mật cũng rất tri kỷ chuẩn bị cho hắn rất nhiều xương ống, thịt trâu để thằng này tẩm bổ.

Không màng hình tượng, như chết đói lâu ngày ăn uống ngấu nghiến hết hai chậu to, Tống Khuyết mới coi như lấp đầy được của mình bụng nhỏ.

Mới qua một buổi, nhưng hắn đã cảm thấy thân thể mình nhẹ nhõm đi rất nhiều, dường như lâu ngày không tắm rửa được gội sạch đi trên người một thân bùn ghét vậy cực kỳ nhẹ nhàng khoan khoái.

Lúc này, đang thư thái ngồi trong sân nghỉ ngơi uống trà đọc sách Tống Khuyết bỗng thấy Tả Mục dẫn theo hai chân xoắn quẩy lão Cao đến bái phỏng.

Nhìn thằng này bộ dáng tinh lực tiêu hao quá độ, hắn liền cười trêu:

“Cao huynh, hôm qua chơi vui vẻ chứ?”

“Còn tốt, các loại trang phục vô cùng mới lạ, đặc sắc, tại hạ tầm mắt được mở mang rất nhiều, đa tạ Tống huynh có tâm.” – Tuy khá ngượng ngùng, nhưng nghĩ đến đêm qua chuyện mỹ diệu, Cao Tuấn còn phải cho người sáng tạo cái này cách chơi Tống lão gia giơ lên ngón cái.

“Ha ha, vui vẻ liền tốt rồi, vui vậy Cao huynh ngươi ở lại chơi thêm mấy ngày.”

“Không được, không được. Lần này đưa Tống huynh về ta còn có nhiệm vụ, trong nhà phụ thân hẳn cũng đang chờ đợi đâu, không thể kéo dài thêm được.”

Nhìn lão Cao lắc đầu như trống bỏi, Tống Khuyết liền hiếu kỳ:

“Không biết có chuyện gì gấp gáp như vậy?”

“Là thế này....” – Cao Tuấn bắt đầu tìm từ:

“Phụ thân ta sắp tới phải tiếp đón một người rất tôn quý khách nhân, nên cần một loại Dương Nam chúng ta đặc sắc rượu ngon để đãi khách. Không phải Tống huynh đệ là cái này đại hành gia sao, hơn nữa nghe đồn ngươi còn một loại trân tàng hảo tửu, so với Liệt Hỏa Tửu còn tốt hơn uống rượu ngon. Chính vì thế ta liền hướng cha ta đề cử, tại hạ lần này đến đây cũng là vì cái này mục đích.”

Thực ra chính là Triệu Tinh Thần kim khẩu mở miệng muốn nếm thử thằng này Long Huyết Tửu. Nhưng mấy vị đại lão giữ thân phận, há lại có thể hướng một tiểu bối muốn đồ vật. Chính vì thế liền để lão Cao cha con tìm cách rồi, đây cũng là nguyên nhân Cao Tuấn hăng hái đưa người về nhà như thế.

Tống Khuyết không rõ trong đó nguyên do, nhưng cũng đoán được là mấy người này nghe thấy mình cùng Tuệ Vô nói chuyện mới biết việc Long Huyết Tửu, muốn lấy về nếm thử mà thôi, hắn vậy có gì phải ngại, rất sảng khoái đáp ứng rồi:

“Cao huynh nói gì vậy, dùng hai ta quan hệ, chỉ có mấy bình rượu còn phải nói đến việc mua bán. Yên tâm, việc này để tiểu đệ bao, trưa nay ngươi cũng ở lại đây dùng bữa, trước tiên nếm thử ta cái này loại mới Long Huyết Tửu, thuận tiện cho tiểu đệ góp ý xem có gì cần cải tiến.”

Việc hoàn thành một thân nhẹ, cũng không gấp gáp gì chút thời gian đấy, Cao Tuấn liền vui vẻ đáp ứng rồi, cũng đồng ý luôn việc cho Thẩm Tử Minh thuận tiện đi nhờ một chuyến quá giang về Dương Nam.

Trưa đó, gọi thêm lão Thẩm nữa đến Mai Trang, Tống gia mấy người long trọng tiếp đãi Cao đại thiếu, để kẻ này cảm nhận được Thanh Hà hương thân ấm áp tình người sau Tống Khuyết liền tống vị này đã say mềm huynh đệ lên xe, cộng thêm mấy chục bình Long Huyết Tửu nữa, tất cả do Thẩm Tử Minh hộ tống về Lãng Bạc hồ, lên thuyền trở về Dương Nam rồi.

Đáng tiếc đến bây giờ mình rượu mới còn chưa làm được vỏ bình ưng ý, nhưng chuyến này hắn cũng đã viết thư gửi Cự Kình Thương hội thay mặt mua lượng lớn dược liệu cùng lưu ly thạch, đợi hàng trở về liền có thể nếm thử chế tạo thử thủy tinh xem.

Nếu được vậy thời gian Long Huyết Tửu long trọng đăng tràng đã sắp tới, khẳng định lúc đó có thể làm được một lần nhất minh kinh nhân, vừa ra đời liền nổi danh thiên hạ cái loại kia.

Đợi tiễn đi Cao Tuấn rồi, Tống Khuyết mới nhớ ra hình như cắm trước cửa nhà mình cùng Nguyệt Khuyết Các Tổng bộ mấy cái lá cờ của Cửu Giang Minh cùng Thiên Hà Kiếm Phái không ai đòi lại. Nhưng đã chủ nợ không nhắc đến vậy tiện nhân này cũng tiện thể quên luôn, cứ để nó chỗ nào tiếp tục ở yên chỗ đó.

........

Tiếp đó mấy ngày, cũng không có đại sự gì phát sinh thêm nữa.

Trong thành đám thương gia tuy là gấp như kiến bò trên chảo nóng, nhưng có Nguyệt Khuyết Các người ra mặt hứa hẹn sẽ tìm phương tiện thay bọn hắn vận chuyển hàng hóa, hơn nữa Huyện lệnh Từ Thanh đích thân trấn an, những người này đã ổn định hơn nhiều.

Lão Từ cũng cho Tống Khuyết truyền lời, việc cấm vận này Linh Giang Bang là đang đùa với lửa, đã để Dương Thái thú cực kỳ tức giận. Bọn chúng cũng sẽ không dám tác uy tác phúc quá lâu, dặn dò hắn yên tâm chờ đợi là được, không cần nóng nảy làm ra hành động gì quá khích.

Cái này Tống đại quan nhân dưới trướng người cũng đã phân tích và nhắc nhở qua. Lão Đỗ đây chỉ là một loại thăm dò, nếu Nguyệt Khuyết Các tìm được đối sách giải quyết, bên đó sẽ lập tức lui binh. Còn nếu như không, vậy sau này bọn hắn có là đau khổ để ăn.

Đã có phương án ứng đối, chỉ chờ Thẩm Tử Minh kéo theo đội tàu về là được nên Tống Khuyết cũng không làm sao sốt ruột, vẫn núp ở trong nhà chuyên tâm văn ôn võ luyện.

Trải qua 3 ngày đầu ồ ạt xả cống sau, bây giờ thân thể hắn tạp chất cũng đã bị đào thải ra 7, 8 phần. Mỗi lần tẩy tủy chỉ là toát ra một lớp mồ hôi nhớp nhớp như vậy, không đến mức hôi thối trùng thiên như trước, nên sau đó Tống lão gia sinh hoạt đã quay lại như nề nếp cũ.

Trong nhà không còn dư thừa dược liệu, để trong đầu Tesseract cũng không còn bao nhiêu hăng hái, thế nên hắn đành thả chậm tốc độ tu luyện, chờ đợi lão Thẩm đem hàng cấp cứu trở về.

Hai hôm nay ngoại trừ luyện võ, đọc sách, trồng cây, Tống Khuyết còn rút ra thời gian theo Dương Mật, Dương Tử hai tiểu lão sư học thư pháp. Mấy nha đầu này gia giáo sâu xa, dạy lớp vỡ lòng cho dân gà mờ như hắn cũng là dư sức.

Lúc này, đang say sưa trong đại dương tri thức Tống đại quan nhân bị bên ngoài chạy đến một vị Nguyệt Khuyết Các Bang chúng tiếng gọi đánh thức.

“Các chủ! Có tin báo.”

“Ồ, chuyện gì?”

“Hồi Các chủ, là từ Ưng Giản Sầu Hùng Kê trại người truyền lời, nói tại vì Nguyệt Khuyết Các việc khiến bọn họ những ngày này bị thất thu, Sa Mách Quyền yêu cầu ngài phải bồi thường thiệt hại 1 vạn lượng.”

Nghe hạ nhân hồi báo, đang đi đến bên này Dương Kế Nghiệp liền nhướng mày:

“Hừ, một đám giặc cỏ mà thôi, cũng dám như thế to mồm. Thiếu gia, để ta dẫn người đem cái này Hùng Kê Trại cho diệt.”

“Thiếu gia, để lão Hùng ta đi một chuyến, đảm bảo sẽ đem cái kia Sa Mách Quyền đầu mang về cho ngài.” – Hùng Bá cũng không nhịn được sát khí sôi trào.

Nhưng lúc này bọn hắn thiếu gia lại không có gì thái độ, chỉ là nhíu mày vuốt cằm nghiền ngẫm một hồi rồi khoát tay:

“Không cần, có rảnh ta sẽ đi Hùng Kê Trại một chuyến, các ngươi không cần quan tâm đến chuyện này.”

Lão Sa Mách lại còn không biết hắn gốc rễ, cho thằng này mười lá gan cũng không dám hướng Tống gia đòi tiền. Dám kiêu ngạo như thế truyền lời, vậy hẳn là ám hiệu muốn gặp mặt hắn một lần.

Không biết có chuyện gì, đêm nay Tống Khuyết dự định sẽ âm thầm lên Hùng Ke Trại một chuyến. Bây giờ tài cao gan lớn hắn tại Linh Giang một dãy này cũng ít đi rất nhiều nỗi sợ hãi.

Bên kia Dương Kế Nghiệp mấy người tuy không hiểu hắn ý tưởng, nhưng đã thiếu gia quyết định bọn họ tự nhiên cũng sẽ không dị nghị thêm. Chỉ là lão Dương lần này chạy qua đây hình như cũng là có chuyện, lúc này không rời đi mà lại cùng Đao Tử đứng lại hồ hởi báo cáo:

“Thiếu gia, trong nhà một nhóm Tống gia quân bây giờ đã huấn luyện thành hình. Đám nhóc con này bây giờ cũng đã hoàn toàn nắm giữ cơ bản bộ pháp, đao pháp cùng chiến trận phối hợp.

Trong đó còn có 5 người càng là đột phá võ giả, ta nghĩ cũng đến lúc ngài cho bọn hắn truyền thụ võ công cùng mở rộng chiêu thu thêm nhân số.”

“Thế sao, làm tốt lắm!” – Tống Khuyết nghe vậy mừng rỡ.

Hắn một nhóm tư quân này là tuyển chọn trong huyện cô nhi, gồm 50 đứa bé trai độ tuổi từ 11-13 tuổi. Trước đó hắn còn không mấy quan tâm, toàn bộ ủy thác cho Tần Vũ rồi Đao Tử, giờ là Dương Kế Nghiệp phụ trách đào tạo, bây giờ trôi qua 1 năm trời, nhóm này tiểu tử mới bắt đầu trưởng thành, thật sự không dễ dàng chút nào.

“Đi thôi, để ta nhìn một chút ta Tống gia quân hiện giờ bộ dạng thế nào.”

“Thiếu gia mời!”

Cả đoàn người liền hứng thú bừng bừng đi ra bãi thao trường, ngay cả Dương Mật, Dương Tử cùng đám sủng vật cũng không ngoại lệ, Tiểu Hắc ít khi được vứt bỏ canh cổng nhiệm vụ, lúc này tung tăng chở lên Manh Manh cùng Dương gia tỷ muội chạy theo đám người.