Vân Dương không nói xen vào, chậm rãi đợi tiểu mập mạp nói tiếp đoạn sau, hiển nhiên đang rất mong chờ câu chuyện liên quan tới khởi nguồn của Thiên Vận Kỳ.
- Người xưa kể lại, Thiên Vận Kỳ cũng có định số. Lúc đó khi Thiên Vận Kỳ hiện thế tổng cộng có 9999 cây lưu truyền trên thế gian!
- Mà bất luận lúc nào, tổng số Thiên Vận Kỳ cũng không thay đổi, bất luận thiên tai nhân họa, hữu tâm hay vô tình đều không thể làm tổn hại thiên vận kỳ trên thực chất.
- Kéo dài đến ngày nay, tất cả các Thiên Vận Kỳ đều đã có kỳ chủ, người chưởng kỳ sẽ tuyệt đối không chủ động từ bỏ nó, về sau muốn có chỉ còn cách cướp đoạt!
Tiểu mập mạp ngưng thần suy nghĩ nửa ngày, lại trầm ngâm mất nửa ngày nữa mới nói:
- Thiên Vận Kỳ trong mắt ta, thật ra giống như… ừm, giống như là… Một loại che chở của chức quan trong thế tục hồng trần được hiển hóa. Ngươi ở cấp bậc nào sẽ có đãi ngộ đó, ngươi không đạt tới vị trí đó đương nhiên không được đãi ngộ như vậy. Nói cụ thể hơn thì… Giống như huyện lệnh thất phẩm cùng thứ sử một châu trong truyền thuyết vậy… Giữa hai người này chắc chắn cũng có chênh lệch lớn về bổng lộc chứ? Quyền lực cũng là một trời một vực! Phạm vi quản lý của hai bên cũng như trời với đất? Thái độ của người thứ ba đối với họ cũng sẽ có khác biệt khá nhiều…
- Ngươi cứ nói thẳng khác biệt chỗ nào là được rồi!
Vân Dương tức tới xạm cả mặt, mẹ nó, cái này cũng cần ngươi nói? Anh đây đi từ chính kiểu thế giới đó lên đây!
- Có cái làm ví dụ so sánh dễ tưởng tượng hơn.
Tiền Đa Đa nói:
- Một người từ một kẻ hai bàn tay trắng làm lên huyện lệnh, như vậy lúc đó trước tiên cần học tập tri thức, rèn luyện, thi cử, được kẻ thượng vị tán thành, sau đó mới là tiếp nhận bổ nhiệm cầm quyền vân vân. Thế nhưng quan chức chỉ có chừng đó, ngươi đến nhậm chức thì huyện lệnh trước kia ra sao? Hoặc từ nhiệm, hoặc cách chức, hoặc bị xét xử theo pháp luật, thậm chí bị giết. Tất cả chỉ dựa theo kết quả đánh cờ cuối cùng giữa ngươi và hắn, chỉ vậy thôi!
Vân Dương thản nhiên nói:
- Chưa chắc đã phải cực đoan như vậy, người bị thay thế còn có thể rời đi do thăng chức mà?
Tiểu mập mạp trợn tròn hai mắt, cuối cùng đành chán nản nói:
- Lão đại, ý nghĩ của ngươi thật quái dị, lời có ẩn ý sâu xa, chỉ tiếc là không thực tế, khó lòng thi hành, bởi vì Thiên Vận Kỳ không tồn tại khả năng thăng chức.
Vân Dương nghe xong càng thêm hào hứng, truy hỏi:
- Vấn đề có thể thăng chức tạm thời gác lại đã, chuyện đó còn rất xa xôi. Ngươi chỉ cần nói về lợi hại được mất khi vừa đạt được Thiên Vận Kỳ, còn cả phương pháp sử dụng nữa!
Tiểu mập mạp trầm ngâm nửa ngày, chọn từ ngữ cẩn thận rồi mới nói rất dễ nghe:
- Đạt được Thiên Vận Kỳ, đại cục dường như đã định, kỳ thật tiếp theo đó còn có rất nhiều việc, không phải chỉ một lần làm việc nhàn nhã cả đời. Lại lấy chuyện quan huyện tới nhận chức làm ví dụ. Cho dù ngươi đã thành huyện lệnh, rõ ràng đã nắm quyền sinh quyền sát trong phạm vi chấp chưởng. Nhưng từ khi tại nhiệm muốn thật sự được trên nghe dưới theo, kỷ luật nghiêm minh còn cần một thời gian nhất định, bởi vì bách tính dưới trướng ngươi vẫn là bách tính ban đầu, trong lòng vẫn nhớ nhung về huyện lệnh khi xưa. Nói cách khác, cho dù ngươi cướp được Thiên Vận Kỳ, thật ra thời gian mới đầu khi mới giành được, thế lực mà trời cao thừa nhận vẫn là môn phái ban đầu kia chứ không phải người sở hữu Thiên Vận Kỳ là ngươi.
- Cho nên lúc này việc ngươi phải làm chính là được trời cao thừa nhận.
Vân Dương nhíu mày:
- Vấn đề ta đang hỏi chính là đây. Rốt cuộc làm sao mới được thừa nhận?
- Cái gọi là quá trình được thừa nhận bắt đầu từ khi ngươi cướp được Thiên Vận Kỳ. Sau khi ngươi cướp cờ thành công được một thời gian, cơ cấu quyền lực cao nhất trên khu vực của ngươi sẽ phái nhân viên phụ trách khu vực đó mang theo Thiên Vận Kỳ màu kim tới khảo hạch, nội dung khảo hạch là… liên tiếp chịu ba nhà Thiên Vận Kỳ cùng cấp khảo nghiệm chiến đấu, chỉ khi ngươi chịu đựng được, Thiên Vận Kỳ màu kim mới có thể quét bỏ danh tự vốn có trên thiên vận kỳ của ngươi, chuyển thành tên môn phái ngươi. Chỉ có vậy cây Thiên Vận Kỳ này mới thật sự trở thành của môn phái mới và tiếp tục tồn tại tới khi môn phái này lại tấn thăng hoặc bị người khác hạ gục!
Tiểu mập mạp quả thật uyên bác, những điều này có thể coi là bí mật nhưng hắn lại thuộc như lòng bàn tay.
Vân Dương nhạy bén bắt được một vấn đề trong đó:
- Lần lượt tiếp nhận khảo nghiệm chiến đấu của ba nhà có Thiên Vận Kỳ cùng đẳng cấp… Hẳn còn có huyền cơ khác đúng không, ta nghĩ trong cùng cấp bậc hẳn không có xếp hạng khác biệt, nếu là có chẳng phải đưa ba môn phái xếp hạng khá cao đột kích, như vậy làm gì có đường thắng chỉ có thất bại, tất cả đều phí công?
Tiểu mập mạp kinh ngạc nhìn Vân Dương một hồi lâu: Vị lão đài này giờ ngay cả môn phái còn chưa sáng lập đã nghĩ tới vấn đề sâu xa như vậy rồi.
- Chắc chắn không đến mức đó, trong môn phái đương nhiên có xếp hạng rồi, nhưng tổng cộng cũng chỉ chín cái mà thôi. Nếu ngươi đánh bại thế lực đứng thứ chín, như vậy chỉ có thể do ba môn phái hạng sáu bảy tám đến tiến công, trong đó còn có tiêu chuẩn khảo nghiệm kỹ càng hơn: Môn phái thực lực mạnh nhất tiến hành khảo nghiệm nhiều nhất chỉ được phép xuất động một nửa lực lượng tham chiến. thực lực dưới một cấp thì được xuất động bảy phần, về phần thực lực yếu nhất thì được xuất động chín thành chiến lực tham gia tấn công.
- Khảo nghiệm tổng hợp khi cướp cờ đẳng cấp cao hơn cũng tính theo đó. Nếu ngươi cướp Thiên Vận Kỳ xếp hạng
sáu thì do thế lực xếp hạng ba bốn năm tới khảo nghiệm. Tất cả chiến lực tham gia khảo nghiệm không phải môn phái tự chọn người mà do đặc sứ kim điện dùng Thiên Vận Kỳ màu kim rút thăm nhân viên xuất chiến. Quả thực bảm đảm tuyệt đối cồng bằng, không hề thiên vị.
Vân Dương chẹp miệng:
- Cách nói này chưa được chu toàn, nếu ngươi khiêu chiến đánh bại bất cứ môn phái nào trong ba vị trí đầu thì sao? Ngươi lấy đâu cho đủ ba môn phái đi khảo nghiệm?
Tiểu mập mạp lập tức á họng, oán thầm: Dã tâm ngài thật lớn.
- Môn phái hạ cấp không đủ để khảo nghiệm thì còn môn phái cấp trung. Có điều khả năng này rất nhỏ, chỉ lưu truyền trong quy củ cùng trong truyền thuyết. Ít nhất ta chưa từng nghe nói đến…
Vân Dương nói:
- Chiến sự để khảo nghiệm như vậy có cho phép xuất hiện thương vong không?
Tiểu mập mạp nói:
- Không cấm, võ giả tranh đấu quan trọng là ra tay không nhượng bộ, hạ thủ không lưu tình, chỉ kém một chiêu cũng đủ khiến thắng bại nghịch chuyển. Có điều trong đại đa số những trận chiến khảo nghiệm sẽ không xuất hiện thương vong. Bởi vì người chết trong trận chiến này đều sẽ sống lại dưới lá cờ màu kim.
Cái cằm Vân Dương thiếu chút nữa rớt xuống:
- Còn việc này nữa ư, người chết sống lại? Không nói đùa đấy chứ…
- Ngươi tưởng uy năng của Thiên Vận Kỳ màu kim chỉ giới hạn trong việc tăng tốc độ thăng tiến tu vi chắc? Uy năng của nó vượt xa phỏng đoán của chúng ta… Đương nhiên cho dù có thể phục sinh cũng không nghĩa là không có thù hận, ngược lại rất nhiều thù hận xuất phát ngay tại đây. Dẫu sao sau khi chết một lần khó tránh khỏi trong lòng có khúc mắc với người giết mình… Hắc hắc…
Tiểu mập mạp cười lạnh vài tiếng.
- Giữa các môn phái trước giờ cạnh tranh chưa bao giờ dứt, càng không cấm báo thù.
Tiền Đa Đa nói:
- Trong tất cả những môn phái thu được Thiên Vận Kỳ, mọi người đều không dám buông lỏng tu luyện dù chỉ một khắc. Vừa phải phòng bị đám môn phái tán tu đỏ mắt với quyền lợi của mình đến tấn công, còn phải lo lắng về cuộc thi xếp hạng mỗi năm một lần.
- Rất nhiều môn phái xếp hạng dưới ba, thứ tự thay đổi không ngừng.
- Dù sao môn phái không có Thiên Vận Kỳ nhiều như biển, còn chênh lệch giữa tán tu cùng đệ tử môn phái có Thiên Vận Kỳ hạ cấp tuy có, nhưng không hẳn không thể đuổi kịp… Cho nên tất cả mọi người phải cố gắng tập trung tu luyện, không ai dám có chút khinh thường nào.
Như đoán được suy nghĩ trong đầu vân dương, tiểu mập mạp nói:
- Người chết trong chiến đấu xếp hạng sẽ không phục sinh. Thiên Vận Kỳ màu kim sẽ không để ý tới tranh đấu khác không liên quan tới Thiên Vận Kỳ.
- Ừm.
Vân Dương ho khan một tiếng nói:
- Nếu môn phái hạ cấp khiêu chiến thành công. Ví dụ như môn phái đệ nhất trong chín một phái hạ cấp thăng cấp lên trung cấp, như vậy… Chín môn phái hạ cấp chẳng phải hóa thành tám, một vị trí thành trống, như vậy thì sao?
- Cái này… Trước nay chưa từng nghe qua chuyện nhưu vậy, mặc dù có thể từng có ví dụ cho chuyện này nhưng không có tin tức cụ thể loan truyền nên không ai biết rốt cuộc có ẩn tình gì. Điểm duy nhất có thể khẳng định là: Vị trí trông kia bất kể lựa chọn bổ xung ra sao chắc chắn đều có liên quan tới chiến đấu.
Vân Dương chỉ nghe tóm tắt như vậy cũng lập tức minh bạch hung hiểm trong đó.
Toàn bộ Huyền Hoàng giới chỉ có 9999 cấy Thiên Vận Kỳ.
Mà so với bốn cấp cao như tử, kim, bạc, xanh. Môn phái tán tu thậm chí không dám hy vọng xa vời, những môn phái đó chỉ nhổ một sợi lông khéo cũng đè chết bọn họ.
Cho nên trên danh nghĩa là 9999 tấm Thiên Vận Kỳ, nhưng trên thực tế tương đối lưu thông chỉ có những cây cờ cấp thấp nhất.
Còn những môn phái được gọi là hạ cấp, ba vị trí đầu, thậm chí sáu vị trí đầu cũng là thế lực mà tán tu khó lòng rung chuyển nổi. Nhiều nhất họ cũng chỉ cạnh tranh được ba môn phái xếp hạng cuối cùng. Hoặc nói thẳng một câu: Chỉ có cơ hội lớn nhất là tranh đoạt vị trí thứ chín!
Một danh ngạch!
Còn môn phái tán tu không có Thiên Vận Kỳ trong thiên hạ có bao nhiêu?
Hay nói chính xác hơn, trong khu vực một điện quản lý có bao nhiêu môn phái loại này? Vừa rồi hình như tiểu mập mạp đã nói, ít nhất cũng hai ba vạn!
Mà hạng chín lại chỉ có một!
Tỷ lệ này còn khoa trương hơn cả thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, cũng càng khốc liệt!
Thậm chí cho dù môn phái hạng chín xếp hạng cuối cùng biết bản thân nằm trong vị trí xấu hổ như vậy há có thể không liều mạng tu luyện? Dẫu sao bọn họ cũng có Thiên Vận Kỳ trợ giúp, rốt cuộc cũng có tốc độ tu luyện gấp sáu lần tán tu, đâu dễ bị kéo xuống như vậy?
Dùng mông suy nghĩ cũng biết, chắc chắn không dễ!
Cái gọi là cơ hội thăng cấp vẫn rất xa vời, tỷ lệ chỉ một phần vạn!