Ta Là Chí Tôn

Chương 128: Ngươi biết ta là ai?

Năm xưa, khi Cửu Tôn mới tụ hợp, Thổ Tôn đã từng nói, thể chắt của Thủy Tôn mặc dù hợp với Cửu Thiên trận, nhưng thiên phú cũng không thuộc hàng tuyệt hảo.

Cho đến một ngày, sau khi Thủy Tôn từ ngoài trở về, mấy huynh đệ ngoài ý muốn phát hiện, tốc độ tu luyện của Thủy Tôn, bất giác đã trở thành một trong những người tu luyện nhanh nhất trong mấy huynh đệ.

Đối với chuyện này, Thổ Tôn biểu thị vô cùng buồn bực, còn từng đặc biệt hỏi thăm Thủy Tôn, đến cùng là xảy ra chuyện gì?

Nhưng mà Thủy Tôn cũng không nói ra được lý do, chỉ nói, bởi tiến độ tu luyện luôn không theo kịp các huynh đệ, vì vậy tâm tình buồn bực, nên đi câu cá giải sầu ở Bách Trượng hồ, sau đó câu được mấy con cá, ăn vào thì cũng không thấy có gì dị thường, nhưng sau đó, tốc độ tu luyện Thủy Hồn quyết đột nhiên tăng vọt, thuận lợi chưa từng có, tựa như Thủy Hồn quyết kia chính công pháp chế riêng cho hắn vậy, căn bản chỉ cần hành công bình thường, không cần quá cố gắn, cũng có thể có được tiếp bộ cực nhanh, có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.

Năm đó, mấy người còn vì câu chuyện này, đặc biệt đến Bách Trượng hồ bắt cá, dù sao lúc đó, điều Thủy Tôn cảm thấy đặc biệt nhất là ăn cá ở Bách Trượng hồ.

Chỉ tiếc, bọn hắn dù bắt được bao nhiêu cá lớn cá nhỏ, cá của Bách Trượng hồ gần như bị bọn hắn bắt sạch, từng tên ăn tới no căng bụng, những ngoài tác dụng tăng thể trọng, cũng không còn tác dụng đặc biệt nào khác.

Cuối cùng cũng phủ nhận nguyên nhân biến đổi của Thủy Tôn là do cá Bách Trượng hồ.

Nhưng mà, thói quen câu cá của Thổ Tôn, có vẻ cũng vì sự kiện đó mà nuôi thành?

Trong các huynh đệ, ba người có tu vi cao nhất là Thổ Tôn, Thủy Tôn và Lôi Tôn. Nhưng nếu chỉ tính trên phương diện tu hành bí pháp, thì Thủy Tôn tuyệt đối dẫn đầu.

Vân Dương miên man bất định hồi tưởng chuyện cũ, từ một chuyện nhớ đến chuyện thứ hai, một chuyện khác cũng xuất hiện trong đầu hắn.

Tại một ngày của hai năm trước, sau khi Thổ Tôn câu cá trở về, hắn rất thần bí gọi Thủy Tôn tới, nói là mời Thủy Tôn ăn cá.

Mà từ lúc đó về sau, khả năng tu luyện bí pháp của Thủy Tôn càng ngày càng siêu việt, một đường tiến mạnh, trực tiếp đột phá tới tầng thứ bảy Thủy Hồn quyết!

So với các huynh đệ khác, còn cao hơn tới bốn tầng.

Nhưng đối với chuyện này, các huynh đệ chỉ có cao hứng, cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Mà kể từ khi đí, chỉ cần không có nhiệm vụ gì quan trọng, mỗi ngày Thổ Tôn đều ngồi câu cá...

- Chẳng nhẽ, mỗi khi không có việc gì, đại ca đều tới đây câu cá là vì cái này?

Đám mây đen khó hiểu trong lòng Vân Dương như được khai sáng.

- Lão trượng, nếu những người khác đều không thể phát hiện ra được sự kỳ quặc trong hồ này, vậy sao ngài có thể biết được?

Vân Dương hiếu kỳ hỏi.

- Đó là do lão phu... Mấy năm trước có đi qua Thiên Đường thành, chính là ở... Khục, ngẫu nhiên đi qua quan sát Bách Trượng hồ, phát hiện trong đó có ánh cầu vồng mơ hồ ẩn hiện... Cho nên, liền xuống câu cá. Năm đó, ta đã từng câu được một đầu Thất Lân Thần Tiên, quả là vô cùng sung sướng.

Lão đầu mỉm cười, nhưng lúc đầu nói chuyện, có hơi mất tự nhiên.

Lời nói này, nếu vào tai người khác, cũng không có gì đặc biệt.

Nhưng Vân Dương lại nắm được hai điều quan trọng.

Ngẫu nhiên đi qua quan sát Bách Trượng hồ!

Quan sát, là có ý gì?

Vùng Bách Trượng hồ này vô cùng bằng phẳng, ngươi đứng đâu mà quan sát? Cụ thể lại quan sát như thế nào?

Còn nữa, liền xuống câu cá.

Ngài từ nơi nào mà xuống câu cá?

Nhưng thần sắc trên mặt Vân Dương vẫn không hề biến đổi, mỉm cười nói:

- Trong truyền thuyết, sau khi ăn được Thất Lân Thần Tiên, có thể trường sinh bất lão, dung nhan vĩnh trú, không biết có phải thật như vậy hay không?

Lão giả hừ một tiếng, nói:

- Đó chỉ là truyền thuyết của mấy tay thôn phu truyền miệng, nghe nhầm đồn bậy mà thôi, sao có thể có nửa phần chân thực? Trên đời nay, chưa bao giờ có bất luận thần vật nào, có thể khiến người sử dụng trường sinh bất lão, thanh xuân vĩnh trú!

Vân Dương hiếu kỳ nói:

- Cả gan hỏi tiền bối, sau khi ăn Thất Lân Thần Tiên kia, có thể có được chỗ tốt gì? Trước đó tiền bối có nói từng may mắn bắt được một đầu, chắc hẳn đối với chỗ tốt mà Thất Lân Thần Tiên đem lại, rõ như lòng bàn tay!

Con mắt lão giả mang theo thâm ý nhìn hắn, nói:

- Thân thể co người, có thể không bàn mà hợp với càn khôn tạo hóa Âm Dương, Ngũ Hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Những thế chất này chính là căn bản để nghịch thiên tu luyện, ở trên đời, những thể chất như vậy, rải rác ít có.

- Mà tuyệt đại đa số trong số họ, hao phí cả đời cũng không biết thể chất bản thân là gì, vì thế mà lãng phí thiên phú một cách vô ích, mà trong số những thể chất này, có một loại thể chất có tên là Thủy Hồn Thiên Thể, nói thẳng ra chính là Thủy Thể, Thủy chi thể chất.

- Thủy chi thể chất, kỳ thực cũng không phái rất hiếm thấy. Có nhiều người, học bơi nhanh hơn người khác, lặn tốt hơn người khác, ẩn thân trong nước lâu hơn người khác, loại người này, nói chung chính là Thủy chi thể chất. Phù hợp với tính nước.

Lão giả thản nhiên nói:

- Nhưng đây chỉ là Thủy Thể cấp thấp nhất. Muốn đem thể chất này tiến thêm một bước trở thành Thủy Hồn Thể. Còn phải trải qua muôn vài tôi luyện, thiên tân vạn khổ, sinh sinh tử tử... Cũng chưa chắc có thể thành công.

- Nhưng nếu mượn Thất Lân Thần Tiên trong hồ này... Hắc.

Tựa hồ lão đầu rất xem thường đố với cái tên “Thất Lân Thần Tiên” này, nhưng vẫn nói:

- Chỉ cần ăn được một đầu, liền có thể kích hoạt toàn bộ tiềm lực của một người có Thủy chi thể chất, lột xác thành Thủy Hồn Thể chân chân chính chính!

- Đây chính là một công hiệu đặc biệt của loại cá này. Coi như một người không có Thủy chi thể chất, sau khi ăn loại cá này, cũng sẽ phát hiện bản thân vào nước như về nhà, tuyệt không còn lo lắng bị chết đuối.

Vân Dương do dự một chút, hỏi:

- Nếu trùng hợp lại bị người có thể chất khác ăn thì sao?

Lão giả nhíu nhíu mày, có vẻ không quá kiên nhẫn đối với câu hỏi này của Vân Dương:

- Thể chất khác ăn?! Người có thể chất khác ăn loài cá này cũng có hiệu quả nhất định, nhưng hiệu quả cũng không phải rất lớn, tỉ như, Mộc chi thể chất ăn được cá này sẽ thu được chỗ tốt nhất định, chính bởi Thủy sinh Mộc, thế nhưng người có thể chất Kim hoặc Thổ nếu ăn vào lại không hề có tác dụng, thậm chí, nếu người có Hỏa chúc thể, nếu không may ăn vào, sẽ tạo thành phá hư đối với thể chất của bản thân, cái gọi là Thủy Hỏa bất dung cũng không phải chỉ là nói xuông...

Vân Dương cúi đầu, chỉ cảm thấy trong lòng nóng lên.

Hóa ra, lão đại Thổ Tôn ngày ngày đến đây câu cá, cũng không phải vì bản thân mình, mà hoàn toàn là vì huynh đệ Thủy Tôn của mình.

Hắn vì huynh đệ của mình có thể ăn cá này tăng thực lực, không quản ngại gió mưa, chỉ cần lúc không có nhiệm vụ đều đến đây câu cá.

- Nếu người có duyên ăn hai đầu Thất Lân Thần Tiên thì sao?

Trong đầu Vân Dương khẽ động, kiên nhẫn hỏi tiếp.

Lão giả nhìn Vân Dương đầy quái dị:

- Lão phu hao tốn nhiều năm như vậy mới được thưởng thức một đầu, lại còn là do may mắn mới bắt được. Ngươi lại muốn ăn hai đầu?!

Vân Dương cười lúng túng:

- Thế sự vô thường, càn không khó lường, trên đời này làm gì có chuyện tuyệt đối đâu? Chẳng may vạn nhất a.

Trong lòng hơi động, Vân Dương đột nhiên nhớ tới thể chất của mình, còn có sinh mệnh chi khí kia, không khỏi hỏi lại:

- Loại cá này, có phải Huyền thú không a?

Vấn đề này cũng khiến lão đầu phải tự hỏi lại, mất nửa ngày suy tư mới nói:

- Cái này... Ta cũng không chắc chắn a.

Hắn nhìn thân thể Vân Dương, dò trên xét dưới, cười hắc hắc nói:

- Bất quá, nếu tiểu tử nhà ngươi ăn được cá này, nói chung vẫn rất hữu dụng.

Vân Dương vui mừng nói:

- Ta là Thủy Hồn Chi Thể a?

Lão đầu quái dị cười cười:

- Khẳng định với ngươi, ngươi không phải là Thủy Hồn Chi Thể, nhưng ngươi có thể ăn. Hơn nữa còn rất hữu dụng.

Ánh mắt lão càng lúc càng quái dị, rốt cục lộ là một nụ cười khó nhịn:

- Bởi thế chất của người chính là Âm Dương Đồng Thể, là thể chất mà càn khôn đều đủ, Ngũ hành đều có. Ân, thể chất của ngươi, đúng là tập hợp tất cả các đại thể chất trong một người!

Vân Dương thở dài một hơi:

- Hóa ra thể chất của ta trâu bò như vậy.

- Ha ha...

Lão giả thực sự không thể nhịn cười được nữa:

- Xác thực trâu bò, lão phu thực chưa từng biết trên đời này còn có thể chất như ngươi. Thể chất của ngươi đúng là có thể xưng là thiên hạ đệ nhất!

Mặc dù Vân Dương không quá coi trọng, những cũng có chút phấn chấn:

- Thực?

- Thực!

Lão giả cười quái dị:

- Thể chất của ngươi, chính là thiên hạ đệ nhất... rác... rưởi!

- Thủy Hỏa chung dòng, Phong Lôi nhất thể, Âm Dương tương dung, Ngũ Hành tụ đủ, Càn Khôn tương hợp, thể chất này của ngươi, thực sự là... Tinh Hà sáng tỏ!

Vậy mà hắn còn không ngừng líu lo giải thích.

Trán Vân Dương nổi đầy hắc tuyến, gương mặt tiểu bạch kiểm có thể đem đi kiếm cơm, triệt để biến thành đen như đáy nồi.

Nhìn lão nhân này đang mở miệng cười to, đầu lưỡi nhảy lên sung sướng, một cảm giác xúi quẩy nổi lên trong lòng hắn.

Ta mời ngươi uống rượu ngon như vậy, vậy mà ngươi lại lấy ta ra giày xéo, không biết tích chút khẩu đức a...

Hận không thể móc rượu trở về.

Trả rượu cho ta!

Trả Tửu Trung Chí Tôn, đỉnh cấp trân tửu cho ta!

- Tốt tốt, nói nhiều như vậy, thời gian cũng đã qua lâu, vẫn là nên trở lại chuyên tâm câu cá đi.

Lão đầu đung đưa trở lại:

- Mỗi năm, nếu đê qua thời gian này, nhất định không thể câu được Thất Lân Thần Tiên trong miệng các ngươi... Ha ha...

Nhãn châu của Vân Dương xoay động, nói:

- Lão trượng, không bằng chúng ta đánh cược một chút, thế nào?

Lão đầu quay đầu, nhướng mày:

- Đánh cược? Cược gì?

Vân Dương nói:

- Đã ở đây, tất nhiên là cược câu cá a. Ân, chúng ta liền cược câu Thất Lân Thần Tiên thế nào?

Lão đầu như ngẫm ngẫm điều gì đó mà nhìn Vân Dương, rốt cục cười hắc hắc:

- Tiểu tử, hóa ra ngươi biết lão phu là ai?

Vân Dương lộ ra một nụ cười xấu hổ:

- Vỗn cũng không biết.

Lão đầu hừ một tiếng:

- Hóa ra lúc đầu không biết?! Nếu thực không biết, ngươi có thể lấy ra rượu ngon như vậy? Dùng đủ mánh khóe, tận lực muốn lão phu chú ý ngươi, sau đó lại khiêu khích các kiểu. Rồi lại dùng rượu hòa hoãn, sau đó tâm tình nhân sinh, từng bước bước từng bước đến tận bây giờ, đến đây, muốn cược gì với lão phu?

- Một vò Tửu Trung Chí Tôn, không phải người thường có thể có quyết đoán lấy ra được. Nhưng ngươi lại lấy ra, lãi chỉ dùng để làm nước cờ đầu.

- Thủ bút lớn như thế, nếu không có sở cầu, há có thể là ngươi sao? Đã có sở cầu, như vậy nếu không biết ta là ai, sao có thể biết ta có thể đáp ứng sở cầu của ngươi? Tiểu tử, không cần võng vo!

Vân Dương cười hắc hắc:

- Bớt giận bớt giận, có việc muốn nhờ ngài là chuyện đương nhiên, chính như lão nhân gia ngài nói, Vân Dương ta thân là nhất thế mỹ nam, đương nhiên không phải đứa ngốc a...

Lão đầu nhíu mày, lẩm bẩm nói:

- Lão phu cảm thấy.... Đã rơi vào một cái bẫy...

------------