Bởi vì hội Tam Hợp có thân phận đặc thù ở NB, nên mặc dù sau khi trang viên Đằng gia vang lên những tiếng súng thì đám cảnh sát NB cũng không dám đến hiện trường, mà giả vờ đi cách trang viên Đằng gia 10km mà hoa tay mua chân.

Thân là người phụ trách cảnh sát của tỉnh UU, nên An Bồi Dã trước tiên liền liên lạc với thành viên trung tâm của hội Tam Hợp, muốn hiểu rõ tình huống để sắp xếp.

Khiến hắn không ngờ chính là hắn gọi cho 10 người thì không đến 5 người nghe điện thoại, những người nghe điện thoại cũng không có mặt ở Tokyo, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Rơi vào đường cùng hắn liền gọi cho nhân vật số 1 của cục cảnh sát NB, muốn đem tình hình báo lại, coi mặt trên có ý gì.

- Cục trưởng, 30" trước tại trang viên Đằng gia đã truyền ra những tiếng nổ mạnh và tiếng súng.

An Bồi Dã báo lại một cách vô cùng chi tiết:

- Vì muốn hiểu rõ tình huống nên tôi đã liên hệ với những thành viên trung tâm của hội Tam Hợp, kết quả là những người có mặt ở trang viên đều không gọi được, ngài nói phải làm sao bây giờ?

- Lập tức phái người đi xuống xem rõ tình huống.

Nghe được An Bồi Dã báo lại như thế thì nhân vật số 1 cục cảnh sát NB liền hạ lệnh.

- Vâng.

An Bồi Dã lập tức lĩnh mệnh, sau khi cúp điện thoại thì thì truyền lại mệnh lệnh cho cấp dưới.

Cách trang viên Đằng gia 10km, có mấy chiếc xe cảnh sát đang bắt đầu tiền về phía trang viên Đằng gia.

Sau khi nhận lệnh của An Bồi Dã thì bọn hắn tăng tốc, ước chừng khoảng mấy phút sau thì mấy chiếc xe đã đến nơi nổ súng giữa Bùi Đông Lai và đám người Đằng Xuyên Nguyên.

"Tê"

Nhìn thấy dưới đất là thi thể cùng với những mãnh vụn của xe thì đám cảnh sát liền trợn tròn trong mắt.

Mặc dù là cảnh sát nhưng mà đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy cảnh tượng kinh khủng như thế này.

Quan trọng nhất là nơi này cách trang viên Đằng gia không đến 3km.

- 2 người ở lại coi hiện trường, những người khác theo ta.

Sau đó, tên đứng đầu trong đám cảnh sát liền nói, lý trí nói cho hắn biết, Đằng gia cùng hội Tam Hợp đã xảy ra chuyện, hơn nữa là việc lớn.

Nói xong, hắn liền nhảy lên xe rồi cầm điện thoại lên lạc với cấp trên.

Sau khi báo xong thì mấy chiếc xe cảnh sát chạy về phía trang viên Đằng gia.

1" sau.

An Bồi Dã nhận được điện thoại, cấp dưới đã báo lại tin tức cho hắn.

"Lộp bộp"

Nghe được cấp dưới nói những tin này, nhớ đến việc mình không thể liên lạc với thành viên trung tâm của Đằng gia thì trong lòng hắn liền trầm xuống.

Kinh hãi, khẩn trương đi qua, An Bồi Dã điểu chỉnh lại tâm tình rồi hạ lệnh:

- Lập tức tới hiện trường, có chuyện gì phải báo ngay cho ta.

- Vâng.

Bên tai vang lên lời nói cung kính của tên thuộc hạ thì An Bồi Dã không nói lời vô ích, cúp điện thoại, sau đó rút ra một điếu thuốc Lào được nhập khẩu từ VN về rồi hút.

"Reng..Reng"

Sau khi chơi xong 2 điếu thuốc thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại lại vang lên.

- Sao rồi?

An Bồi Dã bóp tắt thuốc lá, cầm điện thoại lên rồi hỏi.

- Chết... Đã chết! Đều... Đều chết hết!!

Đầu bên kia điện thoại, thuộc hạ của hắn báo lại, nhưng vì quá mức khẩn trương nên giọng nói của hắn vô cùng lộn xộn.

- Người nào chết?

Lời nói của tên thuộc hạ khiến cho An Bồi Dã nổi điên, hắn liền rống lên.

"Lạch cạch…Lạch cạch"

Không trả lời, tên thuộc hạ kia không trả lời, 2 hàm răng của hắn không ngừng va vào nhau.

Sau đó, hắn thở hổn hển nói:

- Người trong trang viên Đằng gia đã chết, toàn bộ người trong trang viên Đằng gia đều chết hết.

- Cái... Cái gì?

An Bồi Dã trực tiếp cả kinh từ trên ghế nhảy dựng lên.

- Trong trang viên không có một người nào, không có một ai còn sống, nơi nào cũng là thi thể và máu.

"Ách..."

Nghe được những lời này thì An Bồi Dã cả kinh há to miệng, điện thoại trong tay liền rớt xuống.

Cả người hắn cứng đơ như cây cơ, trong lòng thầm hỏi: Toàn bộ người trong trang viên Đằng gia đã chết rồi sao?

Chỉ trong thời gian chưa đến 1h sao?

Điều này làm sao cso thể.

Nghĩ đến đây, An Bồi Dã nhắm mắt lại, dùng sức lắc đầu sau đó hắn liền cầm điện thoại lên, muốn báo lại cho mặt trên biết.

….

Cùng lúc đó, trong một nhà hàng nổi tiếng ở Tokyo.

Tộc trưởng của gia tộc Nham Kỳ là Nham Kỳ Xuyên cùng với những thành viên cao tầng trong Tam Lăng tài phiệt đang chiêu đãi Tịch Hồ cũng những thành viên liên minh Hoa Hạ.

Rượu qua ba tuần, cơm qua ngũ vị, vô luận là những người bên Tịch Hồ hay những người bên Tam Lăng tài phiệt đều cùng dừng tay, không nói chuyện vui đùa nữa mà chuẩn bị nói đến vấn đề hợp tác giữa 2 bên.

- Tịch thiếu gia, trước khi cậu đến NB thì tôi đã từng nói chuyện với gia gia của cậu. Trong điện thoại gia gia của cậu nói rằng 2 bên chúng ta đã hợp tác đã lâu, mối quan hệ vô cùng tốt đem, lần này cậu đến NB là vì muốn tiến thêm một bước trong việc hợp tác với tập đoàn Tam Lăng, không biết kế hoạch của bên cậu là gì?

Trong phòng, Nham Kỳ Xuyên mở miệng hỏi.

Nghe được Nham Kỳ Xuyên hỏi như thế thì nháy mắt trong phòng liền yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn về phía Tịch Hồ, cùng đợi Tịch Hồ mở miệng.

"Reng..Reng"

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại di động vang lên.

Hả?

Nghe được tiếng chuông thì trừ Tịch Hồ ra, toàn bộ những người khác đều nhìn về phía cận vệ của Nham Kỳ Xuyên.

Cận vệ của Nham Kỳ Xuyên lấy điện thoại ra, nhìn số người gọi đến sau đó bước đến bên cạnh Nham Kỳ Xuyên rồi nhỏ giọng, nói cái gì đó.

Nham Kỳ Xuyên nghe vậy thì trên mặt lộ ra vài phần nghi hoặc, đứng dậy nói:

- Thật có lỗi, Tịch thiếu gia, tôi có cuộc điện thoại quan trọng.

Nói xong, Nham Kỳ Xuyên thấy Tịch Hồ mỉm cười gật đầu, liền cầm lấy điện thoại rồi đi vào một gian phòng bên cạnh.

- An Bồi đại nhân, muộn rồi mà ngài còn gọi điện cho tôi…

- Vừa mới nhận được tin, trang viên Đằng gia đã bị huyết tẩy, không thể liên lạc với Đằng Xuyên Nguyên được, rất có thể hắn đã bị rụng rồi. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Không đợi Nham Kỳ Xuyên nói hết thì giọng nói trong điện thoại của An Bồi Tình Hải đã vang lên, giọng nói của hắn vô cùng tức giận nhưng mà càng nhiều là hoảng sợ bất an, từ sau khi trở thành đại thần nội vụ thì đây là lần đầu tiên hắn mới cảm thấy sợ hãi như thế này.