- Cái gì?

Nghe được cái tin này thì cho dù Nham Kỳ Xuyên là người có tố chất tâm lý vô cùng tốt cũng cả kinh sững sờ ngay tại chỗ.

Hắn từng nghĩ tới hành động điên cuồng của Bùi Đông Lai tại HQ.

Bởi vì.

Hắn từng nghiên cứu qua tư liệu của Bùi Đông Lai, cảm thấy được Bùi Đông Lai chính là một tên điên.

So với HQ thì năng lực của NB lại mạnh hơn nên hắn không tin Bùi Đông Lai có thể lẻn vào đây làm xằng làm bậy.

Mà hiện giờ, tất cả chuyện này đã thành sự thật, điều này đã khiến hắn vô cùng kinh hãi.

- Ông lập tức đến biệt thự của thủ thướng để tham gia buổi hội nghị khẩn cấp.

An Bồi Tình Hải trầm giọng nói tiếp:

- Mặt khác, ông hãy âm thầm phái người điều tra đám người liên minh Hoa Hạ, rất có thể lần này là do bọn chúng ra tay.

- Được.

Nham Kỳ Xuyên liền trả lời, giọng nói tỏ ra ngưng trọng, hiển nhiên là hắn biết được hậu quả của việc trang viên Đằng gia bị huyết tẩy sẽ oanh động như thế nào.

Bùi Đông Lai huyết tẩy xong trang viên Đằng gia thì sẽ làm điều gì tiếp đây?

Sau khi cúp điện thoại thì Nham Kỳ Xuyên liền nghi hoặc, thế cho nên hắn cũng không có nóng lòng rời đi mà cố gắng điều chỉnh lại tâm tình của mình cho ổn định.

Cùng lúc đó trong phòng ăn, Tịch Hồ nhận được tin nhắn của Bùi Đông Lai.

Ước chừng 30s sau thì Nham Kỳ Xuyên đi ra khỏi phòng khác, một lần nữa đi vào phòng ăn, nụ cười trên mặt đã biến mất, tinh quang trong mắt lóe lên, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

- Tịch thiếu, tôi có chuyện gấp cần phải xử lý, nên rời khỏi đây một lát.

Nham Kỳ Xuyên đến phía đối diện với Tịch Hồ, không có ngồi xuống mà nhìn chằm chằm vào Tịch Hồ:

- Tôi muốn cậu và bọn họ ở lại, ngày mai chúng ta sẽ bàn tiếp.

Hả?

Nghe được Nham Kỳ Xuyên nói thế thì đám thành viên tập đoàn Tam Lăng đểu biến sắc, có thể nói bọn hắn vô cùng muốn hợp tác với liên minh Hoa Hạ, tốn nhiều tâm kê mới có được bữa tiệc hôm nay, mà hiện giờ Nham Kỳ Xuyên lại muốn đi xử lý chuyện khác.

Có việc gì quan trọng hơn việc hợp tác với liên minh Hoa Hạ?

- Nham Kỳ tiên sinh, chuyện ngày nói trong miệng có phải là chuyện trang viên Đằng gia bị huyết tẩy?

Tịch Hồ không nhanh không chậm đứng lên, mỉm cười đón nhận ánh mắt sắc bén của Nham Kỳ Xuyên, vẻ mặt thoải mái nói.

"Ách..."

Nghe được Tịch Hồ nói thế thì trừ Nham Kỳ Xuyên ra, toàn bộ mọi người đều cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Mà đồng tử Nham Kỳ Xuyên đột nhiên co lại.

Hắn vốn chỉ muốn mượn cơ hội để thử Tịch Hồ một chút, nếu như Tịch Hồ không để lộ ra bí mật thì hắn liền để người âm thầm theo dõi Tịch Hồ, đồng thời cũng nhắc nhở Tịch Hồ không nên hành động thiếu suy nghĩ, lại không ngờ Tịch Hồ lại dám nói chuyện trang viên Đằng gia bị huyết tẩy.

Điều này làm cho Nham Kỳ Xuyên có cùng suy đoán với An Bồi Tình Hải rằng chuyện Đằng gia bị huyết tẩy có liên quan đến Tịch Hồ.

Hiểu được điểm này thì vẻ mặt Nham Kỳ Xuyên vô cùng tức giận, giọng nói lạnh như băng:

- Xem ra Tịch thiếu đã biết chuyện này.

- Đúng.

Cảm nhận được sự tức giận của Nham Kỳ Xuyên, Tịch Hồ chẳng những không có cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại nụ cười trên mặt cũng không giảm: nguồn TruyenFull.vn

- Hơn nữa điều tôi biết còn nhiều hơn so với tưởng tượng của Nham Kỳ tiên sinh, không biết Nham Kỳ tiên sinh có hứng đền phòng khách nói chuyện không?

- Được.

Nham Kỳ Xuyên nhìn chằm chằm vào Tịch Hồ, sau đó làm ra một đồng tác mời.

Cửa phòng được mở ra, vài tên bảo tiêu của gia tộc Nham Kỳ tiến vào.

- Đêm nay Tokyo không an toàn, cần phải bảo vệ khách của chúng ta,.

Nham Kỳ Xuyên âm trầm nói xong, sau đó cùng với vài tên cận vệ đi vào phòng khách.

- Mọi người cứ tự nhiên.

Mặc dù biết Nham Kỳ Xuyên để bảo tiêu đi vào đây chính là muốn theo dõi đám người của mình hnuwnh mà Tịch Hồ cũng không có tỏ ra lo lắng, thậm chí hắn cũng không để bảo tiêu đi cùng mình vào bên trong phòng khách mà là đi vào một mình.

Trong phòng khách, Nham Kỳ Xuyên thấy Tịch Hồ đi vào thì cũng không nói gì, mà ánh mắt của đám bảo tiêu của Nham Kỳ Xuyên lại lạnh như băng, chằm chằm nhìn vào Tịch Hồ, nếu như Tịch Hồ dám hành động thiếu suy nghĩ thì bọn hắn sẽ làm thịt Tịch Hồ ngay.

Tịch Hồ cũng không để ý mà ngồi xuống.

- Tịch thiếu, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Mắt thấy Tịch Hồ ngồi xuống thì Nham Kỳ Xuyên mở miệng hỏi.

Tịch Hồ mỉm cười trả lời:

- Lấy trí tuệ của Nham Kỳ tiên sinh thì có thể đoán được chuyện này.

- Là tên Trung Hoa Bùi Đông Lai kia làm?

Chân mày Nham Kỳ Xuyên nhíu lại.

Tịch Hồ thoáng thu liễm tươi cười:

- Hắn và tôi đều là người TQ.

- Quả nhiên là hắn!

Nghe được Tịch Hồ nói thế thì vẻ mặt Nham Kỳ Xuyên càng lạnh hơn:

- Người của hắn là đi theo liên minh Hoa Hạ tiến vào đây?

- Ừh.

"Tê ~ "

Nghe được Tịch Hồ nói thế, nhìn vẻ thoải mái trên mặt Tịch Hồ thì Nham Kỳ Xuyên tức giận đến hít vào một hơi, sát khí trong mắt hiện lên:

- Tịch thiếu, cậu nên biế, nếu cậu hoặc là liên minh Hoa Hạ làm như thế thì điều đó đã nói lên liên minh Hoa Hạ đã trở thành địch của NB.

- Nham Kỳ tiên sinh, ngài quá kích động rồi.

Đối với sát ý của Nham Kỳ Xuyên thì Tịch Hồ cũng chẳng hề để ý, giận dữ nói:

- Khi nào thì hội Tam Hợp có thể đại biểu cho cả NB?

"Ách..."

Có lẽ thật không ngờ Tịch Hồ sẽ hỏi ra vấn đề như vậy, nhất thời thì Nham Kỳ Xuyên há to miệng ra.

- Nham Kỳ tiên sinh, tôi biết mối quan hệ của hội Tam Hợp, tập đoàn Tam Lăng cùng với An gia.

Lúc này đây, không đợi Nham Kỳ Xuyên mở miệng, Tịch Hồ liền đoạt lấy quyền chủ động, dẫn đầu nói:

- Nhưng nó đâu chỉ lại biểu cho NB, trừ đám người các vị ra thì trong NB cũng có những tập đoàn khác, chẳng hạn như Yakuza, tập đoàn Tam Tỉnh cùng Mộc Đằng gia, mà đám người này lại là kình địch của các vị, đúng không?

- Hắc, quan hệ 2 nước hiện nay thì cậu cũng rõ, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ chiến tranh mà người tạo thành chuyện này là tên hỗn đản kia.

Nham Kỳ Xuyên nói tới đây, tức giận đến nổi trận lôi đình, lập tức đề cao thanh âm, gầm nhẹ nói:

- Mà hiện giờ tên hỗn đản kia lại huyết tẩy cả Đằng gia, đây chính là khiêu khích NB, quốc gia cùng nhân dân của chúng ta sẽ không bỏ qua chuyện này.

- Nham Kỳ tiên sinh, trên thế giới này không có chuyện tình gì là tuyệt đối.

Tịch Hồ ngữ xuất kinh nhân:

- Thật không giấu gì ngài, Đông Lai có thể huyết tẩy cả trang viên Đằng gia là nhờ sự giúp đỡ của Yakuza, nếu không chỉ bằng hắn không có khả năng làm được điểm này.

- Cậu.. Cậu nói cái gì?

Nham Kỳ Xuyên cả kinh, vẻ mặt không thể tưởng tượng nhìn vào Tịch Hồ:

- Yakuza trợ giúp tên hỗn đản kia huyết tẩy cả trang viên Đằng gia sao? Điều đó không có khả năng! Cho dù lão đại của Yakuza Ma Cốc Doanh vì lợi ích mà muốn giúp đỡ tên hỗn đản kia nhưng mà tập đoàn Tam Tỉnh cùng Mộc Đằng gia sẽ không làm như vậy.

Tịch Hồ cười mà không ngữ.

- Không có tập đoàn Tam Tỉnh cùng Mộc Đằng gia cho phép, Ma Cốc Doanh tuyệt đối không dám làm như thế!

Mất thấy Tịch Hồ vẫn cười thì Nham Kỳ Xuyên như là bị chọc giận, gào lên.

- Ngài phân tích rấ đúng, nhưng mà nếu bọn hắn cho phép thì sao?

Tịch Hồ cười hỏi.

Cho phép?

Vẻ mặt Nham Kỳ Xuyên hoảng sợ.

- Nham Kỳ tiên sinh, sự tình phát triển đến bước này, đã rất rõ ràng, lấy Yakuza, tập đoàn Tam Tỉnh cùng Mộc Đằng gia đã đạt được hiệp nghị với Đông Lai.

Tịch Hồ lại nói.

Nham Kỳ Xuyên nghe vậy, trừng to mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Tịch Hồ, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ma Cốc Doanh làm như vậy là vì muốn giết chết Đằng Xuyên Nguyên, trở thành người đứng đầu trong hắc đạo của NB, điều này cũng không khó đoán nhưng tên hỗn đản kia dựa vào cái gì mà có thể làm cho đám người tập đoàn Tam Tỉnh và Mộc Đằng gia động lòng?

- Để tập đoàn Tam Tỉnh trở thành đối tác quan trọng của liên minh Hoa Hạ, để Mộc Đằng gia thay thế vị trí đệ nhất gia tộc chính giới của An gia, lý do này đủ chưa?

Tịch Hồ mỉm cười hỏi.

- Cậu…

Nham Kỳ Xuyên sửng sốt, theo sau nghiến răng nghiến lợi nói:

- Cho dù như tên hỗn đản kia có liên minh Hoa Hạ trợ giúp, cũng không thể giúp Mộc Đằng gia trở thành gia tộc chính giới đệ nhất của NB, trên thế giới này không có thế lực nào có thể làm được điều này.

- Nếu như gia chủ của An gia là An Bồi Tình Hải bị giết chết thì sao?

Tịch Hồ mỉm cười đứng lên, chắp tay sau lưng, vẻ mặt thoải mái nói:

- Nham Kỳ tiên sinh, nếu Đông Lai có thể huyết tẩy trang viên Đằng gia, nếu vậy hắn muốn xử lý An Bồi Tình Hải thì cũng dễ như giết một con gà, nói nói có đúng không?