- Đạo Thần đã tới, các ngươi ở lại đây cũng chỉ có đường chết, không có tác dụng gì đâu.
Đại Toại nói:
- Vân Quyển Thư là to lắng bọn ta có tổn thương gì đó nên muốn duy trì Vũ Trụ Thiên Đồ, dù sao Vũ Trụ Thiên Đồ cũng có sáu bảy phần chiến lực của Thái Hoàng, có thể tương trợ.
Hậu Thổ nương nương gật đầu:
- Đây có lẽ cũng là ý của Thái Hoàng.
Lôi Trạch Cổ Thần không nói gì, Hậu Thổ nương nương nhìn Thái Tuế Thần Vương, tò mò hỏi:
- Quả cầu thịt này thật thú vị, có thể bọc lấy đầu của Đại Tư Mệnh khiến nó không phát huy được chút uy năng nào. Lai lịch thế nào vậy?
Đại Toại nói:
- Đây là Thái Tuế Thần Vương, nghe nói là một miếng thịt trong Hỗn Độn, không biết tại sao lại lên bờ, biến thành Thái Tuế Thần Vương. Năm xưa ta cũng từng nghe nói tới uy danh của hắn, chỉ là chưa từng gặp.
Tướng Vương tim khẽ động, vội hỏi:
- Ta từng nghe nói năm xưa Thái Hoàng đem thi thể Đại Tư Mệnh về. Thi thể Đại Tư Mệnh bị Hỗn Độn đồng hóa, chỉ còn lại một miếng thịt bị Hỗn Độn Khí bao bọc, biến mất trong Hỗn Độn. Lẽ nào Thái Tuế Thần Vương chính là miếng thịt đó của Đại Tư Mệnh?
Mọi người nhìn nhau, sắc mặt cổ quái.
Lôi Trạch Cổ Thần hắng giọng:
- Thái Tuế đạo hữu, ngươi có nhớ chuyện của mình trong Hỗn Độn không?
Thái Tuế Thần Vương như bắt được của báu, đang nỗ lực tiêu hóa đầu của Đại Tư Mệnh, nghe thế lắc đầu:
- Ta trong Hỗn Độn cứ mơ mơ màng màng, không biết đã trải qua những việc gì. Ta chỉ nhớ trong Hỗn Độn có một tên ác bá đá ta lên bờ rồi ta đột nhiên có ý thức của mình, còn trong Hỗn Độn đã xảy ra chuyện gì thì ta chịu.
- Bị sinh vật Hỗn Độn đá lên bờ?
Mọi người càng khó hiểu, trong Hỗn Độn có rất nhiều sinh vật Hỗn Độn sinh sống. Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần và Hỗn Độn Đế đều xuất thân từ trong Hỗn Độn, còn có cả Thất Khiếu Hỗn Độn mà Chung Nhạc câu lên.
Trước khi lên bờ những Hỗn Độn này đều không tranh giành gì với đời, mơ mơ màng màng, sao có thể xuất hiện một tên ác bá đá Thái Tuế Thần Vương lên bờ?
Hoa Tư nương nương chớp mắt cười nói:
- Vậy ngươi có nhớ trước khi rơi vào Hỗn Độn đã xảy ra chuyện gì không?
Thái Tuế Thần Vương cũng mơ hồ, lắc đầu:
- Ta không có bất cứ ký ức gì cả. Ta cảm thấy hình như ta đã có linh trí từ trong Hỗn Độn, vừa sinh ra linh trí thì bị tên đó đá lên bờ. Ai đá thì ta cũng không biết…
Mọi người đều chau mày, lời Thái Tuế Thần Vương nói chẳng có thông tin gì, nói như không nói.
Hậu Thổ nương nương linh quang lóe lên, cười:
- Vậy ngươi thấy mùi vị của cái đầu Đại Tư Mệnh thế nào?
Thái Tuế Thần Vương hưng phấn:
- Ngon! Ta cảm thấy cái đầu này có duyên với ta, cứ như cùng sinh ra từ một thai vậy. Vị cực ngon, rất hợp với khẩu vị của ta! Nếu ta ăn nó chắc chắn có thể tiến bộ, thực lực đại tăng, không còn bị các ngươi ăn nữa!
Lôi Trạch Cổ Thần sắc mặt đen lại, tế Tiên Thiên Quả Thụ lên trấn áp Thái Tuế Thần Vương, không cho hắn tiếp tục luyện hóa đầu Đại Tư Mệnh nữa, sắc mặt ngưng trọng:
- Miếng thịt này chính là thịt của Đại Tư Mệnh! Chỉ là trong đầu của Đại Tư Mệnh liệu có còn ký ức của hắn không?
Mọi người căng thẳng, nếu Thái Tuế Thần Vương có được ký ức của Đại Tư Mệnh thì Đại Tư Mệnh sẽ hồi sinh!
Hắn quá mạnh, bị Chung Nhạc phá đạo tâm, lại bị đạo quang của Đạo Giới giết, nếu trong đầu hắn còn ký ức thì Thái Tuế Thần Vương ăn đầu hắn sẽ có ký ức của hắn, như vậy Đại Tư Mệnh sẽ tái xuất!
Lôi Trạch Cổ Thần lại dùng mấy đạo phong ấn, gọi Cú Cương tới:
- Ngươi hộ tống Thái Tuế Thần Vương về Thiên Đình, giao cho phụ hoàng ngươi. Hãy nhớ, trên đường đi không được chậm trễ, nhất định phải đích thân giao cho phụ hoàng, cho hắn biết mọi chuyện.
Cú Cương lĩnh mệnh, cất Thái Tuế Thần Vương vào trong nguyên thần bí cảnh, vào khu thứ bảy luân hồi rồi tiến về Thiên Đình.
Lôi Trạch Cổ Thần đứng dậy nhìn đại doanh đối diện, trầm giọng nói:
- Trận chiến này cuối cùng vẫn tới, giang sơn này của Thái Hoàng không biết có giữ được không…
Hoa Tư nương nương đứng dậy, nhẹ nhàng nói:
- Cùng lắm là đánh cho thế giới tơi tả, chỉ còn lại khu thứ bảy luân hồi, rồi mở lại các giới. Ta không tìn hủy hết các giới mà chúng vẫn giữ được cảnh giới Đạo Thần!
Tướng Vương rùng mình, lầm bầm:
- Nương nương quá ác đi?
Đối diện, bọn Khởi Nguyên Đạo Thần đứng dậy, cười:
- Thiên đạo hữu, tuy ngươi có thể phá giải sáu mươi tư thần thành nhưng hơi chậm quá rồi. Trận chiến này cứ để mấy người bọn ta.
Thiên cũng đứng dậy, cười:
- Làm phiền chư vị đạo huynh. Hách Liên Thiên Tử, còn không mau cảm tạ?
Hách Liên Khuê Ngọc vội bái tạ.
Trên Thiên Đình, Vân Quyển Thư sắc mặt nặng nề, hít sâu một hơi, Luân Hồi Thiên Cầu chấn động, trung tâm Vũ Trụ Thiên Đồ lại hiện lên hư ảnh Chung Nhạc.
- Trận chiến này cho dù hủy hết sáu mươi tư thần thành cũng phải kéo vài cường giả lên đường!