Phát hiện một bí cảnh bị bỏ hoang, đang có nhiều người đi vào, Sở Mộ nhìn một lúc rồi cũng vào. Không vì cái gì, đơn giản là Sở Mộ chợt muốn đi.

Đi theo cảm giác cũng là một cách.

Sở Mộ mới vào bí cảnh bị bỏ hoang liền cảm giác bên trong tràn ngập hơi thở suy đồi, hơi thở mặt trái. Ở lại nơi như vậy lâu sẽ dần bị ảnh hưởng, khiến cảnh giới dần không ổn định, thậm chí rớt xuống.

Đương nhiên chỉ đi vào tìm báu vật một thời gian thì sẽ không bị ảnh hưởng quá xấu.

Sở Mộ vừa vào bí cảnh bỏ hoang liền tỏa ra lực lượng tinh thần.

Sau khi tu luyện Cầu Chân công mới lực lượng của Sở Mộ khác với tu luyện giả nhân tộc bình thường, đẳng cấp tinh thần là loại lực lượng tinh thần thuần khiết trực tiếp nhất, rất giống với Thần tộc.

Lực lượng tinh thần quét qua, mọi thứ trong phạm vi đều bị Sở Mộ cảm giác rõ ràng.

Bí cảnh bị vứt bỏ vì căn nguyên trong đó đã bị lấy mất hoặc bị phá hủy khiến lực lượng xói mòn cuối cùng biến mất, báu vật bởi vì lực lượng căn nguyên xói mòn mất đi ngọn nguồn nên không thể sinh ra nữa.

Nhưng có một số báu vật bị chôn giấu sâu chưa ai phát hiện, không bị mang đi, thành cá lọt lưới.

Đi vào bí cảnh tìm báu vật toàn nhờ vào ăn may, khó khăn như tìm bí cảnh mới.

Có tiếng cười nhạt từ trên trời vọng xuống:

- Một Nửa Bước Đại Đế đến đây góp vui làm gì?

Hai cường giả Đại Đế cảnh bay nhanh qua, Sở Mộ không quan tâm.

Nơi lực lượng tinh thần bao trùm đều hoang phế, Sở Mộ dùng lực lượng tinh thần kích phát hơi thở lực lượng căn nguyên kiếm đạo lan tràn ra, vậy thì dễ tìm báu vật hơn.

Báu vật trong bí cảnh bị vứt bỏ rất có thể tồn tại, có lẽ ở bất cứ góc nào đó, có tìm được hay không quan trọng là nhờ vận may.

Vận may của Sở Mộ rất tốt, không lâu sau hắn cảm giác hơi thở báu vật, dao động hơi thở thuộc về lực lượng căn nguyên nhưng hơi yếu.

Sở Mộ dừng lại, rút kiếm ra, kiếm quang ngưng tụ cực độ đâm xuống mặt đất. Kiếm quang xoắn ốc như mũi khoan, mặt đất như miếng đậu hủ nát.

Sở Mộ liên tục đâm năm kiếm, mỗi nhát kiếm rơi cùng một vị trí, không ngừng đào sâu xuống mấy trăm thước, kiếm quang mềm thành dây thừng cuốn lấy hất lên. Một tảng đá bay lên rơi vào tay Sở Mộ, dao động hơi thở lực lượng căn nguyên càng rõ ràng hơn.

Đây là một khối lôi chi bản nguyên thạch tức là bí cảnh bị bỏ hoang này là Lôi Đình bí cảnh.

Có tiếng reo vui vẻ vang lên:

- Lôi chi bản nguyên thạch!

Ba khí thế mạnh mẽ tỏa định Sở Mộ ngay.

Biểu tình Sở Mộ nghiêm túc nói:

- Đại Đế nhị bộ!

Ba hơi thở tỏa định Sở Mộ có hai cái là Đại Đế nhị bộ sơ giai, một là Đại Đế nhị bộ cao giai. Ba Đại Đế nhị bộ chớp mắt xuất hiện trước mặt Sở Mộ.

Cường giả Đại Đế nhị bộ cao giai nhìn xuống, dùng giọng điệu nói với con kiến:

- Nửa Bước Đại Đế, giao lôi chi bản nguyên thạch ra, tha cho ngươi khỏi chết.

Sở Mộ trả lời:

- Biến!

Chỉ một chữ, Sở Mộ cầm tuyết ngọc kiếm đạo kích phát ra hơi thở, dao động hơi thở chỉ riêng Đại Đế tam bộ mới có làm ba Đại Đế nhị bộ biến sắc mặt, ánh mắt e dè nhìn Sở Mộ.

Đối mặt ba cường giả Đại Đế nhị bộ, đổi lại Nửa Bước Đại Đế khác đã sợ hãi chân mềm như bún, cả người cứng ngắc. Sở Mộ tuy tim đập nhanh nhưng không hề e sợ.

Sở Mộ biết rõ tuy mình khá mạnh có thể đối kháng với Đại Đế nhất bộ sơ giai bình thường nhưng không đánh lại trung giai, cừng đừng nói đến Đại Đế nhị bộ.

Trong Đại Đế mỗi tiểu giai tầng thì thực lực cách biệt rõ rệt.

Dù vậy Sở Mộ sẽ không hai tay dâng lên khối lôi chi bản nguyên thạch, đó là hắn tìm được. Muốn ăn cướp thì phải có thực lực đó, Sở Mộ không đấu lại người ta được nên dùng át chủ bài.

Ba Đại Đế nhị bộ tuyệt đối không ngờ đối phương có loại lát bài tẩy như thế, nhưng ngẫm lại Nửa Bước Đại Đế có gan một mình đến khu vực này đương nhiên có chỗ dựa.

Hai phe giằng co.

Bị Nửa Bước Đại Đế hù bỏ chạy nếu đồn ra ngoài sẽ thành trò cười, nhưng nếu không đi chẳng lẽ đánh nhau?

Đánh nhau thì bọn họ không chắc đỡ được công kích từ lá bài tẩy của đối phương, uy lực Đại Đế tam bộ đủ giết bọn họ.

Sở Mộ không dám rục rịch, hắn mà húc nhích rất có thể sẽ bị đối phương tìm được sơ hở rồi tấn công. Hai phe giằng co.

Cứ tiếp tục giằng co thế này không phải là cách, chỉ tổ lãng phí thời gian.

Sở Mộ mở miệng nói:

- Các ngươi có hai lựa chọn, một là rút đi ngay, hai là ta lãng phí một lần át chủ bài giết chết các ngươi.

Sở Mộ nói từ tốn nhưng tràn ngập uy hiếp.

Trong khoảnh khắc ba Đại Đế nhị bộ biểu tình cực kỳ khó xem, bị uy hiếp, bọn họ bị một Nửa Bước Đại Đế như con kiến đối với họ uy hiếp. Thế nhưng bọn họ không thể đánh trả câu uy hiếp này, làm họ tức hộc máu.

Cường giả Đại Đế nhị bộ cao giai hung hăng trừng mắt Sở Mộ, ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống hắn:

- Tốt lắm tiểu bối, ta nhớ kỹ ngươi!

Cuối cùng ba Đại Đế nhị bộ đành rút đi, bọn họ không muốn giằng co tiếp bỏ lỡ cơ hội kiếm báu vật khác.

Chờ ba Đại Đế nhị bộ khuất bóng Sở Mộ mới thở phào nhẹ nhõm, thật ra chống lại ba cường giả không thể đối kháng gây áp lực lớn cho hắn. Hắn phải tập trung tinh thần cao độ, quên hết mọi thứ, chỉ một chút phân tâm rất có thể sẽ bị đối phương tìm được cơ hội rồi tấn công.

Tập trung tinh thần cao độ gây tiêu hao rõ rệt, nên khi thả lỏng Sở Mộ cảm giác hơi mệt, hắn cất đi lôi chi bản nguyên thạch luôn cầm trong tay.

Ngay lúc này biến dị xảy ra, một luồng sáng đen từ hư vô xuyên qua chớp mắt bắn hướng Sở Mộ.

Sở Mộ biến sắc mặt, người bản năng run nhẹ rợn tóc gáy. Sát ý lạnh buốt kinh người làm Sở Mộ dựng đứng lông tơ, như có dòng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Sở Mộ lập tức tập trung tinh thần, Ly Thương kiếm nằm trong tay, Chư Thiên kiếm thức chi kiếm lực, lực lượng và tốc độ cực hạn cộng thêm tinh túy ấy bất biến ứng vạn biến đánh trả.

Từ khoảnh khắc Sở Mộ thả lỏng đến lúc biến dị xuất hiện, rồi hắn phản kích, toàn quá trình rất ngắn ngủi, không đến không phẩy một phần trăm giây, giống như từ lên cao chớp mắt rơi xuống lại chớp mắt lên cao, kích thích mãnh liệt không thể miêu tả rõ ràng bằng lời.

Cảm giác run rẩy khó tả khiến Sở Mộ hiểu rõ điều gì lại không thể nắm bắt.

Kiếm Lục và ánh sáng đen ám sát ập đến va chạm vào nhau. Ánh sáng đen tán loạn tựa như làn khói tứ tán, hóa thành vô số tia sáng đen vụn vỡ, mỗi một đốm sáng mang theo sắc bén kinh người bắn hướng toàn thân Sở Mộ.