Trận nội chiến ký túc xá này, thắng lợi cuối cùng thuộc về Tiêu Thần và Uông Tiểu Kỳ, sau khi nghe hệ thống thông báo ra điểm số, Uông Tiểu Kỳ lại động tình ôm Tiêu Thần trong sàn nhảy vong tình hôn một lát.

- Chúng ta thắng rồi!

Uông Tiểu Kỳ hưng phấn ôm Tiêu Thần không chịu buông tay, mãi đến khi Tiêu Thần ôm ngang cô đứng lên, ôm về ghế sô pha mới bỏ được tay chân quấn trên người Tiêu Thần.

Tiêu Thần vỗ bàn tay nhỏ bé của cô, cười nói:

- Được rồi, Đại tiểu thư, bà cô, cô giáo tốt, bình tĩnh một chút… không phải là thắng một trận sao, tiếp theo còn hai trận nữa đấy!

Vào tứ kết, còn phải tiến hành bán kết, chung kết, vũ hội hôm nay mới tính là chấm dứt trên danh nghĩa.

Đương nhiên, Tiêu Thần biết, sau vũ hội này còn có một bí mật không thể nói cho ai biết, kỳ thật cho dù có được quán quân hay không đều không có bất kỳ ý nghĩa gì, bởi vì đêm nay còn một cuộc đại chiến khác, chính là phải ngăn cản ma binh trong huyết trì cực âm sống lại!

Mà trước đó, Tiêu Thần phải nghĩ cách đưa những học sinh này dời đi, hoặc là tránh khỏi bọn họ một mình đi ngăn bản ma binh sống lại.

Trận thi đấu vũ hội còn đang tiến hành, tổ 3 vừa được quyết định là đôi Lâm Vi Nhã và một đôi đại học Thanh Hoa, cuối cùng đôi nhảy Lâm Vi Nhã giành chiến thắng. Tổ 4 là cuộc thi đấu giữa đôi Hạ Sương và đôi Mộ Dung Hiểu Tình, cuối cùng Hạ Sương và Liễu Đạo thắng.

Danh sách bán kết ra lò, đại học BJ có ba cặp tuyển thủ vào vòng, đại học Thanh Hoa thì có chút bi kịch, đại hội thi đấu lần này là bọn họ tổ chức, nhưng tới bán kết cũng chỉ còn lại đôi Hạ Sương và Liễu Đạo.

Bắt đầu rút thăm vòng bán kết, Uông Tiểu Kỳ Tiêu Thần va đôi nhảy Mộ Dung Hiểu Tình lại ngẫu nhiên được xếp cùng nhau, mà Lâm Vi Nhã lại chạm trán với Hạ Sương.

Trận đọ sức đầu tiên, thắng lợi cuối cùng thuộc về Hạ Sương và Liễu Đạo, chủ đề trận này là Tango, là điểm mạnh của Hạ Sương, cũng là điểm yếu của Lâm Vi Nhã, Hạ Sương bọn họ chỉ hơn đội Lâm Vi Nhã 0.5 điểm, ưu thế rất nhỏ, nhưng lại đủ để bọn họ tiến vào chung kết.

Trận đọ sức thứ hai là cuộc chiến cùng trường, hệ thống ngẫu nhiên chọn ra không ngờ lại là hip hop, Uông Tiểu Kỳ và Tiêu Thần dành ưu thế lớn chiến thắng đối thủ tiến vào vòng chung kết, tuyển thủ hai trường tựa hồ đều rất hào hứng, tụ tập đến xem trận chung kết cuối cùng của hai đôi oan gia này.

- Trải qua cuộc đua một canh giờ, Á quân hôm nay cuối cùng sẽ phải sinh ra, hai đôi tuyển thủ tiến vào chung kết theo thứ tự là số 8 và số 9, bọn họ rốt cuộc có thể mang đến biểu diễn kinh ngạc gì khiến chúng ta phải mỏi mắt mong chờ, sau đây xin mời hệ thống ngẫu nhiên chọn nhạc nhảy!

Chủ trì lâu như vậy, Lý Hân Nhi không hề cảm thấy mệt nhọc, tuy chân tay bị trói nhưng cô lại khá tận hưởng cuộc so tài này.

- Loại nhảy trận chung kết, điệu Latin!

Màn hình LCD chợt lóe lên mấy lần, cuối cùng xuất hiện dòng chữ to màu đỏ, điệu Latin!

- Sao lại trúng kiểu này? Em một chút cũng không biết!

Bạn học Uông Tiểu Kỳ lại rối rắm.

Không thể tưởng được trận chung kết lại trúng vào loại nhạc bản thân chưa tiếp xúc qua bao giờ, thế này còn đấu cái gì hả, vừa rồi nhảy hip hop cũng đã rất miễn cưỡng, bây giờ lại thêm một cái khiến mình càng thêm oán niệm.

- Tiêu Thần, anh nhất định biết nhảy Latin?

Uông Tiểu Kỳ nhanh chóng kéo tay Tiêu Thần, bây giờ chỉ có thể lần nữa gửi hy vọng của mình vào ông chồng thần kỳ này.

Tiêu Thần thở dài, lắc đầu nói:

- Anh cũng không biết.

- Ách.

Uông Tiểu Kỳ muốn điên rồi, hừ nói,

- Vậy phải làm sao! Chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy nhận thua?

Không riêng gì Uông Tiểu Kỳ và Tiêu Thần muốn điên, Hạ Sương và Liễu Đạo cũng đang sững người, vì hai người bọn họ không có ai biết nhảy điệu Latin!

Hạ Sương chỉ là người học nhảy nghiệp dư, bình thường chỉ nhảy vài điệu đơn giản, điệu nhảy yêu cầu cơ sở vũ đạo vững chắc như Latin, rất không may, cô chưa từng học qua. Liễu Đạo là một người đàn ông, anh ta cho rằng Latin không đủ nam tính, không mạnh mẽ, nên chưa từng tiếp xúc qua.

- Anh cũng không biết nhảy Latin?

Lần này đến lượt Hạ Sương chất vấn Liễu Đạo.

Liễu Đạo cũng có chút xấu hổ, thật bất đắc dĩ giận dữ nói:

- Tôi học nhiều kiểu nhảy hiện đại, kiểu nhảy quyến rũ như Latin tôi không biết nhảy.

- Ha ha, tôi còn tưởng anh rất hoành tráng cơ đấy?

Hạ Sương cười lạnh nói,

- Hóa ra chỉ là gà mờ, còn nói tôi sẽ kéo chân sau của anh, hiện tại tôi lại muốn nhìn, kết cục của anh như nào!

Hạ Sương quyết định không đếm xỉa đến, bản thân không thắng được thì coi như xong, ít nhất còn có thể bảo vệ thứ quan trọng nhất của người con gái. Nếu người này dám ở trong trường công khai giao dịch của mình với anh ta, vậy mình liền chuyển trường, rời khỏi đại học Thanh Hoa.

- Hừ! Cùng ông vào sàn nhảy! Cho dù thua cũng phải thua vẻ vang!

Liễu Đạo có chút tức giận, không thể tưởng được một điệu nhảy có thể làm khó chính mình, cũng làm mình trong cuộc giao dịch với Hạ Sương bị xuống hạ phong, điều này làm sao anh ta có thể chịu được!

Anh ta tiến tới bên tai Hạ Sương, cười lạnh nói:

- Đừng tưởng thua rồi chúng ta sẽ không cái kia! Tôi bây giờ thay đổi chủ ý, mặc kệ hôm nay thắng hay thua, cái màng kia của cô đều phải thuộc về tôi, trời tối ngày mai tắm rửa sạch sẽ ở trong khách sạn chờ tôi!

- Anh nói cái gì! Anh đừng mơ tưởng!

Hạ Sương cả giận nói,

- Muốn uy hiếp tôi, không có cửa!

- Uy hiếp? Ha ha!

Liễu Đạo âm trầm cười,

- Tôi chính là uy hiếp cô! Trong tay tôi còn thứ cô sẽ cảm thấy hứng thú! Cô gái mặc nội y sói xám, cô có thể thoát khỏi lòng bàn tay của tôi sao!

- Anh… anh nói cái gì…

Hạ Sương cả kinh tột đỉnh, bản thân bình thường mặc nội y sói xám trong phim hoạt hình, chẳng lẽ anh ta…

Liễu Đạo đắc ý nói:

- Cô hẳn là hiểu được đó là ý gì, thức thời ngoan ngoãn vào sàn nhảy cùng tôi, nếu như thua, tối mai tắm rửa chờ tôi, nếu thắng, tâm tình tốt, có lẽ tôi sẽ xem xét tha cho cô một lần…