Cực Võ

Quyển 3 - Chương 120: Siêu Cường Chiến Đấu (2)

Cổ Chân thân phận thật sự là gì?, điều này vốn làm người ta hiếu kỳ nhưng khi nghe Trầm Côn nói ra một tiếng lập tức có cảm giác như bừng tỉnh đại ngộ.

Tống Thanh Thư làm sao có thể thua nhanh như vậy?, đáp án chỉ có thể là vì Cổ Chân là truyền nhân chính thức của Võ Đang Phái, trận chiến giữa Tống Thanh Thư cùng Cổ Chân là do Tống Thanh Thư muốn bảo toàn chiến lực của chính Cổ Chân mà thôi, suy nghĩ này chỉ cần xuất hiện liền hợp lý vô cùng.

Đương nhiên cũng sẽ không có ai nghi ngờ lời nói của Trầm Côn bởi hắn là đệ tử Thiếu Lâm tức người nhà Phật, là đệ tử Phật gia cũng không phải là người thích bịa chuyện, tại thế giới này lời nói của đệ tử phật gia vẫn có trọng lượng rất nặng.

Về phía Cổ Chân, Cổ Chân bị Trầm Côn một lời nói ra thân phận cũng không có đáp lời, bản thân Cổ Chân thậm chí còn lấy làm hiếu kỳ, hắn căn bản không hiểu tại sao Trầm Côn lại nói mình là người Võ Đang Phái, Cổ Chân cùng Võ Đang đâu có quan hệ gì?..

Trầm Côn thấy Cổ Chân im lặng lại nghĩ mình nói đúng hơn nữa từ đầu đến cuối hắn cũng chưa từng hoài nghi suy nghĩ này, Thái Cực Kính thủ hộ trên người Cổ Chân ngoại trừ Võ Đang Phái ai có thể làm được?.

Với việc Cổ Chân im lặng không đáp thì Trầm Côn cũng chẳng nhiều lời nữa, thân thể của hắn khẽ run lên, làn da trắng nổi lên từng đường gân bên dưới cứ như cự lực khủng khiếp ẩn dưới từng mạch máu của Trầm Côn vậy.

Trầm Côn lần nữa tiến lên, tốc độ lần thứ hai không nhanh bằng lần đầu tiên nhưng cước bộ vững chãi vô cùng, tay nắm thành quyền lại xuất ra.

“Thiếu Lâm La Hán Quyền “

La Hán Quyền là quyền pháp có sức chấn kinh toàn bộ võ lâm, so với Ưng Trảo Công hay Long Trảo Thủ của Thiếu Lâm còn cao hơn một bậc, Thiếu Lâm La Hán Quyền tuy không nổi tiếng bằng Đại Lực Kim Cương Chưởng của Thiếu Lâm nhưng chỉ có người trong Thiếu Lâm mới biết bộ quyền pháp này không hề thua kém Đại Lực Kim Cương Chưởng.

Nếu Đại Lực Kim Cương Chưởng thường được cao tăng Thiếu Lâm mang ra ngoài đối địch thì La Hán Quyền lại mang ý nghĩa thủ hộ, là quyền pháp đi liền với la hán của Thiếu Lâm Tự, tại Thiếu Lâm địa vị của la hán có thể coi là hộ pháp, là lực lượng tinh anh nòng cốt bảo hộ Bắc Thiếu Lâm, quyền thuật dành riêng cho cấp bậc này đương nhiên rất lợi hại.

Trầm Côn năm nay chưa đến 21 tuổi đã là La Hán Giới Luật Viện một trong những đại viện lớn nhất của Thiếu Lâm, La Hán Quyền trong tay Trầm Côn chỉ sợ đã không thua các bậc đại sư trong chùa.

La Hán Quyền quan trọng là cương nhu hỗ trợ đồng thời cũng là thứ quyền thuật tinh diệu hàng đầu Thiếu Lâm hay toàn bộ võ lâm bởi trong La Hán Quyền có một chiêu gọi là Cách Sơn Đả Ngưu.

Trầm Côn dũng mãnh mà tới, quyền đầu tiên của hắn tung ra.

“La Hán Xuất Động “.

Xoay người thật mạnh, tay trái đang tung ra thì thu lại, tay phải bất chợt xuất tới, mượn lực toàn thân truyền vào tay phải, quyền như trọng chùy đánh tới lại thêm động tác xoay người này cứ như một cái lò xo nén lại để đến khi tay phải xuất ra tốc độ của nó nhanh vô cùng.

Quyền này hưởng thẳng vào đỉnh đầu của Cổ Chân nhưng mà Cổ Chân thực sự quá cao, quyền hướng vào đỉnh đầu của hắn cũng chỉ có thể đánh thẳng vào ngực.

Cổ Chân lần này cũng kịp phản ứng, bàn tay lớn mở ra nhìn không có chút lực đạo nào đồng thời tay còn lại di chuyển theo hướng ngược lại từ dưới lên trên cứ như đang vẽ vòng vậy.

Tay phải va chạm mạnh với quyền của Trầm Côn nhưng mà ngay khoảnh khắc hai bên va chạm chỉ thấy bàn tay Cổ Chân khẽ xoay dùng lực từ trên ép xuống liền đẩy quyền của Trầm Côn chếch hẳn đi.

Một cỗ nhu kình xuất hiện, nhu kình này từ trên đánh xuống cứ như vậy đẩy tay của Trầm Côn trượt đi đồng thời cái cỗ nhu kình này bắt đầu bao bọc luôn quyền đầu của Trầm Côn, nó xuất hiện một loại hấp lực bắt đầu trung hoa cương kình mà Trầm Côn gây ra.

Trầm Côn đương nhiên chẳng lạ gì cái này cả, hắn biết đây là Thái Cực Quyền của Võ Đang.

Tay phải Cổ Chân từ trên đè xuống tay trái lại từ dưới vòng lên, hình Thái Cực rốt cuộc hiện ra, vòng tròn Thái Cực đã vẽ xong lập tức nhu kình xuất hiện, loại nhu kình này thực sự có thể làm bất cứ kẻ nào đều thấy khó chịu.

Nhu kình Thái Cực sinh ra sau đó nó sẽ hấp thu cương kình mà đối phương tạo thành rồi chuyển thành nhu kình của chính bản thân người dùng Thái Cực, dùng chính nhu kình đó ngăn cản chiêu thức của đối phương lại thêm hai tay cùng vẽ chỉ cần đẩy cả hai tay ra vòng Thái Cực liền trực tiếp đẩy lùi đối phương lại.

Nhìn từ bên ngoài Thái Cực Quyền – Đấu Chuyển Tinh Di – Càn Khôn Đại Na Di tương đối giống nhau nhưng cách hình thành và nguyên lý thực sự khác biệt rất nhiều.

Đấu Chuyển Tinh Di là dẫn lực đả lực, dẫn lực đối phương sang một phương vị khác hay nói chính xác hơn Đấu Chuyển Tinh Di sẽ tạo ra một mặt phẳng, một mặt phẳng trơ bóng được hình thành từ ‘tinh lực’ sau đó làm nghiêng đòn thề của đối phương, tùy theo khả năng vận dụng cùng uy lực chiêu thức của đối phương sẽ ảnh hưởng đến khả năng dẫn lực kế tiếp.

Thái Cực Quyền thì khác bản thân Thái Cực Quyền là hấp lực đả lực, hấp thu chính cương kình mà đối phương tạo ra chuyển hóa thành nhu kình, mang thứ nhu kình đã chuyển hóa này kết hợp với chính nhu kình của người dùng mà tạo thành chí nhu chưởng pháp, cứ như vậy đẩy lùi hoặc ngăn cản đòn thế của đối phương.

Cổ Chân vẽ ra vòng Thái Cực đương nhiên có thể đẩy lùi Trầm Côn khiến thân thể Trầm Côn không thể không lùi lại một bước nhưng mà Trầm Côn tựa hồ cũng chỉ đợi có thế cổ chân mạnh mẽ xoay chuyển hắn chỉ đứng bằng mũi chân mà thôi, cả người như một cây cột đình vậy.

BỊ Thái Cực đẩy mạnh ấy vậy chỉ lùi một bước liền mạnh mẽ biến thân thể mình cân bằng trở lại đây chính là Thiếu Lâm Thiên Cân Trụy.

Hai tay nắm thành quyền, Cổ Chân nghiêng nửa người về phía trước, song quyền cùng xuất.

“La Hán Hàng Ma “

“La Hán Phục Yêu “.

Hai quyền song song đánh ra, đây là hai chiêu Hàng Ma Phục Yêu trong La Hán Quyền, hai chiêu này đều là thuần cương lực mang theo lực lượng xoáy thẳng mặt Cổ Chân mà đánh tới, cương khí của Cổ Chân cứ như tạo thành hai cái mũi khoan vậy.

Lúc này ở bên kia Cổ Chân lại xòe hai tay ra, hai tay vũ động theo hai chiều khác nhau, bàn tay tiếp tục mở lớn, hai vòng Thái Cực song song được vẻ ra, hai tay Cổ Chân như hai đầu đại mãng xà đang muốn mở miệng nuốt gọn song quyền của Trầm Côn vậy.

Quyền – chưởng va chạm vào nhau, cương kình của Trầm Côn quá mạnh trực tiếp đánh thẳng xuyên qua hai tầng Thái Cực được vẽ lên, song quyền chạm vào cánh tay của Cổ Chân làm cho Cổ Chân cứ như thế bị đẩy lùi nhưng mà Cổ Chân tuyệt không chịu thua thiệt, sải tay của hắn rất dài cho dù thân thể lùi lại cũng chẳng liên quan gì tới khả năng tấn công của Cổ Chân cả.

Đôi bàn tay nhẹ xoay, bàn tay từ cứng đối cứng với song quyền bên kia liền di chuyền, bản tay bắt lấy cổ tay của Trầm Côn sau đó kéo mạnh về phía mình.

Trầm Côn đang nghiêng cả người về phía trước lại thêm lực kéo của Cổ Chân cũng đáng sợ vô cùng cho dù bản thân đang dùng Thiên Cân Trụy cũng chẳng có cách nào ngăn được, cứ như thế bị kéo sát lại địch thủ của mình.

Hai tay bắt lấy cổ tay của Trầm Côn sau đó Cổ Chân lại gồng cả người lên, một chân tiến về phía trước bàn tay lướt trên cánh tay Trầm Côn sau đó thay vì chỉ nắm phần cổ tay đã chuyển sang nắm cả cánh tay Trầm Côn.

Sải tay của Cổ Chân cực dài cứ như hai đầu mãng xà đang di chuyển vậy, sau khi nắm lấy cánh tay của Trầm Côn xong bản thân Cổ Chân lại phát lực một lần nữa kéo cả thân hình Trầm Côn ngược lại để rồi hai bàn tay kia lại mở ra, bàn tay vòng qua cánh tay Trầm Côn mà trực tiếp in hai thủ ấn lên người đối phương.

Ở phía ngược lại trước lực kéo của Cổ Chân thì Trầm Côn ánh mắt cũng híp lại, một chân cứ như vậy đạp ra.

Một đạp này cực nhanh cũng cực chuẩn, hướng thẳng phần bụng của Cổ Chân mà tới nhưng đương nhiên lại bị Thái Cực Kính ngăn lại.

Tiếp theo mọi việc liền đơn giản vô cùng, Trầm Côn dính chưởng ở ngực cả người bị đánh bay ra lần này hắn lăn 4-5 vòng trên lôi đài nhưng rất nhanh cả người đều dựng ngược lên mà bật dậy.

Một lần nữa đưa tay ra lau đi vết máu trên miệng mình nhưng mà Trầm Côn cũng không có vẻ gì là đang thất bại trái lại ánh mắt nhìn xoáy về phía Cổ Chân.

Cổ Chân đẩy lùi được Trầm Côn nhưng mà cũng không có thừa thắng xông lên, thân hình của Cổ Chân vậy mà khụy xuống cũng may sải tay của hắn rất dài liền ngăn cản thân thể triệt để ngã xuống.

Cổ Chân cũng chịu một trọng kích ngược lại từ phía Trầm Côn, đây là thuật Cách Sơn Đả Ngưu của Thiếu Lâm Tự.

Cách Sơn Đả Ngưu chính là nghệ thuật truyền lực cũng là một trong những thủ pháp để đệ tử Thiếu Lâm sau này có thể đánh một trận cùng đệ tử Võ Đang bất quá cũng chỉ có thiên tài như Trầm Côn mới có thể ở độ tuổi này lĩnh ngộ Cách Sơn Đả Ngưu hơn nữa còn có thể áp dụng xuống hai chân.

Cổ Chân chịu một cước này nhưng mà hắn tương tự như Trầm Côn cũng sẽ không gục ngã, thân hình như cự hùng lại đứng lên bất quá lần này rốt cuộc Cổ Chân cũng biến thế.

Chân trái bước một bước rồi khụy đầu gối xuống, trân phải hơi duỗi ra nâng cổ chân lên, tay phải đưa ra vuông góc với người tay trái thu vào sát phần bụng.

Đây là Thái Cực Thế, Cổ Chân vào thế đồng thời một vòng thái cực hiện ra, đây là lần đầu tiên Cổ Chân mới vận lên thủ thế, mới có phong phạm Thái Cực Tông Sư của Võ Đang Phái.

_ _ _ __ _ _ _ _ _

Trong lúc Trầm Côn cùng Cổ Chân đang quyết đấu thì có một người không thể tưởng tượng nổi đang dán mắt về phía Cổ Chân, người này là Phong Nhất Trận.

Phong Nhất Trận ngay từ đầu tiên đã cảm thấy Cổ Chân quen thuộc vô cùng nhưng nhất thời lại không nhớ ra, hắn có cảm giác mình gặp qua quái nhân tay dài kia ở đâu đó nhưng trong đầu lại không cách nào tìm ra được thân ảnh thích hợp.

Sau khi bị loại Phong Nhất Trận cũng không có việc gì làm liền một lần nữa tập trung quan sát Cổ Chân.

Những lần trước Cổ Chân thắng quá dễ mà cũng thắng quá nhanh, Phong Nhất Trận gần như không quan sát được cái gì nhưng mà hiện tại thì khác, hắn rốt cuộc cũng cảm thấy mình nhớ ra cái gì đó.

Tiếp theo khi Cổ Chân vào thế đầu óc Phong Nhất Trận không khỏi ngơ ngác, một tay vỗ mạnh đùi mình một cái mà nói.

“Là hắn?, là thằng ngốc kia?, đùa à? “.

Phong Nhất Trận nói một câu làm rất nhiều đệ tử Đại Đao Môn gần đó nghe thấy lập tức có người không hiểu quay về phía Phong Nhất Trận mà hỏi lại.

“Phong ca, ngươi nói cái gì vậy? “.

“Phong ca, ngươi nói ai ngốc? “.

“Phong ca? “.

Một loạt tiếng hỏi vang lên nhưng Phong Nhất Trận không có thời gian để ý, Phong Nhất Trận rốt cuộc nhớ ra mình gặp Cổ Chân ở đâu.

Năm năm trước tại Thiên Ý Thành thí luyện cũng có một dị nhân như Cổ Chân, một dị nhân có cánh tay dài đến mức chạm vào đầu gối.

Hai hình ảnh của quá khứ và thực tại một mực gắn vào nhau, hoàn mỹ vô cùng, bất kể là thân thể hay bóng lưng đều là của một người đặc biệt là cánh tay siêu dài cùng cái cảm giác lù đù khờ khạo kia.

Điều duy nhất Phong Nhất Trận không hiểu là... Cổ Chân dung mạo hình như thay đổi rất nhiều đồng thời cũng mạnh lên rất nhiều.

5 năm trước, Phong Nhất Trận muốn giết Cổ Chân cũng chẳng khó nhưng mà 5 năm sau hắn chỉ sợ 3 chưởng của đối phương cũng chưa chắc tiếp nổi, trong lòng liền có chút cảm thấy không vui.

Phong Nhất Trận trong trận doanh Đại Đao Môn không ngờ đứng lên, ánh mắt cứ như vậy khóa chặt Cổ Chân.

Hắn chỉ mong mình nhớ sai nhưng mà thực sự hai người càng nhìn càng giống.

Ngày đó nhóm bọn họ trải qua sinh tử với nhau, người còn sống cũng chẳng còn lại bao nhiêu hơn nữa Cổ Chân hình thái cũng phi thường đặc biệt bản thân một mực nghe lời đội trưởng Vô Song khi đó, Vô Song nói làm gì là làm nấy cũng vì vậy Phong Nhất Trận đúng là rất khó quên.