Quyền Thần Bảo ngồi bắt chéo trên ghế, chiếc bao tay da màu đen bó sát bàn tay thon gọn. Quyền Thần Bảo xoay người lấy một chiếc vòng màu đỏ, Quyền Thần Bảo sâu tận trong đôi mắt xám đỏ hằn lên tia phân vân không biết diễn tả sao cho đúng. Hân Hân nhìn Quyền Thần Bảo cứ ngồi cầm chiếc vòng đó trên tay, chưa bao giờ cô thấy Quyền Thần Bảo phân vân như thế

"Lão đại, người cứ cầm chiếc vòng màu đỏ đó như thế làm gì? Chi bằng ngài đeo luôn đi"_ Hân Hân vừa rót trà cho Quyền Thần Bảo vừa cung kính nói

Quyền Thần bảo lạnh như băng không đáp trả cầm chiếc vòng trực tiếp đeo lên tay, chiếc vòng đỏ cùng với chiếc nhẫn màu xám nổi bật như tạo thành đôi mắt của Quyền Thần Bảo. Quyền Thần Bảo không phải kẻ ăn diện hay khoe khoang gì hết nhưng không biết tại sao lại mang nhẫn và vòng lên tay.

Nguyên Tử Phong cung kính bước vào gian phòng rồi nghé miệng nói gì đó với Quyền Thần Bảo khiến khóe miệng Quyền Thần Bảo cười khẩy một cái

"Tốt"- Quyền Thần Bảo phán một câu liền đứng lên bỏ đi một nước khiến Hân Hân đang ngồi đó và Hồng Hi đang đi vào cảm thấy lạ

Hôm nay sẽ là một điều thú vị

____________

Quyền Thần Bảo mặc một bộ vest màu đen tay đeo bao tay màu nâu che khuất chiếc vòng và chiếc nhẫn

Nguyên Tử Phong cùng Hân Hân đứng đưa tay mời Quyền Thần Bảo bước vào trong. Biện Liệt và Hồng Hi đứng sau để phòng vệ

"Chào mừng Quyền lão đại"- đám nhân viên của công ty Thần Long cuối chào và thể độ cung kính Quyền Thần Bảo, Quyền Thần Bảo không nói gì tự đi vào trong, vẻ cao ngạo lạnh lùng của Quyền Thần Bảo làm cho nhân viên nữ trong công ty say đắm, nhân viên nam thì ngưỡng mộ

Nguyên Tử Phong và Hân Hân vốn vĩ là cặp trời sinh do đó đi đâu cũng có cặp có đôi. Còn Biện Liệt và Hồng hi thì lại khác cứ như khắc tinh của nhau đi đâu cũng cãi vã ầm ĩ khiến Quyền Thần Bảo không hài lòng

Quyền Thần Bảo oai phong lẫm liệt đi thẳng vào một gian phòng kính. Nguyên Tử Phong, Hồng Hi, Biện Liệt, Hân Hân cũng muốn đi theo bỗng nhưng bị đánh vệ sĩ ngăn lại, Quyền Thần Bảo không quay lại

" Ở ngoài chờ ta"- Quyền Thần Bảo buông một lời lạnh đến thấu xương tủy rồi bỏ vào trong

"Chào Quyền lão đại"- Ngươi đàn ông tầm 50-60 tuổi cung kính cuối đầu, Quyền Thần Bảo không nói gì lạnh nhạt ngồi lên ghế tay gõ mặt bàn tạo nên âm thanh ghê rợn

"Quyền lão đại ngài có muốn dùng trà không?"- Thần Hiền rung rẫy nhìn Quyền Thần Bảo hỏi

"Vào thẳng vấn đề chính đi"- Quyền Thần Bảo nói thẳng đời Quyền Thần Bảo ghét nhất là vòng do. Có chuyện cứ nói thẳng nếu vòng do thì thôi thà đừng nói tốn sức cậu ta cũng chẵng màn tới mà thẳng thừng từ chối

"4 ngày nữa con gái tôi sẽ về nước cho nên..."- Thần Hiền ấp úng

"Cô ta về thì sao? Quyền Thần Bảo tôi không có hứng thú với phụ nữ"- Quyền Thần Bảo lạnh như băng đáp trả lại

"Nếu ngài lấy con gái tôi thì chắc chắn rằng sẽ thuận tiện cho việc làm ăn hơn, như thế sẽ không một ai nghi ngờ bất cứ thứ gì, ngài trên danh nghĩa là một người con rể giúp một người bố vợ thì ai nói gì được, với con gái tôi là một đứa thông minh lanh lẹ đôi khi nó có thể giúp được ngài trong một số công việc"- Thần Hiền giải thích rõ ràng, trên gương mặt yêu nghiệt của Quyền Thần Bảo vẫn không có một chút biểu hiện gì là đồng ý hay phản đối trước lời nói của Thần Hiền

Quyền Thần Bảo ngồi ngây người lại hai tay đan vào nhau, nãy giờ là Quyền Thần Bảo anh chỉ lắng nghe chứ chưa suy nghĩ là quyết định bây giờ anh sẽ tập trung suy nghĩ và ra quyết định

"Được, như thế cũng tốt tránh tiếng nói cho tôi và cả ông"- Quyền Thần Bảo sau 2 phút suy nghĩ thì trả lời, Thần Hiền rạng rỡ như bắt được vàng

"Cám ơn ngài, thế hôn ước sẽ được công bố vào sinh nhật lần thứ  18 của con gái tôi, tức là 6 ngày nữa. Hôn lễ thì sẽ quyết định sau. Sau hôn lễ chúng ta sẽ bàn tiếp tục công việc và trên nền tản là bố vợ của ngài tôi sẽ tiến hành kế hoạch như đã bàn, làm như thế tôi và ngài ai cũng có lợi, ngài còn có thể cưới được con gái mà bao người muốn có của gia đình tôi"- Thần Hiền nói thẳng thừng không một chút gì là sợ hãi vì kiểu người sợ hãi thì mãi mãi không bao giờ hợp tác được với Quyền Thần Bảo

"Được nhưng tôi không hứa là sẽ yêu thương con gái ông, tôi chỉ hứa là sẽ không để cô ta gặp bất cứ nguy hiểm nào liên quan đến tính mạng"- Quyền Thần Bảo nói rõ ràng, khiến Thần HIền hơi phân vân, nếu Quyền Thần Bảo thật sự chỉ bảo vệ con gái ông thì điều đó vẫn an toàn nhưng không yêu thương con gái ông thì chẵng khác nào là cực hình dành cho nó

Quyền Thần Bảo thấy được nổi lo lắng trên mặt Thần Hiền liền nhếch môi một cái, xem ra anh đoán đúng rồi, bất cứ người bố nào cũng lo là con gái mình khong được yêu thương, Quyền Thần Bảo chưa bao giờ có hứng thú với phụ nữ cũng chưa bao giờ có hứng thú với việc quan tâm hay bảo vệ người khác bằng đôi tay mình, miễn là người hứa được bảo vệ không bị một vết xướt thì xem như đã giữ trọn vẹn lời hứa

Quyền Thần Bảo đứng lên đi một mạch ra cửa hai tay bỏ vào túi quần oai phong đi ra ngoài, xem như Quyền Thần Bảo anh lại có thêm một quân cờ, trên thế giới này  quân cờ trên tay anh không biết là bao nhiêu rồi nhưng anh không cần họ, chỉ là tạo mối quan hệ vậy thôi, còn những người bạn hay quân cờ thật sự thì chỉ đếm trên đầu ngón tay