Sau việc sắp đặt hôn ước đó ngày nào Quyền Thần Bảo cũng vùi đầu vào công việc chất đống, không phải Quyền Thần Bảo không quan tâm mà là Quyền Thần Bảo vốn dĩ là không có thời gian để quan tâm đến

"Lão đại, ảnh của cô vợ tương lai của ngài này"- Nguyên Tử Phong cầm tấm ảnh trên tay cung kính đưa Quyền Thần Bảo, Quyền Thần Bảo vốn dĩ là không để ý đến

"Để trên bàn đi, Tử Phong kêu những người còn lại vào phòng họp"- Quyền Thần Bảo không ngước mặt lên chủ yếu là dán mắt vào ipad rồi ra lệnh

"Vâng"- Nguyên Tử Phong đáp lại rồi mở cửa đi ra ngoài, Quyền Thần Bảo đứng dậy ném một sấp giấy nặng lên tấm ảnh rồi bước ra ngoài với cái ipad trên tay

Hồng Hi và Biện Liệt đang đấu khẩu chí chóe ở trong phòng hợp thì Quyền Thần Bảo đi vào với khuôn mặt không mấy gì là vui vẻ nhìn thấy sắc mặt lãnh khốc, lạnh lùng còn có mùi nộ khí họ liền im lặng đứng lên cuối đầu Quyền Thần Bảo ngồi xuống chiếc ghế màu đỏ, ném cái ipad xuống bàn

"Lão đại, lại là chuyện Tuấn Chung à"- Hân Hân nhíu mày cung kính hỏi, tên này lúc nào cũng bày việc cho Quyền Thần Bảo xử lí và tiêu diệt những mối nguy giúp hắn

"Ngày mai vào lúc 2h sáng, Ngô Thắng sẽ giao một lô hàng cấm tại Indonexia"- Biện Liệt báo cáo tình hình cho Quyền Thần Bảo nghe, lại một lần nữa gương mặt lãnh khốc và lạnh lùng ấy lại hiện ra, ngày mai xem ra Quyền Thần Bảo không thể nhúng tay vào việc này nữa rồi, chỉ có thể ngồi xem kịch vui mà anh chính là đạo diễn mà thôi

"Hồng Hi, lại đây"- Quyền Thần Bảo gọi tên Hồng Hi khiến cô giật cả mình nhưng cũng lủi thủi đi lại, cô nghé tai vào miệng Quyền Thần Bảo, Quyền Thần Bảo lập tức nói gì đó với Hồng Hi đột nhiên gương mặt ỉu xìu của Hồng Hi trở lại như thường mà còn thể hiện thái độ ranh ma và mong chờ, từ trước đến nay khi Quyền Thần Bảo bàn riêng việc gì đó với Hồng Hi thì chắc chắn sẽ rất là thú vị và không kém phần tàn nhẫn

"Thuộc hạ sẽ không làn phụ lòng chủ nhân"- Hồng Hi vui vẻ cất lời nói, vẻ mặt Quyền Thần Bảo chẵng một kia cảm xúc nào ngoài vẻ mặt lạnh lùng, lãnh khốc kia cả

____________

Bước vào căn phòng của mình, màu chủ đạo của căn phòng là màu đen, Quyền Thần Bảo tháo chiếc bao tay trên tay ra ném đi một rồi lại tháo cà vạt ném đi. Quyền Thần Bảo đi vào nhà tắm mở vòi nước lạnh để nước chảy từ đỉnh đầu đến gót chân Quyền Thần Bảo hôm nay đối với anh thật mệt mỏi, ngày mai anh còn phải giải quyết việc ở công ty và một lô hàng đã bị đánh cắp.

Tuy Quyền Thần Bảo chỉ là một trùm mafia nhưng đối với anh, anh như là một vị vua cai quản cả một đất nước vậy đó. Trăm công nghìn việc chỉ toàn đổ lên đầu Quyền Thần Bảo anh, thật mệt mỏi, nếu không vì gia đình thì anh sẽ không tiếp nhận Quyền gia để rồi nhúng tay và giới Hắc đạo tràn đầy mưu tính và ngập máu này, nhưng anh quen rồi nên không có gì là mới mẻ.

Một ngày hàng chục mạng người chết dưới đám tay sai của anh thì sao chứ? Có liên quan đến đời sống của anh sao? Hàng ngàn cô gái bại dưới tay anh thì đã sao? Anh sẽ không quan tâm họ, cuộc sống của anh không mang tên những kẻ đó, cuộc sống của anh chỉ mang mỗi tên anh QUYỀN THẦN BẢO