"Các ngươi có nghe nói gì không? Tất cả mấy tên tà ma ngoại đạo đều tụ tập ở bên dưới Thiếu Thất Sơn, nghe nói kẻ dẫn đầu thì ra lại chính là Lệnh Hồ Xung, đệ tử Hoa Sơn. Hắn muốn đi Thiếu Lâm Tự cứu ma giáo yêu nữ Nhậm Doanh Doanh, mà ngay cả Nhật Nguyệt Thần Giáo cũng có động tĩnh rất lớn!" Vài người rảnh rỗi ngồi một chỗ bàn về những chuyện của chốn võ lâm, cũng không biết bọn họ lấy tin tức này từ đâu ra.
Dọc đường đi nghe lén nhiều sự tình, tai của Lí Thu Thủy cùng Vu Hành Vân đều muốn dài ra một chút rồi, bất quá cũng vì cung cấp thông tin cho chuyến hành trình của các nàng mà thôi. "Hành Vân, ta muốn đi xem cái tên bị nói xấu khắp nơi Lệnh Hồ Xung kia, không bằng mình lên Thiếu Lâm Tự một chuyến đi...... Được không?" Hiện tại quyết định của Lí Thu Thủy đều phải có sự đồng ý của Vu Hành Vân, ai kêu nàng hiện tại lúc nào cũng bị áp chứ, đụng phải đại boss ngự tỷ Vu Hành Vân thì tất cả các vu ma chước qủycủa nàng đều mất đi hiệu lực. "Cũng được, ta cũng không ngại đi Thiếu Lâm tự xem trò hay!" Vu Hành Vân mỉm cười, thiếu chút nữa làm cho Lí Thu Thủy chết dưới nụ cười mị hoặc chúng sinh này, thật muốn ban ngày ban mặt đi lên phòng khách hảo hảo cùng Vu Hành Vân "chơi trò chơi". Vu Hành Vân nhìn Lí Thu Thủy lại lạc vào või tiên, liền gõ đầu nàng: "Lại suy nghĩ vớ vẫn, cẩn thận buổi tối ta hảo hảo mà trừng phạt Người !" Lí Thu Thủy khóc không ra nước mắt, nàng đời này liền thua vào tay nàng ấy rồi. "Sao hả? Thấy thuật dịch dung mới của ta thế nào!" Trên đường xuất hiện hai người mặc đồ quái dị, bọn họ chính là Lí Thu Thủy cùng Vu Hành Vân sau khi dịch dung, dù sao thì bộ dáng thực sự của các nàng rất dễ khiến cho người khác chú ý, cho nên Lí Thu Thủy mới nghĩ tới thuật dịch dung. Chỉ thấy trên mặt của Vu Hành Vân bị Lí Thu Thủy tạo ra một vết sẹo rất lớn, làm cho dung nhan vốn tuyệt sắc của nàng nhất thời nở hoa, lại không biết dùng loại dầu thế nào, làm cho da thịt tuyết trắng của Vu Hành Vân biến thành màu đồng. Từ xa nhìn lại cũng chỉ giống như một võ lâm nhân sĩ bình thường, căn bản không thể tưởng được đây là một tuyệt sắc nữ tử cải trang. Lí Thu Thủy lại còn khoa trương hơn, tạo ra một vết bớt rất là lớn ở trên mặt mình, thiếu chút nữa làm cho người ta nghĩ nàng trở thành đạo tặc. "Thế nào, mau chóng đánh giá đi chứ!" Lí Thu Thủy đắc ý nhìn tác phẩm của mình, nhất định phải nghe được lời bình luận của Vu Hành Vân. "Cũng tạm được, nhưng chẳng qua...... Người vì sao lại phải đem mình biến thành như vậy...... Cho có cá tính hở?" Vu Hành Vân không hiểu, vốn muốn che dấu tai mắt người khác, nhưng mà cái dạng ngụy trang này của Lí Thu Thủy lại càng khiến cho người ta để ý hơn mà thôi. "Có cá tính mới tốt chứ, bằng không làm thế nào thể hiện được tài hoa của ta!" Lí Thu Thủy nở nụ cười. [Thiếu Thất Sơn.] "A ni đà phật, Lệnh Hồ thí chủ, ngươi vì sao dẫn người tự tiện xông vào Thiếu Lâm Tự? Nhậm cô nương là tự nguyện ở lại Thiếu Lâm mười năm!" Huyền Không Đại Sư thân là trụ trì của Thiếu Lâm Tự tự nhiên không thể nào để cho Lệnh Hồ Xung tùy ý tiến vào Thiếu Lâm, bằng không thật sự là quá mất danh dự của hắn. "Đại sư, Doanh Doanh vì tánh mạng của ta nguyện ý ở lại Thiếu Lâm mười năm, ta Lệnh Hồ Xung thật không muốn nàng hi sinh vô ích! Xin đại sư hãy thả Doanh Doanh, Lệnh Hồ Xung vô cùng cảm kích!" Lệnh Hồ Xung hiện tại chỉ muốn cứu ra Nhậm Doanh Doanh, hắn bất chấp nàng có đồng ý hay không. "Một khi đã như vậy, phiền Lệnh Hồ thí chủ một người bước vào, mời các bằng hữu lập của ngươi lập tức rời khỏi tiểu thất sơn!" Huyền không nói ra điều kiện, lúc này làm cho bọn người kia xuống núi là biện pháp tốt nhất, huống hồ...... qua không bao lâu nữa người của Ngũ Nhạc kiếm phái đều sẽ tới đây trợ giúp Thiếu Lâm Tự."Được rồi!" Lệnh Hồ Xung xoay người nhìn lại hơn một ngàn hơn người ở trên núi thiếu thất sơn, dùng hùng hậu nội lực hô lên, "Chư vị huynh đệ, trước hết mọi người hãy xuống núi, vất vả mọi người!" Nghe được lời nói của Lệnh Hồ Xung, mọi người đều hạ sơn, tính toán xây dựng cơ sở tạm thời để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.