Siêu Cấp Cường Giả

Chương 701: Luân Hồi, em đã trưởng thành!

Trung tuần tháng chín, Liveshow của Ban Nhạc Hoàng Hậu tuyên truyền áp phích khắp các phố lớn ngõ nhỏ ở Đông Hải. Trừ lần đó ra, một ít cơ sở giải trí truyền thông ở Đông Hải hay thậm chí là cả nước đều tuyên truyền, tạo thế cho Liveshow này.

Tròn một năm rồi, Mộ Khuynh Nhan lại xuất hiện trên sâu khấu Đông Hải.

Một năm trước, nàng đến một mình.

Một năm sau, nàng hợp thành ban nhạc Hoàng Hậu với Trang Hiểu Vân.

Một năm trước, Liveshow của nàng còn chưa kịp tổ chức thì đã bị người bắt cóc, cuối cùng vì đáp lại sự ủng hộ nhiệt tình của các fan cho nên vẫn tổ chức tiếp nhưng lùi lịch diễn lại. Hơn nữa, nàng còn bí mật xuất hiện ở đại học Đông Hải rồi mới tới sân khấu dạ hội, khiến cho cả giới giải trí náo động.

Ngày đó đúng là ngày 28 tháng 9.

Một năm sau, ban nhạc Hoàng Hậu lại tổ chức hội diễn xướng vào ngày 28 tháng 9 ở Đông Hải. Liveshow lần này tổ chức ở sân vận động Đông Hải.

Hoàng hôn, ánh tà dương đang chìm vào đường chân trời, sắc trời dần tối đi. Ngoài cửa sân vận động Đông Hải được chiếu đèn sáng trưng như ban ngày.

Mặc dù cách thời gian Liveshow của Ban Nhạc Hoàng Hậu còn khá lâu nhưng bãi đỗ trước cửa sân vẫn động đã che chúc đủ các loại limousine và lượng fan hâm mộ không đếm được. Họ đều mặc một loại trang phục thống nhất, cầm áp phích ban nhạc Hoàng Hậu rồi lớn tiếng hô tên của Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân.

Cùng lúc đó, Bùi Đông Lai lái một chiếc Audi A41 không bắt mắt chạy qua cửa chính của sân vận động.

Bởi vì đã qua nửa năm rồi, Bùi Đông Lai lại vẫn duy trì nhịp sống nhanh chóng. Mộ Khuynh Nhan gần như đã thoát khỏi tầm mắt của hắn, rời xa cuộc sống của hắn.

Hắn và Mộ Khuynh Nhan đừng nói đến chuyện gặp mặt, số lần gọi điện thoại cho nhau cũng là đếm trên đầu ngón tay. Mà chỉ cần Mộ Khuynh Nhan nhận được điện thoại của hắn, hắn đều có thể cảm nhận được sự hưng phấn và kích động trong giọng nói của nàng.

Tất cả những chuyện này làm Bùi Đông Lai cảm nhận được trọng lượng của mình trong lòng Mộ Khuynh Nhan.

Nhưng mà...

Vì lời hứa kia, vì có thể diệt trừ Thần Võng, hắn không thể phân tâm đi xử lý vướng mắc tình cảm với nàng được.

Dưới tình huống như bây giờ, khi biết được chuyện hội diễn xướng định ngày tổ chức vào 29 tháng 8 hôm nay từ miệng Quý Hồng, Bùi Đông Lai hiểu vì sao Mộ Khuynh Nhan lại làm thế.

Mà khi nghe Quý Hồng nói, hơn nửa năm qua Mộ Khuynh Nhan đã thay đổi rất nhiều vì hắn, Bùi Đông Lai chỉ cảm thấy cổ họng như bị nghẹn thứ gì đó. Trái tim kiên cường lúc này tràn ngập một loại cảm xúc có tên là áy náy.

Hắn làm theo lời đề nghị của Quý Hồng, đến xem hội diễn xướng Ban Nhạc Hoàng Hậu.

Nhưng mà... để tránh ảnh hướng tới Liveshow của Mộ Khuynh Nhan, Bùi Đông Lai cũng không báo trước cho nàng biết, mà chỉ định sau khi Liveshow kết thúc sẽ đi tìm nàng nói chuyện.

Mấy phút đồng hồ sau, người chịu trách nhiệm chương trình bắt đầu để cho fan hâm mộ tiếng vào. Bùi Đông Lai đi vào sân vận động từ cửa đông, đi tới ngồi trên hàng ghế VIP.

Giữa sân vận động đã dựng một sân khấu chiếm diện tích rất lớn. Bốn màn hình to đặt xung quanh sân khấu.

Sau khi Bùi Đông Lai ngồi chời trên hàng ghế VIP, màn đêm chậm rãi buông xuống. Mấy vạn fan hâm một cầm trong tay đèn huynh quan đung đưa làm cả hội trường trở nên cực kỳ sáng lạn. Bao nhiêu đèn trên sân khấu đã thắp sáng, màn ảnh trên sân khấu cũng đã phát một đoạn MV ngắn của ban nhạc Hoàng Hậu. Tất cả mọi người đều bắt đầu ngâm nga theo giai điệu của bài hát. Thanh âm chỉnh tề vang vọng khắp sân vận động, quanh quẩn chơi đùa trên tầng không.

Trong sự mong chờ đầy kỳ vọng của fan hâm mộ, Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân đã hóa trang thay quần áo xong, đang chờ đợi lên sâu khấu.

Mộ Khuynh Nhan mặc một bộ lễ phục màu trắng, sau lưng thiết kế một đôi cánh trắng. Trang Hiêu Vân mặc một bộ lễ phục màu đen, sau lưng có một đôi cánh màu đen.

Một đen, một trắng.

Các nàng thoạt nhìn giống như thiên sứ cánh đen và thiên sứ cánh trắng trong tiểu thuyết, xinh đẹp mà cao quý.

- Khuynh Nhan, vì sao em lại không liên hệ với cậu ấy?

Trong phòng hóa trang, Trang Hiểu Vân thấy Mộ Khuynh Nhan ngồi trước bàn hóa trang, trên khuôn mặt không hề có niềm vui sướng kích động trước khi lên sâu khấu mà lại có chút rầu rĩ không vui. Trong lòng Trang Hiểu Vân rất rõ. Nàng tiến lên, đặt hai tay lên vai Mộ Khuynh Nhan, cất lời hỏi đồng thời cũng là lời an ủi.

- Chị Hiểu Vân, cậu ấy rất bận.

Mộ Khuynh Nhan mỉm cười, nhưng mà trong nụ cười kia lại chứa đựng sự chua sót.

Trang Hiểu Vân nghe vậy liền khe khẽ thở dài:

- Khuynh Nhan, chị biết là cậu ta bận rộn. Nhưng mà... cho dù cậu ta có bận thế nào đi chăng nữa, cũng không thể không gặp em trong một thời gian dài như vậy chứ?

Mộ Khuynh Nhan thầm thở dài, không lên tiếng.

- Khuynh Nhan...

- Chị Hiểu Vân, em nghĩ rằng sau khi cậu ấy làm xong mọi chuyện rồi, có lẽ đêm nay sẽ đến hội đây tìm em cũng nên.

Lần này, không đợi Trang Hiểu Vân nói tiếp, Mộ Khuynh Nhan lại mở miệng ngắt lời. Khi khẳng định rằng Bùi Đông Lai sẽ thật sự tới, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng nở nụ cười tươi tắn, tràn đầy mong chờ.

- Khuynh Nhan, em không cần phải lừa mình dối người.

Như là cảm thấy ảo tưởng của Mộ Khuynh Nhan không thực tế, Trang Hiểu Vân do dự một chút, lại nói:

- Em cũng biết, cậu ta chắc chắn sẽ không tới. nếu cậu ta muốn gặp em thì đã chủ động liên hệ sớm rồi.

- Vâng ạ, nếu cậu ấy muốn gặp em thì sẽ chủ động liên hệ...

Dường như là chỗ yếu nhất trong lòng bị đau, nụ cười tươi kia cứng lại trên mặt Mộ Khuynh Nhan. Nụ cười của nàng lúc này còn khó coi hơn là khóc:

- Nhưng mà... em vẫn không thể chủ động liên hệ với cậu ấy.

- Khuynh Nhan, sao em phải khổ như vậy? Em đã biết cậu ta không muốn gặp em, trong lòng cậu ta không có em, vì sao em còn thay đổi lớn như vậy vì anh ta?

Bởi vì ở cùng một ban nhạc Hoàng Hậu với Mộ Khuynh Nhan, Trang Hiểu Vân tối ngày ở cùng nàng, hiểu rõ từng ly từng tý thói quen trong sinh hoạt của nàng. Trang Hiểu Vân nhìn ra được Mộ Khuynh Nhan đã thay đổi rất nhiều và tất cả đều là vì Bùi Đông Lai.

Trong mắt nàng, tất cả chuyện này phải để cho Bùi Đông Lai biết, nếu không tất cả mọi thứ Mộ Khuynh Nhan làm còn có ý nghĩa gì đây?

- Chị Hiểu Vân...

Mộ Khuynh Nhan như sắp khóc đến nơi. Trước kia nàng có Tương Cương làm chỗ che chở, chẳng những không bị quy tắc ngầm của giới giải trí nhiễm bẩn mà dưới bàn tay của Tương Cương còn trở thành một tiểu công chúa trong ngành giải trí. Nàng được nuôi dưỡng như một đóa hoa trong nhà kính, vô ưu vô lự sống qua ngày.

Về sau, nàng muốn rời khỏi thế giới giải trí này rồi nhưng bởi vì Bùi Đông Lai âm thầm khống chế giang sơn hắc đạo TQ cho nên nàng vẫn là tiểu công chúa trong giới. Nhưng không còn sự che chở nữa, nàng bắt đầu học cách sống độc lập, học thức dậy đúng giờ, học ăn cơm đúng bữa, học cách dọn dẹp phòng ở, học cách không ném đồ vật...

Nàng học rất nhiều thứ, cũng thay đổi rất nhiều thứ.

Nàng đã không còn là cô công chúa yếu ớt lúc nào cũng cần người quan tâm che chở mà đã trở thành một cô bé mạnh mẽ biết sống độc lập.

Nhưng mà.

Tất cả những chuyện này, Bùi Đông Lai không biết.

- Khuynh Nhan, em thay đổi nhiều vì cậu ta như vậy, thậm chí còn định ngày tổ chức Liveshow vào hôm nay vì riêng cậu ta... nhưng mà, ngay cả một cuộc điện thoại mà cậu ta cũng không gọi!

Có lẽ cho rằng Bùi Đông Lai làm như vậy là quá vô tình, Trang Hiểu Vân cảm thấy Mộ Khuynh Nhan như vậy làm cô tức giận:

- Em cho rằng mình làm vậy là đáng giá sao?

- Em thích cậu ấy, cho dù là làm bất cứ chuyện gì vì cậu ấy cũng đều đáng giá.

Nước mắt tràn mi nhưng giọng nói của Mộ Khuynh Nhan lại vô cùng kiên định.

Trang Hiểu Vân cũng từng thích Bùi Đông Lai. Nhưng khi bình tĩnh ngẫm nghĩ lại, nàng cảm kích hắn thì đúng hơn là yêu thích. Có điều Mộ Khuynh Nhan lại khác nàng.

Mộ Khuynh Nhan thật sự thích Bùi Đông Lai.

Cái thích này thực đơn thuần, không trộn lẫn với thứ gì cả.

Bởi vì nàng biết tất cả mọi chuyện cho nên nàng thực sự hi vọng Mộ Khuynh Nhan có thể ở cùng một chỗ với Bùi Đông Lai, hoặc là có thể có được tình yêu của Bùi Đông Lai.

Lúc này, nghe lời nói của Mộ Khuynh Nhan, Trang Hiểu Vân nhịn không được thở dài:

- Khuynh Nhan, vì người mình yêu mà thay đổi thì không sai nhưng mà... ít nhất em cũng phải cho cậu ta biết chứ. Nếu em yêu cậu ta thì phải lớn tiếng nói ra chứ không phải chôn dấu mãi sâu trong lòng như vậy.

- Được rồi, em sẽ tìm cơ hội nói cho cậu ấy biết.

Mộ Khuynh Nhan nghiêm túc suy nghĩ, lấy hết dũng khí gật đầu.

Mắt thấy Mộ Khuynh Nhan gật đầu đáp ứng, Trang Hiểu Vân cảm thấy cao hứng thay cho nàng, âm thầm quyết định một chuyện.

...

8h, sân khấu không còn được thắp đèn sáng trưng như lúc nãy nữa, hơn 10 tia laser hoa mỹ bắn ra bốn phía sân vận động.. Cả sân vận động được ánh sáng kia chiếu vào tựa như ảo mộng.

"A -----"

Tia laser lóe ra, fan hâm mộ dường như ý thức được điều gì đó, bắt đầu lớn tiếng hò hét, chờ mong thần tượng của mình xuất hiện.

Fan hâm mộ cùng hò hét, trong làn khói mờ ảo, một giọng nữ trong veo từ từ vang lên. Fan hâm mộ không hẹn mà cùng im lặng, tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe.

Giọng hát nữ chấm dứt, vài cột sáng chói mắt bỗng nhiên xuất hiện, sau đó từ sân khấu bắn thẳng lên trời, nở tung ra trên bầu trời đêm. Ngọn đèn trên sâu khấu bỗng dưng đốt sáng trong nháy mắt, cả sân khấu được bao phủ trong ánh đèn rực rỡ.

Sau đó, vô số ánh hoa lửa tạo thành một thác nước rực rỡ rơi xuống từ trên đỉnh sân khấu. Gần như đồng thời, vô số ánh sáng bỗng nhiên tập trung vào hai điểm. Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân đồng thời xuất hiện trên sân khấu. Hai người nở nụ cười sáng lạn, một tay cầm microphone, một tay đang vẫy chào khán giả:

- Các bạn trẻ Đông Hải, xin chào mọi người!

"Mộ Khuynh Nhan! Mộ Khuynh Nhan!"

"Trang Hiểu Vân! Trang Hiểu Vân!"

"Hoàng Hậu, Hoàng Hậu, Hoàng Hậu của tôi!"

Mắt thấy thần tượng xuất hiện, fan hâm một giống như là uống màu gà, hoàn toàn trở nên điên cuồng. Đen huynh quang trong tay vung vẩy theo nhịp tay, tiếng hô hào cổ vũ vang lên không dứt, bầu không khí nháy mắt bị đốt cháy đến cực điểm.

Trong phòng VIP, nhìn đám người đang reo hò ở ngoài, nhìn Mộ Khuynh Nhan đang mỉm cười đứng trên sân khấu, Bùi Đông Lai không khỏi nhớ lại ngày này năm trước. Mộ Khuynh Nhan vì cảm tạ mình mà trộm chạy tới đại học Đông Hải đón người rồi mới tới sân khấu biểu diễn.

"Chúng sinh tam giới, lục thú luân hồi, hỏa luân xoay tròn, sinh tử ly biệt, siêu thoát luân hồi, nhập vào niết bàn..."

Giống như để phối hợp với Bùi Đông Lai, khi hắn nhớ lại quá khứ, Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân bắt đầu hát ca khúc thứ nhất của nay. Ca khúc này đúng là bài "Luân Hồi" đã diễn trên sâu khấu năm ngoái.

Biểu diễn bắt đầu, tiếng ca của Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân giống như là có ma lực, khiến cho Bùi Đông Lai và tất cả mọi người đều chìm đắm trong đó. Phần lớn mọi người còn kích động ngừng thở, sợ rằng mình bỏ lỡ mất một nhịp điệu của bài hát.

Một bài rồi một bài.

Bốn bài hát lại đổi một bộ quần áo.

Bóng dáng nổi bật, biểu tình nồng nàn, giọng hát uyển chuyển, bước nhảy hoa lệ...

Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân cùng ra sức, tận tình biểu diễn cho mọi người xem. Không khí sân vận động lại càng được đẩy lên cao triều.

- Một bài nữa! Một bài nữa!

Khoảng thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi. Bất tri bất giác, Liveshow đã gần kết thúc. Khi Mộ Khuynh Nhan và Trang Hiểu Vân biểu diễn xong ca khúc cuối cùng, cảm xúc của khán giả vẫn dâng trào như cũ.

- Mọi người xin yên tĩnh một chút.

Trang Hiểu Vân xoa mồ hôi trênd dầu, chờ đợi fan hâm mộ không còn hò hét nữa thì mới hỏi:

- Mọi người nhất định muốn nghe nữa sao?

- Đúng vậy!

- Được! Bài tiếp, Mộ Khuynh Nhan sẽ hát cho mọi người nghe.

Hiện giờ, Trang Hiểu Vân đã có kinh nghiệm sân khấu phong phú, biết nên làm thế nòa để điều động cảm xúc của fan hâm một, khống chế sân khấu.

Đơn ca?

Lời của Trang Hiểu Vân vừa thốt lên xong, toàn bộ fan hâm mộ đều sửng sốt.

Bởi vì... từ sau khi ban nhạc Hoàng Hậu thành lập cho tới giờ, Mộ Khuynh Nhan chưa đơn ca bao giờ.

Trong phòng VIP, thấy hội diễn xướng sắp bế mạc, Bùi Đông Lai đang chuẩn bị rời đi để tìm Mộ Khuynh Nhan liền nghe thấy lời nói của Trang Hiểu Vân. Hắn không khỏi dừng bước.

Trên sâu khấu, Mộ Khuynh Nhan vẫn còn đang trừng to mắt nhìn Trang Hiểu Vân. Đúng theo trình tự buổi diễn thì ca khúc vừa rồi chính là ca khúc cuối rồi mà?

- Nhưng mà, trước khi Khuynh Nhan biểu diễn, tôi muốn hỏi mọi người một vấn đề. Mọi người có biệt tại sao Khuynh Nhan lại chọn ngày hôm nay làm ngày tổ chức Liveshow không?

- Muốn!

Thanh âm chỉnh tề vang lên toàn trường.

"Thịch thịch!"

Tim Mộ Khuynh Nhan đập mạnh liên hồi, sắc mặt trở nên kinh hoàng. Nàng đã hiểu rõ dụng ý của Trang Hiểu Vân rồi!

- Như vậy thì đợi cho Khuynh Nhan hát xong thì sẽ nói cho mọi người biết nhé!

Trang Hiểu Vân quay đầu, nhìn Mộ Khuynh Nhan đầy cổ vũ. Sau đó, không đợi Mộ Khuynh Nhan mở miệng, nàng đã tự động lui xuống, nhường sân khấu lại cho Mộ Khuynh Nhan. Bạn đang xem tại Trà Truyện - www.Trà Truyện

Trong phúc chốc, sân vậnt động to như vậy lại trở nên yên tĩnh. Ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người Mộ Khuynh Nhan.

Trên sân khấu, Mộ Khuynh Nhan lúc này có vẻ đặc biệt khẩn trương. Lòng bàn tay nắm micro toát ra mồ hôi, trái tim điên cuồng đập loạn.

Sau đó...

Không đợi Mộ Khuynh Nhan lấy lại tinh thần, bản nhạc của bài "Không muốn trưởng thành" vang lên.

Hả?

Mộ Khuynh Nhan sao lại hát bài hát của ban nhạc khác?

Trong lúc nhất thời, toàn thể fan hâm mộ có chút nghi hoặc.

Mặc kệ fan hâm mộ nghi hoặc thế nào, trên sân khấu, Mộ Khuynh Nhan dường như bị người ta kéo đi vậy, nàng kìm lòng không được mà mở chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn, nhẹ nhàng hát theo tiết tấu ấm nhạc.

- Tôi biết thế giới này chẳng ai thập toàn thập mỹ.

- Chỉ mong sao tình yêu có thể đừng quá phức tạp như thế này.

- Tôi nguyện trước khi anh ấy trở về tôi vẫn đang yên lặng ngủ say.

- Nhưng anh đã đi đến một tòa lâu đài khác và trao nụ hôn cho một người con gái khác.

...

- Tôi không muốn, tôi không muốn.

- Không muốn trưởng thành.

- Trưởng thành rồi thế giới này sẽ không còn như trong cổ tích.

- Tôi không muốn, tôi không muốn, không muốn trưởng thành.

- Tôi muốn mình cứ mãi khờ dại và ngây thơ.

- Tôi không muốn, tôi không muốn.

- Không muốn trưởng thành.

- Trưởng thành rồi tôi sẽ mất đi anh.

...

Hết bài.