Giây phút xúc tu khổng lồ xuất hiện, tôi cũng nhìn thấy nhện địa ngục đã ở ngay trước mặt tôi và Trúc Tẩm Ngưng.
Đối diện với nhện địa ngục, tôi lại thấy sắc mặt của Trúc Tẩm Ngưng vô cùng thoải mái, cứ như là không hề lo lắng tí nào, còn nhẹ nhõm hơn cả lúc thu phục gặm thi trùng.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của tôi, nhện địa ngục cứ như vậy mà bò thẳng tới chỗ Trúc Tẩm Ngưng, tôi muốn làm gì đó, nhưng Trúc Tẩm Ngưng lại bảo tôi đừng sợ.
Chờ nhện địa ngục bò tới trước mặt chúng tôi, Trúc Tẩm Ngưng đưa tay vỗ vỗ một cái xúc tu của nhện địa ngục, tôi hít một hơi lạnh, ông nội nó, đây là nhện địa ngục, không phải sủng vật ‘ngoan ngoãn đáng yêu’.
- Ngoan ngoan, mau chui vào trong cái túi kia cho ta nhé!
Chính lúc này, tôi nghe thấy một giọng nói của ma quỷ, không sai, tiếng nói phát ra từ trong miệng Trúc Tẩm Ngưng, dưới cái nhìn của tôi, thì đúng là tiếng nói của ma quỷ.
Con mẹ nó, ngoan ngoãn ở chỗ nào cơ chứ? Có điều không đợi tôi kịp kinh ngạc xong, thì đã thấy trong tay Trúc Tẩm Ngưng xuất hiện một cái túi vải, túi vải này giống với túi vải vừa nãy, chỉ là bên trên có nhiều phù văn cổ quái hơn.
Tôi thấy nhện địa ngục thu nhỏ lại, sau đó chui vào trong cái túi vải, xem ra TRúc Tẩm Ngưng không hề đùa với tôi, nhện địa ngục đích thị đã bị cô ấy thu phục, hơn nữa cũng đã chứng minh câu nói của Trúc Tẩm Ngưng, nhện địa ngục đúng là một trợ lực lớn khi chúng tôi ra ngoài.
Nhện địa ngục chui vào túi xong xuôi, Trúc Tẩm Ngưng mới quay người lại, phủi phủi tay, nói:
- Được rồi, xong việc rồi, chúng ta có thể ra ngoài thôi!
Lúc này tôi mới phản ứng lại, kế đó sờ sờ mũi,hỏi Trúc Tẩm Ngưng thu phục nhện địa ngục từ bao giờ?
Trúc Tẩm Ngưng cười cười, nói, thật ra lúc đối phó với nhện địa ngục, cô ấy đã động tay động chân, nói xong, Trúc Tẩm Ngưng xòe tay ra, trong lòng bàn tay cô ấy, có một con sâu màu vàng kim.
- Đây là? Kim Tàm Cổ?
Khi nhìn thấy con sâu, lòng tôi như đã, lập tức hỏi Trúc Tẩm Ngưng, Trúc Tẩm Ngưng gật đầu, nói mặc dù nhện địa ngục lợi hại, nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự khống chế của Kim Tàm Cổ.
Kim Tàm Cổ, đừng nghĩ nó chỉ là một con côn trùng, Kim Tàm Cổ là cổ trùng cấp cao của Miêu Cương, có điều nó kỳ diệu đến mức nào, thì chỉ có người nuôi cổ trùng mới biết được.
Mà lúc trước, Trúc Tẩm Ngưng thảm hại như vậy, là bởi vì lúc nuôi Kim Tàm Cổ bị cổ độc cắn trả, có điều hiện tại cổ độc đã được thanh trừ, mà Kim Tàm Cổ của Trúc Tẩm Ngưng cũng đã chính thức thành công.
Lúc này, tôi hít sâu một hơi, hỏi Trúc Tẩm Ngưng chuẩn bị xong chưa? Tiếp theo đây chúng tôi phải ra ngoài.
Sắc mặt Trúc Tẩm Ngưng bỗng trở nên nặng nề, sau đó gật đầu với tôi, tôi kéo tay Trúc Tẩm Ngưng, cuối cùng, đưa mắt nhìn xuống dưới hố trời Âm Tang một cái.
Nói thật, bên dưới hố trời Âm Tang, không chừng vẫn còn thứ gì đó, nhưng tôi biết, thực lực hiện giờ của tôi, hoàn toàn không đủ để đi tìm hiểu bí mật dưới đó, hơn nữa, tôi cũng không biết, Phương Trình Chu và Lương Triều Sinh đi xuống phía dưới, nơi ấy là thế giới như thế nào?
Bọn họ đã ra ngoài chưa? Hay là chỉ có hai người họ đi xuống dưới? những cái này tôi đều không hề hiểu rõ.
Lúc này, tôi ngẩng đầu nhìn lên trên, cũng không thể ở mãi dưới này, chung quy lại vẫn phải ra ngoài, đây là chuyện sớm muộn.
- Đi thôi!
Nói xong, tôi kéo tay Trúc Tẩm Ngưng, nhảy lên phía bên trên hố trời Âm Tang.
Nhìn ‘cánh cửa’ đi ra khỏi hố trời Âm Tang, tôi chần chừ một lát, nhưng cuối cùng vẫn bước thẳng lên, không hề ngụy trang.
Bởi vì có ngụy trang cũng chẳng có tác dụng gì, lúc này, e rằng cũng chỉ có mỗi tôi và Trúc Tẩm Ngưng chưa đi ra khỏi hố trời Âm Tang mà thôi.
Cho dù tôi và Trúc Tẩm Ngưng có ngụy trang thành bộ dạng gì đi nữa, nhưng chỉ cần xuất hiện, nhất định sẽ bị bao vây.
Sau khi thân người chúng tôi xuất hiện ở cửa, lập tức, tôi nhìn thấy trong màn đêm thấp thoáng những đốm lửa trại, mà xung quanh cũng có rất nhiều lều trại được dựng lên, lúc này, vài thân người đã phát hiện ra sự xuất hiện của chúng tôi, đèn pin trong tay lập tức rơi xuống đất.
- Xuất hiện rồi, thằng đó xuất hiện rồi!
Không biết là ai hô to một tiếng, mà tiếng hô này lại cứ như là ngòi lửa, trực tiếp khiến không khí xung quanh náo loạn hẳn lên, từng luồng khí mùi khủng bố lập tức dâng trào, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt tôi và Trúc Tẩm Ngưng.
Thực ra tôi đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng, khi nhìn thấy những thân người trước mặt, trong lòng vẫn không khỏi trở nên nặng trĩu.
Ông nội nó, mấy tên cảnh giới Ngưng Anh liền, hơn nữa còn là mấy tay lão luyện trong cảnh giới Ngưng Anh, tu vi của những người trước mặt, đương nhiên không hề bị kiềm hãm, không sai, trên này không phải ở dưới hố trời Âm Tang, không có trận pháp quỷ dị kia.
- Thằng ranh, mày khiến chúng tao chờ đợi thật là khổ quá đi!
Lúc này, tôi nhìn thấy một người đàn ông trung niên ở giữa, lộ ra một nụ cười vô hại, nhưng chỉ có tôi từ trong nụ cười của ông ta, nhìn thấy máu me chết chóc.
Trên người ông ta, toát ra luồng khí thế khiến người ta thấy kinh sợ, luồng khí thế này, chắc chắn có thể trực tiếp ép dập nát người tôi.
Chính lúc này, tôi nhìn thấy bên cạnh người đàn ông trung niên, còn có hai người già, tôi biết một trong hai người đó, chính là trưởng lão Trương Truyền của Thái Cực Môn.
Lòng tôi trùng xuống, tôi thật không ngờ, lão già này ngược lại mới là kẻ che giấu kĩ càng nhất, lúc ở dưới hố trời Âm Tang, không biết từ lúc nào đã từ bỏ ý định đối phó tôi, bởi vì lúc ở trong đó thực lực đã bị kiềm hãm, đây là một vết thương hở, căn bản không thể phản kháng.
======== Nợ Âm Khó Thoát - Ngũ Đẩu Mễ - dịch: Sam Zhou, ủng hộ dịch giả bằng cách đọc truyện duy nhất trên web haivuongtruyen.vn, liên hệ với facebook Sam Sam (Sam Zhou) để được ưu tiên đọc nhanh hơn, cảm ơn các bạn, hãy tẩy chay thành phần trộm cắp tạp nham không làm mà đòi có ăn ^^ ===========
Nhưng hiện giờ, ánh mắt của lão ta không che giấu nổi vẻ tham lam trong lòng, lão hình như đang muốn lột hết da tôi xuống. nhìn xem trên người tôi có thứ gì tốt, e rằng đến một chút cũng không muốn buông tha.
- Thằng khốn, mày giết em trai tao, hôm nay ta phải xé xác mày thành trăm mảnh, khiến mày hồn siêu phách lạc!
Chính lúc này, người già trước mặt gầm lên một tiếng, sát khí trong mắt đã toát ra ngoài, diện mạo của người này có vài phần giống với Xích Viêm, lẽ nào em trai trong miệng lão, là chỉ Xích Viêm?
Tất cả mọi chuyện, đều không phải trọng điểm, trọng điểm chính là, tiếp theo đây, có lẽ tôi sắp sửa phải đối diện, một trận đấu có chênh lệch về thực lực lớn nhất từ trước đến nay.
Hít sâu một hơi, tôi liếc mắt nhìn Trúc Tẩm Ngưng bên cạnh, thản nhiên nói:
- Nếu có thể rời khỏi đây, tôi nhất định không phụ cô!
Vốn dĩ tôi không muốn nhắc đến chuyện này, bởi vì tôi biết, tôi nói ra, ngược lại còn đả kích Trúc Tẩm Ngưng, nhưng mà, lúc này, tôi thực sự không thể nén nhịn.
Trận chiến này, sống hay chết, tôi thật sự không dám đảm bảo!
Nhưng, đối với câu nói của tôi, Trúc Tẩm Ngưng cũng không tỏ ra tức giận, mà còn lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nói:
- Đồ khốn, nếu anh muốn có trách nhiệm với tôi, thì nhất định phải sống sót!
- Này này, bây giờ không phải là lúc để chúng mày liếc mắt đưa tình, tán tỉnh ve vãn nhau!
Lập tức, tên đàn ông trung niên trước mặt lạnh giọng nói, trên mặt bao phủ một tầng sương lạnh giá, kế đó, hai ngón tay gã duỗi thẳng, chỉ vào mặt chúng tôi.
Đồng tử tôi đột nhiên co lại, lập tức ôm theo Trúc Tẩm Ngưng biến mất khỏi chỗ cũ, ngay sau đó, một luồng kiếm khí đã bắn vào chỗ khi nãy chúng tôi đứng, nơi đó xuất hiện một cái lỗ sâu.
Tôi đưa mắt nhìn Trúc Tẩm Ngưng một cái, chúng tôi nhìn nhau gật đầu, lập tức, một viên đan dược màu đỏ trong tay ném thẳng vào trong miệng tôi.
Thị Huyết Đan, có điều đây không phải là Thị Huyết Đan bình thường, mà là bản nâng cấp mạnh hơn, cũng lấy được từ cục số chín vào chuyến đi tới đó lần trước.
Thị Huyết Đan trôi xuống bụng, chân nguyên trong người bắt đầu nóng rực, dâng lên cuồn cuộn, tràn ngập khắp các ngóc nghách trong cơ thể tôi.
ầm ầm!
Một tiếng vang cực lớn truyền tới từ một bên, một bóng hình khổng lồ đã đứng chắn ngang trước mặt Trúc Tẩm Ngưng, nhện địa ngục, nó cũng đã xuất hiện rồi!