Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 396: Đều bị dày vò


Tiêu Thần đưa Tạ Tiểu Na vào phòng tắm rồi cởi bỏ quần áo trên cơ thể cô, đương nhiên không phải vì làm mấy trò hèn hạ đó.
Nhưng dù nếu vì muốn làm mấy trò hèn hạ xấu xa đó thì cũng đâu có ảnh hưởng gì, hai người phụ nữ bên ngoài đâu có thể biết chứ. Tạ Tiểu Na vẫn mơ mơ màng màng, xem ra cũng chẳng có cảm giác gì cả.
Nước ấm chảy xuống cơ thể Tạ Tiểu Na khiến cơ thể cô hơi ấm lên một chút, Tiêu Thần phát hiện thấy có một chấm đen bé xíu trong cái khe đó của cô, nhìn sơ qua thì hình như là một cái nốt ruồi. Tiêu Thần nhìn nhìn cái vị trí chấm đen đó, nó nằm ở trong khe nên hơi chắn tấm nhìn của hắn.

Tiêu Thần bất đắc dĩ thở dài, nói:
- Hài! Tiểu Na à, em đừng có trách anh đấy nhé! Anh chỉ là giúp em kiểm tra một chút thôi đấy!
Nếu như hai người phụ nữ ngoài kia mà nhìn thấy nét mắt của hắn bây giờ thì chắc chắn sẽ vô cùng khinh bỉ hắn.
Bởi vì, khóe miệng hắn bây giờ đang hiện lên một nụ cười quỷ quyệt, lập tức tay phải hắn vòng ra phía sau lưng nhẹ nhàng cởi áo lót cô, cởi một bên quai ra, thân thể Tiểu Na hơi khẽ rùng mình một cái, dường như có chút hưng phấn.


Đôi thỏ trắng trước ngực trong chốc lát đã được tự do giải phóng khỏi sự gò bó, lập tức hoan hỷ nảy tưng mấy cái trong không trung.
- Ồ! Lại còn có tính đàn hồi nữa cơ đấy!
Thỏ trắng cứ tưng tửng lên cùng với cặp anh đào hồng hồng lại khơi gợi sự hứng thú của Tiêu Thần mấy phần, hắn ngồi đối diện Tiểu Na hai ngón tay đưa ra kẹp lấy hai quả anh đào be bé.
- Ư!
Tạ Tiểu Na theo bản năng của người phụ nữ bất giác cất lên một thanh âm sảng khoái, đê mê.
Sau thanh âm sảng khoái đó, Tiêu Thần phát hiện ra chấm đen nhỏ trong khe đột nhiên to ra mấy phần, hóa ra nó không phải là một nốt ruồi gì mà là một điểm đen sống.
Tiêu Thần trong lòng cười khểnh, thầm nghĩ:
- Hư! Hóa ra là một con ký sinh độc trùng bé xíu.
Thực sự không phải là hắn muốn khinh bạc Tạ Tiểu Na đâu, mà là từ đầu Tiêu Thần đã có cảm giác cái chấm đen đó có vấn đề rồi, bèn kích thích một ít máu của Tạ Tiểu Na, máu bị khuấy động lập tức cái chấm đen đó di chuyển, hơn nữa còn có thể nhìn thấy rõ ràng nó đang di chuyển chạy tới phía cánh tay của Tạ Tiểu Na.
Tiêu Thần lại tiếp tục dùng ngón tay kích thích, khiến tiếng kêu sảng khoái của Tạ Tiểu Na càng lúc càng lớn, làm cái chấm đen nhỏ lại càng chạy đến hướng đó, Tiêu Thần dụ nó lên đó bởi vì đối với sinh lý nữ giới thì trên cánh tay không có bộ phận mẫn cảm đặc biệt nào, Tiêu Thần cũng đã xác định được đây chính là một con ký sinh độc trùng.
...
Phùng Tiểu Phương đang ngồi trên chiêc sofa ngoài phòng khách thì đột nhiên đứng dậy, kinh ngạc gọi:
- Cô Đường! Cô Đường ơi! Chúng nó hình như đang làm chuyện đó trong phòng tắm rồi sao ý! Cô nghe! Cô nghe đi! Tiểu Na đang rên rỉ một cách thoải mái sung sướng đó!

Trên trán Đường Diệm Vân hiện đầy những vết xám xịt, trong lòng bắt đầu cảm thấy bất an.
Cho dù, bên trong phòng tắm có mở vòi hoa sen đi chăng nữa, thì cũng không thể giấu nổi tiếng kêu rên rỉ đê mê sảng khoái của Tạ Tiểu Na được, hơn nữa cái âm thanh rên rỉ này bản thân cô đã nghe qua không ít, vì khi còn học đại học cũng đã cùng với đám bạn cùng phòng xem mấy bộ phim xxx đó, cho nên thấy âm thanh này quen thuộc cũng là đương nhiên. Chỉ có điều cô chưa bao giờ được tự mình trải nghiệm, lúc này rốt cuộc cũng được nghe phiên bản người thật, mà lại còn rất gần nữa cơ chứ, bất giác khiến trái tim cô cảm thấy bối rối xen lẫn lo lắng.
Tiêu Thần rốt cuộc là đang làm cái trò quỷ gì vậy! Lẽ nào thật sự làm điều đó với Tạ Tiểu Na trong phòng tắm ư?

Chính mình là người mời Tiêu Thần đến chữa bệnh cho Tạ Tiểu Na, lại không ngờ cậu ta lại như vậy, dám mở vòi hoa sen phòng tắm để dùng tiếng nước che giấu âm thanh của hai người làm chuyện đó.
Thực sự quá vô sỉ, có lẽ cái từ “Vô sỉ” này cũng không còn đủ để hình dung hành động của hắn nữa rồi.
Đường Diệm Vân vội kéo Phùng Tiểu Phương lại, nói:
- Em nói linh tinh cái gì thế! Tiêu Thần làm sao có thể là loại người đó cơ chứ, chắc cậu ta đang trị bệnh cho Tiểu Na thôi. Tiểu Na sẽ sớm khỏi thôi!
Đường Diệm Vân cho dù trong lòng rất oán hận Tiêu Thần, song ngoài mặt thì vẫn ủng hộ hắn ta.
Cho dù cứ coi như Tiêu Thần đã đè ngửa Tạ Tiểu Na ra trong phòng tắm thì mình cũng phải đứng về phía hắn ta, chính mình đã bảo hắn ta đến giúp mà, nếu hắn ta thực sự làm chuyện đó thì mình tuyệt đối không thể để cho Phùng Tiểu Phương nhìn thấy điều đó. Dù sao bây giờ cửa phòng tắm vẫn còn khóa trái, chỉ cần Phùng Tiểu Phương không tận mắt nhìn thấy thì cô ta sẽ không đi ba hoa khắp nơi. Cái mồm rộng hớt chuyện của cô ta thì bản thân mình rõ nhất, đó là một kẻ loan tin mà chẳng cơn gió nào có thể địch nổi.
Cho dù ngoài miệng nói như vậy, song trong lòng Đường Diệm Vân lại vẫn cảm thấy không phải cho lắm.
Tiêu Thần, hắn ta làm sao đã có thể làm vậy rồi? Lẽ nào hắn ta khùng rồi...
Hay là hắn ta thật sự đang chữa bệnh cho Tạ Tiêu Na...
...
- Ư... muốn...
Trong phòng tắm, Tạ Tiểu Na đã bị Tiêu Thần kích thích hoàn toàn, cả người nóng ran lên, khiến Tiêu Thần đành phải giảm nhiệt độ nước xuống một chút.
Cái chấm nhỏ lúc nãy đã chạy đến ngón tay trỏ ban tay phải của Tạ Tiểu Na, như sắp bị ép ra ngoài cơ thể.
Lúc này, hai tay Tiêu Thần đặt lên hai bờ vai Tạ Tiểu Na giữ chặt cơ thể cô, để phòng cô đột nhiên xông tới bổ về phía mình, nếu mà như vậy thì hậu quả thật không dám tưởng tượng nữa, bởi vì trên cơ thể cô giờ chỉ còn thừa lại chiếc quần con mà thôi. Hơn thế nữa, bên trên cô nàng là áo ngực hồng, phía dưới lại là quần ren đen, cho dù Tiêu Thần không có ý sàm sỡ, ăn đậu phụ thì cũng không có cách nào có thể kiểm soát đôi mắt của mình không chằm chằm nhìn. Còn nếu như quản được đôi mắt thì Cầm long chân khí của hắn lại vẫn có thể cảm nhận được cái hương vị đặc trưng đang lan tỏa từ người thiếu nữ, điều đó khiến mắt hắn cứ mở to thao láo.
- Chết mất thôi.... Chết mất thôi...
Tiêu Thần nuốt từng ngụm nước bọt, dù tướng mạo của Tạ Tiểu Na cũng bình thường nhưng sau khi bị lột sạch thì vẫn có vài phần quyến rũ. Hơn nữa, hiện giờ toàn thân cô đều đang hừng hực, đôi môi lại không ngừng phát ra những thanh âm ma lực hấp dẫn lòng người.

- Nhanh ép nó ra mới được!
Trong lòng Tiêu Thần vô cùng khó chịu bứt rứt, nhưng lại không thể không nhịn, chỉ còn cách chờ cho con ký sinh độc trùng kia mau ra thì sau đó mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Đừng chê cười Tiêu Thần là kẻ bất lực, về chuyện đó hắn mãi mãi luôn có khả năng, hắn không chê cô gái Tạ Tiểu Na, không phải cứ trần truồng là có thể nhìn thấy đẹp và xấu, mấu chốt ở chỗ hiện giờ cái chỗ đầy mê hoặc đó đang phô ra thật sự là quá lớn, đặc biệt là trong không khí có chút ngại ngùng như thế này. Còn Đường Diệm Vân giờ đang ở ngoài phòng khách, bản thân cũng muốn chiếm làm một vai diễn chính trong hậu cung, điều đó sẽ càng khiến Tiêu Thần cảm thấy có nhiều cảm giác khác lạ hơn.
Chỉ có điều, trong hoàn cảnh hiện tại, hắn đích thực là không có cách nào tiến tới đè ngửa Tạ Tiểu Na ra cho dù chỉ cách có một bước thậm chí chưa tới một bước, giờ chỉ cần vén chiếc quần con giữa chân nàng rồi lột nốt cái cái quần đã bị ướt sủng của mình nữa là sau đó...
Là sau đó ra sao thì các bạn cũng đều đoán được rồi, một thiếu nữ sẽ biến thành một người phụ nữ...
Một phút trôi qua, con ký sinh độc trùng màu đen đó vẫn chưa bị ép ra, nó cứ quanh quẩn chỗ ngón tay Tạ Tiểu Na.
Điều này làm cho Tiêu Thần lo lắng, đồng thời cũng khiến hai người phụ nữ ngoài phòng khách cảm thấy lo lắng theo.
- Ư... em muốn...
Tạ Tiểu Na lại rên lên một tiếng kêu đê mê đến chết người.
...
- Sặc, em chịu không nổi rồi!
Phùng Tiểu Phương ngồi trên sofa không tài nào nhịn được nữa, mặt đỏ tai hồng, bỗng đứng bật giật nói với Đường Diệm Vân:
- Cô Đường, em ra ngoài hít thở một chút, cô ngồi ở đây nhé.