ĐĂNG PHONG THÀNH THẦN

Đăng Phong Thành Thần
Đăng Phong Thành Thần
Tác giả
Tình trạng
Đang ra
Nguồn
Truyện CV
Lượt xem
324
Đánh giá
1 2 3 4 5
Thể loại : tiêp hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo

Sau một giấc ngủ dài thì hắn bắt đầu  mở to mắt, ngó lên trần nhà, rồi mới nhìn ra ngoài cửa sổ thì trời đả sáng, hắn ngáp ngắn ngáp dài.
Sau đó hắn mới từ từ dụi mắt, rồi ngồi dậy, liếc qua bên trái thì thấy một tiểu cô nương ngồi kế bên, nàng chăm chú nhìn hắn, thấy hắn nhìn nàng thì nàng mỉm cười.
 

Trong lòng hắn càm thấy hơi buồn hắn đành thở dài, dơ tay ra hiệu chào buổi sáng, rồi tuột thẳng xuống giường bò thẳng vào nhà vệ sinh.


Đang vệ sinh thân thể thì hắn nghe âm từ ngoài vọng vào

- Gần đến giờ bắt đầu giải đấu Đại Thế Chiến rồi đó, huynh còn không mau nhanh đi đăng ký, lề mề có khi không kiệp tham gia đâu.


Hắn đang đánh răng, nghe được thanh âm hàm ý trách mắng thì liền đáp lời, dù trong miệng còn đang ngậm một đống nước

- Muội không.
phải vội.
ta tính hết rồi.
còn ba tiếng nữa mới bắt đầu mà

Thanh âm bên ngoài lại vọng vào, lần này giọng điệu có vẻ cáu gắt hơn

- Chỉ còn hai mươi phút nữa là bắt đầu rồi đó, huynh tính sai thời gian rồi

Nghr nàng nói thì hắn từ trong nhà vệ sinh lao thẳng ra ngoài, dáng vẻ vội vàng, tìm kiếm thứ gì đó

Tiểu cô nương đứng gần giường vẻ mặt hời hợt, cáu gắt nói

- Đồ thì huynh phơi ngoài ban công, pháp khí và các đồ vặt cần thiết vẫn nằm trong không gian giới chỉ, đồ ngốc.


Nghe nàng nói hắn lại vội vã chạy ra ban công, xách vào một bộ y phục đạo sĩ, không ngần ngại thay đồ trước mặt tiểu cô nương kia.
Tiểu cô nương đỏ mặt quay mặt đi nơi khác lâu lâu vẫn lẻn nhìn hắn thay đồ.


Thay bộ y phục đạo sĩ vào người thì trong dáng vẻ hắn như một vị đạo trưởng đức cao vọng trộng, khác xa một thang niên lười biếng, hậu đậu lúc nãy.
Hắn đi xuyên qua tiểu cô nương, chụp thanh Đại Kiếm sau lưng nàng, ném thẳng ra của sổ, thanh Đại Kiếm không rớt xuống mà vẫn lơ lững trên không.
 

Hắn lao thẳng qua cửa sổ, nhảy lên Đại Kiếm, ngự kiếm bay thẳng về một hướng.
Hắn lấy trong túi ra một cái bánh bao mà ăn lấy, ăn để.
Miệng còn hô to

- Đại thế chiến ta đến đây