Võ khí dùng hết lại dùng Hồi Khí Hoàn, một phút đồng hồ cũng không nghỉx, phảng phất giống như không biết mỏi mệt vậy.
Đã đến chạng vạng tối, ánh tà dương trời chiều rơi vãi trong rừng rậm, điệp ảnh pha tạp, ngược lại nhiều thêm vài phần cảm giác xinh đẹp. Lúc này mặt trời lặn, từ sơn mạch cao cao nhìn lại, cũng đẹp không sao tả xiết.
Nhưng thiếu niên áo bào xanh đang luyện tập lại không chút chú ý đến, mồ hôi trên người đã ướt đẫm quần áo, nhưng cũng không chút để ý đến.
Ba!
Đột nhiên một thanh âm không to lắm truyền ra.
- Ồ?
Cổ Mặc ở một bên một mực buồn chán nhìn Tần Phàm luyện tập liền phát ra một tiếng kinh ngạc.
Tần Phàm lúc này cũng hai mắt tỏa sáng, trong nháy mắt vừa rồi hắn vậy mà có thể khiến võ hoá khí hình! Tuy rằng man ngưu quyền kình đánh ra cũng chỉ lớn chừng gương mặt, không bằng một phần mười Cổ Mặc! Hơn nữa cũng không ́ thể thoát thể mà ra, nhưng võ hoá khí hình lại khiến cho lực công kích càng thêm cô đọng! Cũng chính là đại biểu có thể gây ra tổn thương càng lớn hơn!
Rống! Nhưng vào lúc này, từ bên kia rừng rậm bỗng nhảy ra Hồng Nhãn Bạch Lang tam cấp cao giai, loại yêu thú này dùng tốc độ nhanh và nanh vuốt sắc bén để trứ danh, đối với võ giả bình thường mà nói cũng là một loại yêu thú thập phần khó chơi.
- Ha ha...
Tần Phàm phát ra một tiếng cười hưng phấn: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m
- Vừa muốn thử nghiệm lại một chút, đầu Hồng Nhãn Bạch Lang này lại tự đưa tới cửa ra, thật sự là kịp thời!
b
Bất quá yêu thú trong Yêu Thú Sơn Mạch đông đảo, Tần Phàm lúc này luyện tập một ngày cũng giết chết năm sáu đầu yêu thú, đối với Hồng Nhãn Bạch Lang bất thình lình xuất hiện ngược lại cũng không quá mức kinh ngạc.
Quay mắt nhìn về phía Hồng Nhãn Bạch Lang đang lao tới, Tần Phàm thong dong triển khai Lưu Tinh Bộ, nghênh đón lấy. Hiện giờ Lưu Tinh Bộ của hắn đã có thể dưới Huyền Trọng Vực gấp 10 lần của Cổ Mặc miễn cưỡng tránh được bảy phiến lá cây, có thể nói tuy rằng còn chưa tới Nhập vi cấp, nhưng cũng có trình độ nhất định rồi, hơn nữa các loại bản năng né tránh cũng thập phần nhạy cảm! Cho nên đối với công kích của Hồng Nhãn Bạch Lang hắn đã có thể sớm dự cảm được, sau đó làm ra phản kích hợp lý.
- Man Ngưu Trùng Kích!
Tần Phàm đánh ra một quyền, khi võ khí đỏ vàng thông qua Linh Hàn Quyền Sáo phát ra, một Man ngưu khí kình nho nhỏ xuất hiện trước nắm đấm, tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn thoát thể mà ra, nhưng bộ dáng gào thét trên bao tay lại có cảm giác uy thế mười phần.
Bành! Một quyền không chút nào ngoài ý muốn đánh lên đầu lâu Hồng Nhãn Bạch Lang kia, lập tức đầu nó như bị bẹp xuống, thứ màu đỏ trắng tóe ra bốn phía, đầu yêu thú Tam cấp cao giai nháy mắt sau đó lại như một đống bùn nhão ngã xuống đất.
- Vậy mà mạnh như vậy.
Tần Phàm nhìn Linh Hàn Quyền Sáo trong tay, ấp úng nói, hắn cũng không nghĩ ra chỉ một bộ phận võ hoá khí hình đã có thể đạt tới trình độ như vậy!
Linh Khí Quyền Sao này quả nhiên lợi hại!
- Ồ?
Nhưng vào lúc này, Tần Phàm đột nhiên phát ra một tiếng kinh ngạc, vào lúc này lại cảm giác được từ trong Vũ Điền truyền đến một loại cảm giác huyền diệu.
- Đột phá đến Võ Giả ngũ cấp?
Nháy mắt sau đó, trên mặt Tần Phàm liền lộ ra vẻ mừng như điên.
Từ Vũ Điền truyền đến cảm giác dị thường, tâm thân Tần Phàm chìm vào trong đó, liền trông thấy cách Vũ Điền thứ tư bên trong Khí Hải đã tràn đầy, sau đó võ khí còn lại tràn ra chảy đến cách thứ năm. Tu luyện gia khổ trong một tháng này khiến cho dược lực hai khỏa Sơ Võ Hòan hắn phục dục rốt cục đã được luyện hóa!
Song hỉ đều tới!
Võ Giả ngũ cấp, thành!
Tần Phàm bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt tỏa sáng, ánh mắt yên lặng nhìn nhìn về chỗ sâu trong Yêu Thú Sơn Mạch bao la mờ mịt, chỗ đó, chính là phương hướng Ma Chủng theo như lời Cổ Mặc nói!
Hiện giờ chiến lực và thể phách hắn cũng đã đạt tới một trình độ nhất định, yêu thú Tam cấp căn bản không phải là đối thủ của hắn, đối với tứ cấp yêu thú hắn cũng tự tin có sức đánh một trận!
Vì tìm kiếm Ma Chủng, truy tìm đường đến thể phách chí cường kia mà Tần Phàm đã không ngừng mà rèn luyện bản thân, lại trải qua rất nhiều chuẩn bị gian nan, hôm nay, rốt cục cũng đã đủ!
- Ha ha...
Tần Phàm cảm nhận được biến hóa trong cơ thể, thực lực tăng lên đến Võ Giả ngũ cấp khiến quanh thân hắn cảm thấy vô cùng khoan khoái dễ chịu, cười to một tiếng, hắn liền hăng hái chạy băng băng trong rừng, hiện giờ hắn phải trở về làm chuẩn bị cuối cùng, sau đó trực tiếp đến chỗ Ma Chủng!
Kể từ sau khi biết Ma Chủng, hắn phải chịu đừng mê hoặc lâu như vậy, chịu nhiều thống khổ như vậy, hôm nay, cuối cùng cũng đến lúc đi tìm!
- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi không phải nói luyện chế Băng Linh Đan còn thiếu một loại linh dược sao? Ngươi không luyện chế Băng Linh Đan kia sao?
Lúc này Cổ Mặc lại nhắc nhở Tần Phàm.
- Đúng vậy, luyện chế Băng Linh Đan quả thật còn kém một cây Tẩy Tâm Hoa, bất quá ta định dùng Thanh Tịnh Thảo để thay thế, tuy rằng hiệu quả không bằng, nhưng nhịn lâu như vậy, ta thật sự đợi không nổi nữa rồi! Ta nhất định phải nhanh chóng tìm được Ma Chủng kia thì mới có thể an tâm!
Tần Phàm một bên chạy một bên truyền âm nói. Trên đường sau khi tiến vào Yêu Thú Hoang Nguyên lịch lãm rèn luyện, hắn bao giờ cũng nghĩ đến chuyện lấy Ma Chủng, hy vọng lớn nhất giúp hắn có thể nhanh chóng đột phá đến cảnh giới Võ sư này!
Hắn không thể đợi được nữa rồi! Hơn nữa hắn còn phải cân nhắc đến kết quả xấu nhất kia, nếu như Ma Chủng này không có hiệu quả như chờ mong, như vậy hắn phải mau chóng đi tìm biện pháp khác!
Thời gian một năm rưỡi, quá ngắn!
Tuy rằng hắn có thể trong thời gian gần hai tháng từ Võ Giả nhất cấp đạt tới cảnh giới Võ Giả ngũ cấp, nhưng đó phần lớn đều là kết quả do phục dụng luyện dược! Lấy thể phách hiện giơ của hắn, có thể nhanh như vậy tu luyện tới cảnh giới Võ Giả ngũ cấp đã là kỳ tích, nếu như không thể tiến thêm một bước tăng lên cường độ thể phách, như vậy liền không thể nào tiếp tục thông qua luyện dược để đề thăng cảnh giới nữa! Như vậy, trong thời gian hơn một năm tiếp theo, nếu như không thể lại phục dụng luyện dược, dù cho có linh khí nồng đậm của linh dược cốc phụ trợ thì tiếp tục đề thăng tam cấp nữa đã là cực hạn rồi!
Huống hồ, cảnh giới Võ sư cũng không phải là mục tiêu cuối cùng của hắn!
Lúc rời khỏi gia tộc, Tần Tiến đã là Võ Sư nhị cấp! Trong thời gian một năm rưỡi này hắn tất nhiên cũng có tiến bộ! Nếu như Tần Phàm chỉ đạt tới cảnh giới Võ sư, chưa chắc là đối thủ của hắn! Hơn nữa trong ngày Triêu Thánh kia, toàn bộ thiếu niên thiên tài của Đại Kiền quốc đều tụ cùng một chỗ, mặc dù nói yêu cầu Triêu Thánh thấp nhất là Võ sư chi cảnh, nhưng đệ tử những đại gia tộc kia đều có truyền thừa ưu việt, làm sao có thể chỉ là Võ sư chi cảnh được?
Tần Phàm suy nghĩ trong lòng, tuy rằng lòng đã bay tới chỗ Ma Chủng, nhưng hắn vẫn trấn định tỉnh táo phân tích các loại khả năng xảy ra và phương pháp ứng đối.