Tần Phàm suy đoán Phương Tiểu Tình có lẽ cùng gia tộc thần thú có liên hệ rất lớn, về phần kêu gọi đến từ thần thú gia tộc cái gì đó thì hắn không biết.
Trên thực tế Tần Phàm cũng rất là hiếu kỳ đối với gia tộc thần thú này, thậm chí hắn cũng mơ hồ cảm giác được gia tộc thần thú và ma chủng trên người mình cũng có được liên hệ nhất định.
Vì thế ý định của Tần Phàm là sau khi kết thúc chuyện của Hắc Hỏa Thành lập tức sẽ đi gặp Phương Tiểu Tình tiến về Đại Khôn Quốc một chuyến.
...
Tu luyện, luyện đan, cảm ngộ, tu luyện. . . Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua.
Trong khoảng thời gian này Tần Phàm cơ hồ đều ở trong trạng thái bế quan, cảm ngộ đối với nguyên khí chung quanh cũng tăng lên nhanh chóng, về Vạn Ngưu Trùng Chàng Thủy Hỏa Tương Dung hắn cũng vận dụng càng ngày càng thuần thục.
Một đêm này, chính là trước giờ cuộc chiến thành chủ.
Trong một căn phòng nào đó ở Cổ gia chợt bộc phát ra một cỗ nguyên khí cùng linh khí mãnh liệt phảng phất như làm cho cả lãnh địa Cổ gia đều vì thế mà run nhè nhẹ.
Oanh!!! xem tại Trà Truyện
Tần Phàm chỉ cảm thấy trên thiên linh cái phảng phất giống như đột nhiên xuất hiện có một loại chấn động thần bí, linh cảm của hắn thoáng cái mở rộng một mảng lớn, lập tức phá tan phạm vi cảm ứng nguyên khí 300m.
- Thành công!!
Ở trong tĩnh thất, Tần Phàm chậm rãi mở ra hai mắt, trong hai con ngươi toát ra quang mang và kinh hỉ.
Dưới áp lực của cuộc chiến thành chủ sắp đến, Tần Phàm rốt cục phá tan bình chướng Nhị cấp Võ Tôn và Tam cấp Võ Tôn nhảy lên trở thành Tam cấp Võ Tôn, có thể khống chế phạm vi Thiên Địa nguyên khí hơn ba trăm mét.
Nắm đấm nhẹ nhàng nắm chặt lại, Tần Phàm cảm thụ được lực lượng trong thân thể, hắn mỉm cười đứng lên.
Hắn hôm nay đã tràn đầy tin tưởng đối mặt với trận chiến ngày mai.
- Thật sự là biến thái, nhanh như vậy đã đột phá đến cảnh giới Tam cấp Võ Tôn.
Lúc này bên tai Tần Phàm truyền đến thanh âm kinh ngạc của Cổ Mặc:
- Từ lúc ngươi ở trong Chân Vũ Thánh Địa đi ra, cơ hồ là mỗi tháng tăng lên một cấp, tốc độ như vậy truyền đi có thể khiến cả đại lục khiếp sợ a.
Cổ Mặc thập phần tinh tường, đến cảnh giới Võ Tôn thì thiên phú thể chất không còn quan hệ quá lớn, tất cả dựa vào cảm ngộ cá nhân đối với lý giải Võ Đạo cùng Thiên Địa, tốc độ tăng lên bình thường đều là cực kỳ chậm chạp!
Võ Tôn bình thường muốn đề thăng mổ cảnh giới nhỏ phải mất mấy năm, thậm chí một ít năng lực cảm ngộ không đủ thì khả năng thậm chí lên tới mười năm cũng không chừng.
Năm đó hắn thân là Võ Thánh của Hắc Hỏa Thành danh chấn nửa đại lục, thiên phú cao ngất trời cũng phải tiêu tốn hai năm mới có thể đề thăng một cảnh giới nhỏ. Trong đó vẫn còn là bởi vì hắn đã lấy được một số cơ duyên không tệ.
Vân Phi Dương một đoạn thời gian rất dài được công nhận là đại lục đệ nhất thiên tài, lúc trước cũng bỏ ra mười một năm từ Võ Tôn đột phá đến Võ Thánh, nói cách khác hắn cũng bình quân mỗi một năm đề thăng một cấp đã coi như là tồn tại của yêu nghiệt khiến cho toàn bộ đại lục chấn kinh rồi!
Mà như Tần Phàm một tháng liền có thể tăng lên một cảnh giới, hắn cho tới bây giờ còn chưa từng nghe qua. Nếu thật phải dùng một từ để hình dung thì đó là yêu nghiệt trong yêu nghiệt.
- Ha ha, kỳ thật nguyên nhân rất lớn đều là vì ba viên ma chủng, ta cảm giác được trong đó có đủ loại Võ Đạo thần bí cùng cảm ngộ Thiên Địa để cho ta đối với nguyên khí Thiên Địa hiểu rõ và nắm giữ cực nhanh.
Trên mặt Tần Phàm hiện lên nét tươi cười, hắn tương đối hài lòng đối với tốc độ tăng lên của mình. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì hắn không cần tới bốn năm ước hẹn có thể đột phá đến cảnh giới Võ Thánh.
Bất quá, điều kiện tiên quyết là hắn có thể tìm được viên ma chủng thứ tư!
Hắn có một loại cảm giác, hiện tại ba viên ma chủng trong cơ thể hiện tại hắn tối đa chỉ có thể để cho hắn rất nhanh tăng lên tới cảnh giới lục cấp Võ Tôn. Nếu muốn tăng lên tới cửu cấp Đại viên mãn, vậy nhất định phải tìm được viên ma chủng thứ tư!
Đương nhiên, kỳ thật ngoại trừ nguyên nhân ma chủng, Tần Phàm có thể đột phá được nhanh như vậy cũng do hắn tiếp nhận năng lực cảm ngộ của Chân Vũ Thần chúc phúc. Kỳ thật năng lực cảm ngộ của hắn đã cực cao có thể nói đây cũng là thiên phú của hắn, nếu không hắn cũng không thể với tuổi này nắm giữ luyện đan thuật xuất thần nhập hóa, thậm chí vượt qua rất nhiều luyện đan sư có kinh nghiệm vài chục năm.
Năm đó chính là sư phụ đan môn lánh đời của hắn cũng đã nói, Tần Phàm chính là luyện đan sư có thiên phú luyện đan mạnh nhất mà hắn từng gặp qua.
- Chậc chậc, sao bổn Võ Thánh lúc trước thì xui xẻo như vậy chứ! Nếu là lúc trước ta không có chết đi, khả năng đã sớm đã thu thập đầy đủ ma chủng, hôm nay rất có thể đã trở thành tồn tại siêu việt Võ Thánh!
Nghe vậy, Cổ Mặc có chút ít đáng tiếc mà thở dài.
- Hắc hắc, mạng cũng phải do ăn ở, lão đầu ngươi không đủ đâu.
Tần Phàm cười nói, nếu như Cổ Mặc thực nhận được ma chủng, còn thật không tới phiên hắn.
- Hừ hừ, thấy tiểu tử ngươi không mất mạng là tốt rồi, ta nghĩ mệnh cách của ngươi nhiều hơn cả bổn võ thánh đó.
Cổ Mặc hừ hừ nói, bởi vì Tần Phàm đã đem chuyện hắn gặp mặt tám vị Thánh tôn nói cho hắn, vì thế hắn đối với chuyện tình của Tần Phàm cũng hiểu rõ.
- Yên tâm, vận mệnh nhất cuối cùng phải được nắm giữ trong tay mình.
Tần Phàm nhớ tới những chuyện kia, hắn siết chặt bàn tay. Hắn có lòng tin mình nhất định sẽ đánh vỡ mệnh cách vốn có, cuối cùng hoàn toàn khống chế vận mệnh của mình.
Lúc này đêm trăng trầm như nước, Tần Phàm vừa mới đột phá đến Tam cấp Võ Tôn, sảng khoái tinh thần, căn bản không cần nghỉ ngơi.
Vì vậy, hắn liền đẩy ra cửa phòng hướng về diễn võ trường của Cổ gia, ý định hảo hảo thí luyện bỗng chốc thực lực hôm nay của chính mình.
Xuyên qua đại đạo uốn lượn, Tần Phàm liền đạt tới bên trong diễn võ trường.
Diễn võ trường của cổ gia thoạt nhìn lớn hơn Nam Phong Tần gia của hắn rất nhiều, hơn nữa sàn nhà diễn võ trường cũng dùng hắc thép lót đá cứng rắn nhất, thậm chí chống dư ba công kích của Võ Tôn bình thường. Đương nhiên nếu là công kích trực tiếp của Võ Tôn oanh đến thì sẽ không thể chịu nổi.
Bầu trời đầy sao, trăng sáng báo hiệu ngày mai thời tiết rất tốt.
Rất nhanh, Tần Phàm thả người nhảy xuống tràng, lập tức thân ảnh phiêu động bởi vì thân pháp Lưu Tinh Bộ của hắn đã đạt đến cảnh giới hoàn mỹ, vì thế khi hắn di động chỉ thấy được không khí chấn động mà thôi.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Từng quyền từng quyền đánh lên bầu trời giống như những đoàn pháo hoa vang lên không dứt, bất quá Tần Phàm lúc mới bắt đầu đã dùng một nguyên khí tráo miễn cưỡng bao lại toàn trường, thanh âm cũng không tràn ra quấy nhiễu những người khác.
- Lão đầu, một người luyện tập quá buồn tẻ rồi, không bằng ngươi đi ra so đấu với ta.
Luyện tập một hồi, Tần Phàm cảm giác được bốn phía không người nào, liền truyền âm cùng Cổ Mặc.