Mà chuyện đã xảy ra hôm nay tất nhiên sẽ trở thành đề tài câu chuyện của rất nhiều người trà dư tửu hậu, nhanh sẽ thông qua những người này truyền khắp Hắc Hỏa Thành.
Tóm lại, Tần Phàm lúc này ra tay đã xâu dựng đủ thế cho cuộc chiến thành chủ của Cổ gia.
- Lão nhân gia, ngươi yên tâm, ta sẽ cho gia tộc của ngươi sớm khôi phục quang vinh vốn có của dòng họ.
Trước cửa giao dịch tràng, Tần Phàm ngẩng đầu nhìn thoáng qua hàng chữ to: Mặc thị giao dịch tràng. Hắn thì thào nói, làm ột gia tộc khôi phục lại họ (tên họ) mười mấy năm chịu nhục đổi sang họ khác.
Cổ Mặc vì hắn trả giá như thế nào, trong lòng Tần Phàm rõ ràng, cho nên lúc này đây đối chiến bát cấp Võ Tôn Phong Thiên Hùng có thể sẽ có nguy hiểm, nhưng hắn vẫn quyết định hỗ trợ làm.
Đi vào giữa sân giao dịch, phóng nhãn nhìn lại, dòng người như thủy triều qua lại, đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ồn ào. Giữa sân giao dịch còn phân chia rất nhiều khu, làm cho người ta hoa hết cả mắt, tính đa dạng và chuyên nghiệp khiến cho người ta thán phục.
- Trong tràng giao dịch của chúng ta tổng cộng phân chia hai đại khu: theo thứ tự là đấu giá khu cùng tự chủ giao dịch khu, trong đó tự chủ giao dịch khu chia là Luyện Dược giao dịch khu, Trang Bị giao dịch khu cùng Cổ Bảo giao dịch khu.
- Luyện Dược giao dịch khu chủ yếu là Dược Tài cùng Luyện Dược giao dịch, Trang Bị giao dịch khu phần lớn lớn đều là vũ giả tự luyện chế trang bị giao dịch, mà Cổ Bảo giao dịch khu còn lại là một ít Mạo Hiểm Giả xâm nhập một ít thượng cổ di tích thu hoạch gì đó.
- Chỉ là vật phẩm của Tự Do Giao Dịch khu đều không có vật gì giá trị quá, giá trị cao đều xem xét tiến hành đấu giá ở khu Đấu Giá.
Vừa đi về phía trước, Cổ Thanh Tuyết vừa giới thiệu với Tần Phàm.
- Cổ Bảo giao dịch khu? Truyện được copy tại Trà Truyện
Nghe thế Tần Phàm lập tức lên dây cót tinh thần. Hắn từng tiến vào Đao vương mộ nên biết bên trong cổ tích đích xác rất có thể sẽ tồn tại rất nhiều thứ tốt, và ví dụ hộp sắt màu xám của hắn hiện tại, tuy rằng mặt ngoài nhìn không ra gì bí mật, nhưng lại mang cho hắn rất nhiều kinh hỉ.
- Ha ha, đồ vật này nọ bên trong Cổ Bảo giao dịch khu đã được Giám Định Sư chuyên nghiệp của Cổ gia chúng ta xem xét. Nếu Tiểu Phàm muốn có thứ tốt, ta nghĩ nên tới đấu giá khu đi
Cổ Thanh Tuyết cười nói.
- Vậy cũng chưa hẳn, ta là người thích nhất đi kiểm tra hàng.
Tần Phàm cũng cười cười nói. Linh hồn lực của hắn cho tới nay mạnh hơn người bình thường rất nhiều, hiện tại hắn đã là cường giả Võ Tôn thì càng biến thái hơn, ngũ giác mẫn tuệ, xem như Võ thánh cường giả cũng chưa chắc bì kịp được hắn.
Cho nên ở phương diện này hắn có thêm tự tin rất lớn, tuyệt đối có thể chiếm được bảo bối ngon hơn so với người bình thường.
Nói xong, Tần Phàm liền trực tiếp đi về cũng chỉ cười lắc lắc đầu đi theo, trên thực tế Giám Định Sư Mặc thị thương hội của nàng đều những người có tên tuổi trong Hắc Hỏa Thành, chuyện xuất hiện sai lầm cực kỳ nhỏ.
Hơn nữa cũng không phải toàn bộ cổ tích đều có thể bảo tồn được giống như Tần Phàm gặp được Đao vương mộ, phần lớn cổ tích đều bị thời gian hoặc là trải qua bị vô số người đào móc nên cơ hội xuất hiện bảo vật vô cùng thấp.
Chỉ là nếu Tần Phàm có hứng thú, Cổ Thanh Tuyết tự nhiên sẽ không đi phá hư hứng thú của hắn, cho nên nàng yên lặng đi theo phía sau lưng nhìn Tần Phàm có chút hăng hái chọn lựa vài thứ kia.
Đi vào tràng tràng của Cổ Bảo giao dịch khu, Tần Phàm nhất thời liền cảm thấy một loại khí tức cổ xưa tràn tới. Khu vực có mùi hương cổ xưa này ở trong vùng giao dịch, nơi có mười trường thai bạch ngọc, trên mặt bàn bày đầy các vật phẩm.
- Những thứ kia cũng có chút thú vị.
Thấy vậy, Tần Phàm không khỏi hơi có chút hưng phấn, tiếp theo liền đi nhanh tới, khi bước vào thì bắt đầu xem xét trường thai Bạch Ngọc thứ nhất.
Nhưng hắn một đường đi tới, rất nhanh đi qua cái trường thai dài mấy chục mét thì bắt đầu cảm thấy hơi có chút thất vọng rồi.
Mấy thứ này đích xác có không ít khí tức xa xưa, nhưng phần lớn là những vật dụng hàng ngày. Thậm chí bình hoa cũng có rất nhiều, những thứ đặc thù thì có rất ít. Ngẫu nhiên thấy được một ít vật thể tương tự vũ khí, nhưng nhìn kỹ chỉ là một ít nông cụ, điều này làm cho hắn có chút dở khóc dở cười.
Mấy thứ này nếu tiền thế, có thể không ít người thu thập để trưng bày, nhưng tại Vũ Thiên đại lục, một thế giới của vũ giả thì ít người để ý tới mấy thứ này, càng không nói tới chúng đã bị tổn hại ít nhiều.
- Đúng không? Ta đã nói là nơi này không có cái gì tốt, hiện tại đã tin chưa? Ngươi nên đi đấu giá hội với ta đi, nơi đó có đôi khi sẽ xuất hiện một ít thứ tốt.
Cổ Thanh Tuyết thấy Tần Phàm có vẻ thất vọng liền từ phía sau bước lên cười nói.
- Hắc hắc, tiểu tử ngươi cứ tưởng rằng mình lúc nào cũng gặp vận may sao? Không sợ nói cho ngươi biết, Cổ gia chúng ta nghiên cứu và truyền thừa rất sâu về phương diện giám bảo, ngươi đừng có uổng phí công sức nữa.
Lúc này thanh âm của Cổ Mặc trong tai Tần Phàm truyền đến.
- Ha ha, để ta tiếp tục quan sát một chút, tuy rằng bây giờ còn không phát hiện thứ tốt, nhưng cuối cùng vẫn là được mở rộng tầm mắt.
Tần Phàm cười nói, mấy thứ này đúng là trước kia hắn chưa từng nhìn thấy. Một lúc nữa rời đi, nếu giá cả thích hợp, nói không chừng hắn cũng sẽ mua về trưng bày.
- Vậy tùy ngươi.
Thấy Tần Phàm kiên trì, Cổ Thanh Tuyết cũng không còn nói cái gì nữa, nàng tiếp tục đi theo sau lưng Tần Phàm.
Lại đi qua hơn mười thai thai Bạch Ngọc, Tần Phàm vẫn không có thu hoạch gì, bất quá hắn cũng mua bán một chút đồ cổ tốt giá thấp, tuy rằng không có tác dụng quá lớn nhưng để sưu tầm cũng không tồi.
- Thứ tốt đích xác khó kiếm thật.
Tiếp tục về phía trước tìm kiếm, linh hồn lực của Tần Phàm toàn diện tản ra, cẩn thận dò xét một chút, tựa hồ không có phát hiện cái gì có giá trị, vào lúc này hắn tựa hồ cũng muốn rời đi.
- Ồ?
Chỉ là cũng theo đó Tần Phàm phát hiện ở khắp ngõ ngách phía xa có một lão giả cổ quái ngồi ở chỗ đó, trước mặt lão có bày năm cái bình nhỏ.
Người khác đều giao dịch trên trường thai bạch ngọc, chỉ có người này bày bừa đồ ra đất có vẻ hết sức kỳ lạ, vì thế Tần Phàm cũng cảm thấy hứng thú, hắn mỉm cười đi tới.
Ở trong khu cổ bảo Tự Do Giao Dịch đi dạo một hồi khiến Cổ Thanh Tuyết có hơi buồn chán, bởi vì giao dịch tràng này nàng đi qua vô số lần.
Hơn nữa cổ bảo khu, nói thật ra trước kia lúc mới đầu nàng cũng có ý định tầm bảo như Tần Phàm, nhưng sau vài chục lần thì thật không phát hiện cái gì đặc biệt có giá trị, bởi vì bọn họ Cổ gia Giám Định Sư rất lợi hại, cơ hồ không gì có thể qua mắt họ.
Nhưng mà thấy Tần Phàm vẫn không có ý định rời đi, nàng chỉ có thể đ theo sau hắn và tùy ý tìm kiếm một số đồ vật trên trường thai bạch ngọc.