Đan Vũ Càn Khôn

Chương 532: Tăng lên đao pháp (2)

Nguyên lai bởi vì một đạo hỏa quang này của Tần Phàm chính là nguyên chi hỏa tinh khiết, tuy Tần Phàm đã cố gắng giảm độ ấm xuống, nhưng nói như thế nào đây cũng là một kích của Võ Tôn, uy lực sao có thể kém chứ!

Đáng thương cho con lợn rừng kia, vào lúc này nửa người đã bị Nguyên Khí Chi Hỏa này đốt thành tro bụi, còn có một nửa còn lại cũng biến thành than đen .

- Ta ***, cái này còn ăn thế nào ah!

Tần Phàm không khỏi chậc chậc lưỡi, sau đó hắn ngồi xổm xuống, đẩy than đen kia ra, dở khóc dở cười nói.

- Nguyên Khí Chi Hỏa này quá mạnh mẽ, coi như là khống chế độ ấm như thế nào, lực sát thương cũng mạnh đến nổi không hợp thói thường, muốn dùng để nấu đồ ăn, xem ra là không được.

Lập tức hắn lắc đầu, liền lần nữa buông ra thị lực, tìm con mồi kế tiếp.

Trong khu hoang dã này, bởi vì quanh năm không có người đi săn, những tiểu động vật hoang dại còn có không ít. Tần Phàm rất nhanh liền phát hiện một con lợn rừng khác, bất quá lúc này hắn lại học thông minh, không có đi dùng hỏa tiễn đi bắn chết, mà là thân hình khẽ động, trực tiếp xông tới.

Lưu Tinh Bộ của Tần Phàm đã tu luyện đến hoàn mỹ cấp, hơn nữa tăng thêm thể chất bản thân rất mạnh, tuy con lợn rừng này bởi vì Vũ Thiên đại lục có linh khí sung túc, nếu so với lợn rừng trên địa cầu thì linh mẫn hơn rất nhiều, nhưng làm sao có thể chạy trốn khỏi Tần Phàm?

Bắt được con lợn rừng kia, lúc này Tần Phàm nhẹ nhàng vỗ đầu của nó một cái, con lợn rừng này lập tức không có khí tức, bất quá lúc này Tần Phàm nắm giữ độ mạnh yếu rất khá, cuối cùng không có trực tiếp chấn nó thành thịt vụn.

- Tốt rồi, lúc này đây nguyên liệu nấu ăn cuối cùng rất nguyên vẹn, cũng không có bị phá hư như thế nào... A..., không bằng liền trực tiếp làm lợn rừng nướng a!

Nhìn con lợn rừng trong tay, Tần Phàm nghĩ một lát, sau đó hạ quyết định.

Nói làm liền làm, cả người Tần Phàm vùi đầu vào trong đó, một bên vận hành Trù Đao tâm pháp, một bên bắt tay vào làm xử lý nguyên liệu nấu ăn trong tay.

Quá trình chế biến thức ăn này, trên thực tế là một quá trình cảm ngộ, phối hợp đủ loại huyền diệu của Trù Đao tâm pháp, do đó để cho Tần Phàm tiến nhập lĩnh ngộ bên trong ý cảnh Nhân Đao.

Tần Phàm tìm một giòng suối nhỏ, sau đó cạo lông con lợn rừng kia, mổ bụng bỏ nội tạng, kéo mỡ lá xuống, sau đó loại bỏ ba cây xương sườn trước, để thân để heo nằm ngang, dùng nước rửa sạch sẽ.

Dù sao hắn cũng là một Võ Tôn cường giả, hơn nữa tố chất thân thể vô cùng tốt, đối với độ mạnh yếu của mình đều có thể nắm giữ rất tốt, tăng thêm có Vương Trù Đao thuận buồm xuôi gió trợ giúp, cho nên ngược lại là đem con lợn rừng này xử lý được ngon lành.

Sau đó dùng nước sôi nấu xơ da heo, để khô hơi nước, thừa lúc nhiệt lượng toàn thân nó vẫn còn, bôi lên trên một loại thảo dược nào đó có được hương vị giống như mật ong.

Hắn nghe nói qua lợn rừng nướng là phải bôi một chút mật ong, nhưng hắn trong khoảng thời gian ngắn không có mật ong, liền ý tưởng đột phát tìm thay thế phẩm này.

- Hắc hắc, tăng thêm cái dược trấp này, nói không chừng con lợn rừng này còn có được công hiệu bảo vệ sức khoẻ, coi như không tệ.

Tần Phàm nhìn màu da con lợn rừng kia vàng lên, có chút ít đắc ý nói. Trên thực tế bình thường thời điểm hắn luyện đan cũng thường thường dùng dược liệu thay thế, lúc này đây lại hữu ích, thiết thực lên đến trù nghệ.

Đợi hết thảy xử lý hoàn tất, Tần Phàm liền đem bắp chân sau con lợn rừng, trảo đoạn đi gân da, lấy gỗ làm thàng một cây xiên nướng thịt, dùng một thanh thiết kiếm không biết từ nơi này có được đâm thủng, sau đó đặt ở trên đống lửa khoan thai bắt đầu đồ nướng.

Bởi vì độ ấm Nguyên Khí Chi Hỏa của Tần Phàm thật sự rất cao, cho nên Tần Phàm chỉ có thể dùng phương thức nướng nguyên thủy nhất rồi.

Tần Phàm ngồi trên một tảng đá, sau đó nắm lấy thiết kiếm, chậm rãi chuyển động, để cho con lợn rừng kia có thể chín đều.

Một mực nướng chừng hơn nửa giờ, trên da con lợn rừng kia bắt đầu xuất hiện màu sắc đỏ vàng bong bóng, xem rất là xốp giòn sướng miệng.

- Xem bộ dạng hương vị rất tốt a.

Lúc này trong nội tâm Tần Phàm dâng lên một cảm giác rất là vi diệu, tuy bình thường hắn không trầm mê khẩu dục thế nào, cũng không khỏi chép miệng liên tục.

Đang tiếp tục không vội không chậm nướng thức ăn, Tần Phàm nhìn màu sắc đã không sai biệt lắm, ở phía trên hơi chút thêm một tí gia vị mà mình dùng Linh Dược làm thành.

- Tốt rồi.

Lại một lát sau, Tần Phàm có chút vui sướng mà từ trên đống lửa đem lợn rừng nướng mà mình tự tay bào chế xuống, cái mũi dùng sức ngửi thoáng một phát, cảm giác được hương thơm xông vào mũi, để cho hắn không khỏi nuốt nước miếng thoáng một phát.

- Tựa hồ hỏa hầu vẫn hơi già một tí, bất quá có lẽ xem như không tệ rồi.

Tần Phàm đem heo nướng lật qua nhìn thoáng một chút, phát hiện thượng diện có nhiều chỗ đã có chút cháy đen, hắn có chút đáng tiếc lẩm bẩm.

Kế tiếp, hắn cũng không sợ bị phỏng, trực tiếp kéo xuống một cái đùi heo nướng màu sắc vàng óng ánh.

Màu da heo nướng rất đẹp, lại kéo xuống một miếng thịt, chỉ thấy hình dáng thịt chất như quỳnh tuyết, Tần Phàm không thể chờ đợi được mà bỏ vào trong miệng, có thể cảm giác được thịt chất béo mà không ngán, giòn xốp sướng miệng, sau khi nuốt vào, còn cảm giác được miệng lưu hương.

- Ăn ngon! Tuy hương vị có chút là lạ, nhưng tương đối ăn ngon!

Con mắt Tần Phàm lập tức sáng ngời, lúc này đây cũng không xé từng miếng nhỏ, trực tiếp một ngụm cắn trên đùi lợn rừng, bắt đầu ăn miếng lớn.

Đây tuyệt đối là hắn tự mình làm ra món ăn ngon nhất từ khi xuất đạo rồi, bởi vì trước kia hắn rất ít chú trọng ăn uống chi dục, cho nên cái này thậm chí xem như món ngon nhất mà hắn bình sinh nếm qua!

- Chậc chậc, thật có thể nói là mỹ vị nhân gian.

Tần Phàm bỏ miếng thịt lợn rừng nướng cuối cùng vào trong miệng, liếm liếm ngón tay, còn cảm giác có chút chưa thỏa mãn.

Oanh!

Mà thời điểm Tần Phàm bỏ miếng thịt lợn rừng nướng cuối cùng vào bụng, bỗng nhiên hắn cảm giác được một loại cảnh giới thập phần huyền diệu, để cho trong óc hắn lập tức nhiều một ít gì đó, đồng thời cũng làm cho hắn đối với Trù Đao chi đạo nhiều hơn rất nhiều hiểu rõ.

- Quả nhiên, trù cũng là một loại đạo...

Tần Phàm không khỏi vui vẻ, vội vàng ngồi xếp bằng xuống dưới đất bắt đầu tiêu hóa. Lúc này ăn lợn rừng nướng, lại mang cho hắn rất nhiều cảm ngộ trước kia không có, thậm chí là đạo, hắn cảm thấy một loại cảnh giới mới về Trù Đao.

Đạo pháp tự nhiên, Tần Phàm từ bên trong nướng thịt lợn rừng cực kỳ bình thường, nhưng lại toàn tâm đầu nhập, mà bởi vì hắn bắt đầu đã có Trù Đao tâm pháp, như vậy ở lúc này dụng tâm nấu nướng, hắn liền đem rất nhiều đồ vật không rõ đều thông hiểu đạo lí rồi.

Rất lâu sau đó.

Tần Phàm rốt cục mở mắt lần nữa, trong đôi mắt đều là vẻ vui thích. Hắn đối với Nhân Đao bên trong Trù Đao này rốt cục đã có tăng lên mới, tuy hắn còn chưa có thử qua, nhưng nếu phối hợp Bá Vương Đao thi triển, như vậy hắn đoán chừng mình ít nhất có thể phát huy ra bảy thành trở lên của toàn bộ uy lực Nhân Đao!