- Bất quá không biết Thái Ngọc tỷ có thể không gọi tại hạ là Tiểu tặc hay không? Như vậy chỉ sợ sẽ khiến một ít hiểu lầm không tất yếu, đối với tại hạ, hoặc là đối với Thái tiểu tỷ nàng cũng không phải rất tốt.
- Ngươi...!
Thái Ngọc bị Tần Phàm nói á khẩu, vốn đang muốn nói vài lời, lúc này như thế nào cũng nói không được nữa, chỉ phải oán hận dậm chân một cái, đi chỗ khác không để ý tới.
Thái Hiên nhìn một màn này, bất đắc dĩ lắc đầu, lập tức hắn nhìn Tần Phàm ôn hòa cười nói:
- Không biết thời điểm Tần huynh hồi hương, trải qua Lạc thành, có thể ghé lại hàn xá hay không?
- Tự nhiên còn cần phải bái phỏng Thái huynh thoáng một phát.
Tần Phàm nhẹ gật đầu nói ra, Thái Hiên đã chủ động lấy lòng hắn, hắn xuất phát từ cách nghĩ gia tộc phát triển ngày sau, tới là không có chỗ xấu.
Lúc này cho dù Nam Phong Tần gia hắn thật sự lấy được cơ hội thăng phẩm, nhưng nội tình gia tộc trong khoảng thời gian ngắn thủy chung là không cách nào nâng lên, có khi tất yếu phải mượn lực lượng của Lạc thành Thái gia thoáng một phát.
Rất nhanh, công tác thống kê điểm tích lũy lần Triêu Thánh thí luyện này đã hoàn thành.
- Lúc này, bản Thần tôn trang trọng tuyên bố, Chân Vũ thế gia Triêu Thánh đại điển lần này chấm dứt, thí luyện đệ nhất là… cửu phẩm Chân Vũ thế gia, Nam Phong Tần gia Tần Phàm, ban thưởng sẽ ở sau đó chính thức công bố.
Triêu Thánh đệ nhất danh, Tần Phàm. Truyện được copy tại Trà Truyện
Theo thanh âm Tử bào Thần tôn kia truyền khắp toàn bộ quảng trường, tin tưởng rất nhanh, danh tiếng của Tần Phàm sẽ thông qua những Triêu Thánh giả này, truyền khắp toàn bộ Đại Càn quốc.
Nam Phong thành, một thành thị nhỏ bé xa xôi, tối đa chỉ là có chút danh tiếng ở tiểu khu Tây Bắc Đại Càn quốc, nhưng bởi vì ra một Tần Phàm, từ nay về sau, sẽ nổi tiếng toàn bộ Đại Càn quốc.
Một cửu phẩm Chân Vũ thế gia nho nhỏ, Nam Phong Tần gia, từ nay về sau cũng sẽ như siêu cấp đại thế gia, nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia vậy, để ọi người biết rõ.
Quán quân Triêu Thánh lần này, sức nặng rất lớn.
Mà một Triêu Thánh giả cửu phẩm Chân Vũ thế gia lấy được quán quân Triêu Thánh, trước đó chưa từng có
Tần Phàm đây là sáng tạo một kỳ tích, thậm chí có thể nói là một truyền kỳ.
- Mỗi ba mươi năm một lần Triêu Thánh đại điển kết thúc, lúc này Chân Vũ Thánh điện hi vọng tất cả đại thế gia có thể tiếp tục bảo trì phấn đấu tích cực hướng lên, phải tránh hưởng thụ cùng an nhàn, bởi vì tuy lúc này gia tộc của các ngươi có thể bảo vệ phẩm thành công, nhưng mà không có nghĩa là về sau có thể một lần vất vả nhàn nhã suốt đời, ba mươi năm sau, gia tộc của các ngươi, hậu đại các ngươi, sẽ tới nơi này đại biểu gia tộc của các ngươi tiếp nhận Chân Vũ thần khảo nghiệm lần nữa, cho nên các ngươi cần phải đem sự phấn đấu, tinh thần của các ngươi một đời truyền một đời.
Lời nói của Tử bào Thần tôn truyền đến lần nữa, tuyên cáo lần Triêu Thánh đại điển lần này chấm dứt.
- Lúc này đây, đến từ Nam Phong Tần gia Tần Phàm, dùng thân phận Triêu Thánh giả của một cửu phẩm Chân Vũ thế gia, lấy được quán quân Triêu Thánh, hắn sẽ được Thánh chủ tự mình tiếp kiến, cũng có thể tiến vào thánh địa của Võ Tôn cường giả… Chân Vũ thánh địa, hắn chính là tấm gương của các ngươi, chỉ cần không ngừng vươn lên, vô luận xuất thân cao thấp, các ngươi đều có cơ hội trở thành ngôi sao chói mắt nhất Đại Càn quốc.
Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Tần Phàm đã thay đổi, có bội phục, có hâm mộ đố kỵ, mà một ít Triêu Thánh giả đồng dạng là Chân Vũ thế gia hạ phẩm, lại lộ ra một ít sùng bái.
Đại Càn quốc là một nước trọng võ, mọi người đều sùng bái cường giả, hôm nay Tần Phàm ở bọn hắn xem ra là cường giả.
Một Triêu Thánh giả cửu phẩm Chân Vũ thế gia lại đánh bại những người đến từ Chân Vũ thế gia thượng phẩm, còn có cái gì càng khích lệ nhân tâm hơn đây sao?
Cho nên ánh mắt những người Chân Vũ thế gia hạ phẩm này đều thập phần nóng rực, lúc này Tần Phàm không chỉ là vì gia tộc hắn vẻ vang rồi, đồng dạng cũng là cho chút ít Chân Vũ thế gia hạ phẩm này vẻ vang, hắn đã trở thành tiên phong của Chân Vũ thế gia hạ phẩm, cũng là phương hướng bọn hắn phấn đấu ngày sau.
...
Tử bào Thần tôn nói chuyện hoàn tất, trừ đi một ít gia tộc đạt được tư cách thăng phẩm, những Triêu Thánh giả khác liền bắt đầu dưới sự dẫn dắt của Chấp sự Thánh điện trở lại Càn Kinh. Đến chính là Tử bào Thần tôn dẫn đường, nhưng ly khai chỉ là Chấp sự Thánh điện dẫn đường.
Những người kia lúc này tâm tình tự nhiên cũng không giống nhau, có mừng rỡ, có may mắn, đồng dạng cũng có thất lạc, tuyệt vọng...
Bất quá bọn hắn vẫn còn tốt, có một ít Triêu Thánh giả là vĩnh viễn lưu lại thí luyện chi địa, nhưng gia tộc của bọn hắn còn không biết.
- Phụ thân cùng tỷ tỷ, nhất định cũng rất lo lắng cho ta, muốn biết tin tức của ta?
Tần Phàm nhìn đội ngũ ly khai, trong nội tâm không khỏi suy nghĩ, vào lúc này lại vô cùng tưởng niệm quê quán, quy tâm giống như mũi tên.
- Bất quá khi bọn hắn biết rõ ta lấy được quán quân lần Triêu Thánh này, bọn hắn nhất định sẽ rất vui vẻ.
Tần Phàm nghĩ đến Tần Li cũng không khỏi tươi cười, trong nội tâm cảm giác được một cỗ tình cảm ấm áp, khóe miệng cũng không khỏi lộ ra mỉm cười.
Nhưng rất nhanh suy nghĩ của hắn đã bị cắt đứt.
- Xin chào, ta là Phiền thành Từ gia Từ Học, rất hân hạnh được biết ngươi.
- Xin chào, ta là Hắc Mộc thành Hoàng gia Hoàng Hoành...
- Ta là Lạc thành...
- Ta là Vọng thành...
Từ hiện tại bắt đầu, giá trị của Tần Phàm đã tăng gấp đôi, một ít Triêu Thánh giả bình thường thậm chí một ít Chân Vũ thế gia thượng phẩm, cũng đều đi tới chào hỏi cùng Tần Phàm.
Tần Phàm đều nhất nhất gật đầu mỉm cười thăm hỏi, hôm nay quen biết một ít thế gia, đối với Nam Phong Tần gia phát triển ngày sau cũng rất có lợi, cho nên hắn cũng không biểu hiện quá mức lạnh nhạt.
- Này, Tiểu... Tần Phàm.
Lc này Thái Hiên cùng Thái Ngọc cũng tới bên người Tần Phàm, Thái Ngọc muốn tiếp tục gọi Tần Phàm là Tiểu tặc, nhưng nhớ tới chuyện vừa rồi, lại thu hồi lời vừa nói ra, chỉ là vểnh miệng lên hỏi:
- Ngươi còn có thể đến Lạc thành không? Bản Tiểu tỷ còn thiếu ngươi một nhân tình, ngươi muốn bản Tiểu tỷ trả lúc nào?
- Ta đã đáp ứng Thái huynh, thời điểm phản hồi Nam Phong thành sẽ tới nhà bái phỏng, hi vọng đến lúc đó có thể nhìn thấy Thái Tiểu tỷ a, về phần nhân tình kia, Thái Tiểu tỷ không cần nhớ trong lòng, bằng hữu giúp đỡ lẫn nhau là cần phải.
Tần Phàm khẽ mĩm cười nói.
- Bằng hữu giúp đỡ lẫn nhau sao? Bất quá ta nhìn ngươi cũng không giống loại người này, vẫn là đợi ngươi đến rồi nói sau.
Thái Ngọc không cho là đúng nhếch miệng nói, nhưng sau đó lại lộ ra có chút nhảy lên, rốt cục mới mỉm cười nói:
- Cái kia tốt, ngươi còn có thể đến Lạc thành, đến lúc đó chúng ta lại đến Minh Nguyệt Lâu uống rượu.
- Tốt, một lời đã định.
Tần Phàm tiếp tục cười nói, kỳ thật tuy bình thường Thái Ngọc có chút bướng bỉnh, nhưng ấn tượng của Tần Phàm đối với nàng cũng không tính xấu, ít nhất lúc này nếu như không phải nàng nói với mình sự tình tranh đoạt chiến cuối cùng, mình còn không có biện pháp cầm được quán quân Triêu Thánh lần này.
Mà Thái Hiên đối với cái này cũng không có biểu hiện ra bất mãn gì, ngược lại còn giúp mình, cho nên ấn tượng của Tần Phàm đối với hai huynh muội này đều rất tốt...
- Tần huynh, cho ngươi một lời khuyên, phải đề phòng người Càn Kinh Tần gia.
Lúc này Thái Hiên hạ giọng nhìn Tần Phàm nói ra.
- Sao Thái huynh lại nói ra lời ấy?
Tần Phàm ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn Thái Hiên.
- Cụ thể ta cũng không nên nói tỉ mỉ, cái này quan hệ đến vấn đề tác phong của một ít Chân Vũ thế gia thượng phẩm, có lẽ ngày sau Nam Phong Tần gia ngươi còn sẽ có một chút phiền toái, ngươi chuẩn bị tâm lý là được.
Thái Hiên tiếp tục hạ giọng nói.
- Cái kia đa tạ lời khuyên của Thái huynh.
Tần Phàm chắp tay nói ra, bất quá hắn bởi vì sự tình Tần Hạo Bạch, đối với Càn Kinh Tần gia là đứng xa mà trông, chắc có lẽ không cùng hắn phát sinh dây dưa gì.
- Chúng ta đi trước.
Thái Hiên gật đầu nói ra, sau đó liền cùng Thái Ngọc đi ra. Nhất phẩm Chân Vũ thế gia đã không có quyền lợi tăng phẩm, bọn hắn có thể tranh giành duy nhất là quán quân Triêu Thánh, nhưng lại để cho Tần Phàm cầm đi mất rồi.
Chỉ là, Thái Hiên mới vừa bỏ đi, Tần Phàm liền trông thấy Phiền thành Mạnh Thần kia đã đi tới, hắn nhàn nhạt nhìn Tần Phàm, sau đó trong miệng lạnh lùng nói:
- Tần Phàm, chuyện giữa chúng ta vẫn chưa xong.
- Tùy thời phụng bồi.
Tần Phàm khẽ mĩm cười nói, hắn biết rõ Mạnh Thần nói là lúc cuộc chiến Đồ Long, mình từ trong tay hắn chạy đi Đồ Long thành công, đây đối với người một mực ngạo khí này, là một đả kích không nhỏ a.
Bất quá Mạnh Thần này hoàn toàn chính xác xem như là một một đối thủ không tệ, Tần Phàm đối với hắn cũng không có ác cảm quá lớn, hơn nữa hôm nay hắn cũng tràn đầy tự tin, không sợ hãi bất kỳ khiêu chiến nào.
- Ta sẽ ở Kính Hồ chờ ngươi.
Mạnh Thần lạnh lùng để lại một câu, sau đó liền rời đi.
- Tiểu Phàm, ngươi rất được.
Thấy chút ít Triêu Thánh giả kia đã đi được không sai biệt lắm, lúc này Điền Mông cùng Tiết Tuấn mới đi tới, Điền Mông một quyền đánh vào ngực Tần Phàm, trên mặt hưng phấn nói ra.
- Ha ha, Tiểu Phàm, lần này bởi vì ngươi, Nam Phong thành chúng ta sẽ nổi danh, nói không chừng ngày sau còn có thể để cho lưu lượng người của toàn bộ Nam Phong thành chúng ta đề cao thật lớn.
Lúc này Tiết Tuấn cũng cười nói.
- Ha ha, Tuấn ca, Tiểu mông tử, không phải hai người các ngươi cũng lấy được tư cách thăng phẩm sao? Sau khi trở về cũng đồng dạng được gia tộc khẳng định.
Tần Phàm khẽ cười nói:
- Nói sau, nếu như không phải là các ngươi, ta vẫn không thể thuận lợi đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, sẽ lấy không được quán quân, cho nên lúc này, công lao của các ngươi cũng là không thể bỏ qua.
- Hắc hắc, đó cũng phải, bất quá nhiều là dính quang của ngươi.
Điền Mông cởi mở cười nói.
- Tần Phàm, ngươi theo ta tới, phần thuởng của ngươi thông qua Thần tôn chúng ta thảo luận đã có kết quả rồi.
Lúc này thanh âm của Tử bào Thần tôn kia đột nhiên vang lên bên tai Tần Phàm:
- Mà những người khác lưu lại nguyên chỗ, một hồi tự nhiên sẽ có Chấp sự đến tuyên bố phần thuởng của các ngươi.
Chỉ có Tần Phàm là đạt được đối đãi đặc thù.
- Tuấn ca, Tiểu mông tử, một hồi các ngươi cưỡi yêu thú phi hành trở lại Nam Phong thành, thuận tiện báo tin tức của ta cho cha ta và tỷ tỷ thoáng một phát, lúc này ta có một số việc, có khả năng còn phải dừng lại một thời gian ngắn.
Tần Phàm nhìn Điền Mông cùng Tiết Tuấn nói, nghĩ đến dọc theo con đường này hắn còn có ước định với Thái Hiên cùng Mạnh Thần, tuy quy tâm giống như mũi tên, nhưng trong khoảng thời gian ngắn vẫn là không thể lập tức trở về, cho nên muốn nhờ hai người báo tin bình an.
Hai người liền đáp ứng, vừa rồi trông thấy Tần Phàm cùng không ít đại thế gia nói chuyện, suy đoán hắn có khả năng đi phó ước.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, sau đó liền ở bên trong ánh mắt hâm mộ của một đám Triêu Thánh giả, đi theo Tử bào Thần tôn vào trong Chân Vũ Thánh điện, lúc này trong Triêu Thánh giả, chỉ có hắn là một người may mắn đi vào địa phương thần thánh nhất của Đại Càn quốc.
Đi vào trong Chân Vũ Thánh điện, chẳng biết tại sao, hắn lại có một cảm giác uy nghiêm áp bách, làm cho người ta không dám có chút biểu hiện không an phận, đồng thời cũng làm cho lòng người có một cảm giác tắm rửa yên lặng, ở chỗ này tựa hồ đã không có tạp niệm gì, rất là thần kỳ.
Bất quá Tần Phàm chỉ là bình tĩnh theo sát sau lưng Tử bào Thần tôn, bảo trì tôn kính xứng đáng, nhưng mà tâm không sợ hãi, sắc mặt như thường, không có một tia khẩn trương bất an, cái này để cho Tử bào Thần tôn đi ở phía trước trong nội tâm cũng không khỏi âm thầm thưởng thức.
Rất nhanh, hai người liền đi tới trước một đại sảnh lịch sự tao nhã.
- Tốt rồi, vào đi thôi.
Tử bào Thần tôn kia khẽ cười nói, sau đó liền đi vào trước.
Tới đây, trong nội tâm Tần Phàm rốt cục không khỏi nhiều hơn một tia khẩn trương, vừa rồi Tử bào Thần tôn kia vui vẻ, lại để cho lòng hắn có chút nhảy dựng, bất quá hít sâu thoáng một phát, hắn liền bình tĩnh lại, sau đó lấy thần sắc như thường bước vào trong đại sảnh.
Oanh…
Trong nháy mắt Tần Phàm đi vào đại sảnh, thật giống như đột nhiên đi tới bờ biển, cảm giác được một cỗ tinh thần lực như sóng to gió lớn đánh tới hắn, Tần Phàm rất vất vả tập trung tư tưởng xem xét, phát hiện trong đại sảnh kia, trên bàn hội nghị thật dài, ngồi hơn hai mươi Thần tôn.
- Những người này, từng cái đều là Võ Tôn trở lên, trách không được vừa rồi chỉ là một ánh mắt, đối với mình lại có lực trùng kích lớn như vậy.
Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm cả kinh nói, tuy tâm bình thường của hắn rèn luyện được rất không tồi, nhưng ở nhiều trước mặt nhiều Tôn giả như vậy, tùy tiện một ngón tay cũng có thể giết chết mình, hắn cũng không khỏi cẩn thận thêm vài phần.
- Ngươi là Tần Phàm?
Một thanh âm uy nghiêm vang lên bên tai Tần Phàm.
Tần Phàm nhìn thoáng qua vị Thần tôn phát ra tiếng kia, phát hiện hắn ăn mặc Thần bào kim sắc, ngồi ở vị trí chính giữa, biết rõ hắn nhất định là người đứng đầu chúng Thần tôn.
- Đúng là tiểu tử.
Cảm giác được ánh mắt uy nghiêm kia, hắn vội vàng cung kính cúi đầu nói. Trên thực tế đang ngồi nhiều cường giả cấp Võ Tôn như vậy, cũng không có ý tản ra uy áp, nhưng Tần Phàm ở chỗ này vẫn cảm giác có vài phần khó chịu, đặc biệt là vừa gặp phải ánh mắt những Thần tôn này, càng là đổ mồ hôi lạnh.
- Võ Tôn, cái kia đến tột cùng là cảnh giới nào?
Đồng thời trong nội tâm Tần Phàm cũng có chút chờ mong, đối với thần bí chi cảnh kia, thập phần hướng tới.
- Tần Phàm, trải qua chúng ta thảo luận, quyết định tấn thăng cho Nam Phong Tần gia ngươi làm Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia, ngươi có ý kiến gì không?
Lúc này thanh âm của Thần tôn Hoàng bào kia tiếp tục nhàn nhạt truyền đến.
- Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia? Đây chẳng phải là bước vào hàng ngũ Chân Vũ thế gia thượng phẩm rồi sao?