Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1253: Quy tắc tuyển bạt thảm thiết (2)

- Hừ, vì cái gì lúc này đây danh ngạch dự thi sẽ giảm bớt? Đó là bởi vì ở bên trong Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần trước, tất cả người dự thi của Mạc Lợi Đảo chúng ta toàn quân bị diệt! Ở trong bảy mươi hai thần đảo Tân Thế Giới, thành tích của Mạc Lợi Thần Đảo chúng ta ở vào thấp nhất, cho nên lần này chúng ta chỉ có thể đạt được năm danh ngạch!

Lúc này hoa phục lão giả ám tử sắc kia là sát khí đằng đằng nói.

Nghe vậy, toàn trường lần nữa yên tĩnh trở lại, mỗi người đều âm thầm kinh hãi.

- Đúng vậy, cũng chính là bởi vì trong lần Thần Đảo Thiên Tài Chiến trước, thành tích của Mạc Lợi Đảo chúng ta quá kém, cho nên lúc này đây trong tuyển bạt thi đấu chúng ta quyết định áp dụng phương thức tuyển bạt càng thêm tàn khốc.

Sau đó Mạc Hà kia tiếp tục nghiêm túc và trang trọng nói ra.

Lúc này thanh âm của hắn trở nên cực lạnh, giống như là băng sương từng chữ tiến vào trong tai mọi người.

- Sau khi thi đấu chính thức bắt đầu, các ngươi sẽ tiến vào bên trong một Viễn Cổ Bí Cảnh, thời gian tổng cộng sẽ kéo dài ba tháng. Cái Bí Cảnh này, chúng ta gọi là Sát Lục Bí Cảnh, mà trong vòng ba tháng ở Bí Cảnh này, quy tắc chỉ có bốn chữ: muốn người sinh tồn!

- Đây là một trò chơi sinh tồn, các ngươi có thể dùng bất luận thủ đoạn gì để sống sót, muốn đạt được danh ngạch đại biểu Mạc Lợi Thần Đảo chúng ta tham gia Thần Đảo Thiên Tài Chiến, các ngươi nhất định phải săn giết những người dự thi khác.

- Bởi vì trên người các ngươi, những kẻ đã thông qua được Thiên Tài Kim Bia khảo thí, đều có Thiên Tài Kim Bia lưu lại quang văn thiên tài. Các ngươi chỉ có giết chết những người dự thi khác mới có thể để cho các ngươi đạt được thiên tài quang văn của người khác, mà Top 5 người thu hoạch được thiên tài quang văn tối đa, chỉ cần tuổi phù hợp điều kiện, liền sẽ đại biểu Mạc Lợi Thần Đảo chúng ta tham gia Thần Đảo Thiên Tài Chiến ba mươi năm một lần.

- Ngoài ra, từ giờ trở đi, đến ba tháng thời gian này chấm dứt, tất cả mọi người các ngươi không thể rời khỏi!

...

Thông qua giết chóc đi thu hoạch danh ngạch dự thi!

Nghe tuyên bố quy tắc thi đấu tàn khốc như thế, toàn trường cũng không khỏi âm thầm đổ mồ hôi lạnh, thậm chí có ít người đã có chút khiếp đảm muốn thối lui ra khỏi, nhưng đã không có cơ hội rồi.

Bởi vì đến nơi này, bất luận kẻ nào cũng đã không thể rời khỏi!

Nếu như muốn cưỡng ép rời khỏi, thì ngẫm lại kết cục của Hoàng y Đại Hán vừa rồi kia.

Trong hơn ba nghìn người tranh cử ra năm người! Tuy tuyển bạt thi đấu còn không có chính thức bắt đầu, mọi người đã cảm nhận được trình độ thảm thiết tàn khốc trong đó.

Thậm chí không ít người bắt đầu hối hận, bắt đầu tuyệt vọng.

Mọi người phía dưới phản ứng kịch liệt, trên mặt ba gã Hoa phục lão giả tuyên bố quy tắc kia lại lộ ra một tia nghiền ngẫm cười lạnh nói: 

- Bất quá, dù sao các ngươi cũng là một đời tuổi trẻ thiên tài của Mạc Lợi Thần Đảo chúng ta, chúng ta cũng không muốn để cho các ngươi chết đi toàn bộ, cho nên ở bên trong Bí Cảnh chúng ta cũng cài đặt một khu vực an toàn, ngay ở giải đất trung tâm Bí Cảnh. Cái khu vực an toàn này sẽ mở sau khi tuyển bạt thi đấu bắt đầu mười ngày, đến lúc đó các ngươi có thể trốn đến bên trong. Vào trong đó rồi thì không cần lo lắng sẽ mất đi tánh mạng hắc hắc.

- Đương nhiên, nếu như các ngươi ngay cả mười ngày đầu cũng không thể sống qua, thiên tài như vậy chúng ta lưu lại cũng vô dụng, chết đi sẽ đở lãng phí tài nguyên.

Dù là rất thảm thiết, nhưng cuối cùng vẫn phải để lại cho người một đường sinh cơ, nếu như hơn ba ngàn người này chết chỉ còn lại 5 người, như vậy tương lai của Mạc Lợi Đảo cũng chính thức chấm dứt.

Lúc này toàn trường mới yên tĩnh trở lại một ít.

Sắc mặt của Tần Phàm cũng có chút không tốt, ở trong trận đấu thảm liệt như vậy, hắn thập phần lo lắng cho an nguy của Kỷ Huyên Nhi, dù sao nàng mới chỉ Tam kiếp Bán Thần chi cảnh, cảnh giới như vậy, ở trong tất cả người dự thi chỉ sợ là ở vào thấp nhất, thập phần nguy hiểm.

- Yên lặng!

Mà cũng vừa lúc đó, tên hoa phục lão giả mặc ám tử sắc kia hít một hơi, bỗng nhiên cao giọng hướng về toàn trường tuyên bố nói ra: 

- Phía dưới, cung nghênh Mạc Lợi Thần Đảo đảo chủ Mạc Lợi bệ hạ của chúng ta, vì mọi người mở ra Sát Lục Bí Cảnh chi môn của tuyển bạt thi đấu lần này!

Mạc Lợi!

Nghe được cái tên này, trên toàn bộ quảng trường cũng không khỏi lập tức yên tĩnh trở lại, tất cả thiên tài ở đây cũng không khỏi là tinh thần chấn động, sau đó đều ưỡn ngực, hai mắt sáng ngời nhìn về phía trước Thiên Tài Kim Bia kia.

Phải biết rằng, ở bên trong toàn bộ Tân Thế Giới tổng cộng chỉ có bảy mươi hai thần đảo, nói cách khác cũng chỉ có bảy mươi hai đảo chủ mà thôi! Mà muốn ở bên trong thế giới cường giả mọc lên san sát như rừng này, muốn ở trong mấy chục tỷ người tranh được một trong bảy mươi hai cái ghế kia, độ khó to lớn trong đó là khó có thể tưởng tượng, mà thực lực cần có càng là có thể nghĩ!

Có thể nói, bọn hắn cơ hồ là mấy chục người mạnh nhất bên trong Tân Thế Giới này rồi!

Mạc Lợi, có thể đứng hàng thứ nhất! Với tư cách nhất đảo chi chủ của Mạc Lợi Thần Đảo, là Chưởng Khống Giả chính thức của cả Mạc Lợi Thần Đảo, thậm chí lãnh tụ tinh thần của toàn bộ Mạc Lợi Thần Đảo! Ở trên Mạc Lợi Thần Đảo, có thể nói hắn là Thần khống chế hết thảy!

Thực lực của hắn, chỉ có thể dùng thâm bất khả trắc để hình dung.

Ít nhất đó là nhiều người ở đây bình thường căn bản cũng khó có thể tiếp xúc đến. Mà ở bên trong thế giới sùng bái cường giả này, có thể chứng kiến một cường giả như vậy, có thể nói là sự tình mà đại bộ phận Võ Giả đều cảm giác được vinh hạnh!

Dù là Tần Phàm, ở thời điểm này cũng không khỏi cảm thấy hiếu kỳ cùng ẩn ẩn chờ mong, vừa mới nhìn đến thực lực Bát Kiếp Bán Thần kia đã thập phần khủng bố rồi, hắn cũng rất muốn nhìn một chút những đảo chủ cấp cường giả này đến tột cùng sẽ cường tới trình độ nào!

Ông!

Mà cũng vào lúc này, ở trong hư không phía trước bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động huyền bí, sau đó mọi người có thể cảm giác được không gian phía trên kim bia chậm rãi có hào quang lóe ra, tựa hồ có một vòng Liệt Nhật muốn ở trong đó bốc lên mà ra.


Tất cả mọi người gắt gao nhìn chằm chằm vào không gian kia, sợ là bỏ lỡ cái gì.

- Trực tiếp xé rách không gian! Vô luận ngăn cách ngàn dặm vạn dặm, có thể lập tức đi tới!

Lúc này hai mắt của Tần Phàm càng là không khỏi ngưng tụ, lực cảm ứng của hắn so với người bình thường cường đại hơn rất nhiều, hắn có thể cảm giác được ngọn nguồn của không gian chấn động này đến từ một địa phương thập phần xa xôi, ít nhất cách xa nhau mấy ngàn dặm, không ở trong Mạc Lợi Thành thậm chí không ở trên Mạc Lợi Đảo!

Khoảng cách xa như vậy, lại có thể lập tức vượt qua!

Thực lực của Đảo chủ ở thời khắc này triển lộ không bỏ sót.