Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1191: Chín tháng

Cuối cùng Tần Phàm từ trên mặt đất đứng dậy, trong lòng của hắn đã có ý định:

- Còn có ba tháng thời gian, ta quyết định đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện một phen! Cho dù không thể đột phá đến Tam kiếp Bán Thần, nhưng vũ kỹ cùng tổng thể thực lực này, ít nhất cũng phải tăng lên một đoạn mới có tư cách đạt được danh ngạch Mạc Lợi Đảo Thiên Tài Chiến.

Trong phòng tùy ý thu thập một phen, sau đó hắn hướng về bên ngoài đi đến.

Ra sân nhỏ, hắn nhìn thoáng qua gian phòng của Kỷ Huyên Nhi ở bên cạnh.

Cửa phòng của Kỷ Huyên Nhi vẫn đóng chặt, còn có một cái kết giới hơi mỏng bao phủ cả gian phòng, phòng ngừa khí tức tràn ra ngoài. Bất quá ngay cả như vậy, lúc này Tần Phàm đứng ở bên ngoài gian phòng, y nguyên vẫn có thể cảm giác được trong đó có hai cổ khí lưu lạnh nóng truyền ra, lúc lạnh lúc nhiệt, dù là cảnh giới thực lực như hắn cũng ẩn ẩn cảm giác được thân thể có chút không khỏe.

Có thể tưởng tượng nếu như không có kết giới đi ngăn cản cổ khí tức này, chỉ sợ toàn bộ Mộ gia cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Lại nhìn thoáng qua thực vật trong sân, liền có thể chứng kiến những thực vật này cơ hồ đã toàn bộ đều héo rũ rồi, mà trên mặt đất, hoặc là kết sương hoặc là một mảnh cháy đen, đồng dạng là bị Kỷ Huyên Nhi tu luyện ảnh hưởng tới.

- Xem ra Kỷ Huyên Nhi nàng còn đang trong bế quan tu luyện, ta vẫn là không nên quấy rầy nàng.

Chứng kiến tình cảnh như vậy, Tần Phàm do dự một chút, cuối cùng nhất không có đi gõ cửa.

Mà kỳ thật hắn muốn ra ngoài lịch lãm rèn luyện, vẫn là để Kỷ Huyên Nhi ở lại Mộ gia thì tương đối yên tâm một ít, dù sao hiện tại nàng vẫn chỉ là Võ Thánh mà thôi, cùng hắn chung một chỗ sẽ có chút mạo hiểm.

Bỗng nhiên quay người, hắn trực tiếp hướng về chỗ của Mộ Chấn đi đến.

Đi vào bên ngoài sân nhỏ của Mộ Chấn.

- Vào đi, ta biết ngươi đã xuất quan.

Tần Phàm còn không có gõ cửa, môn hộ sân nhỏ kia tự động mở ra, sau đó bên trong truyền đến thanh âm của Mộ Chấn, phảng phất giống như sớm biết rõ Tần Phàm sẽ đến vậy.

- Sư huynh.

Tần Phàm hơi có chút ngoài ý muốn, sau đó liền bước vào trong đó.

- Không tệ, chỉ là qua chín tháng, cảnh giới của ngươi lại tăng lên không ít.

Mộ Chấn nhìn xem thiếu niên xuất hiện ở trước mặt, trên mặt lộ ra một vòng vui vẻ, thoả mãn gật đầu nói ra. Hắn tự nhiên không biết Tần Phàm có mục tiêu cao như vậy, đối với hắn mà nói, tăng lên như vậy đã là thập phần không tệ rồi.

Dù sao đối với người bình thường mà nói, cho dù là nữ nhi của hắn Mộ Thanh Thanh, có tài nguyên của Mộ gia phụ trợ, ban đầu ở cảnh giới này cũng bỏ ra một năm thời gian. Phải biết rằng, lúc trước hắn vì đứa con gái này của mình đã từng giao thiệp qua không ít thế lực có Viễn Cổ Truyền Thừa Bí Cảnh.

- Sư huynh chê cười.

Tần Phàm cười cười, một lát sau lại đi thẳng vào vấn đề nói:

- Kỳ thật Tần Phàm lúc này đây tới là hướng sư huynh từ giã.

- Ồ? Nghe Thanh Thanh nói ngươi không phải muốn tham gia Thần Đảo Thiên Tài Chiến sao? Hiện tại cách Mạc Lợi Đảo chúng ta tuyển bạt còn có ba tháng thời gian, ngươi còn muốn đi đâu?

Nghe vậy, đến phiên Mộ Chấn có chút ngoài ý muốn, hắn không khỏi nhìn về phía Tần Phàm hỏi.

- Đúng vậy, chính là vì muốn tham gia Thần Đảo Thiên Tài Chiến, ta cảm giác hiện tại thực lực của ta còn chưa đủ để đạt được một danh ngạch tham chiến cho Mạc Lợi Đảo, cho nên ta cần đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện một phen. Mà ở ba tháng sau, ta sẽ tự mình đuổi tới chiến trường tuyển bạt của Mạc Lợi Đảo.

Tần Phàm nhẹ gật đầu trả lời nói ra.

- Ngươi muốn đạt được danh ngạch tham chiến cho Mạc Lợi Đảo, cái mục tiêu này đích thật là lớn một tí.

Lúc này Mộ Chấn nhíu mày trầm tư nói, hắn tự nhiên tinh tường Thần Đảo Thiên Tài Chiến kia thiên tài nhiều lắm, hắn cũng tinh tường thực lực bây giờ của Tần Phàm, đoán chừng muốn lấy được danh ngạch là rất khó khăn.

- Ha ha, lúc này đây đại biểu Mộ gia xuất chiến, ta như thế nào cũng không thể ném đi mặt mũi của sư huynh ngươi không phải sao?

Tần Phàm cười nói.

- Vậy được rồi, ngươi đã có quyết định như vậy, ta cũng không lưu ngươi. Bất quá trước khi ngươi lên đường ta phải nhắc nhở, Hạ gia kia là quyết tâm giết ngươi, nếu để cho bọn hắn biết rõ ngươi đã đi ra Hoàng Hôn Thành, chỉ sợ sẽ gây bất lợi.

Mộ Chấn nghĩ nghĩ, cuối cùng chỉ phải nói.

- Ta biết rõ, ta sẽ cẩn thận.

Tần Phàm lần nữa gật đầu, sau đó hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Mộ Chấn còn nói thêm:

- Trước khi rời đi, ta còn có một chuyện xin nhờ sư huynh.

- Ha ha, ngươi nói là nha đầu tu luyện lạnh nóng Cực Hạn Chi Đạo kia đúng không?

Mộ Chấn tựa hồ xem thấu tâm tư của Tần Phàm, liền trực tiếp mở lời nói:

- Yên tâm đi, ở trong Mộ gia ta, ta cam đoan nàng không mất một cọng tóc.

- Đa tạ sư huynh, ngoài ra nếu sư phụ trở lại, thay ta hướng lão nhân gia hắn vấn an.

Tần Phàm chắp tay gửi tới lời cảm ơn nói ra.

- Hắc hắc, nếu như lão đầu tử biết rõ ngươi tham gia Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần này, nói không chừng còn sẽ đi gặp ngươi đó chứ.

Mộ Chấn cười cười, sau đó đi qua vỗ vỗ Tần Phàm nói:

- Chỉ có không ngừng vượt qua trắc trở, mới có thể trở thành cường giả chân chính, ta tin tưởng ngươi, tự mình bảo trọng.

- Sư huynh, gặp lại.

Tần Phàm rời khỏi sân nhỏ của Mộ Chấn, trực tiếp rời đi. Truyện được copy tại Trà Truyện

Mặt trời giữa trưa, mãnh liệt như lửa.

Lúc này, ở trong một mảnh núi hoang người ở thưa thớt, một bóng người thanh sắc ở trong đó rất nhanh phi hành. Ánh mặt trời mãnh liệt rơi vào trên người của hắn, tựa hồ là hoàn toàn không có ảnh hưởng tới, ở trên người của hắn ngay cả dấu vết đổ mồ hôi cũng không thấy một giọt.

Người này, dĩ nhiên là Tần Phàm.

Hắn đã là một gã Nhị kiếp Bán Thần cường giả, thực lực có thể so với Ngũ kiếp Bán Thần, tự nhiên sẽ không sợ chút ánh nắng mặt trời này.

- Tiếp qua ba đỉnh núi, có lẽ là đến Hoàng Nham thành kia rồi.

Đang phi hành ở dưới liệt dương, bỗng nhiên Tần Phàm ngẩng đầu lên xem dãy núi phập phồng phía tiền phương, trong miệng thì thào nói.

Sau khi rời Hoàng Hôn Thành, hắn một mực hướng đông phi hành, bởi vì lo lắng bị người Hạ gia truy tung, hắn đều là ẩn nấp khí tức đi qua những rừng sâu núi thẳm thưa thớt chân người. Bởi vì Hoàng Hôn Thành cùng Bạch Mông Thành là hai tòa thành gần nhau, tầm đó liên hệ mật thiết, hơn nữa ở trong Bạch Mông Thành hắn có Minh gia cùng Yến gia hai nhà cừu địch, cho nên hắn cũng không có dừng lại ở Bạch Mông Thành, mà là trực tiếp hướng về tòa Đại Thành xa hơn bay đi.

Mà tòa Hoàng Nham thành hắn đến này, tuy là thành thị cách Bạch Mông Thành cùng Hoàng Hôn Thành gần nhất, nhưng lấy tốc độ kinh người của Tần Phàm cũng phải bay mười ngày mới thật không dễ dàng đã đến địa phương hiện tại này.

Dọc theo con đường này, bởi vì hắn đi chính là rừng sâu núi thẳm, gặp phải yêu thú cũng có không ít, bất quá may mắn hiện tại thực lực của hắn đã không thấp, hơn nữa lực cảm ứng mạnh hơn thường nhân rất nhiều, gặp phải yêu thú không thể địch liền lách qua, nên cũng không có gặp được nguy hiểm quá lớn.