Tần Phàm vào lúc đó cảm giác được có chút tâm phiền ý loạn, bất quá cũng là không có cách nào. Hắn và Tiểu Chiến tầm đó mặc dù không có huyết khế yêu sủng như bình thường, nhưng người và yêu thú cùng một chỗ sinh hoạt thời gian dài, cũng sẽ sinh ra một loại liên hệ ẩn ẩn, nhưng lúc này thật sự là hắn ở bên trong di tích hoàn toàn cảm giác không thấy khí tức đối phương rồi.
Cuối cùng, hắn chỉ phải đi ra Viễn Cổ di chỉ nàytrở lại bên ngoài.
- Trước đi Hoàng Hôn Thành nhìn xem Tiểu Chiến có trở về tìm Huyên Nhi hay không. Nếu như không có, lại quan hệ Mộ gia hỗ trợ tìm tìm thoáng một phát, nếu thật sự là bị người tam đại gia tộc mang đi, ta sẽ không bỏ qua bọn hắn.
Tần Phàm nghĩ nghĩ liền trực tiếp triển khai Chu Tước Chi Dực hướng về phương hướng Hoàng Hôn Thành bay đi.
Phụ thân của Mộ Thanh Thanh đã để cho Mộ Thanh Thanh đến trợ giúp mình, đoán chừng là đối với mình có hảo cảm nhất định, hắn không ngại đi tìm một chút.
Trên đường đi, Tần Phàm có chút lòng nóng như lửa đốt hướng về Hoàng Hôn Thành bay đi. Nhưng bởi vì lo lắng Tiểu Chiến còn trên đường, hắn dọc theo con đường này cũng không ngừng tìm kiếm lấy, cho nên tốc độ cũng không có quá nhanh. Trên thực tế, thời điểm hắn trở lại Hoàng Hôn Thành, người mấy đại gia tộc kia đã là sớm quay trở về.
Ngày hôm nay, mặt trời chiều ngã về tây, Tần Phàm rốt cục thấy được Hoàng Hôn Thành.
Hoàng Hôn Thành ở dưới nắng chiều lộ ra đặc biệt mỹ lệ, đưa mắt nhìn đi kiến trúc không biết đã trải qua bao nhiêu năm tuế nguyệt, lại như cũ đứng ngạo nghễ lấy, giống như là một đám chiến sĩ cường đại thủ hộ lấy tòa thành thị này.
Nhưng mà, ngay thời điểm Tần Phàm bay đến ngoài cửa Hoàng Hôn Thành, vừa mới định đi vào, lại bỗng nhiên trông thấy ở bên trong Hoàng Hôn Thành bay ra hơn mười bóng người cường đại, đang hướng về hắn khí thế hừng hực mà đến.
Phía trước, hơn mười bóng người hùng hổ từ trong Hoàng Hôn Thành bay ra kia, trong đó không thiếu còn có sát khí lan tràn. Trận trận thanh âm không khí bị xé nứt truyền đến, để cho người nghe thấy cũng không khỏi trong lòng run sợ.
Mà mục tiêu của những người này cũng hết sức rõ ràng, cái kia chính là Tần Phàm ở phía trước.
Lúc này Tần Phàm cách thành môn cũng chỉ có ngàn mét xa, nhưng bởi vì Hoàng Hôn Thành này vốn là cường giả phần đông, hơn nữa trong nội tâm lo lắng đến Tiểu Chiến, cho nên lúc trước hắn cũng không có thập phần cẩn thận cảm ứng, nên không có phát hiện những người này.
Bây giờ thấy những người này hướng về phía mình bay tới, hắn mới không khỏi biến sắc.
- Là người Hoàng Hôn Thành Hạ gia?
Chứng kiến loại tình hình này, Tần Phàm tiếp theo là hai mắt ngưng tụ, sau đó quả nhiên từ bên trong những người này phát hiện Hạ Thiên ở trong Truyền Thừa Bí Cảnh cùng hắn từng có giao thủ. Hôm nay nhiều người như vậy chờ đợi mình đến, chỉ sợ là người này về đến gia tộc mời lực lượng gia tộc tới.
Hôm nay loại tình thế này, đối với hắn cực kỳ bất lợi. Hắn ngược lại là muốn xoay người rời đi, nhưng một mặt là lo lắng an nguy của Tiểu Chiến cùng Kỷ Huyên Nhi, một mặt là trông thấy trong những người này đồng dạng có cường giả tốc độ cực nhanh, hắn rất khó chạy trốn được.
Mà đến lúc này, hắn không thể không thừa nhận, hắn duy nhất có thể dựa vào chỉ có Mộ gia của Mộ Thanh Thanh rồi.
Hoàng Hôn Thành, chính là do hai nhà Hạ gia cùng Mộ gia khống chế.
Mà ở bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh, tuy còn không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, nhưng Mộ gia ở khi đó đã mạo hiểm đắc tội tam đại gia tộc khác đến trợ giúp mình, như vậy bây giờ đang ở Hoàng Hôn Thành, có lẽ cũng sẽ không đứng ngoài quan sát.
Cho dù hắn không ưa thích dựa vào người khác, bất quá nếu quan hệ giữa Mộ gia cùng hắn là trong suy đoán, hắn ngược lại có thể tiếp nhận loại trợ giúp này. Dù sao đối với hắn hiện tại mà nói, lực lượng một người so sánh với một gia tộc vẫn là quá yếu, tại hiện hắn ở giai đoạn này vẫn là cần tìm một thế lực có thể dựa vào.
Nghĩ tới đây, Tần Phàm liền dứt khoát không chạy trốn, chỉ là thanh y phần phật lơ lửng ở giữa không trung bên ngoài Hoàng Hôn Thành, lạnh nhạt nhìn xem những cường giả hướng về mình hùng hổ mà đến kia.
Đã quyết định muốn dựa vào lực lượng Mộ gia, lúc này rời khỏi Hoàng Hôn Thành càng xa, gấp rút tiếp viện sẽ tới càng chậm, đó là thập phần không sáng suốt đấy.
Hơn nữa hắn xem ra thực lực người mạnh nhất có lẽ cũng chỉ là Lục kiếp Bán Thần, tuy hắn không cách nào đối địch, nhưng sau khi trở thành Bán Thần cường giả, hắn ở các phương diện thực lực cũng tăng nhiều. Đối phương muốn giết chết mình cũng không phải là nhẹ nhàng như vậy.
- Vậy mà không trốn?
Mà một bên kia, ở Hạ Thiên bên trong một đám cường giả Hạ gia, chứng kiến Tần Phàm trấn định đứng ở giữa không trung như thế, trong nội tâm cũng không khỏi có chút ngoài ý muốn, nhưng lập tức trên mặt lại lộ ra cười lạnh:
- Là biết rõ trốn không thoát sao, hiện tại Hạ gia ta có Lục kiếp Bán Thần cường giả, lúc này đây tiểu súc sinh ngươi là chết chắc!
Rất nhanh, một đám cường giả ngừng lại ở trước mặt Tần Phàm ước chừng trăm mét.
Sau khi dừng lại, một gã trung niên nhân đi đầu mặc áo bào màu vàng kia u ám nhìn thoáng qua Tần Phàm, sau đó hướng về Hạ Thiên ở sau lưng, dùng thanh âm khàn khàn hỏi:
- Thiên Nhi, ngươi xác định giết chết Thân nhi đúng là tiểu tử này? Tiểu tử này ngay cả nhị kiếp Bán Thần cũng chưa tới, làm sao có thể giết chết Thân nhi của ta?
Người áo bào màu vàng này mặt chữ quốc, sắc mặt xem có chút vàng như nến, đúng là cha của Hạ Thân mà Tần Phàm giết chết Hạ Trung, khí thế trên người trầm ổn, có được thực lực Lục kiếp Bán Thần, ở trong toàn bộ Hoàng Hôn Thành cũng đã coi là nhân vật số má rồi.
Tuy Hạ Thân không phải con trai độc nhất của hắn, cũng không phải con trai thiên phú tối ưu nhất, nhưng nghe nói con ruột bị giết, trong nội tâm hắn tự nhiên là tức giận, ở dưới sự dẫn dắt của Hạ Thiên tới đây chặn đường Tần Phàm. Nhưng thời điểm nhìn thấy thực lực của Tần Phàm chỉ có nhất kiếp Bán Thần, hắn không khỏi có chút hoài nghi.
- Đại bá, ta không có nói lung tung, hoàn toàn chính xác là cái tiểu súc sinh này giết chết đại ca đấy! Ngài đừng nhìn hắn chỉ là nhất kiếp Bán Thần, nhưng tiểu tử này đích thật là có chút thực lực, thời điểm hắn đột phá đến Bán Thần chi cảnh đã dẫn phát Phong Hỏa Bán Thần Kiếp, còn thành công vượt qua.
Lúc này Hạ Thiên cũng đi ra, hai con ngươi ác độc nhìn xem Tần Phàm, trong miệng thì lạnh giọng nói ra.
- Hắn đã vượt qua Phong Hỏa Bán Thần Kiếp?
Trung niên nhân áo bào màu vàng Hạ Trung kia lúc này mới sắc mặt có chút động dung.
- Người vượt qua đại kiếp nạn này hoàn toàn chính xác có được thực lực bất phàm, xem ra là ta xem thường hắn rồi, đối mặt với nhiều cường giả chúng ta như vậy còn có thể bảo trì bình tĩnh, thật sự là hắn không phải nhân vật bình thường.
Chương 1378: Phong ba tái khởi. (2)
- Đại bá, tiểu súc sinh này tên là Tần Phàm, ban đầu đồn đãi người cướp đi Bạch Hổ châu chính là hắn. Thậm chí ngay cả ta cũng thiếu chút nữa không phải là đối thủ của tiểu súc sinh này, nếu không ở bên trong Viễn Cổ di chỉ ta đã giết chết hắn báo thù cho đại ca rồi.
Hạ Thiên lại ác độc nhìn xem Tần Phàm nói ra.
- Ngay cả ngươi là ngũ kiếp Bán Thần cũng không phải đối thủ?
Lúc này Hạ Trung mới tin tưởng xuống, áo bào màu vàng mở ra, sau đó chậm rãi ở trong hư không bước ra một bước, hai mắt hắn dùng một loại vô cùng lăng lệ ác liệt rơi vào trên người Tần Phàm, muốn thăm dò thực lực của Tần Phàm.
Khí thế phô thiên cái địa mang tất cả phong vân mà đến, như là toàn bộ bầu trời đều muốn quay cuồng . Tuy Lục kiếp Bán Thần lnày cùng ngũ kiếp Bán Thần chỉ kém một kiếp, nhưng ngũ kiếp Bán Thần lại là một đường ranh giới, thực lực kia mạnh mẽ tăng lên một cấp độ.
Lúc này khí thế từ tiền phương mà đến kia cơ hồ là biến thành thực chất, như gió như lửa, thậm chí làm cho Tần Phàm vào lúc đó tựa hồ lại một lần nữa cảm nhận được giống như Phong Hỏa Bán Thần Kiếp lúc trước, cực kỳ khó chịu. Ở dưới loại khí thế này, hắn tựa hồ như là một chiếc thuyền lá lênh đênh trong biển rộng, tùy thời đều có thje63 lật ngã.
- Cái này là thực lực của Lục kiếp Bán Thần sao?
Trong lòng của Tần Phàm hơi chấn động, vào lúc này rốt cục lãnh hội đến thực lực cả hai chênh lệch cực lớn, thậm chí so với lúc trước chênh lệch khi hắn vẫn là Cửu cấp Võ Thánh cùng ngũ kiếp Bán Thần còn lớn gấp đôi!
Khủng bố, đáng sợ!
Trong lòng của hắn sinh ra một loại cảm giác căn bản không thể địch lại được.
Rống…
Chỉ là giữ vững được ngắn ngủn hai giây, Tần Phàm rốt cuộc không kiên trì nổi, sau lưng xuất hiện Thanh Long, Chu Tước, Kỳ Lân, Huyền Vũ, còn có một đầu Bạch Hổ hung mãnh ẩn ẩn có thể thấy được, năm Ma Tôn vừa xuất hiện liền vì hắn chống lại khí thế vô cùng cường đại kia, rốt cục để cho hắn ổn định thân thể của mình, nhưng vẫn như là Tật Phong quét sức tiểu thảo, khó có thể là bảo trì cái eo thẳng tắp.
Nếu như bày ra vẻ yếu nhược trước mặt địch nhân, ngược lại là có thể mê hoặc địch nhân thoáng một phát, hoặc là kéo dài một ít thời gian. Nhưng vào lúc đó, Tần Phàm lại không nghĩ như vậy, lúc trước hắn đã trải qua một trận chiến trên Truyền Thừa Chi Hồ, đã nhận được Ma chủng thừa nhận, cái kia chính là gặp mạnh không sợ!
Hắn muốn cho thấy thực lực của mình, hắn muốn bảo trì cường giả chi tâm mạnh nhất của mình!
- Tần Phàm, là ngươi giết chết con của ta Hạ Thân?
Chứng kiến bề ngoài Tần Phàm hiện ra thực lực ương ngạnh như vậy, lúc này Hạ Trung kia đã có thể hoàn toàn xác định Tần Phàm, nhất kiếp Bán Thần trước mắt này, hoàn toàn chính xác có được thực lực giết chết con mình, vì vậy trong miệng hắn âm trầm mở lời hỏi.
- Đúng vậy, lúc trước Hạ Thân muốn giết ta đoạt bảo, bị ta phản giết.
Tần Phàm cũng không có phủ nhận, hắn làm ra được sẽ không sợ thừa nhận, vào lúc đó hắn ngược lại là ngạo nghễ đứng thẳng thân thể lên nói ra.
- Tốt, đủ dứt khoát, xem như là một nam nhân. Vô luận như thế nào, mối thù giết con không thể không báo, ta cho ngươi chết thống khoái!
Hạ Trung nghe được Tần Phàm ở dưới loại tình huống này lại vẫn dám nói chuyện như vậy, trong nội tâm không khỏi cũng hơi có chút bội phục, lập tức trên miệng âm trầm nói.
- Đa tạ hảo ý của các hạ, bất quá ta sẽ không để cho ngươi đơn giản giết chết ta như vậy.
Nhưng Tần Phàm lại bình tĩnh trả lời nói ra.
- Tần Phàm, thật sự là khẩu xuất cuồng ngôn, ngươi cho rằng ngươi một nhất kiếp Bán Thần thì có thể nghịch thiên hay sao? Ngày đó Mộ Thanh Thanh nhìn trúng tiểu bạch kiểm ngươi, hôm nay đại bá ta ở đây, ta xem ai còn có thể cứu ngươi!
Nghe được Tần Phàm nói, lúc này Hạ Thiên kia liền nhịn không được đi ra mở miệng châm chọc nói. Bất quá hắn lại không biết Mộ Thanh Thanh cứu Tần Phàm là vì ý tứ cảu phụ thân, chỉ nói là nàng đối với Tần Phàm cố ý mới ra tay giúp đỡ. Cho nên hôm nay mới có thể trực tiếp mang Hạ gia chi nhân chặn đường Tần Phàm.
- Hạ Thiên, ngươi thân là một ngũ kiếp Bán Thần, lại không dám cùng ta một nhất kiếp Bán Thần chính diện giao chiến, hiện tại còn cần dựa vào Lục kiếp Bán Thần ra nói chuyện, ta thật sự là thay ngươi cảm thấy hổ thẹn.
Tần Phàm lại nhàn nhạt đáp lễ nói ra.
- Tiểu súc sinh, ngươi muốn chết!
Sắc mặt của Hạ Thiên trở nên cực kỳ khó coi. Hiện trường nhiều người như vậy, Tần Phàm khiêu khích hắn như thế, không thể nghi ngờ là khó để cho hắn bảo tồn thể diện.
- Tần Phàm, muốn báo mối thù giết con chính là ta, ngươi không cần nhiều lời, hôm nay ngươi tất nhiên phải chết ở chỗ này.
Hạ Trung từ vừa rồi thăm dò đã biết thực lực của Tần Phàm hoàn toàn chính xác viễn siêu ngoài ý liệu, lúc này hắn trực tiếp ý bảo Hạ Thiên lui về phía sau, khí tức càng mạnh hơn nữa hướng về Tần Phàm tán phát mà ra.
Một khí tức của Lục kiếp Bán Thần, giống như là con mãnh thú và dòng nước lũ, những nơi đi qua, không gian đều phát ra một loại thanh âm như là sấm sét, chỉ là chiêu thức ấy, đã không biết so với ngũ kiếp Bán Thần lợi hại hơn bao nhiêu rồi.
- Hừ, cho dù là Lục kiếp Bán Thần, nhưng muốn giết ta chỉ sợ không có đơn giản như vậy.
Cảm giác được đối phương đã bắt đầu muốn động, Tần Phàm cũng không dám chần chờ, vội vàng nuốt vào một viên Độc đan.
Tiếp theo trong nháy mắt, hai đạo Chu Tước Chi Dực màu đen liền từ phía sau của hắn xì ra, Niết Bàn Hắc Viêm mạnh mẽ bao phủ giữa không trung. Đối mặt Lục kiếp Bán Thần, hắn chỉ có thi triển huyết mạch Bất Tử Chu Tước mới có thể mạng sống.
- Nguyên lai cái này là chỗ dựa của ngươi? Thực lực đích thật là tăng lên không ít, bất quá đồng dạng không có tác dụng đâu! Ta một chiêu liền có thể đủ giết ngươi!
Cảm giác được thực lực của Tần Phàm biến hóa, thần sắc của Hạ Trung không khỏi có chút chìm xuống, sau đó một vòng sát cơ rét lạnh trong người mãnh liệt tràn ra.
Hắn vừa dứt lời, sau đó liền nhìn như tùy ý một chưởng đánh ra về phía trước.
...
Lúc này, ở phía trên một kiến trúc cao lớn trong Hoàng Hôn Thành, hai bóng người đang đứng ở phía trên, ánh mắt của bọn hắn đang nhìn xem phương hướng giao chiến kia.
- Phụ thân, còn không ra tay ngăn cản sao?
Chứng kiến lúc này Hạ Trung đã ra tay công kích Tần Phàm, một bóng người im lặng mở lời hỏi, chỉ là thoại ngữ của nàng bình tĩnh, chỉ là xuất phát từ hiếu kỳ, cũng không bao nhiêu cảm tình gợn sóng.
- Không vội, để cho ta trước xem sư phụ lão nhân gia người dạy dỗ cho ta một hảo sư đệ như thế nào...
Mà một người khác lúc này thì là mặt mang dáng tươi cười nhàn nhạt nhẹ nói.
Một đoàn người Hạ gia khí thế mãnh liệt chặn đường Tần Phàm ở ngoài cửa Hoàng Hôn Thành, tràng diện trọng đại như vậy, rất nhanh đưa tới rất nhiều người ở bên trong Hoàng Hôn Thành chú ý. Ở thời điểm này không ít người chuẩn bị đi vào cửa thành, cũng không khỏi đi vòng vèo qua, ngẩng đầu lên nhìn tràng cảnh trên trời không.