Một bên kia…
- Mộ Thanh Thanh, ngươi đã cố ý bảo vệ tiểu súc sanh này, vậy hãy để cho Đào Hoa Phiến trong tay ta đến chứng minh lựa chọn của ngươi là sai a!
Trông thấy Mộ Thanh Thanh khư khư cố chấp, lúc này Yến Dương thẹn quá hoá giận, trực tiếp phát động công kích.
Hai người Minh Hiển cùng Hạ Thiên tựa hồ cũng biết rõ thực lực của Mộ Thanh Thanh không kém, thấy Yến Dương kiềm chế nàng, lập tức không dám khinh thường, cũng đi theo hướng Tần Phàm xuất thủ.
- Tiểu tạp chủng, vô luận ngươi sử dụng bí pháp dốc sức liều mạng gì, hai người chúng ta cũng đủ để tru sát ngươi!
Vừa rồi Hạ Thiên tin tưởng tràn đầy, nhưng lại hai lần bị Tần Phàm đánh lui, đã lộ ra vô cùng nổi giận, lúc này sắc mặt càng là cực kỳ dữ tợn.
Sắc mặt Tần Phàm trầm xuống, âm thầm ngưng trọng.
Bất quá, dùng trạng thái hiện tại của hắn, dù cho đối phương chỉ có hai ngũ kiếp Bán Thần, cũng khó có thể giết chết mình, nhưng hắn đồng dạng cũng khó có thể giết chết một gã ngũ kiếp Bán Thần. Cuối cùng nhất sẽ chỉ lâm vào cục diện bế tắc, bất quá một khi trạng thái huyết mạch Bất Tử Chu Tước của hắn chấm dứt, như vậy hắn sẽ lâm vào một loại tình trạng cực kỳ nguy hiểm rồi.
Hiện tại thời gian đã không nhiều lắm.
Lập tức con ngươi màu đỏ tươi của hắn ngưng tụ, cũng muốn bắt đầu dốc sức liều mạng. Thậm chí là huyền âm ám tụ, lúc cần thiết cũng tùy thời chuẩn bị đánh thức Tiểu Chiến lại. Dù sao cho dù bị cắt đứt tu luyện sẽ có tổn thương, nhưng mà so với bọn hắn cùng một chỗ táng thân thì tốt hơn rất nhiều.
Nhưng mà ngay vào lúc này. Bạn đang đọc chuyện tại Trà Truyện
PHỐC!
Bỗng nhiên một thanh âm lợi kiếm đâm vào thân thể truyền đến, sau đó Tần Phàm ghé mắt nhìn lại, dĩ nhiên là chứng kiến Yến Dương đồng dạng có được thực lực ngũ kiếp Bán Thần kia, ở một cái đối mặt đã bị Mộ Thanh Thanh đâm thương rồi!
- Một kiếm này ta đã lưu tình, nếu như các ngươi lại không ly khai, kiếm tiếp theo, ta sẽ giết người.
Tiếp theo là thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của nàng ở giữa không trung vang lên.
Tê…
Ở hạ phương, rất nhiều người lúc này còn không có kịp phản ứng, kiếm của Mộ Thanh Thanh là đâm trúng Yến Dương như thế nào, khi Mộ Thanh Thanh vừa dứt lời, liền không khỏi vang lên trận trận thanh âm hít một hơi lãnh khí.
Không có người sẽ nghĩ tới, đồng thời là ngũ kiếp Bán Thần, nhưng Yến Dương vậy mà không phải một chiêu chi địch của Mộ Thanh Thanh!
Hơn nữa nghe nói thời gian Yến Dương đột phá đến ngũ kiếp Bán Thần cũng đã mấy năm, Mộ Thanh Thanh mới đột phá đến ngũ kiếp Bán Thần không lâu mà thôi! Cả hai chênh lệch vậy mà sẽ lớn như vậy, chênh lệch một phương lại cùng suy nghĩ của mọi người có chỗ bất đồng.
Vào lúc đó, Minh Hiển cùng Hạ Thiên đã chuẩn bị vây công Tần Phàm, trong khoảng thời gian ngắn đều là thần sắc ngốc trệ xuống, bọn hắn nghĩ tới thực lực của Mộ Thanh Thanh sẽ rất cường đại, nhưng thật không ngờ sẽ cường đến trình độ này. Mà sau khi nghe được thanh âm của nàng, bọn hắn cũng không khỏi ngừng lại.
Mộ Thanh Thanh nói sẽ giết người!
Bọn hắn biết rõ thực lực của mình cùng Yến Dương kém không phải quá nhiều, đối với Mộ Thanh Thanh đồng dạng đều hết sức kiêng kỵ.
Mà Yến Dương kia, lúc này càng là tay bụm lấy miệng vết thương, trên mặt xuất hiện các loại thần sắc khiếp sợ, không thể tưởng tượng nổi, nổi giận, bi phẫn…! Một kiếm này của Mộ Thanh Thanh không chỉ có làm bị thương thân thể của hắn, còn hoàn toàn phá huỷ tinh thần của hắn! Hắn và Mộ Thanh Thanh đều là thủ lĩnh tuổi trẻ của ngũ đại gia tộc, hắn vẫn tự cho là mình rất cao đấy.
Hiện tại kiêu ngạo, vinh dự còn có hảo cảm ái mộ đối với Mộ Thanh Thanh, toàn bộ đều tan thành mây khói.
Trong lòng của hắn chỉ có oán hận cuồn cuộn.
- Mộ Thanh Thanh, vì tiểu súc sinh này, ngươi thật sự muốn giết ta? Thậm chí không tiếc đắc tội Yến gia chúng ta?
Trên mặt của hắn xuất hiện vẻ dữ tợn, ánh mắt oán độc gắt gao nhìn chằm chằm vào người phía trước hỏi.
- Đây là lựa chọn của ngươi, lời ta nói sẽ không nói lần thứ hai.
Mộ Thanh Thanh đối với ánh mắt của Yến Dương lại giống như hoàn toàn không có cảm ứng, chỉ là trong miệng nhàn nhạt nói. Trong mắt của nàng thậm chí không có một tia cảm tình đối với đối phương.
Thoại âm của nàng rơi xuống, hào khí ở trên bầu trời trong khoảng thời gian ngắn trở nên vô cùng trầm trọng.
Hạ Thiên cùng Minh Hiển kia cũng không có nhúc nhích, bọn hắn đều bị thực lực của Mộ Thanh Thanh trấn trụ. Tuy bọn hắn cũng hận thấu xương đối với Tần Phàm, nhưng biết rõ hôm nay có Mộ Thanh Thanh ở đây, bọn hắn chỉ sợ là rất khó có cơ hội, cường hoành động thủ sẽ chỉ đưa tới họa sát thân mà thôi.
Bởi vì dùng hiểu biết của bọn hắn đối với Mộ Thanh Thanh, là một chút cũng không nghi ngờ lời nữ tử kia nói, một khi bọn hắn động thủ, nữ tử này sẽ không chút do dự giết chết bọn hắn.
Bọn hắn hiểu rõ Mộ Thanh Thanh này, biết nàng là người nói một không hai, mặc dù là nữ lưu, nhưng giết người là quyết không nhân từ nương tay. Vong hồn chết ở dưới kiếm của nàng là không hề ít.
Mà vừa rồi Mộ Thanh Thanh biểu hiện ra ngoài thực lực, bọn hắn biết rõ mình vẫn là đánh giá thấp thực lực nữ tử này, hiện tại bọn hắn một chút cũng không nghi ngờ nàng có năng lực như vậy.
Vào lúc đó, trên thực tế Tần Phàm cũng có chút ít cảm thấy không thể tin được, lúc trước khi hắn tiến vào Truyền Thừa Bí Cảnh đã biết rõ thực lực của Mộ Thanh Thanh này so với bốn người khác thì mạnh hơn một ít, nhưng không thể tưởng được cả hai ở giữa vậy mà sẽ chênh lệch lớn như vậy.
Theo vừa rồi Mộ Thanh Thanh hiển lộ ra thực lực mà xem, thật sự có khả năng gần kề bằng một mình nàng liền có thể giết chết ba thủ lĩnh tuổi trẻ đồng dạng là ngũ kiếp Bán Thần kia.
Mà càng làm cho Tần Phàm khó có thể lý giải chính là, hắn thật sự không thể tưởng được nữ tử này vậy mà sẽ bởi vì mình mà cùng tam đại gia tộc này triệt để trở mặt!
Phải biết rằng ba người này đều là nhân vật của thế lực lớn trong Bạch Mông Thành cùng Hoàng Hôn Thành, nếu quả thật Mộ Thanh Thanh ở chỗ này giết chết ba người kia, gia tộc của bọn hắn há có thể từ bỏ ý đồ?
Cho nên nói, kỳ thật Tần Phàm cảm thấy Mộ Thanh Thanh này không có khả năng thật là vì lôi kéo hắn, một cái tiền đồ còn không biết bao nhiêu này, mà không tiếc khai chiến cùng tam đại thế lực. Về phần nguyên nhân cụ thể, hiện tại hắn còn không thể nghĩ ra.
Lúc này tình hình trên trời rõ ràng cho thấy giằng co xuống, bởi vì một câu của Mộ Thanh Thanh, ba người Yến Dương, Hạ Thiên, Minh Hiển không dám động thủ lần nữa. Nhưng đồng dạng cũng không quá cam tâm cứ như vậy ly khai.
Một lát sau, Minh Hiển cùng Hạ Thiên đều bị khí thế của Mộ Thanh Thanh chấn nhiếp, sinh ra thoái ý.
- Tần Phàm, ngươi cái phế vật này, chẳng lẽ ngươi chỉ biết trốn ở sau lưng nữ nhân?
Mà Yến Dương vẫn là không cam lòng rời đi, lúc này thì cười lạnh nói.