Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1056: Cổ Mặc! Ma chủng! (1)

Nhưng Tần Phàm cũng không đem người này đặt vào trong mắt, ánh mắt lướt qua toàn bộ đội ngũ hộ tống đội buôn.

- Lần này nhân số hộ tống tựa hồ hơi có chút nhiều hơn đi…

Sau đó hắn thoáng nhíu mày, trong lòng chợt cảm giác có một tia hương vị không tầm thường.

Tần Phàm đã đi tới Tân Thế Giới được một thời gian, đối với chuyện tại Tân Thế Giới cùng Hoàng Hôn Thành cũng không đến mức hoàn toàn không nhận thức như lúc ban đầu, mà bởi vì tiếp nhận nhiệm vụ nên hắn cũng nghiêm túc phân tích tin tức về nhiệm vụ lần này.

Thông qua tìm hiểu, hắn biết lần này một nhóm mạo hiểm giả sắp sửa hộ tống đội buôn được gọi là Hoành Đồ thương đội, đặc biệt chuyên kinh doanh dược tài cùng đan dược, thương đội này có vài cửa hàng trong Hoàng Hôn Thành, nhưng ở trong thành chỉ được xem là một đội buôn trung hạ đẳng mà thôi.

Mà Bạch Mông Thành là một tòa đại thành cách Hoàng Hôn Thành gần nhất, lộ trình chừng hai tháng thời gian. Trên đường đi phải ngang qua một mảng núi non hoang vu lớn, nhưng bên trong núi non cũng không có yêu thú hay đoàn thể cường đạo nào quá mức cường đại.

Cho nên dưới loại tình huống như vậy, một đội buôn trung hạ đẳng bình thường cũng chỉ cần thuê hai ba mươi mạo hiểm giả hộ tống là đã đủ.

Nhưng hiện tại Tần Phàm lại phát hiện nhân số hộ tống đội buôn chừng năm sáu mươi người, ước chừng nhiều hơn bình thường tới gấp đôi! Hơn nữa một đội ngũ hộ tống như vậy bình thường đều do võ thánh tạo thành chiến lực mà bán thần cường giả chỉ lãnh đạo, tỉ lệ bán thần cùng cửu cấp võ thánh đại khái chỉ khoảng một phần so với hai, nhưng hiện tại lại một so một, số lượng bán thần cường giả nhiều hơn mức bình thường!

Ngoài ra đội trưởng hộ tống Lãnh Thiền thực lực đã đạt tới tam kiếp bán thần! Tam kiếp bán thần ở trong Hoàng Hôn Thành có thể tính là một nhân vật, không ngờ lại đi hộ tống cho một thương đội!

Những dấu hiệu này xem ra nhiệm vụ hộ tống lần này cực kỳ dị thường!

- Chẳng thể trách thù lao lần này lại nhiều hơn bình thường rất nhiều, phỏng chừng lần này hộ tống không phải là đan dược hoặc dược liệu bình thường đơn giản như vậy!

Ánh mắt nhìn về phía đội ngũ đang chuẩn bị, trong lòng Tần Phàm lại thêm một phần tâm tư.

Tuy rằng trong lòng có một ít nghi hoặc cùng lo lắng, nhưng hắn cũng không phải người nửa đường lùi bước. Hơn nữa lần này ngoại trừ thù lao hắn còn có ý tứ đi lịch lãm, không khả năng bởi vì nhiệm vụ có khó khăn mà buông tha hộ tống.

- Xuất phát!

Mọi người trong thương đội đều là cường giả cao thủ không kém, hiệu suất làm việc tự nhiên cũng cực cao, rất nhanh mười cỗ xe đã trang bị xong hàng hóa. Lãnh Thiền vừa ra lệnh một tiếng, đội ngũ hộ tống liền chậm rãi đi ra Hoàng Hôn Thành.

Lãnh Thiền cũng là một mạo hiểm giả kinh nghiệm phong phú, ngay từ đầu hắn chú trọng thăm dò thám báo, phái ra mười mạo hiểm giả đi phía trước mở đường thăm dò, liên tục đem tin tức báo về. Mặt khác còn có mười mạo hiểm giả đi đoạn hậu, phòng ngừa có người từ phía sau đánh lén.

Tần Phàm chỉ là một bát cấp võ thánh, tuy rằng thực lực mạnh hơn bát cấp võ thánh bình thường, nhưng dù sao cũng không phải chủ lực của đội ngũ hộ vệ, hắn được Lãnh Thiền an bài đi cuối cùng đội ngũ đoạn hậu.

- Hừ, một bát cấp võ thánh nho nhỏ, thật không biết bằng vào cách nào mà chui vào được đội ngũ, vào được cũng chỉ cản trở thêm mà thôi.

Khi đội ngũ tách ra, Nhạc Đăng vẫn không quên trào phúng Tần Phàm. Nhạc Đăng là nhất kiếp bán thần, cho nên bị phân vào đội ngũ chủ lực.

- Ngươi rất nhanh liền sẽ biết!

Tần Phàm chỉ thản nhiên đáp lại, phân đi đoạn hậu hắn cũng không hề có ý kiến, như vậy nếu gặp nguy hiểm trọng đại bản thân cũng không cần đứng mũi chịu sào, dù sao hắn chỉ là võ thánh, thực lực có hạn.

- Hống…

Tiểu Chiến lại tức giận dựng thẳng lông mềm, nó xem Tần Phàm là lão đại, Nhạc Đăng khinh thường Tần Phàm cũng như khinh thường nó. Nhìn ra được nó đối với Nhạc Đăng đã bất mãn tới cực điểm.

Tần Phàm thật vất vả mới dỗ dành tiểu Chiến, nhưng khi tiểu Chiến tức giận, hắn cảm giác được từ trên người nó có một cỗ năng lượng mênh mông cường đại bắt đầu khởi động, làm trong lòng hắn cũng không nhịn được âm thầm khiếp sợ.

Hắn có thể tưởng tượng ra được nếu tiểu Chiến thật sự phẫn nộ, cho dù là Nhạc Đăng phỏng chừng không chịu nổi một kích của nó. Phải biết rằng khi tiểu Chiến chỉ là lục cấp yêu thú đã có thể giết chết lục cấp yêu thú vương giả Thiên Sí Hổ!

Hiện tại tiểu gia hỏa đã là cửu cấp yêu thú, muốn giết một nhất kiếp bán thần còn không phải chỉ là việc tùy tiện? Hơn nữa Tần Phàm còn biết đó còn chưa phải là cực hạn của nó.

Nhưng bởi vì có lời cảnh cáo của Lãnh Thiền, hắn cũng khó thể động thủ với Nhạc Đăng ngay lúc này, chỉ phục tùng an bài đi ra phía sau đội ngũ.

Bên trong đội ngũ phía sau có năm võ thánh cùng năm bán thần. Trong đó có một là nhị kiếp bán thần, bốn gã khác là nhất kiếp bán thần. Nhị kiếp bán thần đương nhiên là dẫn đầu đội ngũ đoạn hậu này, đương nhiên, trong đội ngũ chỉ có một mình Tần Phàm là bát cấp võ thánh mà thôi, ngoài ra đều là cửu cấp võ thánh.

- Ngươi gọi là Tần Phàm phải không? Ta biết ngươi cùng Nhạc Đăng có chút ân oán, nhưng vừa rồi Lãnh đội trưởng đã nói, chuyện của các ngươi chờ xong nhiệm vụ thì tự mình đi xử lý. Hiện tại ngươi thuộc quản lý của ta, cho dù ngươi thật sự có thủ đoạn, nhưng hi vọng ngươi cũng đừng nên sinh sự lung tung.

Khi Tần Phàm đi tới gần đội ngũ đoạn hậu, nhị kiếp bán thần kia đột nhiên hờ hững nói với hắn.

- Yên tâm, ta sẽ không gây phiền toái cho ngươi!

Tần Phàm cũng không thèm để ý, gật đầu nói.

Bốn bán thần cường giả khác tự xem trọng thân phận nên không nhìn Tần Phàm, chỉ có vài võ thánh là cảm thấy hứng thú đối với hắn. Bọn họ cùng là võ thánh, chứng kiến người có cảnh giới còn thấp hơn mình lại dám khiêu khích bán thần cường giả đương nhiên là có chút bội phục.

- Chào, ta gọi là Hải Hằng, là người đến từ Thủy Nguyên đại lục.

Một thanh niên nam tử có làn da màu lam nhạt, lỗ tai hơi có vẻ hẹp dài có chút giống mang cá chủ động đi tới nói với Tần Phàm.

- Tần Phàm, đến từ Vũ Thiên đại lục.

Thấy người kia tự giới thiệu, Tần Phàm cũng không phải người cao ngạo, liền trả lời hắn. Nhưng khi hắn chứng kiến dung mạo của nam tử kia, không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái, lại nhìn thoáng qua lỗ tai người kia.

- Ha ha, ngươi cũng không cần cảm thấy kỳ quái, ta cũng không phải yêu thú biến hóa, ta là nhân loại chân chính. Thủy Nguyên đại lục tuy rằng gọi là đại lục, nhưng trên thực tế cơ hồ đã biến thành thủy thế giới, chỉ có lục địa cực nhỏ, cho nên phần lớn thời gian chúng ta đều sinh hoạt trong nước, dần dần nhân loại cũng trưởng thành hình dạng này.

Nam tử gọi là Hải Hằng thấy Tần Phàm tò mò, giải thích:

- Kỳ thật ngươi hẳn là cũng biết trong Tân Thế Giới có nhiều người đến từ những đại lục bất đồng, đoán chừng là ngươi mới tới đây không lâu, chờ sau khi ngươi ở đây vài chục năm sẽ phát hiện dạng người quái lạ gì cũng đều có.