Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1041: Đến, thế giới mới!

- Theo chúng ta biết, thông đạo từ Vũ Thiên đại lục đi thông dị thế giới sở dĩ không được ổn định cũng bởi vì ngụy thần đứng sau lưng Cửu U Ngân Giao muốn công hãm Vũ Thiên đại lục chúng ta, muốn đả kích tín ngưỡng Chân Võ Thần. Cho nên Chân Võ Thần tự ban xuống thần chỉ, cho chúng ta chọn một người đi đem ngụy thần giải quyết, khôi phục an bình của Vũ Thiên đại lục.

Tử Hà trưởng lão nhìn Tần Phàm, chính thức nói:

- Sau đó chúng ta lựa chọn ngươi!

- Đây chính là sứ mạng của ta?

Tần Phàm lộ vẻ ngạc nhiên, sau đó hiểu ra. Tới lúc này hắn rốt cục hiểu ra lúc trước mấy thánh tôn Chân Võ thánh điện đã nói hắn thông qua khảo nghiệm, có tư cách nhận quang vinh của Chân Võ Thần, cống hiến lực lượng cho Chân Võ Thần.

Chỉ sợ ở khi đó mấy thánh tôn đã chuẩn bị cho hắn đi làm chuyện này.

- Đây là vinh quang của ngươi!

Tử Hà trưởng lão gật đầu nói.

- Vậy thê tử của ta đâu? Rốt cục nàng đang ở nơi nào?

Tần Phàm biết mình không có cách nào khác cự tuyệt, liền hỏi tới chuyện mà bản thân đang quan tâm.

- Ngày đó Tần Li sử dụng cấm kỵ lực lượng giết chết Cửu U Ngân Giao, mà trước khi yêu thú kia chết đã đem tin tức trọng yếu thông tri cho ngụy thần sau lưng nó, kết quả ngụy thần đã mạnh mẽ đột phá phòng ngự của chúng ta, huyễn hóa thành bàn tay bắt đi Tần Li!

Tử Hà trưởng lão trả lời:

- Cho nên lần này vô luận là vì Chân Võ Thần hay vì thê tử của ngươi, ngươi đều phải hết sức hoàn thành nhiệm vụ này.

- Là tin tức gì? Việc đó có quan hệ gì tới thê tử của ta?

Tần Phàm lại nhíu mày, trực giác của hắn cảm thấy trong đó tựa hồ có chút không tầm thường.

- Hiện tại ngươi chưa cần biết.

Lúc này Tử Hà trưởng lão không trả lời, chỉ vào thông đạo phía trước nói:

- Ta sẽ tạm thời mở ra không gian thông đạo này, bởi vì cần phòng ngừa nghịch thần giả tiến vào, cho nên thời gian chỉ là nháy mắt, ngươi phải cấp tốc đi qua nơi đó. Tới nơi đó ngươi trước tiên có thể tăng lên thực lực của chính mình, sau đó tìm tới ngụy thần sau lưng Cửu U Ngân Giao, đem thế lực của hắn hoàn toàn phá hủy!

Nàng vừa dứt lời, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên xuất hiện trong thông đạo, đem Tần Phàm, Kỷ Huyên Nhi cùng hồng mục chiến trư chỉ trong nháy mắt đã hút đi qua…

- Tần Phàm, các ngươi sắp tiến vào thông đạo liên kết giữa Vũ Thiên đại lục cùng thế giới kia, thông đạo nơi đó không được ổn định, cũng không có ánh sáng, tiến vào ngươi chỉ cần đi theo ánh sáng hiện phía trước là được. Nhớ kỹ, thời gian không nhiều lắm, có lẽ chỉ mở ra trong nháy mắt, nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất đi xuyên qua!

- Phải nhắc nhở ngươi, thế giới mà các ngươi sắp tiến vào sẽ thập phần nguy hiểm, cho dù ngươi ở tại Vũ Thiên đại lục được xem là thực lực đứng đầu, nhưng tới bên kia có lẽ không tính là gì, ngươi nhất định phải luôn cẩn thận, phải tránh không cần tham công liều lĩnh!

- Chúc ngươi may mắn!

Thanh âm Tử Hà trưởng lão lại truyền đến, sau đó Tần Phàm cùng Kỷ Huyên Nhi chợt cảm giác bị hút vào trong một thông đạo màu đen, thất thải quang mang biến mất, thế giới biến thành bóng tối vô tận, hoàn toàn yên tĩnh, không có chút âm thanh, thậm chí hai người cũng không biết bị vây trong địa phương nào.

Trong mơ hồ có thể cảm giác được khắp bốn phía có dao động quỷ dị trấn áp xuống, hình thành một loại cảm giác áp bách, làm cho người ta khó thể thở.

Tần Phàm biết họ đã tiến vào thông đạo liên kết mà Tử Hà trưởng lão đã nói, nhất thời trong lòng căng thẳng, ngưng tụ tinh thần, tiếp tục nhìn ra phía trước, có thể mơ hồ chứng kiến điểm sáng mỏng manh, giống như viên lưu tinh chỉ dẫn bọn họ đi tới.

Đó hẳn là cửa ra vào thông đạo đi thông thế giới khác.

Nhưng điểm sáng vẫn còn cách chỗ bọn họ chừng một khoảng cách.

- Cẩn thận một chút, phi hành theo sát sau lưng ta.

Tần Phàm lập tức vẫy ra chu sắc quang hoa, Chu Tước Dực bộc phát hỏa diễm chiếu sáng bốn phía, nhanh chóng vẫy cánh bay về phía trước.

Kỷ Huyên Nhi không nói tiếng nào, thi triển lãnh nhiệt khí dực yên lặng bay theo phía sau.

Lúc này hồng mục chiến trư lui thành một đoàn nhỏ xíu, trốn trong lòng Tần Phàm, nó còn chưa thể phi hành, ở trên bầu trời có loại cảm giác không an toàn, mà bản năng cho nó biết Tần Phàm là chỗ dựa duy nhất của nó.

Đi thẳng tới điểm sáng phía trước, lúc này trong lòng Tần Phàm nhiều ít có chút bất an. Đối với thế giới mới không biết, hắn cảm thấy có một loại áp lực cực lớn. Hơn nữa bên trên còn có một Chân Võ Thần thần bí đè nặng, hắn cảm giác mình luôn bị trói buộc, không thể giải thoát.

Cho dù hắn hoàn thành xong nhiệm vụ mà thần điện giao cho, vậy sau này lại tiếp tục thế nào?

Ngay cả việc ma chủng thứ năm tồn tại cũng bị thần điện hay biết, hơn nữa đối phương còn chỉ dẫn cho hắn đi lấy viên ma chủng cuối cùng, Tần Phàm có thể nghĩ ra được thần điện hoặc là Chân Võ Thần có thể yên tâm cho hắn trở nên càng mạnh mẽ, nhất định là có điều dựa vào, ngày sau chỉ sợ còn bị quản chế thời gian rất lâu.

- Chờ sau khi ta đem năm viên ma chủng đều hoàn toàn luyện hóa, ta sẽ trở nên mạnh bao nhiêu?

Đồng thời Tần Phàm cũng mơ hồ có chút chờ mong, dù sao lực lượng của bốn viên ma chủng trước đã làm cho hắn không sao tưởng tượng nổi. Hắn cũng hi vọng là do Chân Võ thánh điện quá khinh thị mình, không hiểu rõ lực lượng của ma chủng, nếu như mình có thể tái hiện thực lực của viễn cổ ma tôn, cho dù Chân Võ Thần thân lâm hắn cũng không cần tiếp tục sợ hãi.

Người khác có lẽ không biết, nhưng khi hắn luyện hóa ma chủng cảm nhận được uy lực của viễn cổ ma tôn, tuyệt đối có thể nói là kinh thiên động địa, có thể chém giết được thần linh! Một ma tôn đã có uy lực như thế, huống chi hiện tại hắn ngưng hợp uy lực của năm đại ma tôn?

Lúc này tư tưởng của Tần Phàm cũng giống như hoàn cảnh hiện tại của hắn, tuy rằng bốn phía khôn cùng hắc ám, nhưng vẫn nhìn thấy được tia ánh sáng phía trước, tuy rằng không biết tia sáng kia đi thông địa phương nào, nhưng hắn vẫn cố dốc hết sức của mình đi tới.

Trong lòng có đủ loại ý tưởng, có những lời nói của Tử Hà trưởng lão trước đó, Tần Phàm cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng vẫy mạnh Chu Tước Dực cùng Kỷ Huyên Nhi vội vàng phi hành thật nhanh, muốn an toàn vượt qua quãng đường này.

Với tốc độ của hai người, đã rất nhanh vượt qua hơn nửa khoảng cách.

- Hô hô hô hô…

Nhưng ngay lúc này đột nhiên nghe được trong khu vực tối đen khôn cùng truyền tới từng trận tiếng động gào thét của gió lốc, thanh âm thập phần bén nhọn cùng khủng bố, giống như từ xa xa đang tiến đến.

- Không tốt!

Nghe thanh âm kia truyền đến, Tần Phàm không khỏi biến sắc, ngay sau đó cảm giác mẫn tuệ khiến cho hắn cảm thấy áp lực trong không gian thông đạo dần dần tăng lên.

Đưa mắt nhìn quanh bốn phía, hắn có thể chứng kiến bên trong bóng tối vô tận có rất nhiều không gian ba động, thậm chí có vài địa phương hiện lên mảnh nhỏ màu trắng trong suốt, thật giống như tấm gương bị phá nát, thoạt nhìn phi thường sắc bén.

- Đó chẳng lẽ chính là không gian mảnh nhỏ?

Tần Phàm cả kinh, nghe lời của Tử Hà trưởng lão, không gian thông đạo không ổn định thập phần nguy hiểm, bây giờ nhìn lại rõ ràng thông đạo này cũng sắp biến thành không ổn định!

- Ô ô…

Ở trong lòng Tần Phàm lúc này hồng mục chiến trư tựa hồ cũng cảm nhận được khí tức nguy hiểm, gắt gao cuốn rúc vào trong lòng Tần Phàm, sợ hãi đến lạnh run.

- Đừng sợ, có ta ở đây! nguồn Trà Truyện

Tần Phàm vỗ về lên trên người hồng mục chiến trư, giống như đang nói chuyện với tiểu gia hỏa kia, nhưng trên thực tế cũng là nói với Kỷ Huyên Nhi.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Nhưng đúng lúc này những mảnh nhỏ màu trắng trong suốt tựa hồ nhanh chóng chuyển động, tiếp theo hình thành một đám gió lốc, mảnh nhỏ màu trắng kinh khủng thật giống như thủy tinh sắc bén cuồng bạo trong gió, khí tức dữ tợn không ngừng nổi lên bên trong không gian thông đạo.

Khắp bốn phía truyền tới hấp lực càng thêm đáng sợ, tựa hồ muốn đem hai người kéo vào tận sâu trong bóng tối, nhìn không gian gió lốc cuồng bạo mà sắc bén, có thể tưởng tượng nếu bị hút tới cho dù khí lực như Tần Phàm phỏng chừng cũng bị xé thành mảnh nhỏ.

Chứng kiến trận thế đáng sợ như vậy, Kỷ Huyên Nhi cũng thất sắc, nàng cảm giác lúc phi hành cũng bị nhận lấy ảnh hưởng, thậm chí thân thể không tự chủ được bị kéo sang hai bên.

- Đưa tay cho ta!

Lúc này thanh âm trầm thấp của Tần Phàm bỗng nhiên vang lên, có chút lo lắng có chút thân thiết, điều này làm cho Kỷ Huyên Nhi không khỏi ngây ra, bởi vì hai người họ chưa từng nắm tay nhau bao giờ.

- Không gian gió lốc quá nguy hiểm, một khi bị hút qua hậu quả thật khó lường!

Tần Phàm lại nói, sau đó cũng không đợi Kỷ Huyên Nhi kịp phản ứng, trực tiếp vươn tay nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng.

Cảm giác được bàn tay dày rộng ấm áp, gương mặt Kỷ Huyên Nhi chợt hiện lên tia đỏ ửng, trong lòng có một loại cảm giác khó nói nên lời nhảy mạnh lên, tuy con đường phía trước có bao nhiêu nguy hiểm, nhưng có bàn tay kia nắm chặt, nàng không còn sợ hãi…

Bàn tay của Kỷ Huyên Nhi có chút lạnh lẽo, Tần Phàm cảm giác mình giống như nắm vào ngọc bích, lại nói tới tuy rằng hắn từng nhìn thấy thân thể của nàng, nhưng tựa hồ chưa từng nắm tay của nàng bao giờ.

- Những năm gần đây thân thể của ngươi còn phát tác không?

Nhớ tới quá khức, Tần Phàm vừa kéo nhanh Kỷ Huyên Nhi bay về phía trước, vừa nhẹ giọng hỏi. Mấy ngày này hắn đều chỉ bận rộn tu luyện, tuy Kỷ Huyên Nhi ở trong Nam Phong Tần gia nhưng hai người không có thời gian nói chuyện với nhau.

- Hoàn hảo, có phát tác qua vài lần, nhưng ta đều qua được.

Kỷ Huyên Nhi cũng nhỏ giọng trả lời, một lát sau nàng lại bổ sung:

- Cảm ơn ngươi đã lưu lại đan dược.

- Ân, không có việc gì là tốt rồi.

Tần Phàm nói.

Nói xong hai người cũng trầm mặc lại.

Tựa hồ có ngàn lời vạn tiếng muốn nói, nhưng lúc này lại nói không nên lời.

Không gian gió lốc vẫn thổi mạnh khắp bốn phía, càng lúc càng mạnh mẽ, mà hai người nắm tay nhau lẳng lặng bay nhanh, không khí không khỏi biến đổi có chút cổ quái mà ám muội, thời gian trôi qua, điểm sáng kia rốt cục càng lúc càng gần, có vẻ càng ngày càng chói mắt.

- Tới!

Tần Phàm lại lên tiếng, lôi kéo Kỷ Huyên Nhi, thi triển tốc độ cực hạn, trong không gian gió lốc vô cùng cuồng bạo đuổi theo phía sau, đi nhanh tới cửa ra vào thông đạo.

Lối ra không lớn, chỉ đủ một người thông qua mà thôi.

- Nắm chặt lấy ta, ngàn vạn lần đừng buông tay ra!

Tần Phàm lại dặn dò, sau đó thân thể mạnh mẽ lủi vào trong cửa động, mà tay kia nắm chặt tay nhỏ bé, phòng ngừ khi xuyên qua hai người bị thất lạc.

Kỷ Huyên Nhi nhẹ giọng đáp, nắm chặt bàn tay hắn, ngay sau đó cũng hướng lối ra phóng đi, vô luận bên kia có nguy hiểm gì, nàng nghĩa vô phản cố.

Phóng nhanh theo lối ra, hai người cảm giác giống như rơi vào một tấm màng mềm, mà nương theo trùng lực, màng mềm rất nhanh bị trực tiếp phá tan, có thể cảm giác được càng đến gần lực trở ngại càng lớn, có thể biết được nếu từ bên kia tiến vào càng gian nan hơn rất nhiều.

Ngay lúc Tần Phàm tiến vào bên trong màng mềm thì không gian gió lốc đã đuổi tới, Tần Phàm phỏng chừng lối đi vừa rồi cũng đã bị hủy diệt, lần này nếu hắn không thể vượt qua, cũng đã không còn đường lui.

Lối ra mở cửa cũng chỉ trong nháy mắt!

Tần Phàm sử dụng kình khí toàn thân mở đường, gắt gao lôi kéo Kỷ Huyên Nhi bay tới trước.

- Oanh!

Rốt cục một tiếng vang nhỏ, ánh sáng càng lúc càng sáng, Tần Phàm cảm giác mình đi tới một thế giới mới, bên trong này tạo cho hắn cảm tưởng hoàn toàn khác hẳn Vũ Thiên đại lục.

Trong nháy mắt hắn thậm chí cảm giác được một cỗ linh khí cùng quy tắc đột nhiên tràn vào thân thể hắn, tựa hồ làm thân thể hắn nhanh chóng phát sinh biến hóa.

- Tại sao có thể như vậy? Cảnh giới của ta…không ngờ là đang gia tốc tăng lên…

Cảm giác được thân thể lúc này lại phát sinh biến hóa thần kỳ, Tần Phàm cảm thấy vô cùng khiếp sợ, trong khoảnh khắc không khỏi trợn mắt há hốc mồm!

Vào lúc này Tần Phàm đích thật là thập phần khiếp sợ, khiếp sợ tới tột đỉnh.

Cho tới bây giờ hắn chưa từng gặp qua loại tình huống như vậy, hắn chỉ vừa đi tới nơi đây, còn chưa làm gì, thậm chí còn chưa tu luyện, nhưng cảnh giới lại đang không ngừng tăng lên! Đây rõ ràng hoàn toàn không làm mà hưởng!

- Chuyện này rốt cục là vì sao?

Thân thể thay đổi, cảm giác của ngũ quan đối với thế giới này làm cho hắn trong khoảnh khắc thật sự kinh ngạc.

- Hẳn là có quan hệ tới hoàn cảnh của thế giới này.

Sau một lát khiếp sợ, Tần Phàm mơ hồ phản ứng lại, sau đó đôi mắt hắn ngưng tụ bắt đầu đánh giá thế giới ở trước mắt.

Đó là một phương thiên địa diện tích mênh mông, mặt đất rộng lớn vô bờ, dãy núi, rừng rậm, bình nguyên, toàn bộ đều to lớn mở mang hơn Vũ Thiên đại lục rất nhiều. Mà không trung lại thật cao, vạn lý không mây, có vẻ thập phần trong sáng, tựa hồ nhìn không thấy chút tạp chất.

Ngoài ra không khí của thế giới này làm cho người ta có cảm giác thập phần thanh tân, linh khí tràn ngập trong thiên địa, quy tắc nguyên thủy cũng làm cho người ta lập tức hiểu ra thật nhiều võ đạo huyền ảo, giống như có thể lập tức ngộ đạo!

Đây là một thế giới hoàn toàn khác hẳn Vũ Thiên đại lục.

Cảnh tượng nơi này cùng hoàn cảnh sự vật đạt tới nông nỗi làm cho người ta không cách nào dám tưởng tượng.

Thật giống như lúc trước khi Tần Phàm vừa mới khôi phục lại trí nhớ kiếp trước, còn cho rằng mình từ địa cầu cằn cỗi xuyên qua Vũ Thiên đại lục, nhưng cảm giác hiện tại thì Vũ Thiên đại lục mới chính là địa cầu cằn cỗi!

Sự chênh lệch giữa đôi bên đúng là thập phần to lớn.

- Không thể không nói, đây thật sự là một thế giới làm cho người ta chờ mong!

Phát hiện hết thảy những chuyện này, trong lòng Tần Phàm không khỏi mơ hồ có chút hưng phấn. Nơi này đích thật đúng như lời nói của Tử Hà trưởng lão, có nguy hiểm thật lớn nhưng cũng có được kỳ ngộ vô cùng!