Thời điểm văn võ triều thần nghe Lôi Nhạc nói Trình Tiếu Thiên đạt tới tầng thứ chín, bọn hắn bị sợ ngây người lần nữa, một ít cảm giác hôm nay sự tình kinh hãi quá nhiều, trái tim cũng có chút chịu không được.
Thoát Tục kỳ tầng thứ chín, đó là khái niệm gì, chỉ cần đề thăng một bước nữa là lục địa thần tiên. Nhưng cảnh giới này, đã không phải là phàm nhân có đủ khả năng với tới, hiện tại Trình Tiếu Thiên này đã đạt đến.
Quan trọng nhất là, đoạn thời gian trước hình như hắn mới đột phá, chẳng lẽ thật sự là tích súc vài chục năm không có đột phá.
Nhưng này cũng không có thể a, dù sao có người bị vây ở cảnh giới này cả đời, tăng lên một tầng cũng khó như lên trời. Nếu như nói trước kia thân phận Trình Tiếu Thiên làm cho người ta cố kỵ, bởi vì Trình gia hắn quyền cao chức trọng, nhưng hiện tại lại bất đồng. Bởi vì một khi tiến vào Thoát Tục kỳ tầng thứ chín, chỉ cần vũ lực cá nhân cũng đã đủ làm cho hoàng thất không dám hành động thiếu suy nghĩ, làm cho bất luận thế lực gì cũng không dám đơn giản trêu chọc.
Tuy Thoát Tục kỳ tầng thứ sáu cũng đã là tồn tại siêu cấp cường đại, nhưng ý nghĩa cùng tầng thứ chín lại bất đồng, tầng thứ chín đã có thể bằng vào lực lượng cá nhân không e ngại quốc gia, đó là cường giả chân chính thoát tục.
Vừa rồi chuyện phát sinh có người sợ hãi thán phục, nói Trình Cung xuất chinh có người giễu cợt, có người nhịn không được cười phun, nhưng giờ phút này lại là yên tĩnh giống như chết. Phía trên Kim Loan Đại Điện, ngay cả tiếng hít thở cũng rất khó nghe được, bởi vì tất cả mọi người đang khống chế tiếng hít thở.
Mịa nó, muốn đúng là hiệu quả như vậy, trong nội tâm Trình Tiếu Thiên nghĩ đến, vô cùng đắc ý nhìn những người chung quanh. Lão tử là cho các ngươi biết rõ, đừng cho là Trình gia ta dễ khi dễ, sau đó hắn lại yêu thương vui vẻ nhìn về phía Trình Cung. Đám gia hỏa không có nhãn lực này, nào biết Tôn nhi ta lợi hại, nếu không có dược vật điều trị thân thể của Tôn nhi ta, nếu không có hắn để cho tiểu Tuyết đưa tới đan dược gia tăng công lực, mình làm sao có thể ở trong thời gian ngắn vượt qua cảnh giới trước kia tu luyện vài chục năm.
Về phần những kẻ xem thường Tôn nhi ta, chắc chắn sẽ có một ngày đến trên đầu các ngươi, cho các ngươi biết rõ sự lợi hại của hắn.
- Hừ!
Nghe Trình Tiếu Thiên đắc ý nói, Lôi Nhạc hất tay áo trực tiếp rời đi.
- Ha ha...
Thấy Lôi Nhạc nhiều năm qua một mực đấu cùng mình chật vật ly khai, Trình Tiếu Thiên ở trên Kim Loan Đại Điện cũng nhịn không được cất tiếng cười to. Mà giờ khắc này, thời điểm Trình Tiếu Thiên nói quyền cứng, những kẻ từng cười khảy đều cúi đầu xuống. Kể cả Cấm vệ quân Đại tướng quân Chu Hằng, hắn tham gia chiến tranh không nhiều lắm, nhưng lực lượng cá nhân một mực tự nhận là rất mạnh, hai năm trước đến được Thoát Thai kỳ tầng thứ tám, giờ phút này thực sự không còn cách nào khác. Vừa rồi hắn thấy rõ ràng Hoàng đế nhìn hắn một cái, hiển nhiên là muốn để cho hắn đi ra ngoài diệt uy phong Trình Tiếu Thiên thoáng một phát, nhưng hiện tại hắn cũng chỉ có thể cúi đầu xuống, giả bộ như không thấy.
- Tốt, ba ba ba...
Trình Tiếu Thiên cất tiếng cười to, Trình Cung ở một bên lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, dùng sức vỗ tay:
- Gia gia uy vũ, tiêu sái ah!!
Quan viên trên đại điện đều có một loại xúc động muốn lập tức ly khai nơi này, hai người bọn hắn coi này là địa phương nào, diễn võ trường, biểu diễn, hay là địa phương làm xiếc, cũng dám ở Kim Loan Đại Điện kêu la.
- Lão quốc công quả nhiên anh hùng, vừa rồi theo như lời lão quốc công nói trẫm chuẩn tấu, lệnh thành Bắc Đại Doanh Đại tướng quân Bạch Khải Nguyên làm phó thống soái, phụ trợ Trình Cung thống lĩnh mười vạn binh mã tiêu diệt mã tặc. Trình gia vì nước vì dân, Trịnh gia thông đồng với địch bán nước, chứng cớ vô cùng xác thực, mau chóng giao cho Hình bộ xét xử, khâm thử.
Hoàng đế cũng không muốn ở lại, trong lòng tự nhủ nên chạy nhanh, nhanh chấm dứt a. Về phần Trình Cung này, mau cho hắn ly khai đế đô, tránh làm phiền mình.
- Thần lĩnh chỉ.
Bạch Khải Nguyên nghe xong, lập tức quỳ xuống tiếp chỉ, với hắn mà nói chỉ cần không ở lại đế đô nhàn rỗi là được, huống chi lần này còn có nhìn thấy đời thứ ba Trình gia nối nghiệp. Trước kia căn bản coi đời thứ ba Trình gia đã xong, chuyện lần này lại làm cho hắn ngoài ý muốn phát hiện một ít gì đó, nguyên lai hết thảy không giống như bề ngoài.
- Bệ hạ, bệ hạ làm chủ cho ta, ta...
Lúc này, Trịnh Tam Nguyên lại tỉnh táo lại lần nữa.
- Người đâu, mang hắn xuống cho ta, ngũ mã phanh thây, ngũ mã phanh thây...
Hoàng đế đang nói cười cùng Trình Tiếu Thiên, đột nhiên nghe được thanh âm của Trịnh Tam Nguyên, một bụng nhẫn nhịn sắp bạo tạc nổ tung rốt cuộc tìm được nơi phát tiết. Nộ quát một tiếng, chỉ vào Trịnh Tam Nguyên. Lập tức có thị vệ đi lên, kéo Trịnh Tam Nguyên còn không có hiểu chuyện gì xảy ra xuống.
- Bệ hạ, ngươi không thể giết ta, ta là quốc trượng. Ta là người bị hại, ta là nhạc phụ ngươi a, Âu Dương gia chủ, cứu ta ah...
Trịnh Tam Nguyên bị kéo đến một nửa đột nhiên hiểu được, điên cuồng giãy dụa hô hào.
Nhưng hết thảy đều đã chậm, Âu Dương Hải đứng ở nơi đó ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn hắn, ngu ngốc. Ngươi cho rằng này là nhà bình thường sao, hoàng gia không tình, Hoàng đế là người nào, cửu ngũ chí tôn cao cao tại thượng, coi như là thân nhân của hắn, một câu cũng có thể giam cầm hoặc là chém giết, huống chi là cha vợ như ngươi. Cũng chỉ có những đại gia tộc như bọn hắn, thế lực lớn…, Hoàng đế có cố kỵ mới đỡ một ít, nếu không có bằng chứng mà nói, Hoàng đế cũng không thể tùy tiện ra tay.
- Bãi triều.
Hoàng đế nói xong trực tiếp xoay người rời đi, thái giám thiếp thân đi theo hô một tiếng.
- Tạ...
Trình Cung ngay cả tạ ơn cũng không kịp nói, Hoàng đế đã bãi triều. Xa xa ẩn ẩn truyền đến tiếng kêu của Trịnh Tam Nguyên, trong nội tâm Trình Cung cũng không khỏi thầm than một tiếng, Hoàng đế quả nhiên là Hoàng đế, so với mình đoán trước còn hung ác hơn. Còn tưởng rằng tối đa Hoàng đế sẽ giết hắn, không nghĩ tới là ngũ mã phanh thây, như vậy xem ra vị kia của Trịnh gia cũng xong rồi.
Lúc này, một đám người đi lên chúc mừng, cái khác không nói trước, chỉ là Trình Tiếu Thiên đạt tới Thoát Thai kỳ tầng thứ chín cũng đủ để cho bọn hắn kiêng kị.
Lúc này lại nói rất êm tai, dù sao lần này nói như thế công lao Trình Cung cũng không chạy khỏi, sau khi trở về nhất định sẽ có phong thưởng. Cho dù Trình Cung không đi con đường làm quan, về sau cũng có thể lăn lộn vinh hoa phú quý.
Đương nhiên, ở tất cả mọi người xem ra, cái vinh hoa phú quý này của Trình Cung là thành lập dưới tình huống Trình Tiếu Thiên không ngã.
- Thái Phó, nghe mọi người nói giải thi đấu cầm kỳ thư họa lùi về sau phải không?
Lúc này, vừa vặn Chu Tùng chậm rãi đi qua bên người Trình Cung, Trình Cung cười cười đi ra phía trước.
- Ân.
Chu Tùng khẽ gật đầu, khoảng cách gần nhìn Trình Cung:
- Không phải ngươi cũng tham gia sao, hảo hảo cố gắng, ba người Dật Phàm rất coi trọng ngươi, ta tin tưởng ánh mắt của bọn hắn không có nhìn lầm.
Chu Tùng nói xong, đã đi ra ngoài, hắn nói coi được tự nhiên là vì bọn Chu Dật Phàm đánh bạc Trình Cung có thể vào bao nhiêu tên.
- Coi được!
Trình Cung nghe xong, như là bị vũ nhục, sau đó đột nhiên lớn tiếng nói:
- Vừa vặn mọi người đều chưa đi, ở bên trên Kim Loan Đại Điện bổn thiếu gia đột nhiên nổi thi hứng, quyết định ngẫu hứng làm một bài thơ, mọi người nghe cho kỹ. "Quyền đánh Cuồng Phong Mã Bang, chân đạp Tứ đại tài tử". Cuồng Phong Mã Bang là chuyện nhỏ, trực tiếp quét ngang, về sau chờ chủ lực bọn hắn trở về triệt để tiêu diệt cũng không quá là chuyện trong nháy mắt. Về phần cái gọi là Tứ đại tài tử, không có ánh mắt còn chưa tính, dù sao cảnh giới của bọn hắn kém bản đại thiếu quá xa, bọn hắn nhìn không ra thì cũng thôi. Nhưng mà ngay cả một chút khí phách cũng không có, còn Tứ đại tài tử chó má, hôm nay sau khi bản đại thiếu rời khỏi đây sẽ cho người ta đặt cược, cầm kỳ thư họa mỗi dạng áp mình đoạt giải quán quân, một trăm vạn lượng.
- Quyền đánh Cuồng Phong Mã Bang, chân đạp Tứ đại tài tử.
Hung hăng càn quấy, quá kiêu ngạo.
Ngay cả Chu Tùng cũng dừng bước, trên nét mặt như giếng nước yên tĩnh cũng mang theo một tia kinh ngạc, hôm nay tiểu tử này muốn làm gì.
Những người khác càng là nghĩ cái gì cũng có, chỉ là hôm nay Trình Tiếu Thiên phát uy, Trình gia như mặt trời ban trưa, tự nhiên không ai dám nói cái gì.
- Nghe nói Tứ đại tài tử mỗi dạng đều áp năm mươi vạn lượng bạc, một trăm vạn lượng bạc, cũng coi là nhiều sao?
Dù sao Tứ đại tài tử đứng đầu là Chu gia Chu Dật Phàm, trong quan văn thế lực Chu gia là cường đại nhất, cộng thêm bản thân Tứ Bảo Lâu là Chu Tùng sáng tạo, quan văn trung lập có người mỉa mai nói.
- Bạc, ai nói với ngươi là bạc, bản đại thiếu nói là vàng. Hơn nữa là mỗi dạng áp một trăm vạn lượng hoàng kim, cầm kỳ thư họa bản đại thiếu áp bốn trăm vạn lượng hoàng kim, như thế nào, ngươi không phục, không phục chúng ta đánh bạc một ván. Có dám hay không, xuất ra mấy trăm vạn lượng hoàng kim, tùy tiện chơi đùa vẫn là không có vấn đề.
Trình Cung cũng mặc kệ người kia quan mấy phẩm, câu nói đầu tiên đã làm hắn im miệng.
- Thơ hay, thơ hay.
Trình Tiếu Thiên lập tức phối hợp vỗ tay bảo hay.
Cả văn võ triều thần đều triệt để bó tay rồi, vừa rồi Trình Tiếu Thiên bộc phát lực lượng cường đại, đây cũng thôi đi. Trình Cung nói loại lời này, không nói triệt để đắc tội Cuồng Phong Mã Bang, chỉ là chân đạp Tứ đại tài tử đã đắc tội với Chu gia.
Quan trọng nhất là, ngươi dựa vào cái gì ah! Loại thiếu gia ăn chơi như ngươi, còn so cùng Tứ đại tài tử, quả thực... quả thực không biết trời cao đất rộng.
Hai ông cháu này thật sự là cực phẩm!!
- Có khí phách, vậy thì chờ tin tức tốt ngươi tiễu phỉ kiến công, chờ ngươi tới tham gia giải thi đấu cầm kỳ thư họa.
Chu Tùng cười tủm tỉm nói, sau đó nhìn về phía Trình Tiếu Thiên:
- Trình lão quốc công, ngươi nuôi một đứa cháu ngoan ah!
- Này còn cần ngươi nói, mọi người có thể thấy mà.
Trình Tiếu Thiên vô cùng đắc ý, vui vẻ, hưởng thụ tiếp nhận lời chúc mừng này.
Người chung quanh càng là im lặng, đều vội vội vàng vàng ly khai.
- Hôm nay quá sảng khoái.
Trình lão gia tử ra khỏi hoàng cung, rất là vui vẻ như trước. Có thể ở Kim Loan Đại Điện đánh lão gia hỏa Lôi Nhạc kia bại lui, đây là sự tình nhiều năm qua chưa từng có, nghĩ đến chỗ này hắn không khỏi nhìn về phía Trình Cung, cháu trai bảo bối của mình càng ngày càng lợi hại.
- Đại soái, ta trở lại đại doanh bắt đầu triệu tập binh mã chuẩn bị.
Bạch Khải Nguyên hướng về phía Trình Tiếu Thiên nói xong, lúc này mới nhìn về phía Trình Cung. Hôm nay chuyện này hắn đã hoàn toàn xem minh bạch, căn bản chính là Trình Cung ở sau lưng ra chiêu.
- Ân.
Trình lão gia tử gật đầu nói:
- Có ngươi ta yên tâm, ta giao Trình Cung cho ngươi, tiểu tử này không giống bình thường, không cần cho ta mặt mũi. Càng không cần phải để ý thống soái chó má gì đó, nên thao luyện thì thao luyện.
Tuy Trình lão gia tử nói như vậy, nhưng Bạch Khải Nguyên càng cảm nhận được lão gia tử coi trọng Trình Cung, này là năm đó không có qua đối với Trình Vũ Phi, Trình Vũ Dương.
- Thúc cháu chúng ta nhiều năm không gặp, trước kia thấy ta ngươi ngay cả ngẩng đầu liếc nhìn cũng không dám, hiện tại rốt cục trưởng thành. Làm thúc thúc không thể gặp mặt mà cái gì cũng không có, đây là Kim Ti Nhuyễn Giáp trước kia ta lấy được, mặc lên người giống như thiếp thân nội y, mỏng như cánh ve. Coi như là Phạt Mạch kỳ tầng thứ năm dùng cung nỏ hạng nặng bắn trúng, cũng không có biện pháp bắn thủng. Đã có cái này mặc lên người, cho dù có ngoài ý muốn gì cũng không cần phải sợ.
Bạch Khải Nguyên nói xong lấy ra một kiện quần áo tỏa ra kim quang nhàn nhạt từ trong không gian giới chỉ, thoạt nhìn không lớn lắm. Hiển nhiên tính co duỗi loại bảo vật nầy rất mạnh.
Lực phòng ngự đồ vật này mạnh như thế, coi như là đối với Siêu Phàm kỳ bình thường cũng rất trân quý, chớ đừng nói chi là người dưới Siêu Phàm kỳ. Tuyệt đối là bảo bối giá trị liên thành, đã có cái này chẳng khác nào nhiều hơn một cái mạng. Hiển nhiên Bạch Khải Nguyên nhìn ra Trình Cung cố ý che dấu thực lực bản thân, hắn không rõ ràng lực lượng Trình Cung như thế nào, nhưng mà bên trong chiến trường thay đổi trong nháy mắt. Cho dù thân trong đại quân, cũng khó nói không có một chút nguy hiểm, tỷ như ám sát, cung tiễn đột nhiên bay tới, hoặc là bạo tạc nổ tung…, mà có cái này, coi như là Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong hay Phạt Mạch kỳ ra tay, cũng không đến mức bị giết trong thời gian ngắn.
Mà ngay cả Trình lão gia tử nghe xong cũng sửng sờ, loại bảo vật phòng ngự này ngay cả hắn cũng không có, Bạch Khải Nguyên cũng là trong lúc vô tình lấy được. Qua nhiều năm như vậy âm thầm trân tàng, năm đó đã nhiều lần cứu tánh mạng hắn, không nghĩ tới hôm nay hắn lại lấy ra cho Trình Cung. Sức nặng bảo vật này cũng không phải là tiền có thể mua được, thậm chí ở trong nội tâm Trình lão gia tử, này so với tất cả gia sản của Trịnh gia cũng không bằng, vì bảo bối này dùng tiền mua không được.
- Ta cám ơn Bạch thúc thúc.
Trình Cung không chút khách khí nhận lấy, nhìn cũng không nhìn trực tiếp thu vào không gian giới chỉ.
Bạch Khải Nguyên thấy Trình Cung thống khoái đón lấy như thế, vui vẻ cười to, sau đó trực tiếp mang người của mình chạy tới thành Bắc Đại Doanh, trù bị sự tình đại quân xuất chinh, dù sao đại quân xuất chinh không phải trò đùa. Nguồn: http://Trà Truyện
- Tiểu tử ngươi trở về vụng trộm cười a, tuy vật này không phải Nguyên khí gì, nhưng so với Nguyên khí phòng ngự cấp năm cũng hơn rất nhiều. Đã có cái này, gia gia cũng yên tâm, nhưng lần này ngươi tuyệt đối không thể tùy hứng, về sau bất luận ngươi tới đâu, người Huyết Chiến phải đi theo.
Thời điểm nói tới vấn đề này, Trình lão gia tử không có một chút thương lượng, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Trình Cung, ý tứ kia nếu ngươi không đồng ý, vậy thì thành thật ở lại trong nhà cho ta, cái kia cũng không cần đi.
Trình Cung bất đắc dĩ, cộng thêm nghĩ đến thời điểm đi tiễu phỉ vẫn phải mang theo, cuối cùng miễn cưỡng đồng ý.
...
Phủ Thái Phó, Chu Tùng mới vừa trở về, chứng kiến Chu Dật Phàm ở trong hành lang, tính toán thời gian vừa mới pha trà ngon đưa cho Chu Tùng.
- Hôm nay thật đúng là náo nhiệt, xem ra sau kỳ thi cuối năm lần này, ta cần phải kiếm một chức quan nào đó để vào triều, nếu không sẽ bỏ lỡ nhiều sự tình thật đáng tiếc.
Tuy Chu Dật Phàm ở trong nhà, nhưng mà lẳng lặng nhìn phương hướng hoàng cung, trong lúc khoan thai đó, xa xa tương vọng, tựa hồ có thể chứng kiến Kim Loan Đại Điện.
Chu Tùng ngồi xuống không vội không chậm uống một ngụm trà, lúc này mới chậm rãi mở miệng:
- Gần đây Trình gia có chút cổ quái, Trình Tiếu Thiên này không có căn cơ cùng môn phái, trước kia thân thể còn bị thương rất nhiều, vốn là chung thân vô vọng đạt tới Thoát Thai kỳ tầng thứ chín, bây giờ lại như kỳ tích đột phá. Mà Trình Cung kia cũng rất kỳ quái, sau khi bị phế càng hung hăng càn quấy, nhưng cuối cùng ta cảm giác tựa hồ hắn có chút bất đồng.
- Quyền đánh Cuồng Phong Mã Bang, chân đạp Tứ đại tài tử, bất luận hắn là điên thực cũng tốt, điên giả cũng tốt, hoặc là giả ngây giả dại, kỳ thật kết quả cũng không có gì khác nhau. Trên cơ bản mục đích của chúng ta đang dần dần đạt tới, kế tiếp chỉ cần sử dụng một ít thủ đoạn nho nhỏ, có thể làm mâu thuẫn triệt để trở nên gay gắt. Chỉ tiếc Trịnh Tam Nguyên kia thức sự quá vô dụng, dây dưa cùng Cuồng Phong Mã Bang sâu như vậy, vậy mà thời điểm giết Trình Cung lại không hạ quyết tâm, vậy mà để cho hắn được người cứu.
Thấy gia gia hình như có lo lắng, Chu Dật Phàm lộ ra vô cùng tự tin:
- Kỳ thật gia gia không cần lo lắng, tuy Thoát Tục kỳ tầng thứ chín đã rất cường đại, nhưng một bước kia cũng không phải là ai muốn bước ra cũng có thể bước. Muốn một bước lên trời, từ nay về sau chính thức thoát ly phàm trần, thành tựu lục địa thần tiên cao cao tại thượng, siêu việt quyền lực thế tục cũng không phải dễ dàng như vậy. Những năm này mặt ngoài ta kế thừa lộ tuyến văn thần, lại âm thầm nhận được sư môn truyền thừa. Hai năm qua rốt cục ta cũng muốn đột phá, tuy lúc này không đối phó Trình Tiếu Thiên được, nhưng thời khắc mấu chốt ta cũng sẽ nghĩ biện pháp để cho sư môn xuất thủ tương trợ. Quan trọng nhất là, chúng ta còn dựa theo kế hoạch ban đầu, ngồi xem bọn hắn lưỡng cường tranh chấp là được, có người còn gấp hơn so với chúng ta. Hiện tại Trình gia càng hung hăng càn quấy, tai nạn hàng lâm lại càng nhanh, nếu như lần này Trình Cung thật có thể như Trình Tiếu Thiên hoặc là phụ thân hắn, dẫn vài trăm người tiêu diệt Cuồng Phong Mã Bang, chỉ sợ Đồ Đằng Đế Quốc, Man tộc, Thảo Nguyên Vương Đình, thậm chí vị kia của chúng ta, sẽ không tiếc hết thảy diệt sát hắn, dù sao Trình gia lại ra một đời thứ ba thiên tài, sẽ triệt để đánh vỡ cân đối.
- Vĩnh viễn phải nhớ kỹ, chúng ta có tính toán chúng ta, người khác đồng dạng cũng có tính toán của người khác, chúng ta có bí mật của chúng ta, người khác cũng đồng dạng có bí mật của bọn hắn. Thời điểm sự tình chưa có kết luận cuối cùng, vĩnh viễn không được chủ quan, giống như tấu chương kia hôm nay, ngay cả chúng ta cũng chỉ là tra được căn cứ chính xác rất ít, nhưng mà đã có người nắm chắc. Nếu như chúng ta có thể sớm khống chế những chứng cớ này, khống chế Trịnh gia trong tay mà nói, thì chuyện này đã đi theo một chiều hướng khác.
Chu Tùng thoả mãn gật đầu, nghe Chu Dật Phàm nói xong mới mở miệng chỉ điểm vài câu.
- Gia gia yên tâm.
Chu Dật Phàm vô cùng ưu nhã đứng dậy, hai tay chắp sau lưng đi tới cửa nhìn qua hoàng cung xa xa:
- Ta chí hướng lăng thiên, thời điểm không có nắm chắc tuyệt đối, ta tuyệt đối sẽ không bạo lộ chính mình, thời điểm ta chính thức ra tay, nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người sợ hãi thán phục. Chuyện lần này tuy để cho Trình gia chiếm được tiện nghi, nhưng tiện nghi này cũng không dễ chiếm như vậy, gió nổi mây phun, là thời điểm gió nên bắt đầu thổi.