Xếp đống bánh bao vào 1 góc, hắn lại ngồi xuống, bắt đầu vận công tu luyện.
Hiện tại hắn đã vận công đến 20 phút mới thấy cơ bắp có cảm giác căng cứng.
Lại chạy bộ trong sân 15 phút, lần này có mang theo 1 ít phụ trọng. Sau đó hắn bắt đầu ăn số bánh bao còn lại.
Cứ tiếp tục như vậy 4 lần. Thời gian mỗi lần ngày càng dài.
Ăn cái bánh cuối cùng, hắn mệt mỏi đi ngủ trong suy nghĩ: “Chỉ 1 ngày, Võ Sư Nhị Trọng.”
----------
Khi tỉnh lại, vấn đề đầu tiên trong lòng hắn là “không thể sớm tiến vào Tam Trọng, xem ra phải luyện đủ ngũ hành đến nhị trọng.”
Từ năm 6 tuổi đến 10 tuổi, do không cam lòng, Tiêu Hạ Ngưng cũng thử cho Tiêu Vân Thiên tu luyện đủ các loại công pháp. Nhưng hắn chỉ có thể đạt đến Võ Sư Nhị Trọng. Sau đó, tu vi không những không tăng, cơ thể còn
luôn cảm thấy mệt mỏi, khó có thể tu luyện. Rồi tu vi lại tụt dần về mức người thường chưa tu luyện.
Hiện giờ hắn đã hiểu, không có công pháp phù hợp, không đủ ngũ hành, cơ
bản là không thể tu luyện. Ngay cả việc ghép 5 loại tâm pháp khác nhau
lại cùng tu luyện với nhau cũng là không thể. Chỉ có công pháp kiêm đủ
ngũ hành mới khiến cơ thể hắn không bị mất cân bằng ngũ hành.
“Cơ thể trải qua đủ Ngũ Hành linh khí cường hóa, sẽ mạnh mẽ gấp ít nhất 5 lần người cùng giai, nhưng tu luyện cũng lâu hơn gấp 5 lần”
“Có cách nào nhanh hơn không nhỉ? Đường tắt là không tốt, nhưng hiện giờ phải đẩy nhanh tốc độ lên. 2 tháng sau, thực lực càng mạnh càng tốt”
“Có, nhưng lại không chắc... Thực ra những trọng đầu tiên của Võ Sư chỉ
là rèn luyện mọi bộ phận thân thể. Khiến thân thể, kinh mạch chịu tải
được thiên địa linh khí nên ta cần tăng cường tố chất thân thể là được.
Như vậy mỗi lần hấp thu thiên địa linh khí sẽ nhanh hơn.”
Tu tiên có lợi thế của tu tiên, nhưng cũng có nhược điểm. Như là cơ thể
họ khá yếu đuối. Để bù đắp vấn đề này, họ cũng bỏ rất nhiều công sức
nghiên cứu con đường tắt, không qua hành hạ bản thân lại nhanh chóng
cường hóa thân thể. Như nuốt đan dược, ngâm dược thủy, cao cấp hơn thì
xem thân thể như đan dược, cho vào lò luyện, hoặc xem thân thể như trận
đồ, khắc pháp trận.
“Đơn giản và thông dụng nhất là nuốt đan dược. Đan dược dành cho Võ Sư
thường có 1 trong 3 tác dụng. Một là cường hóa thân thể. Hai là chứa một ít thiên địa linh khí, thường dùng lúc đột phá. Loại thứ 3 thì hiếm
hơn, tạm thời tăng tốc độ hấp thu thiên địa linh khí. Ta thì không cần
loại thứ 2 và 3. Có thể nhờ tên đệ tử kia mua hoặc luyện một ít Tôi Thể
Đan, rất dễ tìm kiếm, mặc dù hiệu quả hơi thấp”
“Ngâm dược thủy… loại gì bây giờ nhỉ. Vừa phải có tác dụng mạnh, vừa
phải dễ tìm nguyên liệu. Trúc Cơ linh dịch? Rất thích hợp, nhưng nguyên
liệu lại khó kiếm. Chỉ trong dược viên các tu tiên giáo mới có, sẽ không lưu hành ra ngoài quá nhiều. Phần Thân Hỏa Dịch, ta có thể tinh giảm để phù hợp với tu vi của mình, cái chính là quá đau đớn, quá thống khổ,
chẳng khác nào cho thân vào dung nham. Thanh Lưu Thủy Dịch, có vẻ ổn,
kết hợp với Phần Thân Hỏa Dịch, luân phiên ngâm lại càng tốt. Những loại khác cũng có vài loại, nhưng không tốt bằng. Giá mà có Tiềm Long Thăng
Thiên Dịch, ta được ngâm 1 lần thì tốt biết mấy, đáng tiếc Vân lão ca
lại quý nó như trân bảo.”
“Cho thân thể vào đan lô? Bỏ qua.”
“Trận pháp là ưu thế mạnh nhất của ta, ta cũng từng vẽ trận vân lên thân thể người khác. Nhưng tự vẽ trận vân lên thân thể…? Chưa thử lần nào.
Vả lại, tự khắc lên thân thể mình, độ khó đâu chỉ gấp 10, sau lưng vẽ
thế nào, vừa chịu đựng đau đớn vừa tập trung vẽ? Chỉ cần lệch một tí là
công dụng đã sai khác một trời một vực. Linh dịch để vẽ trận vân cũng
không có.”
“Quyết định như vậy đi, trước tìm đan dược và dược thủy tăng ngâm trước. Xem ra lại đến 2 cửa hiệu kia xem thử thế nào. Hi vọng tìm được vài
thứ”
----------
- Tam thiếu, ngài đã tới? Lần này ngài tìm ta có chuyện gì?
- Ta đến tìm 1 số thứ, nhất là đan dược, dược liệu, khoáng thạch có thể cường hóa thân thể.
- Chỗ ta có vài viên Tôi thể đan nhất phẩm trung cấp do chính ta luyện chế. Có lẽ sẽ có ích cho Tam thiếu.
- Được, lấy cho ta xem nào.
Rất nhanh, Hoắc Vĩ đã lấy vào khố phòng lấy ra 1 cái lọ nhỏ. Trong lọ có 8 viên thuốc. Hình dạng… không được đẹp lắm.
- Không có loại nào khá hơn à?
- Không có. Vốn lần trước luyện chế còn có 1 viên thượng phẩm, nhưng đã bán mất rồi.
- Vậy thôi. Ta qua cửa hàng kia xem 1 chút dược liệu. Hoắc Vĩ Thạch chế tạo đến đâu rồi?
- Đã thu thập được rất nhiêu Cửu Vĩ Thảo, theo như Tam thiếu nói, có lẽ
đủ luyện chế ra trên dưới 20 khối. Lẽ ra còn thu thập được nhiều nữa,
nhưng mỗi khối Hoắc Vĩ Thạch tương đương 1 xe ngựa, quá tốn không gian.
Ta cũng đã luyện thử 1 lần, đây là sản phẩm thử nghiệm. Tam thiếu, ngài
xem.
- Ồ, Hoắc Vĩ Thạch thế này là được rồi. Nhưng khối này hơi lớn, những
khối sau, lượng Cữu Vĩ Thảo tương đương, Thiết Đào Mộc nhỏ hơn 1 tí. Sau khi ngươi hoàn tất lô Bạch Linh Đan đầu tiên, mang nguyên liệu luyện
chế Tôi thể đan và 7 khối Hoắc Vĩ Thạch mới đến chỗ ta. Ta cần vài viên
Tôi thể đan thượng phẩm.
Tiêu Vân Thiên đi về phía dược khố. Rất nhanh, lão Lê mở cửa cho hắn tiến vào tìm kiếm dược liệu.
Sau nửa tiếng tìm kiếm, Tiêu Vân Thiên đã có kha khá dược liệu. Mặc dù
không phải là tốt nhất, nhưng với hắn hiện tại thì có còn hơn không.
“May mà có khối Hoắc Vĩ Thạch này, mọi việc sẽ đỡ vất vả hơn chút ít.
Hiệu quả dược thủy mặc dù không tăng, nhưng do ít tạp chất, di chứng và
tai họa ngầm cũng sẽ ít đi nhiều.”
“Với những dược liệu này… thật không đủ. Xem ra phải đi dạo quanh những chỗ khác 1 tí.”
Mục tiêu của Tiêu Vân Thiên là khu trung tâm, Đan Các. Cửa hàng dược
liệu, đan dược chung của Luyện Dược Sư công hội, tam đại gia tộc và
Thành Chủ Phủ.
Ai cũng có thể sử dụng truyền tống trận, cũng rất rẻ. Nhưng truyền tống
thẳng đến khu trung tâm lại là 1 ngoại lệ. Nó chỉ dành cho những đại gia tộc sử dụng. Lý do ư? Vì nếu tất cả mọi người đều có thể sử dụng thì
truyền tống trận này sẽ bị nghẽn.
Tiêu Vân Thiên cũng không sử dụng truyền tống trận đến khu trung tâm. 1
tiểu tử 12 tuổi đi khu trung tâm qua truyền tống trận của các đại gia
tộc, sẽ lập tức bị chú ý. Sau đó hắn lại mua 1 đống dược liệu, sẽ càng
không thoát khỏi tầm mắt của các đại gia tộc.
May mắn, khoảng cách từ truyền tống trận Tiêu Vân Thiên xuất hiện đến Đan Các cũng khá gần. Chỉ tốn 1 giờ đi bộ.