Trong đầm lầy, cả người Romont bị chôn sâu trong nước bùn. Hàn Thạc không ngừng kêu Kim giáp thi ném vào bên trong đầm lầy các khoáng thạch đủ mọi màu sắc. - Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? - Romont hồ nghi, mặt mày ủ rũ hỏi. - Đừng có gấp. Qua một thời gian ngắn ngươi sẽ hiểu ta muốn làm gì. Hắc hắc! Romont, ngươi yên tâm đi, ta cam đoan sẽ chỉ có lợi mà không có hại với thân thể ngươi! - Hàn Thạc cười bí hiểm, tiếp tục dặn dò Hàn Kim ném khoáng thạch vào trong đầm. Khu vực đầm lầy này vốn đã có một số khoáng thạch hiếm. Chỉ cần Kim Giáp Thi phí chút khí lực sẽ có thể tập hợp lại chúng. Ngoài ra, trong không gian giới chỉ của Hàn Thạc và Kim Giáp Thi cũng cất một lượng lớn khoáng thạch kỳ dị. Những khoáng thạch này cũng đủ để Hàn Thạc sử dụng cho việc luyện chế lại thân thể cho Romont. - Chủ nhân! Liệu có vấn đề gì không? - Rosie hơi lo lắng. Nàng trước cũng đã được thấy tận mắt chứng kiến Hàn Thạc luyện khí, tuy nhiên khi đó hắn đều sử dụng vật chết. Còn như lần này hắn trực tiếp luyện khí người sống thì cho tới bây giờ vẫn chưa từng được thấy. Bất kể nói như thế nào, Romont lúc trước cũng đã cứu nàng trong lúc nguy nan, tất nhiên nàng không hy vọng sẽ có chuyện gì xảy ra với hắn. Đối với Rosie, đây là một chuyện không thể tưởng tượng được. Nhưng với Hàn Thạc lại chỉ là chuyện nhỏ. Tiểu Khô Lâu, Ngũ Hành Giáp Thi, Hắc Long Gilbert đều do hắn sử dụng phương thức này luyện chế ra. Loại chuyện này Hàn Thạc sớm đã quen thuộc nên chẳng chút lo lắng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm. - Quá trình này sẽ có hơi đau đớn nhưng kết quả nhất định sẽ làm cho hắn vừa lòng. Nàng không phải lo lắng. Ta tự biết xử lý thế nào! - Hàn Thạc cười nói. Thời gian qua Rosie đã tương đối tín nhiệm Hàn Thạc, thấy hắn cam đoan như vậy cũng yên lòng, liền hô với theo Romont ở phía xa: - Romont! Ngươi không phải lo lắng. Trong lúc thực hiện khả năng sẽ có một chút đau đớn khó chịu đựng. Tuy nhiên, ngươi cứ yên tâm. Ngươi nhất định sẽ không có chuyện gì đâu! Không nói ra còn tốt, vừa dứt lời gã này càng thêm lo lắng, vẻ cầu xin nói với Hàn Thạc: - Có thể không làm được không? Ta thấy thân thể hiện nay cũng đã rất tốt rồi! Lắc đầu, Hàn Thạc mỉm cười có chút tà ác nói: - Ta sẽ cải biến thân thể ngươi rất tốt. Hắc hắc! Ngươi cố gắng chịu đựng tiếp tục, tối đa thêm một tháng nữa, ta cam đoan sẽ làm cho thân thể của ngươi càng thêm thích ứng với kim loại và độc tố trên người. Đến lúc đó ngươi sẽ phát hiện thân thể mới sẽ còn cường đại hơn! - Hàn Kim, quăng hết những khoáng thạch có kim loại hiếm vào đi! Hàn Thạc hét lớn, lại chỉ sang Mộc giáp thi, cười hì hì nói: - Tiểu Mộc, ngươi đi sưu tập những độc tố linh tinh ở xung quanh rồi cũng ném vào hết cho ta. - Dạ, phụ thân! - Hàn Mộc có vẻ tích cực vô cùng. Từng cây gỗ lớn từ không trung bay tới, trong ruột đều đựng đầy chất lỏng màu đen sẫm có mùi hôi thối. Hắn khống chế chúng rồi đổ thẳng vào trong đầm lầy. Hàn Thủy vừa thấy đủ loại kim loại và độc tố hiếm lạ kì quái bị nhồi nhét ném vào, lập tức triệu tập lực lượng Thủy nguyên tố rót vào trong đầm lầy. Sức nước làm cho đầm lầy nhanh chóng xoay tròn, khuấy đều những thứ lung tung ở bên trong. Tất cả an bài xong, Hàn Hỏa tạo ra từng ngọn lửa từ Hỏa Liên Hoa rồi phun ào ào vào đầm lầy. Dòng nước vừa mới được Hàn Thủy rót vào cùng với một số chất lỏng tự nhiên có ở trong đầm đều bị lửa đun hừng hực biến thành sương khói rồi tiêu tan mất. Bùn nhão dần dần mất hơi nước khô lại, bọc chặt lấy Romont. Tâm thần khẽ động, mười bảy thanh phi kiếm rít lên lao ra, hình thành một tụ trận loại nhỏ. Hàn Thạc quán chú Ma nguyên lực vào trong đầm lầy, tiếp sức với lửa cháy hừng hực của Hàn Hỏa khiến cho toàn bộ đầm lầy đều bốc cháy. Ngọn lửa bốc lên cao đến mấy trượng, sóng nhiệt cuồn cuộn. Hai người Hàn Thạc và Rosie lập tức lùi lại phía sau để tránh né. - Nóng thật đấy! A... - Romont chỉ cảm thấy thân thể hắn trong ngọn lửa hừng hực càng ngày càng nóng lên. Trong cơ thể hắn có phần nhiều là kim loại hiếm, có lẽ không sợ đao kiếm công kích, nhưng kim loại lại dẫn nhiệt. Thiêu đốt tới mức này làm cho bên trong cơ thể hắn nóng rừng rực. - Cái này vừa mới bắt đầu. Không phải sợ đau đớn đâu! Hàn Thạc hắc hắc cười quái dị nói: - Loại đau đớn như thế này, mấy đứa con trai ta cũng có thể chịu đựng được nên ngươi nhất định có thể kiên trì tới cùng. Ừm. Romont! Ngươi cần giữ vững thần hồn, không cần quản đến sự khác thường của thân thể. Chỉ có như vậy ngươi mới có thể đề cao trình độ của mình lên mức lớn nhất! Romont lúc này cảm giác lục phủ ngũ tạng đều đang bị đốt cháy. Nỗi đau đớn như xé nát tim gan, gào lên muốn thoát khỏi lực ràng buộc của đầm lầy mà lao ra. Hàn Thạc thấy hắn bất chấp định lao ra ngoài bèn quay sang Hàn Kim gật đầu. Kim Cô Bổng đột nhiên từ chín tầng trời nện xuống. Chỉ nghe một tiếng "keng" lớn, Romont đã bị đánh đến đầu váng mắt hoa. Lực lượng toàn thân bỗng chốc giảm mạnh. Romont vô tri vô giác ngửa mặt lên trời thét lớn, đã mất đi sức mạnh để có thể xông ra lần thứ hai. Hàn Kim hắc hắc cười quái dị. Bất kể Romont ầm ĩ kêu thét thế nào, cứ khi nào hắn tập trung lực lượng chuẩn bị lao ra khỏi trói buộc, liền sẽ khống chế Kim Cô Bổng nện hắn, lập tức đánh cho Romont choáng váng, làm hắn tạm thời mất đi khả năng chống cự. Rosie ở bên cạnh quan sát thấy cảnh này lo lắng không biết liệu Romont có khi nào bị cây Kim Cô Bổng nặng nề kia đánh chết luôn không. Nàng rất nghi ngờ cách làm này của Hàn Thạc, không rõ vì sao hắn lại dùng thủ pháp tàn khốc như vậy đối xử với Romont. - Muốn đề cao tiềm lực trong thời gian ngắn nhất thì tất nhiên phải nhẫn nại hơn người thường, chịu đựng thống khổ. Hàn Thạc hiểu Rosie lo lắng cái gì, cười nói: - Nàng yên tâm đi. Romont không có việc gì đâu. Chờ khi hắn từ đó đi ra, nhất định sẽ cảm kích ta đã vì hắn mà làm như vậy. Hàn Thạc đã nói như vậy rồi, Rosie cũng không thể nói gì hơn. Bảy ngày liền, Hỏa Giáp Thi không ngừng dùng Hỏa Liên Hoa thiêu đốt đầm lầy. Hàn Kim còn thường đưa vào thêm một số khoáng thạch mới. Romont trong khoảng thời gian này cảm giác như bị muôn vàn ác ma hành hạ, chịu đựng sự đau đớn mà người thường khó có thể vượt qua. Mỗi khi hắn muốn lao ra ngoài hoặc là do đau đớn quá thiếp đi, Kim Cô Bổng của Hàn Kim sẽ từ trên trời giáng xuống, làm cho hắn không thể có khoảnh khắc nào thoát khỏi sự thống khổ phi nhân đó. Đến ngày thứ mười, Romont cảm giác dường như đã chết đến mấy lần, đột nhiên phát hiện từng tia lực lượng kì dị từ trong đầm lầy chảy vào thân thể hắn. Cỗ lực lượng kia và thân thể của hắn có sự liên hệ cực kỳ kỳ diệu, vừa tiến vào thân thể của hắn, sự đau đớn thống khổ liền lập tức giảm đi. Đột nhiên, biến hoá kỳ diệu bắt đầu xảy ra. Romont phát hiện kim loại trong cơ thể hắn càng ngày càng nhiều. Hơn nữa đang dựa vào một loại quy luật kỳ diệu tổ chức lại, phát sinh ra một loại biến hoá làm hắn không dám tưởng tượng. Từng tia độc axit nhỏ bé cuồn cuộn không ngừng lưu động ở bên trong xương cốt tứ chi khiến cho lục phủ ngũ tạng của hắn cũng phát sinh biến hóa thần kỳ... Romont vẫn luôn điên cuồng gào rống, bỗng chốc an tĩnh lại, bắt đầu trung thực tiếp nhận lửa cháy đốt thân thể mình, không còn liều mạng thử tấn công sự trói buộc của đầm lầy nữa. Thoáng cái, già nửa tháng đã trôi qua. Romont và bùn nhão bao trùm thân thể hắn giống như là một cái bàn là bị đốt hồng rực. Cả người hắn yên tĩnh không một tiếng động, như thể là một khối đá tĩnh mịch. - Hắn liệu có bị chết cháy rồi không? - Rosie nét mặt khó coi, càng theo dõi càng cảm giác Romont phỏng chừng lành ít dữ nhiều rồi. - Yên tâm đi. Hiện tại chính là thời khắc tốt nhất. Không lâu nữa, hắn lại có thể đứng trước mặt nàng rồi! - Hàn Thạc khuyên giải Rosie. Rosie bán tín bán nghi, cứ nhìn chằm chằm vào Romont, thầm nghĩ "ngươi nghìn vạn lần đừng có chết nhé, nếu không thì ta thật sự có lỗi rất lớn". Qua tiếp ba ngày, Hỏa Giáp Thi cuối cùng cũng ngừng ngọn lửa lại. Bùn đất đỏ rực bao trùm trên người Romont bây giờ đã toàn bộ biến thành kim loại vững chắc vô cùng kỳ dị. Nhìn từ đằng xa lại, hắn trông giống như là một toà núi lửa nhỏ, toàn thân tỏa ra quang nhiệt. Hơn nữa, cũng không có sự ba động của thần hồn Romont nên có cảm giác kết luận là như vậy. - Hy vọng như thế! - Nét mặt Rosie đầy hối hận, dường như cảm giác dẫn Hàn Thạc đến tìm bằng hữu căn bản chính là một sai lầm. Nàng thầm nghĩ nếu như Romont chết thật, vậy mình nên làm sao với Hàn Thạc đây? Vừa nghĩ như vậy, ánh mắt Rosie nhìn Hàn Thạc bỗng có phần ít quái dị, suy nghĩ thêm một chút rồi thầm đành chịu thở dài. Nàng biết cho dù Romont thực sự có bị Hàn Thạc giết chết thì nàng vẫn không thể xuống tay với hắn được. Điều này làm lòng nàng thấy rối bời, không biết làm sao cho phải... Màn đêm buông xuống, ánh trăng sáng rực rỡ trên bầu trời. Thân thể luôn nóng hừng hực của Romont như là bị rót nước đá lên trên, đột nhiên bốc lên sương mù rất đậm. Nhiệt độ xung quanh cũng tụt nhanh chóng, giống như Romont đã chui vào một sông băng, nhiệt độ cao trên người hắn hạ rất nhanh. Trong chốc lát, màn sương khói tan hết, Romont lúc này không còn bộ dạng bị nung nữa mà đã khôi phục trở lại bình thường. Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, hắn đột nhiên mở mắt ra, mặt tràn đầy niềm vui. Chỉ thấy hắn ngoắt người một cái, liền như một luồng kim loại lỏng từ đầm lầy bay ra. Cánh tay duỗi ra biến thành một thanh đao nhọn. Bả vai, cổ tay cũng có những mũi đao lấp lánh nhô ra. Hắn vừa há mồm thổ ra, một luồng khói nhẹ vô sắc trôi giạt ra ngoài. Mùi tanh hôi xộc vào mũi nói rõ trong đó tuyệt đối có chứa độc tính mãnh liệt. Cười ha hả, Romont đầy vẻ hưng phấn. Cánh tay cùng với hai chân đều có thể biến thành bất luận hình dạng vũ khí nào. Thậm chí ngay cả thân thể cũng có thể trong nháy mắt biến thành một thanh cự kiếm cương thiết lấp lánh sắc bén chứa độc tố. Kim loại trong cơ thể như là bị hắn hoàn toàn khống chế. Chỉ cần hắn muốn, dường như có thể biến thân thể biến mọi loại vũ khí sắc bén. Rosie trợn mắt há hốc mồm nhìn, thốt lên: - Tại sao có thể như vậy? Quá thần kỳ! - Xem ra bây giờ nàng sẽ không trách ta khiến cho hắn chết đi sống lại rồi chứ? - Hàn Thạc cười hắc hắc, trêu chọc Rosie. - Tên kia, coi như vận ngươi dẫm phải cứt chó. Ngoài cha ta ra, ai có thể thúc đẩy tiềm lực trong cơ thể ngươi toàn bộ bộc lộ ra, lại sử dụng chính thân thể của ngươi để luyện khí, hình thành cái dạng này! Với hình dạng này của ngươi, người muốn làm tổn thương cơ thể ngươi càng khó hơn nữa. Ngoài ta có năng lực khống chế kim loại trời sinh, Thượng vị thần thông thường toàn lực ra tay có lẽ cũng không tạo được bất cứ thương tổn gì đối với ngươi! - Kim Giáp Thi nhìn Romont, hừ giọng. Có lẽ vì thân thể dị thường của Romont đã nhận được sự gợi ý, hắn chau mày suy nghĩ cách sử dụng kim loại hiếm trên thân thể của mình để tăng thêm lực phòng ngự. Cùng thảo luận với Hàn Thạc một hồi, Kim Giáp Thi rất có tâm, lợi dụng nhiều kim loại tiến hành cường hóa thân thể Romont một phen. Tiến lên một bước, Romont quỳ gối trước mặt Hàn Thạc, hoàn toàn bái phục nói: - Đa tạ chủ nhân. Ta phục rồi! Đại Ma Vương