Thần Trạch dược tề cũ hoàn toàn biến mất khỏi Ám Ảnh thành. Lúc này đã biến thành Thiên Cơ dược tề của Hàn Thạc. Nhưng khi hắn chính thức tiếp nhận tất cả những thứ này, mới biết được nếu muốn quản lý một tài sản lớn như vậy thì cần mất bao nhiêu tinh lực. Trước khi chưa nuốt Thần Trạch dược tề, tất cả những việc của Thiên Cơ dược tề toàn bộ đều do mình hắn phụ trách. Từ việc thu lượm dược tài, luyện chế thuốc men, tiêu thụ sản phẩm, cả ba phương diện đều do mình Hàn Thạc có thể xử lý. Nhưng sau khi có được Thần Trạch dược tề, với tài nguyên lớn như vậy mà chỉ dựa vào mỗi hắn thì vẫn chưa đủ. Các phương diện thu hái dược tài, bảo quản thuốc, luyện chế thuốc, bán thuốc phải tách ra. Làm như vậy, vậy thì người của Thiên Cơ dược tề không chỉ cần luyện dược sư. Lúc này Hàn Thạc lập tức hiểu ngay là nhân thủ của mình còn thiếu quá nhiều. Vì vậy lại lập thêm một đợt chiêu mộ mới... Cái Hàn Thạc thiếu chính là nhân tài. Bỏ ra một thời gian rất dài để chiêu mộ, nhưng vẫn không thể tìm được đủ nhân thủ, nhất là những nhân tài sở trường buôn bán và quản lý càng khó có thể tìm được. Còn chính Hàn Thạc thì cũng không tinh thông về việc kinh doanh, điều này làm cho hắn lại bắt đầu đau đầu. Andrey và vài người trong các đại gia tộc thật ra cũng đề cử cho Hàn Thạc một vài người. Song những người này hoặc nhiều hoặc ít đều có quan hệ với các gia tộc, Hàn Thạc sợ có một ngày bất kỳ việc lớn bé nào của Thiên Cơ dược tề sẽ bị những đại gia tộc biết được. Do đó cố nhịn đau cự tuyệt những người mà các đại gia tộc đề cử, vắt hết óc suy nghĩ về những sự tình của Thiên Cơ dược tề. Hàn Thạc sớm đã bàn với những người nguyên trước đây phụ thụôc vào Thần Trạch dược tề. Cả Ám Ảnh thành tổng cộng có mười bảy cửa hàng vốn thuộc về Thần Trạch dược tề, cũng toàn bộ được hắn nắm trong tay. Song qua hai tháng, Thiên Cơ dược tề vẫn chưa khai nghiệp, vẫn vì nhân thủ không đủ nên không thể buôn bán bình thường như trước. Bất lực, Hàn Thạc tạm thời đóng cửa mười sáu cửa hàng thuốc ở ngoài Ám Ảnh thành, đưa toàn bộ nhân tài có thể tụ tập được về hết Thiên Cơ dược tề ở Ám Ảnh thành. Chuẩn bị trước hết đưa Thiên Cơ dược tề ở Ám Ảnh thành vào chính quỹ. Cũng trong lúc đó, vẫn toàn lực chiêu mộ người tại khắp nơi như trước. Trong lúc Hàn Thạc bù đầu bù cổ với Thiên Cơ dược tề, Avery đã ly khai Ám Ảnh thành khá lâu, hôm nay đột nhiên xuất hiện ở vùng núi ngoài thành. Avery lấy cớ đuổi theo hung thủ sát hại con, bỏ đi đã hơn nửa năm. Lần này lại xuất hiện, cũng không dám lập tức trở lại Ám Ảnh thành, ngược lại tạm thời dừng lại ở ngoài thành. Avery rất quen thuộc với tình huống chung quanh Ám Ảnh thành, thêm nữa với thực lực cường đại của hắn, việc tránh né đám Thần Vệ tuần tra quanh vùng này âm thầm mai phục chẳng phải là việc khó. Bên cạnh hắn có ba tiểu đội tổng cộng mấy chục người nguyên là Thần Vệ của đội năm. Những người này đều phát triển từ gia tộc Lavers, vô cùng trung thành với hắn. Bóng đêm phủ xuống, Avery nheo mắt đứng trên một gốc cây cổ thụ chọc trời, nhìn Ám Ảnh thành gần trong gang tấc, hiện lên vẻ âm hàn. Dần dần, từ trong Ám Ảnh thành bay ra một bóng người. Bóng người đó tựa hồ sợ có người phát hiện tung tích của hắn, trong đêm khuya không ngừng rẽ trái ngoặt phải. thay đổi vài phương vị rồi mới đến trước mặt Avery. Người mới đến nhìn Avery đang đứng ngạo nghễ trên đại thụ, thấp giọng nói: - Thuộc hạ khấu kiến đại nhân! - Số ba. Nói cho ta tình huống Ám Ảnh thành thời gian gần đây. - Avery vẫn nhìn Ám Ảnh thành xa xa phía trước, không hề cúi đầu nhìn Số Ba đang quì dưới đất. - Thời gian gần đây, trong Ám Ảnh thành đều nói về Thiên Cơ dược tề sắp khai nghiệp. Chủ nhân Thiên Cơ dược tề là Bryan được gia tộc Sainter toàn lực ủng hộ, thành cửa hàng thuốc rất cao quí. Mặt khác, trong khoảng thời gian này gia tộc Sainter chưa từng bỏ qua việc giám thị đội năm chúng ta. Andrey ba lượt đích thân tới đội năm hỏi nơi hạ lạc của đại nhân, xem ra hẳn là đã hoài nghi tới chúng ta rồi! - Số ba trầm giọng nói. - Bryan. Hắn phá hỏng chuyện tốt của ta, lại cứu sống con tiện nhân Carmelita kia, ta sẽ không buông tha cho hắn! Avery gầm gừ, trầm mặc một chút rồi rốt cục cúi đầu nhìn Số ba đang quì trên đất hỏi: - Đội năm có bao nhiêu người nguyện ý theo ta rời Ám Ảnh thành? - Kể cả thuộc hạ thì tổng cộng có chín người. Ta cũng đã cẩn thận thử qua đám còn lại, chúng không có ý định muốn đi theo. - Số Ba do dự một chút, rồi trầm giọng đáp. - Chỉ có chín người à... Avery hô khẽ, cười lạnh nói: - Chín người thì chín người. Số Ba, tối nay ta muốn nhập vào Ám Ảnh thành. Ta không muốn để người ta phát hiện ra tung tích của ta. Ngươi vận dụng sức mạnh còn lại, an bài cho ta một chút! - Hiểu rồi! Số Ba thấp giọng trả lời, suy nghĩ một chút, rồi bổ sung nói: - Đại nhân, một khi sử dụng mấy người kia, chúng ta phải lập tức ly khai Ám Ảnh thành ngay. - Yên tâm. Qua tối nay chúng ta cùng nhau rời khỏi đây! Avery gật đầu ra hiệu là hắn đã hiểu rồi, hơn nữa còn trấn an một câu: - Đi theo ta mặc kệ là ở Ám Ảnh thành hay ở thành thị khác, các ngươi vẫn có thể hưởng thụ đãi ngộ trước kia. Nếu ở lại Ám Ảnh thành, việc có quan hệ với ta nên các ngươi vĩnh viễn không được trọng dụng! - Đại nhân đối đãi với chúng ta không tệ. Đại nhân đi đâu, chúng ta đều nguyện ý đi theo! - Số ba khẩn cấp nói. - Ừm. Đi an bài đi, tối nay ta muốn giết vài người! - Avery phất phất tay. Số Ba thận trọng thối lui, sau khi trở lại Ám Ảnh thành lập tức liên lạc với vài nhân vật chủ yếu của đội năm trước đây. Trong mấy người này có hai người phụ trách trông coi cửa thành phía đông. Được hai người cố ý làm lơ, Avery dẫn vài Thần Vệ tinh anh nguyên thuộc đội năm, thần không biết quỷ không hay lẻn vào Ám Ảnh thành. Sau khi trở lại Ám Ảnh thành, Avery đầu tiên là đi vào một tòa nhà rất lớn cách gia tộc Lavers không xa, nhìn gia tộc Lavers xa xa, Avery thấp giọng lẩm bẩm: - Đại ca, ta nghĩ huynh hẳn là biết được một chút rồi. Ta không trở về gia tộc nữa, miễn cho đại ca những phiền toái. - Đại nhân. Thời gian khẩn cấp. Chúng ta nên làm như thế nào? - Một người phía sau Avery hỏi khẽ. - Trong Ám Ảnh thành có những người ta không vừa mắt đã lâu, tối nay toàn bộ giết, sau khi giải quyết vấn đề, chúng ta sẽ ly khai sớm một chút. Ngàn vạn lần không thể kinh động người của gia tộc Sainter. Bằng không chúng ta đừng mơ ra khỏi được đây. - Avery lạnh giọng, lưu luyến nhìn gia tộc Lavers xa xa, rồi dẫn người lặng yên đi khỏi. Đêm khuya trăng khuyết gió lớn, đó là lúc giết người phóng hỏa. Vô cùng quen thuộc với Ám Ảnh thành, Avery dẫn vài tên vốn là tinh anh của đội năm, né qua tầng tầng thủ vệ trên đường, thay đổi vài phương vị, rồi lặng lẽ giết chết vài người có thực lực bình thường, nhưng những nhân vật này lại rất có lực ảnh hưởng ở Ám Ảnh thành. Tỷ như Tyas của gia tộc Brielle, thực lực bình thường nhưng sở trường kinh doanh. Một người gây khó dễ cho gia tộc Lavers. Ngày thường Avery không dám làm gì hắn, tối nay lại lớn mật động thủ. Cũng ra tay giết chóc ở cửa hàng tinh thạch lớn nhất của gia tộc Brielle. Ngoại trừ Tyas ra, còn có mấy người cũng bị Avery vô sắc vô hình giết chết. Vì Avery thực lực cao thâm mà đối tượng động thủ lại phần lớn đều là Trung vị thần, do đó vẫn chưa khiến cho người nào chú ý. - Đại nhân, sắp hết thời gian rồi. Chúng ta phải đi thôi! - Số Ba đi theo phía sau Avery, nhẹ giọng nhắc nhở. - Còn có một người. Xử lý hắn xong là chúng ta lập tức ly khai! - Avery trầm mặc một chút, đột nhiên trầm giọng nói. - Ai? - Số ba nhẹ giọng hỏi. - Bryan của Thiên Cơ dược tề. Tiểu tử này gần đây phát tài vô hạn một thời gian rồi. Cũng nên chết cho ta! Nếu không vì hắn, Cage và Eve cũng sẽ không chết trong tay Carmelita. Ta tạm thời không động được Carmelita, nhưng người này không thể không chết! - Avery lạnh lùng nói. - Đại nhân, nghe nói bên cạnh tiểu tử đó có một tiểu cô nương lợi hại vô cùng. Theo như người của gia tộc Keysan nói thì tiểu cô nương đó đã từng giao thủ với Groucy, chỉ kém một bậc mà thôi! - Số Ba vừa nghe Avery trước khi đi muốn khai đao với Hàn Thạc, vội vàng nhắc nhở. Lúc ở gia tộc Keysan, Adelina từng bức lui Groucy, rõ ràng chiếm cứ thượng phong. Chỉ là gia tộc Keysan cũng sợ mất mặt, không ai dám nói Groucy thua thiệt, nên truyền ra bên ngoài biến thành Adelina rơi vào hạ phong. Mấy người trong cuộc chỉ cười ruồi khi nghe lời đồn này, rồi cũng không để ý đến. Còn Adelina chỉ là một tiểu cô nương, do đó mọi người cho rằng đương nhiên những người của gia tộc Keysan mới nói đúng. - Một tiểu cô nương mà thôi. Lợi hại đến đâu thì làm gì được! Avery khinh thường nói: - Huống chi. Thực lực Groucy không bằng ta. Hắn đã có thể hơn tiểu cô nương kia, các ngươi có gì phải lo chứ? Số Ba nghe Avery nói như vậy, biết hắn đã quyết tâm, không dám tiếp tục khuyên bảo nữa. Trên tầng cao nhất, Hàn Thạc đang nhắm mắt tu luyện. Mặc dù mấy ngày gần đây bị rất nhiều sự tình của Thiên Cơ dược tề làm cho mỏi mệt không chịu nổi, nhưng Hàn Thạc chưa bao giờ buông lỏng việc tu luyện. Nhất là hai hóa thân ngoại thân vẫn ở trong Vạn Ma Đỉnh, chưa từng bị ảnh hưởng một chút nào. Hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ đạt tới cảnh giới Trung vị thần sơ kì, gần đây vừa chậm rãi củng cố cảnh giới mới, vừa thử thể ngộ vài loại phương thức vận dụng sức mạnh mới. Hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ vẫn còn đang nghiên cứu cách vận dụng pháp châu Hủy Diệt. Bây giờ càng ngày càng thành thục. Đột nhiên, trong lòng Hàn Thạc máy động. Thần thức lập tức nhận ra nguy cơ giáng xuống. Lần trước sau khi bị thương nặng, hắn có phản ứng với nguy cơ rất nhạy cảm. Thiên Ma Bất Diệt Thể lập tức hình thành cương lực khổng lồ che kín toàn thân. Hàn Thạc vẫn không nhúc nhích, tĩnh tâm cảm ngộ cường độ nguy cơ, trong lòng cả kinh, lập tức truyền tấn với Đỉnh Linh: - Người này thực lực rất mạnh. Cho ta mượn ma đầu! Đỉnh Linh hiển nhiên cũng cảm ứng được khí tức âm thầm tập trung vào Hàn Thạc, nghe vậy cũng không nói gì nữa, quát khẽ: - Chú ý, trong khi ma đầu quán chú sức mạnh vào thân thể ngài, sẽ làm ngài đau đớn thống khổ vô cùng, hơn nữa sức mạnh này khi lưu động trong thân thể ngài sẽ gây tổn thương cho thân thể. Ngài không thể duy trì thời gian quá dài. Một khi không chịu được lập tức trả lực của ma đầu lại cho ta! - Nhanh lên, không còn kịp rồi! - Hàn Thạc hét lớn với Đỉnh Linh. Sau một khắc, sức mạnh cuồn cuộn kinh khủng của Đỉnh Linh trong cơ thể Hàn Thạc trong nháy mắt tràn ra. Trong cơ thể Hàn Thạc như bị những gai nhọn đâm vào, nhưng theo những cơn đau vô bờ đó, một luồng sức mạnh vô cùng vô tận tràn ngập khắp cơ thể, làm Hàn Thạc chỉ muốn ngửa mặt lên trời thét dài. Sức mạnh khổng lồ của mấy chục con ma đầu do Hạ vị thần Trung vị thần hình thành làm cho Hàn Thạc khó có thể tưởng tượng được. Cảm giác sướng khoái khi nắm được sức mạnh này nơi tay làm cho hắn muốn lập tức phóng thích ra. Bằng không nếu để sức mạnh này tùy ý tràn ngập trong cơ thể, sẽ hành hạ ma thể của hắn rất khủng khiếp. - Ngài phải mau chóng đem sức mạnh này đánh ra ngoài. Bằng không toàn bộ sức mạnh tụ tập vào trong cơ thể ngài, sẽ làm ngài không chịu nổi. Ma Anh vốn là căn bản của ngài sẽ bị tổn thương! - Đỉnh Linh vội vàng truyền tấn. - Ta hiểu rồi. Nhưng sao tên khốn khiếp đó còn chưa động thủ chứ! - Hàn Thạc cảm giác được địch nhân đã ở bên trái. Âm thầm cắn răng cố đợi, chửi thầm trong bụng. Avery đích xác ở trong bóng đêm. Nhưng có kinh nghiệm khi tập kích thất bại lần trước, bây giờ hắn không dám mạo hiểm động thủ, vẫn còn đứng chung quanh âm thầm quan sát Hàn Thạc, rồi vô cùng cẩn thận đến gần, tìm kiếm cơ hội thích hợp nhất. Hắn làm như vậy làm Hàn Thạc tụ tập sức mạnh vô cùng khốn khổ. - Mau lên, mau tống sức mạnh ra ngoài. Nếu tiếp tục như vậy ngài chẳng mấy chốc không chịu nổi đâu! - Đỉnh Linh một lần nữa truyền tấn. Hàn Thạc khó có thể chịu được sự đau đớn tràn ngập trong khắp ngõ ngách trong thân thể, mắt thấy địch nhân chậm chạp không động thủ, Hàn Thạc rốt cuộc không chịu được, ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, giống như là một con dã thú khát máu gầm rú: - Lăn ra đây cho ta!! Tiếng gầm kinh khủng hướng về phía Avery đang ẩn giấu ở một nơi bí mật làm cả không gian hắc ám dao động mãnh liệt. Avery đang chuẩn bị ra tay giật bắn cả người, không rõ Hàn Thạc làm sao phát hiện ra được vị trí của hắn. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện "Gừ..." Một tiếng gầm gừ, Hàn Thạc hai mắt đỏ đậm, cả người cơ bắp cuộn lên, cuồng mãnh lao về phía Avery. - Làm sao có thể như vậy được! - Avery kinh hô, dưới sự kinh ngạc vội vàng tụ tập sức mạnh Hắc Ám cả người, hình thành chướng ngại hắc ám dày đặc chung quanh, bên trong Thần chi lĩnh vực thoáng cái đã rút sạch cả nguyên tố Hắc Ám. "Ầm!" Hàn Thạc hai tay Thiên Ma Lợi Nhận bắn ra, giống như là một con ác ma khát máu tiến vào khu vực Hắc Ám lĩnh vực. Sức mạnh đáng sợ thông qua Thiên Ma Lợi Nhận oanh kích vào những chướng ngại Hắc Ám, trong nháy mắt đã phá nát chướng ngại Hắc Ám do Avery bố trí. Một luồng sức mạnh bá đạo khủng khiếp bắn vào cơ thể Avery, làm Thần thể hắn bị thương, thoáng cái bị ném bay lên. Sau một kích, sức mạnh mãnh liệt trong cơ thể đã được tiết ra ngoài. Hàn Thạc đột nhiên phát giác mình ổn hơn nhiều, mắt thấy Avery bị một kích của mình đánh bay, hắn cảm thấy rất mừng, nhanh chóng lao về phía Avery. Thiên Ma Lợi Nhận như hai đạo hàn mang đâm về phía Avery. Song lần này xem ra đã không được tích lũy sức mạnh như một kích vừa rồi. Lực công kích lần này rõ ràng yếu đi rất nhiều. Mặc dù Avery vẫn trốn tránh luống cuống tay chân như trước, nhưng công kích của Hàn Thạc cũng không thể lấy được tính mạng của Avery. Dù vậy, Avery cũng bị dọa đến vỡ mật. Hắn không thể hiểu được vì sao Hàn Thạc thoáng cái như đã biến thành một người khác. Đột nhiên thể hiện ra sức mạnh bạo lệ tràn ngập sát khí và điên cuồng, chính là thứ mà Avery trước giờ chưa từng gặp qua. "Quá xảo trá. Tiểu tử này vẫn che dấu thực lực, hắn còn âm độc hơn cả Andrey!" - Avery chửi thầm, luống cuống tay chân chống đỡ công kích của Hàn Thạc, không ngừng tìm kiếm đường lui. - Bryan. Trả sức mạnh ma đầu về cho ta. Ngài không thể tiếp tục nữa! Bằng không, Ma Anh của ngài sẽ bị thương! - Trong khi Hàn Thạc đang sướng khoái đánh Avery liên tục lui về phía sau, Đỉnh Linh truyền tấn với vẻ lo lắng vạn phần. Trong lòng cả kinh, Hàn Thạc lập tức cảm ứng được dị thường của Ma Anh trong cơ thể. Dưới tình huống sức mạnh ma đầu tràn ngập mỗi ngõ ngách trong cơ thể, Ma Anh được bổn mạng tinh huyết của Hàn Thạc nuôi dưỡng nhanh chóng bị hao mòn. Bổn mạng tinh huyết từ từ biến mất khỏi thân thể Hàn Thạc, làm xương cốt kinh mạch đã phải thừa nhận sức mạnh lưu động của ma đầu. Song Ma Anh không thể không có bổn mạng tinh huyết. Khi bổn mạng tinh huyết không đủ để giúp cho Ma Anh sống sót, Ma Anh sẽ bị thương và suy yếu. Việc này tuyệt không phải thứ mà Hàn Thạc muốn thấy. "Mẹ nó. Coi như ngươi gặp may!" - Hàn Thạc chửi thầm, rồi đột nhiên lui về phía sau, không còn ra tay tiến công nữa, vội vội vàng vàng trả sức mạnh ma đầu trong cơ thể về cho Đỉnh Linh. Avery bị Hàn Thạc một phen đánh cho tơi bời, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, kinh hãi liếc nhìn đối phương. Avery không nói hai lời, lập tức quay đầu ẩn giấu vào trong bóng tối, rồi dẫn Thần Vệ đội năm bay nhanh rời khỏi nơi này. - Ngươi… người này. Làm sao đột nhiên biến thành cường đại như vậy chứ? - Adelina đã tới từ lúc nãy, lúc này nhìn nhìn Hàn Thạc có vẻ kinh dị, miệng há hốc. Hàn Thạc chính bởi vì thấy Adelina đã đến nên mới dám buông tay. Hắn cũng không đáp lời, mà trước hết trả sức mạnh ma đầu trong cơ thể cho Đỉnh Linh. Lúc này mới chỉ chỉ về phía phương hướng Avery ly khai, nói: - Adelina, giết tên kia cho ta, ta cho ngươi mười vạn hắc tinh tệ! Lắc lắc đầu. Adelina trả lời: - Ta chỉ bảo vệ ngươi, chứ không giúp ngươi giết người! - Vậy thì thôi đi. Bây giờ thì Avery đã chạy trốn rồi. Nếu lần sau trở lại coi như ta xui xẻo! - Giao chiến hơn mười giây, Hàn Thạc hiển nhiên nhận ra người đến là ai, cười khổ nói. - Ta thấy hắn sợ hãi mới đúng! Với thực lực của ngươi vừa mới thể hiện, hắn căn bản không thể giết được ngươi! Adelina nhìn Hàn Thạc thật sâu, rồi cười khẽ: - Bryan, ngươi không thể nói cho ta biết ngươi dùng sức mạnh gì à. Tại sao ngươi lại đột nhiên biến thành cường đại như vậy? - Ngươi nói việc của mình trước. Sau đó ta sẽ cân nhắc xem có nói thật mọi việc với ngươi hay không! - Hàn Thạc cười hắc hắc. - Không nói thì thôi. Có gì đặc biệt hơn người chứ! - Adelina bĩu môi, làm mặt giận nói. - Ủa. Chuyện gì thế? Ackerly đã hùng hổi kéo người tới, kêu lên: - Vừa rồi có phải là có người chiến đấu không. Người đâu? Cuộc chiến giữa Hàn Thạc và Avery chỉ xảy ra ngắn ngủi trong hơn mười giây rồi chấm dứt. Ackerly đang tu luyện ở một góc tu luyện tràng khá xa, thêm nữa thực lực hắn không bằng Adelina, do đó không thể kịp thời đuổi tới. Đợi cho hắn đi tới thì địch nhân đã bặt tăm rồi. - Ngươi đến chậm! Adelina không khỏi tức giận trừng mắt nhìn Ackerly. Dừng một chút rồi khinh thường nói: - Nhưng... Cho dù ngươi tới sớm, cũng không nhúng tay vào được! Ackerly biết thực lực của Adelina thâm sâu khôn lường, nghe vậy càng thêm hưng phấn: - Trung vị thần hả? - Thượng vị thần! - Adelina quát lạnh. - Ặc… Ackerly lập tức cúi đầu ủ rũ, kính sợ trộm liếc nhìn Adelina. Trong miệng thầm nói: - Mẹ ôi. Lại là Thượng vị thần... Nhìn ánh mắt Ackerly, rõ ràng hắn cho là Adelina đã đánh lui địch nhân. - Không phải ta! Chỉ liếc nhìn Ackerly, Adelina đã biết hắn nghĩ cái gì. Không khỏi tức giận chỉ chỉ Hàn Thạc. Nói: - Là hắn đánh lui địch nhân đó! - Biết rồi! Được rồi. Không có việc gì thì ta trở về! - Ackerly phất phất tay, căn bản không tin Hàn Thạc có thể đánh lui Thượng vị thần, rồi cao đầu xoay người trở về. - Đồ ngu! - Adelina tâm tình rất khó chịu, chửi toáng lên Đại Ma Vương Quyển 5