U Ám sâm lâm, bên trong sơn cốc Hỏa Tuyệt chi địa mà Hỏa Diễm Đế Vương từng ở. Cách nhiều năm, sơn cốc này có núi lửa bộc phát, nham thạch đã đông lại vĩnh viễn không thay đổi màu đỏ nâu. Trong sơn cốc tựa hồ không cảm giác được vẻ u lám lạnh lẽo của U Ám sâm lâm, cũng không nhìn thấy thực vật mọc đầy đất như những nơi khác, chỉ có đất đỏ khô cứng, nhiệt độ cao khác thường. Dấu vết đại chiến mấy năm trước vẫn còn đây. Vết nứt do dung nham xé ra, giống như muốn nói lên nơi này từng phát sinh cái gì đó. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện Hôm nay, bên trong sơn cốc không còn an tĩnh nữa. Tiếng ầm ầm từ sâu trong lòng đất truyền đến, tựa như một con mãnh thú viễn cổ muốn phá thổ chui ra. Từng đạo vết nứt như bị một bàn tay vô hình xé ra ngày càng lớn. Hỏa chi nguyên lực phía dưới Hỏa Tuyệt chi địa tựa hồ cũng bị kích thích, nhiệt độ trong sơn cốc dần dần tăng lên. Một cái bóng mơ hồ lướt nhanh trong sơn cốc, từng đạo hào quang chói lọi từ trên người hắn bắn ra, đánh cho những khối nham thạch phía dưới nát bấy, lưu lại trên mặt đất những thù kì dị. Bóng người đó như một nhà điêu khắc nghệ thuật. Khi hắn lướt nhanh qua, cả sơn cốc bất tri bất giác xảy ra biến hóa kinh người. Nếu có ai đứng giữa không trung nhìn xuống, sẽ phát hiện ra những vết nứt, những hòn đá, động khẩu bên trong sơn cốc này, lại tổ hợp thành một đồ họa rất có ý nghĩa - hình một con rồng đang chồm lên! Điện quang bắn nhanh, một vài vật chất bí ẩn nào đó liên tiếp rơi xuống đồ họa khổng lồ, không ngừng dung nhập vào hình rồng đang chồm lên trong sơn cốc. Cả mặt đất vẫn tiếp tục vang lên tiếng nổ ầm ì, những cái bóng kỳ lạ tung hoành khắp trong sơn cốc. Sau những lần di chuyển liên tiếp như vậy, rốt cục hắn ngừng lại, một cước đạp vào một khối đá rất lớn giữa sơn cốc. "Ầm ầm…" Cả sơn cốc bộc phát tiếng nổ ầm ầm vang vọng. Nương theo tiếng nổ điếc tai nhức óc, từ giữa vết nứt trong sơn cốc, một bộ xương Cự Long trắng hếu chầm chậm bay ra. Long thủ, long thân, long vĩ nhất nhất đều xếp theo đồ hình con rồng đang chồm lên. Thuận theo bộ xương Cự Long mà hiện lên, tiếng ầm ầm lớn hơn nữa từ sâu dưới đất vọng lại, Hỏa Tuyệt chi địa có thể sinh ra Hỏa hệ chí bảo, chẳng biết tồn tại bao nhiêu năm, thoáng chốc lại bốc lên, dung nham nóng bỏng phun ra, nhấn chìm xương cốt con Cự Long này. Đột nhiên, thân ảnh ngạo nghễ đứng giữa không trung trong sơn cốc trong tay không ngừng thả xuống giữa dung nham những vật liệu cuồn cuộn đủ loại, trong đó có những tảng đá đủ mọi màu sắc sáng bóng, còn có những chất lỏng cay nồng khó chịu, cũng có rất nhiều những đạo hào quang mang theo năng lượng kì dị. Hỏa Tuyệt chi địa sôi sùng sục phun ra dung nham nóng bỏng, hòa tan các loại vật chất và xương Cự Long với nhau. Chỉ thấy xương con Cự Long trong sơn cốc lại trở nên lóng lánh một ánh sáng đẹp mắt, giống như từng đòn từng khớp xương đều có gắn kim cương sáng bóng. Từng thùng máu, từ trong tay bóng người đứng ngạo nghễ giữa không trung đổ xuống, máu tươi tanh tưởi rơi xuống long cốt, lập tức lại xèo xèo bốc lên những làn khói nồng nặc. Biến hóa quỷ dị lúc này đột nhiên phát sinh. Chỉ thấy một sau khi những vòi máu tươi rơi xuống, bộ xương Cự Long bỗng sinh ra dị biến kinh dị. Có gì đó chuyển động ngọ ngoạy như một con vật còn sống, hút toàn bộ máu huyết dưới đó. Sau đã hút hết toàn bộ không biết bao nhiêu thùng máu tươi, đạo nhân ảnh đó hạ xuống phía trên long thủ, dùng hết sức vung lên một luồng khí kì dị, nhanh chóng nhét vào não con rồng. Chốc lát, bộ xương vốn không có sinh mạng khí tức, cả thân thể cứng ngắc như kim cương, đột nhiên bị một hào quang màu đỏ vây kín, hơn nữa bắt đầu chậm rãi từng chút một cựa quậy! Trong chốc lát, long cốt dần dần bắt đầu hoạt động, sau đó không vặn vẹo nữa, những dây máu cũng đình chỉ không sinh trưởng nữa. Một cái kén màu máu thật lớn bao kín toàn bộ long cốt, tựa hồ đang đợi nó sống lại. Đến lúc này, bóng người một mạch bận rộn mới thở phào một hơi. Những tia máu từ ngón tay bắn ra, rơi vào giữa cái kén máu đó. Mấy giọt máu vừa rơi xuống, như giọt nước dung nhập vào biển rộng, không có lấy một điểm gợn sóng. Còn cái kén máu bao kín long cốt đó lại có khí tức sinh mạng càng ngày càng mạnh, hơn nữa từng chút một chìm vào lòng đất, lặng im tuyệt đối. Tất cả các bước đã hoàn thành, Hàn Thạc vẫn chưa buông lỏng, tỉnh táo nhìn những biến hóa của thân thể Gilbert bên trong sơn cốc. Thần thức chợt động, thử thông qua liên lạc giữa hai người, cố liên hệ với linh hồn của Hắc long. - Gilbert, tỉnh lại chưa? - Hàn Thạc truyền tin, lực lượng thần thức bám chặt lấy linh hồn giữa bộ xương kia. - …… Hồi lâu sau, tiếng đáp suy yếu từ linh hồn đó truyền đến, mang theo vài phần tò mò, vài phần kinh dị: - Chủ nhân, là người à? Nhếch miệng cười, khi Hàn Thạc vừa cảm ứng được linh hồn của Gilbert đáp lại, bất giác thật sự thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần linh hồn đáp lại, chứng tỏ tất cả đều đang trong lòng bàn tay hắn, chứng minh linh hồn Hắc long và thân thể còn chưa hoàn thành đó đã có được liên lạc. Một khi xác nhận điểm này, sự tình tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều. - Là ta! Mau quá, rốt cục không uổng phí một phen khổ cực của ta. Xem ra thân thể to lớn như vậy mà cũng không có chuyện. - Hàn Thạc rất vui mừng, nhưng thần thức không hề buông lỏng. - Kha kha kha… ta sống rồi… ta sống lại rồi… tốt quá! Gilbert vẫn yếu ớt, nhưng rất kích động, truyền đạt rất rõ ràng. - Chủ nhân, tiếp theo ta nên làm cái gì? - Tập trung chú ý, trong thời gian này cảm giác linh hồn và thân thể mới, cố cảm ứng, làm tăng độ ăn ý và thích ứng, phải làm quen thật nhanh, trước khi kén máu bị xé rách, ngươi phải dựa theo ký ức ta lưu lại cho ngươi, hiểu rõ sức mạnh ẩn chứa giữa mỗi một khối xương. Quan trọng nhất là ngươi phải lợi dụng tất cả trí tuệ của ngươi, thử hòa tan thần lực trong mấy mảnh vỡ Thần tinh Hắc Ám hệ vào từng chỗ trong xương cốt của ngươi. Nếu ngươi có thể làm được điểm này, thân thể ngươi sẽ ẩn chứa thần lực Hắc Ám hệ, mặc dù chỉ có một chút, nhưng chỉ cần cẩn thận cảm ngộ, ngươi sẽ hiểu được sự tồn tại của thần lực và phương pháp vận dụng, tương lai sẽ giúp cho ngươi có một cơ sở vững chắc trở thành thần Hắc Ám! - Hàn Thạc tỉnh táo ra lệnh. - Chủ nhân, ta hiểu rồi, vì cường đại, Gilbert ta nhất định sẽ nắm chắc cơ hội này thật tốt! - Tốt lắm, ta có cho vào mấy mảnh vỡ Thần tinh Hắc Ám hệ vào thân thể ngươi. Đây là tuyệt chiêu mà ta nghiên cứu rất lâu mới nghĩ ra, hy vọng ngươi đừng làm lỡ kỳ vọng của ta. Chỉ cần ngươi có thể nắm chắc cơ hội này, lĩnh ngộ được sự tồn tại của thần lực và phương pháp vận dụng, ngày thành thần tuyệt sẽ không xa đâu! - Hàn Thạc cổ vũ. - Ta lập tức thử ngay. - Gilbert hiển nhiên hiểu được đây là một cơ hội khó có thể gặp được, vừa nghe Hàn Thạc nói xong, Hắc long chủ động cắt đứt liên lạc với hắn, trong lúc cả người đang chìm vào sâu trong đất, toàn bộ tinh lực đều tập trung vào từng chỗ trong thân thể mới của mình. Mắt thấy Gilbert khắc khổ cố gắng như thế, Hàn Thạc rất vui mừng. Hắn cũng hiểu được Hắc long thật sự biết tới tầm quan trọng của thực lực. Năm đó cũng chính ở đây, để cứu ông nội và bộ tộc Hắc Long của hắn, hai người Gilbert và Hàn Thạc trên đường chạy tới, khát vọng tìm được hỏa diễm lực trong Hỏa Tuyệt chi địa. Chỉ là thực lực của Gilbert năm đó không cao, chỉ có thể dùng việc thiêu đốt sinh mạng lực, mạnh mẽ đẩy tốc độ lên cực hạn đến mức thân thể không thể chịu được, cuối cùng chết giữa hỏa diệm sơn cốc này. Mấy năm nay, chỉ còn linh hồn Hắc long thật sự là khổ sở, cô đơn bất lực. Trong Hồn Hoàn vĩnh viễn không có ánh sáng, dùng phương pháp Hàn Thạc dạy không ngừng rèn luyện linh hồn, dùng nghị lực ương ngạnh tu luyện linh hồn tới mức có thể nhập vào thân thể. Chính vì thế, hắn mới hiểu được thực lực có nghĩa như thế nào, tâm tính nóng nảy bộp chộp lúc trước bắt đầu thay đổi, bất khuất theo con đường tiến lên cường đại! Đây là thời khắc mấu chốt nhất của Gilbert, Hàn Thạc không dám rời xa Hắc long, bản thể vẫn ở một khối nham thạch xa xa, lạnh lùng khoanh chân trên khối nham thạch, vừa điều tức khôi phục Ma Nguyên lực bị hao tổn, vừa lặng lẽ bảo vệ gã. Hóa thân hắn lợi dụng truyền tống trận ở thành Brettel, đáp xuống thành Orson đế quốc Lancelot. Năm năm rồi, thành Orson cảnh sắc biến hóa cũng không lớn. Chỉ là những người qua lại thay đổi rất nhiều. Vô luận là bần dân hay binh lính, tựa hồ đều không còn vẻ thoải mái ngày xưa, ai nấy vẻ mặt trầm trọng. Tình cảnh đế quốc Lancelot cũng không ổn, Nam Cương có đế quốc Thú Nhân hung mãnh bất chấp tất cả tiến công, phía Tây có đế quốc Kasey được Băng Tuyết thần điện ủng hộ không ngừng áp bức. Mấy năm nay ước chừng xảy ra nhiều cụôc chiến đấu, tất cả nhân dân đế quốc Lancelot đều đã biết tới sự tàn khốc của chiến tranh, thêm nữa đế quốc Lancelot mấy năm nay cũng không phải là phía thu được thắng lợi. Nhân dân tự nhiên càng thêm sợ hãi. Năm năm rồi, ba cô gái của Hàn Thạc vì đều có bối cảnh bất phàm, giữ được vai trò rất quan trọng trong cung, trở thành nữ nhân được cả đế quốc Lancelot để ý nhất. Emily, thủ lĩnh cao cấp của Ám Mạc, nắm trong tay lực lượng hắc ám của đế quốc Lancelot, bản thân lại còn là Thánh ma đạo sư hệ Hắc Ám trẻ nhất đế quốc. Phoebe cũng là Kiếm thánh trẻ nhất. Chủ nhân thương hội Boust, nắm giữ tiền bạc nhiều nhất đế quốc. Vaeni, chủ nhiệm Vong Linh hệ học viện Babylon. Bản thân cũng là Vong Linh Đại ma đạo sư, sau lưng còn có một phụ thân kinh khủng. Ba cô trên vũ đài đế quốc Lancelot đều lấp lánh hào quang chói mắt. Năm năm qua, vì Hàn Thạc rất lâu rồi chưa từng xuất hiện, nên có vô số thanh niên theo đuổi họ. Những người này biết rõ các nàng đã là nữ nhân của Hàn Thạc nhưng không ngại chút nào. Lấy cớ Hàn Thạc đã chết, lợi dụng các loại thủ đoạn mà quấn quít lấy ba cô này. Tất cả đều vì lực lượng và địa vị của ba cô bây giờ, cộng thêm quan hệ không tầm thường với Lawrence bệ hạ của đế quốc Lancelot! Lời tác giả: hôm nay Tiểu Nghịch xin khất. Trong nhà có việc chưa được giải quyết, buộc phải chậm lại một chương. Tiểu Nghịch thành thật xin các vị thứ lỗi, rất xin lỗi. Chà, việc của bạn gái, rất bất lực, dù không muốn, nhưng không có biện pháp. Người sống trên đời luôn có một số việc không vừa ý. Còn nữa, tiện cũng nói trước luôn với các huynh đệ tâm giao, ngày mười một tới ngày mười tháng này, tôi sẽ tham gia cuộc họp mặt tác giả, địa điểm là ở Quế Lâm. Mấy ngày này có thể sẽ khá là bận rộn, phỏng chừng chỉ có thể viết vào ban đêm thôi, Tiểu Nghịch có thể không cam đoan một ngày hai chương như bình thường được, rất lấy làm xấu hổ, xin thông báo trước một chút. Nhưng, sau khi Tiểu Nghịch làm xong, nhất định sẽ bồi thường, đây là thái độ nhất quán của tôi từ trước tới nay. Những gì tôi còn thiếu sẽ được bổ sung đủ vào nửa sau của tháng. Tính cả hôm nay, tháng này đã thiếu hai chương rồi. Tôi ghi nhớ kỹ, sau này tôi sẽ bồi thường đủ, các bạn đừng lo! Wm: Hoàn toàn thông cảm với tác giả. Đại Ma Vương Quyển 5