Lúc này, thị nữ Tiểu Nga ở cửa bẩm báo: - Chủ nhân, Lý Thống lĩnh cầu kiến.
Thượng Quan Uyển Nhi dừng bút lại, nàng trầm tư một lát, gật đầu nói: - Để cho hắn vào.
Một lúc sau, Lý Trân bước nhanh vào trong phòng, khom người thi lễ: - Tham kiến Xá nhân.
- Ngươi tìm ta có chuyện gì? Thượng Quan Uyển Nhi giả bộ lạnh giọng hỏi.
- Khởi bẩm Xá nhân, Lai Tuấn Thần tối hôm qua đã bắt giữ Nghĩa Phong Vương Lý Quang Thuận.
Tay Thượng Quan Uyển Nhi run lên, suýt chút nữa viết sai. Nàng nhíu đôi mi thanh tú: - Tại sao gã lại bắt Lý Quang Thuận?
- Khởi bẩm Xá nhân, gã muốn mở ra lỗ hổng từ chỗ Lý Quang Thuận, bao vây diệt trừ Hưng Đường Hội. Lý Quang Thuận chỉ là bắt đầu, mục tiêu đích thực của gã chính là Tương Vương và Lư Lăng Vương. Đương nhiên do tư oán cá nhân, gã cũng sẽ đồng thời diệt trừ ta.
Thượng Quan Uyển Nhi sau một lúc lâu mới thở dài nói: - Chiều hôm qua, Lai Tuấn Thần cầu kiến Thánh Thượng. Lúc ấy ta không ở đó. Ta nghe nói Lai Tuấn Thần dâng hai khối kim bài Hưng Đường Hội lên cho Thánh Thượng. Xem ra Thánh Thượng đã bị Lai Tuấn Thần thuyết phục rồi.
Lý Trân gật gật đầu: - Hai khối kim bài Hưng Đường Hội, một khối của Lý Nguyên Gia, một khối chính là của Lý Quang Thuận. Lai Tuấn Thần thông qua hai khối kim bài này buộc hai người vào với nhau. Lý Quang Thuận trở thành đồng mưu phản nghịch của Lý Nguyên Gia.
- Vậy ngươi tìm ta là có ý gì? Ngươi không lẽ muốn ta đi cứu Lý Quang Thuận sao? Thượng Quan Uyển Nhi dùng ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm Lý Trân, lạnh lùng hỏi.
- Ta không có ý này, ta đoán hôm nay Lai Tuấn Thần sẽ bắt ta. Nhưng ta có một phần tấu chương buộc tội Lai Tuấn Thần muốn dâng lên cho bệ hạ. Ta muốn nhờ Xá nhân thay ta đưa lên.
Thượng Quan Uyển Nhi nhìn chăm chú vào Lý Trân, ánh mắt dần dần trở nên dịu dàng. Nàng biết rằng Lý Trân hoàn toàn có thể trực tiếp giao cho Thánh Thượng, nhưng hắn vẫn nhờ mình hỗ trợ. Như vậy hắn vẫn hy vọng mình có thể giúp hắn.
Tuy rằng Thượng Quan Uyển Nhi vô cùng bất mãn Lý Trân chuyện của Cao Ly Phục Quốc Hội. Nhưng xem xét tình cảm trong quá khứ, nàng quyết định sẽ giúp hắn một lần.
- Tấu chương ở đâu?
Lý Trân từ trong lòng lấy báo cáo buộc tội Lai Tuấn Thần, hai tay dâng lên cho Thượng Quan Uyển Nhi. Thượng Quan Uyển Nhi nhận lấy chậm rãi mở ra. Nhìn thấy độ dài không quá mấy nghìn từ liền gật đầu nói: - Ta xem xem một chút, sau đó dâng lên Thánh Thượng. Nếu Lai Tuấn Thần muốn bắt ngươi, ngươi tạm thời chờ ở chỗ này của ta, đợi Thánh Thượng triệu kiến.
- Đa tạ Xá nhân.
Lý Trân dừng một chút lại nói: - Có chuyện này, ty chức muốn bẩm báo Xá nhân.
- Chuyện gì?
- Là chuyện về Võ Tam Tư.
Sắc mặt Thượng Quan Uyển Nhi có chút không tự nhiên. Nàng chính là đang giận chuyện này. Ám sát Tương Vương chính là do Võ Tam Tư sắp xếp, thế nhưng tất cả trách nhiệm đều đổ lên trên người Cao Ly Phục Quốc Hội, Võ Tam Tư lại không có chuyện gì. Thượng Quan Uyển Nhi không tin Lý Trân không có căn cứ chính xác của Võ Tam Tư. Thế nhưng cuối cùng hắn lại không giao ra. Về mặt này, Thượng Quan Uyển Nhi cũng mơ hồ đoán được nguyên nhân.
- Ngươi nói đi. Võ Tam Tư đã xảy ra chuyện gì?
Lý Trân biết việc kia không thể gạt được Thượng Quan Uyển Nhi. Hắn vẫn không muốn nói cho Thượng Quan Uyển Nhi biết nhưng trong lòng hắn hiểu được, nếu hiện tại không nói, một khi Võ Tam Tư thổi gió, chuyển hướng vào chính mình, rất có thể sẽ chọc giận Thượng Quan Uyển Nhi, lại phá hư đại sự. Nghĩ tới nghĩ lui, nhất định phải thông qua với Thượng Quan Uyển Nhi trước một chút.
- Ty chức làm một giao dịch với Võ Tam Tư.
- Giao dịch?
Thượng Quan Uyển Nhi hừ lạnh một tiếng: - Ngươi trả lại cho Võ Tam Tư các loại thư từ của y?
- Ty chức cũng không có đưa thư từ cho y. Lý Trân lại lấy từ trong lòng ra hai phong thư của Võ Tam Tư: - Thư ở trong này, nếu y nguyện ý giúp ta lật đổ Lai Tuấn Thần, ty chức sẽ đem trả lại cho y. Tuy nhiên nếu Xá nhân muốn hai phong thư này, ty chức cũng nguyện ý thất tín.
Thượng Quan Uyển Nhi có chút kinh ngạc. Nàng không nghờ tới Lý Trân sẽ đem hai phong thư này giao cho mình. Nàng nhìn chăm chú thư một lát, lắc đầu: - Hai phong thư này ngươi lấy về đi. Nhược điểm của y ta có rất nhiều. Không cần hai phong thư này. Ngươi đã đã đáp ứng rồi, vậy nên trả lại thư cho y. Người này ngươi không đắc tội nổi.
Nói đến đây, Thượng Quan Uyển Nhi thở dài: - Ta biết rằng ngươi là người có đầu óc, không cam lòng thành tượng gỗ của người khác. Nam tử hán đại trượng phu đều có khát vọng như vậy. Ta cũng hy vọng ngươi có thể sớm ngày trở thành trụ cột triều đình. Chuyện này ngươi làm rất đúng, Thánh Thượng sẽ không xử phạt Lương Vương. Cùng giao dịch với y là hành động sáng suốt. Ngươi có thể nói chuyện này cho ta biết, ta rất vui.
- Đa tạ Xá nhân thấu hiểu.
Thượng Quan Uyển Nhi lại cười cười nói: - Ta tin tưởng ngươi đối phó Lai Tuấn Thần tuyệt sẽ không chỉ có tấu chương này. Ngươi đương nhiên đã tìm được chứng cớ, ta sẽ không hỏi ngươi. Để xem tình hình, nếu tình thế gây bất lợi cho ngươi, ta sẽ giúp ngươi một tay.
Lý Trân yên lặng gật đầu, lại thi lễ thật sâu: - Ty chức ở bên ngoài chờ.
- Đi đi, đợi ta xem xong tấu chương. Ta sẽ đi tìm Thánh Thượng.
Lý Trân chậm rãi lui xuống, Thượng Quan Uyển Nhi mở tấu chương buộc tội của Lý Trân ra, xem xét cần thận.
Ngoại công sở Nội vệ. Lai Tuấn Thần dẫn mười mấy tên võ sĩ Hắc Lại vọt vào trong cửa chính. Gã cao giọng hô lớn: - Lý Trân đâu?
Đêm qua, Lý Quang Thuận đã khai báo hoàn toàn việc y và Lý Nguyên Gia câu kết, đồng thời cũng thừa nhận quan hệ giữa Lý Trân và Lý Nguyên Gia. Y cũng đã ký tên trên bản cung. Điều này làm Lai Tuấn Thần cực kỳ đắc ý. Gã đã có lý do bắt giữ Lý Trân rồi.
Gã không thấy ai trả lời, lớn tiếng quát: - Ta phụng chỉ đến, Lý Trân mau đến tiếp chỉ.
Sau một lúc lâu, chỉ thấy Trưởng sử Dương Tín mới nhậm chức chậm rãi đi ra, khom người thi lễ nói: - Hóa ra là Lai trung thừa, hạ quan thất kính.
- Hừ.
Lai Tuấn Thần hừ một tiếng: - Thống lĩnh các ngươi ở đâu? Kêu hắn ra tiếp chỉ.
- Lý thống lĩnh của chúng ta sáng sớm hình như đã đi nội sở ở hoàng thành rồi. Ngài cần ta phái người đi tìm y không?
Lai Tuấn Thần sửng sốt, trong lòng liền có cảm giác không ổn. Lý Trân rất ít khi vào nội sở. Hôm nay lại tới đó, chẳng lẽ hắn nghe được tin tức gì sao?
Lai Tuấn Thần không nhìn Dương Tín, xoay người dẫn thủ hạ lập tức chạy vào hoàng thành. Gã phải bắt giữ Lý Trân trước, sau đó buộc hắn cung khai. Có lời khai của Lý Trân và Lý Quang Thuận, gã có thể đề xuất Thánh Thượng thẩm tra Tương Vương.
Lai Tuấn Thần chạy nhanh một mạch, không bao lâu đã tới quan nha Nội vệ hoàng thành. Nhưng vừa khéo khi gã mới đến đã nghe xa xa có tiếng người hô: - Lai trung thừa!
Chỉ thấy hai gã hoạn quan đang chạy tới, thở hồng hộc nói: - Chúng ta đang tìm Trung thừa khắp nơi. Bây giờ có thể tìm được rồi. Mau, mau theo chúng ta tiến cung. Thánh Thượng triệu kiến Trung thừa.
Lai Tuấn Thần hoảng sợ: - Hai vị công công, đã xảy ra chuyện gì?
- Cụ thể là gì chúng ta cũng không biết nhưng Nội vệ Lý thống lĩnh đã ở chỗ của Thánh Thượng. Dường như có chuyện muốn cùng Trung thừa đối chất.
Trong đầu Lai Tuấn Thần “ong” một tiếng. Gã bỗng nhiên ý thức được Lý Trân bắt đầu phản kích. Nhất định việc gã điều tra Tịnh Thổ tự khiến Lý Trân phát hiện ra nguy hiểm. Hắn đương nhiên sẽ không bó tay chịu trói.
Trong lòng Lai Tuấn Thần bất an, không biết Lý Trân muốn cùng mình đối chất cái gì. Không có thời gian cho gã tiếp tục suy xét, gã đành phải theo hai gã hoạn quan đi đến Trinh Quán điện.
Không bao lâu, Lai Tuấn Thần đi tới ngự thư phòng, hoạn quan bẩm báo: - Bệ hạ, Lai trung thừa tới rồi.
- Truyền hắn vào.
Lai Tuấn Thần nghe ra giọng Thánh Thượng có chút không vui, trong lòng của gã càng thêm bất an, đành phải kiên trì đi vào ngự thư phòng. Chỉ thấy trong ngự thư phòng Võ Tắc Thiên mặt âm trầm, Lý Trân khoanh tay đứng bên cạnh. Thượng Quan Uyển Nhi thì đứng ở phía sau Võ Tắc Thiên.
Lai Tuấn Thần vội vàng tiến lên thi lễ: - Vi thần Lai Tuấn Thần tham kiến bệ hạ.
- Lai Tuấn Thần!
Võ Tắc Thiên nghiến răng nghiến lợi nói: - Ngươi thật to gan, dám khi quân phạm thượng.