Đại Đường Cuồng Sĩ

Chương 280-2: Tương vương bị ám sát (2)

Trong Tương Vương phủ ở Lạc Dương, canh phòng nghiêm ngặt, mấy ngàn binh lính Võ Lâm Quân bao vây toàn bộ vương phủ lại, trước bậc thang cửa chính, một đám quan viên của Tương Vương phủ lo lắng đi qua đi lại, mỗi người đều sầu lo vạn phần, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ ra Tương Vương lại có thể bị ám sát.

Lúc này, xa xa có một đám kỵ binh Thiên Ngưu Vệ chạy gấp tới, ở giữa một tên hoạn quan được bảo vệ, chính là Nội thị Cao Diên Phúc. Tương Vương bị ám sát làm cho Thánh Thượng tức giận, lệnh cho ông đến xem xét tình hình, vẻ mặt Cao Diên Phúc vô cùng ác liệt, sự kiện Tương Vương gặp chuyện rất có thể sẽ quấy rối thời cuộc vừa mới bình ổn, cũng có thể sẽ tổn hại tới lợi ích của ông ta, dù sao ông ta đã áp Tương Vương này một bậc.

Một đám quan viên sớm đã nhìn thấy Cao Diên Phúc, ông vừa mới xuống ngựa, bọn quan viên liền xông tới, mồm năm miệng mười nói:
- Phủ quân, xin hỏi Thánh Thượng nói sao rồi?

Bọn họ ngày càng lo lắng cho mình không biết có bị liên lụy không. Cao Diên Phúc khoát tay:
- Ta hiện tại không biết gì cả, dù sao Thánh Thượng rất tức giận, nói sau đi.

Gã tách mọi người ra, bước nhanh vào vương phủ, trong vương phủ lại đề phòng nghiêm ngặt, ba bước một trạm gác, năm bước một trạm canh, đứng đầy thị vệ đeo đao. Cao Diên Phúc đi đến phòng chính, Lý Thành Khí nghe được liền ra đón, không đợi Lý Thành Khí mở miệng, Cao Diên Phúc đã hỏi trước:
- Vương gia hiện tại sao rồi?

- Phụ thân thương thế vẫn còn ổn định, chỉ là cảm xúc không tốt lắm.

Cao Diên Phúc dừng bước, có chút bất mãn nói:
- Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Hiện tại đã có ba cách nói rồi, rốt cục chân tướng ra sao?

Lý Thành Khí thở dài:
- Sự tình phát sinh vào xế chiều hôm nay, lúc phụ thân đi tản bộ ở hậu hoa viên, kết quả là từ trong rừng cây nhảy ra hai gã thích khách mặc lục y, phụ thân không kịp đề phòng, vai trái bị đâm một đao, ba tên thị vệ liều chết bảo hộ mới bảo vệ được một mạng của phụ thân, nhưng ba tên thị vệ một chết hai bị thương.

- Thích khách kia đâu?

Cao Diên Phúc hỏi tiếp:
- Có bắt được không?

- Một thích khách chạy thoát, một tên thích khách khác bị các thị vệ vây quanh, kết quả uống thuốc độc tự sát, trước mắt tạm thời không có manh mối gì.
Lý Thành Khí thở dài.

Cao Diên Phúc liếc qua thị vệ hai bên, cũng không nói gì, khi bọn họ đi vào một hành lang dài, hành lang dài không có thị vệ, Cao Diên Phúc lúc này mới thấp giọng hỏi:
- Ngươi nói thật cho ta biết, lần bị ám sát này là do các ngươi tự biên tự diễn....

Lý Thành Khí sợ tới mức vội vàng xua tay:
- Không dám giấu diếm Phủ quân, lần này thật sự không phải, thực sự có thích khách.

Trong lòng Cao Diên Phúc thoáng nhẹ nhàng thở ra, lúc ban đầu ông còn tưởng rằng là Lý Đán tự mình thiết kế vụ ám sát, khiến cho trong lòng ông vô cùng lo lắng, nếu thật là giả ám sát, một khi bị Thánh Thượng phát hiện, hậu quả không thể tưởng tượng được, nhưng hiện tại thật sự là bị ám sát, vậy chính là một chuyện khác, nói không chừng sẽ là gặp họa được phúc.

- Trước tiên đi xem phụ thân ngươi đi.

Hai người đi qua một hành lang dài, vào một tòa nhà, nơi này là phòng bệnh của Tương Vương Lý Đán, trong viện đứng đầy thị vệ, vài thị nữ và ngự y đứng trước cửa chờ triệu kiến, lúc này, ngự y Vương Xuân Hòa vừa từ trong viện đi ra, vừa lúc nhìn thấy Cao Diên Phúc, vội vàng tiến lên bái kiến:
-Tham kiến phủ quân.

- Tương Vương điện hạ thương thế như thế nào rồi?

- Hồi bẩm Phủ quân, đã không còn gì đáng ngại, nghỉ ngơi mấy tháng có thể khôi phục, tuy nhiên...

- Tuy nhiên cái gì?
Cao Diên Phúc có chút khẩn trương hỏi han.

Vương Xuân Hòa mời Cao Diên Phúc sang một bên, thấp giọng nói:
- Lần ám sát này cực kỳ ác độc, trên đao bôi kịch độc ,may mắn đúng lúc có tuyết cáp hoàn của Công Tôn đại nương, mới có thể giải được kịch độc, nhưng kinh mạch vai trái bị tổn hại, khả năng sau khi bình phục sẽ ảnh hưởng đến tay trái của ngài ấy.

Cao Diên Phúc mặt dài ra:
- Ngươi chỉ nói là có khả năng ảnh hưởng tới tay trái, đúng là thế, nhưng cũng có khả năng không có ảnh hưởng gì cả, chẳng nhẽ không phải sao?

Vương Xuân Hòa cũng là người khôn khéo, lập tức hiểu được ý tứ của Cao Diên Phúc, vội vàng nói:
- Phủ quân nói đúng, ty chức chỉ đoán như vậy, việc phỏng đoán dĩ nhiên không viết ở trong báo cáo rồi.

Cao Diên Phúc vẫn không yên tâm lắm, lại nói:
- Ngươi viết xong báo cáo về thương thế phải cho ta xem xem, đã nghe rõ chưa?

- Ty chức đã rõ.

Cao Diên Phúc vô cùng lo lắng cho thương thế của Lý Đán, một khi Lý Đán bị thương tật gì đó, Thánh Thượng liền không suy xét lập y kế tự rồi, vậy hy vọng đặt trên người y liền trôi theo dòng nước mất.

Gã lại dặn dò Vương Xuân Hòa vài câu, lúc này mới đi vào phòng bệnh của Lý Đán, trong phòng bệnh tràn ngập mùi thuốc đông y, gian ngoài tám tên thị vệ dũng mãnh đứng đó. Nhìn thấy Cao Diên Phúc tiến vào, tám tên này liền vội vàng khom người thi lễ, Cao Diên Phúc gật gật đầu, trực tiếp tiến vào gian trong, trong phòng màn cửa đóng chặt, ánh sáng vô cùng mờ mịt, hai thị thiếp một trái một phải ngồi ở đầu giường Lý Đán, cẩn thận hầu hạ y uống thuốc.

Lý Đán sắc mặt trắng bệch, trong ánh sáng mờ mịt cực kỳ nổi bật, tuy nhiên tinh thần dường như tạm ổn, không uể oải như Cao Diên Phúc tưởng tượng, Lý Đán thấy Cao Diên Phúc tiến vào, vội vàng kêu hai thị thiếp lui ra.

- Điện hạ thật làm cho người khác lo lắng.
Cao Diên Phúc tiến lên phía trước thở dài nói.

Lý Đán cười khổ một tiếng
- Làm Cao phủ quân thêm phiền thoái rồi.

- Cũng không phiền toái gì cả, chỉ có điều Thánh Thượng rất quan tâm đến tình hình của điện hạ, bảo ta tới thăm một chút.

Cao Diên Phúc thân thiết hỏi han:
- Điện hạ cảm thấy mình thế nào, thương thế có nghiêm trọng không?

- Lúc mới thì không tốt, ta lần này nghĩ là mình nhất định không qua được, nhưng sau khi giải độc hoàn toàn, lại cảm thấy tốt hơn nhiều, tuyết cáp hoàn của Công Tôn đại nương thật là linh đan diệu dược.

Dừng lại một chút, Lý Đán lại thấp giọng nói:
- Mẫu thân ta có thái độ thế nào?

- Bà rất tức giận, có thể nói là nổi trận lôi đình, chuyện này bà sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định tra ra chặt chẽ.

Lý Đán trầm mặc, một lát y lại hỏi:
- Quyết định do ai đến điều tra việc này chưa?

- Việc này vẫn chưa, Thánh Thượng đang đợi ta tới hồi báo, sau đó mới quyết định do ai tới điều tra.

Lý Đán dần trở nên lo lắng, y rất sợ do Lai Tuấn Thần hay người của Võ Ý Tông tới điều tra án này, như vậy kết luận cuối cùng nhất định là bản thân mình tạo khổ nhục kế, mẫu thân liền tuyệt không tha cho mình rồi.

- Phủ quân, có thể thuyết phục mẫu thân ta hay không, để Nội vệ tới điều tra án này?

Cao Diên Phúc hiểu được tâm tư của y, nhưng đây không phải là chuyện ông cóc thể quyết định, ông cười cười nói:
- Ta không thể khẳng định, chỉ có thể cố gắng hết sức khuyên bảo Thánh Thượng đồng ý do Lý Trân đến điều tra án này.