Đa Nhân Cách

Chương 12

Chương 12

Prantcey trước khi lên máy bay giao phó chuyện hợp đồng chuyển nhượng lại cho Roberta, vốn muốn giao lại cho Rebecca nhưng cô ta lựa chọn thật đúng thời điểm đổ bệnh.

Rebecca xử lý chuyện chính trị thì không cần phải bàn cãi bởi cô ta biết đàm phán nghị luận, ai bảo người suy nghĩ bằng vũ lực thì không thể bình đạm bàn việc thương trường?

Thậm chí Rebecca rất giỏi khoản này, nhưng Roberta lại quá chú trọng vào quan điểm muốn thâu tóm toàn bộ mà sẽ thẳng tay làm tới, lại không mảy may để tâm kẻ khác muốn gì nói gì.

Quả giống tác phong làm việc của nó, chỉ đành miễn cưỡng giao phó.

Đến France thì không thể không nhắc về gia tộc hoàng gia Griffin, gia tộc hoàng gia Griffin là cận huyết thống cao nhất của hoàng gia France.

Tên của con cháu trong gia tộc Griffin luôn được xếp sau tên của hoàng gia chính thống, mà nữ Công Tước Lucianna Eleonore Griffin lại chỉ xếp sau nhị công chúa.

Và người thừa kế gia tộc hoàng gia Griffin hiện chưa được biết tên mà đường hoàng xếp sau ba người con hoàng gia có cơ hội trở thành người trị vị đất nước, đứng thứ năm trong danh sách kế vị.

Quyền lực chính trị sẽ chỉ trong tầm tay khi có thế lực và tài trí.

Có hai thế lực hùng mạnh chống lưng, có giao tình hảo cảm với các thế lực khác, quen biết gặp mặt các loại nhân vật tầm cỡ từ khi còn nhỏ.

Dù là kẻ vô năng si nhược thì vẫn có thể mặc sức bành chướng, hô phong hoán vũ, mà một kẻ tâm cơ quyết đoán, tài trí song toàn như Frantcey nó chỉ sợ chưa muốn lật đổ cả thế giới.

Đừng nói đến lật đổ thế giới, đại sát quốc gia, bây giờ chỉ chưa phải lúc, ngoài kia vẫn có nhiều người, rất rất nhiều người ngang cơ thậm chí vượt lên trên cả Frantcey.

Máy bay đáp xuống sân bay Bordeaux vùng Nouvelle - Aquitaine.

Vừa vào tới sân bay rất nhanh liền có người tới bắt chuyện, là một thanh niên mặc âu phục quản gia, khí thế của người này có phần nào khiến Diệp Ôn quản gia khó chịu nhíu mày.

Không phải do Diệp Ôn sợ hãi e dè mà bởi kẻ kia dám có loại ánh mắt khi dễ chủ nhân hắn, ấy vậy mà Frantcey vẫn rất bình đạm, không lấy một chút tia cảnh giác nhưng cũng không cần phải cảnh giác bởi đơn giản Frantcey còn chẳng để người đàn ông kia vào mắt.

- Êtes-vous un invité du duc? ( Các người là khách của Chủ Tước? )

Hắn mở miệng chậm rãi nói, trong giọng nói hiện rõ hai chữ Khinh Thường.

Hắn đường đường là cháu của Trưởng Quản gia gia tộc Griffin, là Trưởng Quản gia đời tiếp theo, thế mà lại bị giao cho đi đón vị khách cùng họ đến từ đất nước xa xôi, thật là một nhiệm vụ hèn mọn.

Hừ. Hắn không cam tâm, cũng chỉ là vị khách cùng họ, đến từ nơi đó thì chỉ là họ hàng cực xa, vị khách đó có là cái gì mà bắt hắn bỏ khoá học quản gia để đi đón, hơn nữa lão già kia còn nói cái gì mà nhiệm vụ quan trọng, hắn thấy đây chỉ là kiếm cớ.

Vẫn là giữ loại suy nghĩ đó mà khi dễ Frantcey, Diệp Ôn định nói lại bị Frantcey ngăn cản, trực tiếp bước qua mà xem người kia không tồn tại, sải bước tới gần một người thiếu niên bé nhỏ đằng sau thanh niên, từ bên trên liếc mắt xuống, miệng không nói lời dư thừa.

- Quản gia Louis dạy dỗ hậu bối thật tốt. - Nó - Prantcey đưa tay ý định chào hỏi.

- Là lão dạy dỗ chưa nghiêm cháu nội, xin thiếu chủ trách phạt. - Người thiếu niên kia à không, vẫn nên gọi là Louis.

Trưởng Quản gia Louis Andrea cũng rất tự nhiên bắt tay với Prantcey rồi nhanh chóng rụt tay về, động thái rất nhẹ nhàng cũng rất nhanh, song, cúi đầu cung kính nói.

- Là cháu nội? Vậy ta không quản chuyện các người. - Nó - Prantcey nói.

Dự định rời khỏi lại dừng chân, giọng nói không chút nhiệt độ.

- Tốt nhất đừng để ta thấy thái độ đó lần nữa.

- Lão đã hiểu.

Prantcey cùng Diệp Ôn ra khỏi sân bay vào trong xe ngồi trước, còn lại ông cháu Louis Andrea chậm rãi ra ngoài.

- Ông nội, đó là?

- Lần sau cẩn thận lời nói, chú ý ý tứ đừng tuỳ tiện nói ra suy nghĩ, cũng tuyệt đối đừng nhìn thẳng mặt cô ta. - Louis Andrea điềm tĩnh nói.

- Theo như ban nãy ông nội nói thì cô ta là... - Darwin Andrea ngập ngừng.

- Phải.

Hầy... Bất quá năm đó, lão là người duy nhất biết tên cũng như ẵm bồng đứa trẻ ấy trên tay khi nó chưa đầy mười ngày tuổi, cũng chính lão phát hiện ra một bí mật kinh thiên.

Thiếu chủ người thừa kế đời thứ ba của gia tộc hoàng gia Griffin, gia tộc cận huyết thống Griffin ba đời sinh con trưởng đều là nam, đến đời Frantcey là nữ.

Gia tộc Griffin chủ nhân hai đời đều giao quyền thừa kế cho cháu, Chủ Tước hiện tại là ông ngoại của Frantcey.

Mấy đời nhà đều sinh con trai nhưng đến lượt ông lại sinh ra con đầu lòng là Eleonore mẹ của Frantcey.

Cũng vì sinh ra con gái nên mẹ bà Chủ Tước phu nhân Vương phi Quila bị khinh rẻ, vì giúp mẹ mình lấy lại sự tôn trọng và quyền lực đáng có, Lucianna Eleonore ra sức học tập chính trị xã hội và mọi thứ.

Đến tuổi hai mươi mốt đã sở hữu năm căn dinh thự sánh ngang lâu đài và khối tài sản do chính bản thân tự mình kiếm ra.

Cùng với đó là sự công nhận của gia tộc và được phong hào nữ Đại Công Tước thuộc gia tộc hoàng gia, sau cùng là được viết tên vào danh sách kế vị, trở thành nữ Đại Công Tước trẻ quyền lực song tài hay còn gọi là Đại Công Nương Lucianna.

Nhưng cuộc đời phụ nữ ai mà chẳng phải lấy chồng, cuộc hôn nhân chính trị được sắp đặt với Vĩ Bạch gia hùng mạnh thời bấy giờ, lão tam Vĩ Bạch Minh Thành.

Nhưng sự quyết đoán của bà Lucianna Eleonore đã không cho phép Vĩ Bạch gia cơ hội lấy được đồng nào từ gia tộc Griffin, bà đã đầu tư một khoản tiền nhỏ vào tổng công ty tập đoàn Vĩ thị để sau này con của bà sẽ lấy lại từng chút một từ dư âm của cuộc hôn nhân chính trị này.

Một bước thâu tóm toàn bộ khi bà sinh đứa con gái đầu lòng, đặt tên là Frantcey Hellfly Griffin, bà còn nhận được từ nhà khoa học thuộc hiệp hội nghiên cứu gen dị biệt một tin chấn động.

Họ nói rằng nhận được mẫu gen của con gái bà từ một bác sĩ ở bệnh viên thành phố, đúng là bà có đưa con gái đi khám sức khoẻ sau những biểu hiện lạ nhưng không ngờ lại biết được, con gái bà thuộc nhóm người có gen dị biệt chiếm ba trên một triệu người.

Đôi khi Frantcey một tuổi cư xử như một đứa trẻ bình thường đôi khi lại lầm lì đến kỳ lạ, song bà lại nhận ra màu tóc Frantcey thay đổi mỗi khi tính cách thay đổi.

Màu tóc lúc sinh là màu vàng tên cũng đã đặt không thể đổi, nhưng khi tóc chuyển dần sang màu nâu bà đã đặt cho đứa trẻ ấy cái tên khác, Vĩ Bạch Tuyết Tinh.

Bất quá chuyện này cũng chỉ có bà và Trưởng Quản gia Louis Andrea biết, không nên kể cho người khác nghe, thế bất nào sao này lại biết được con gái bà tùy tiện thay đổi thân phận vô số lần vì một đứa trẻ. Lại để không ít người biết được chuyện ái nữ của bà bị đa nhân cách.

Bà âm thầm nuôi dưỡng đứa con của mình mọi thứ cần thiết cho một người thừa kế hùng mạnh đủ tài trí quyết đoán vô tình.

Một lời vừa rồi của Trưởng Quản gia Louis Andrea nói làm cho Darwin Andrea nảy sinh nỗi bất an trong lòng, đắc tội rồi, đắc tội với ai không đắc tội lại đi gây hiềm khích với thiếu chủ kế thừa, lần này may cho bản thân hắn là cháu của Louis Andrea nên có thể thoát, nếu lỡ như lần sau vô tình phạm phải thì cũng chẳng thể cứu vãn.

Bên Prantcey sau khi lên xe cả hai đều yên lặng không nói lên tiếng nào, Diệp Ôn muốn nói lại thôi, thấy người kia thấp thỏm không yên Prantcey an tĩnh nói.

- Chuyện gì muốn nói cứ nói.

Diệp Ôn lúc này tinh thần có chứ rối loạn, ngập ngừng nói.

... Cái người tên Louis ban nãy là... Đại tiểu thư đó là...?

- Ông ta là Trưởng Quản gia Louis Andrea.

Prantcey chống khuỷu tay lên cửa xe đã hạ kính từ khi nào, ẩn trong sự thờ ơ khó có thể nghe ra nó đang an ủi người ta.