Thôn Man Chuy đã từng phái đi tất cả Man chiến sĩ, săn giết một con Song Đầu Giao Mãng, Trương Đức Bưu cũng có tham gia, nên biết rõ loại ma thú này.
Lần đó là một con Song Đầu Giao Mãng cực kỳ đói chạy đến thôn Man Chuy, không kiêng nể gì cắn nuốt cả người lẫn vật, vì bảo vệ người già cùng phụ nữ và trẻ em trong thôn, Nham Thạch Man Chuy đã chỉ huy thôn dân điên cuồng tấn công Song Đầu Giao Mãng, ngay cả gã què cũng tự mình ra trận, bất quá, rất nhanh đã có người chết dưới công kích của Song Đầu Giao Mãng, thậm chí còn có hai người bị nó ăn sống.
Cuối cùng, cũng may Trương Đức Bưu phát hiện nhược điểm của loại ma thú này, tiếp nhận quyền chỉ huy trong tay phụ thân, dưới sự chỉ huy của hắn, thôn dân đã dễ dàng giết chết con Song Đầu Giao Mãng.
Kỳ thật Song Đầu Giao Mãng cũng không khó đối phó, mặc dù lực công kích của nó cực kỳ mạnh mẽ, nhưng nó có một khuyết điểm trí mạng, đó là thân thể quá lớn khiến động tác của nó chậm chạp, chỉ cần thân thể đủ nhanh nhẹn là có thể tránh khỏi công kích của nó.
Hơn nữa, hai cái đầu của nó có lối suy nghĩ không thống nhất, làm cho thân thể không phối hợp được, chỉ cần công kích vào vị trí nối liền giữa hai cái đầu và thân thể, cả hai cái đầu cùng lúc bị đau, liền cắn xé mù quáng, thậm chí còn công kích cả cái đầu kia của mình.
Trương Đức Bưu nhanh chóng kể nhược điểm của con Song Đầu Giao Mãng cho đám người Donaldson, sau đó lui về phía sau.
- Này, ngươi không giúp chúng ta sao? – Một nữ kiếm sĩ không nhịn được, nói.
Trương Đức Bưu lắc đầu:
- Ta chỉ là người dẫn đường, các ngươi muốn thuê ta ra tay, thù lao phải tính riêng.
- Đồ quỷ hẹp hòi! – Nữ kiếm sĩ nọ cả giận nói:
- Con người ngươi, chỉ biết khi dễ con thỏ nhỏ đáng yêu thôi sao?
Trương Đức Bưu nhún nhún vai, vừa rồi hắn một thương đâm chết ma thỏ mắt hồng, trong mắt nữ kiếm sĩ này liền biến thành tên hung thủ biến thái hành hạ đến chết một con động vật nhỏ bé. Thiếu niên nhìn ra nữ kiếm sĩ đang căng thẳng, bèn an ủi:
- Yên tâm, các ngươi chỉ cần có thể né tránh lần công kích đầu tiên của Song Đầu Giao Mãng, là đã hơn phân nửa không gặp nguy hiểm, hình thể Song Đầu Giao Mãng quá lớn, lần đầu tiên tiến công cực mạnh, sau đó thể lực của nó sẽ càng ngày càng yếu.
Đám người Donaldson nhanh chóng rút ra trường kiếm, khẩn trương nhìn chằm chằm. Từ trong rừng Song Đầu Giao Mãng chậm rãi bò ra, chỉ thấy quái vật kềnh càng đến mức ngay cả cây đại thụ hai người ôm đều bị đụng gẫy!
Giao Mãng giơ cái đầu thật lớn lên, trên cao nhìn xuống thấy mấy con kiến nhỏ trước mắt, trong tròng mắt hình tam giác lộ ra thần sắc thích thú.
Nữ kiếm sĩ nọ không khỏi rùng mình một cái, run giọng nói:
- Nếu không tránh khỏi thì sao?
- Không tránh khỏi cũng không quan trọng. – Trương Đức Bưu tiếp tục an ủi nói:
- Bởi vì lúc đó ngươi đã chết rồi, cũng chẳng cần vì việc này mà sầu muộn.
-... người Man tộc các ngươi đều an ủi người khác như thế này sao?
Trương Đức Bưu gật đầu, lần đầu tiên hắn ra ngoài săn bắn, phụ thân Nham Thạch Man Chuy cũng an ủi hắn như thế này.
Nữ kiếm sĩ lườm hắn một cái, tay phải đột nhiên đè lại chuôi kiếm, đấu khí dũng mãnh điên cuồng vào bên trong trường kiếm, phóng nhanh về phía Song Đầu Giao Mãng.
Trương Đức Bưu ánh mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, hắn có thể cảm giác được đấu khí dao động trong tay nữ kiếm sĩ này, loại dao động này mạnh mẽ dị thường, cơ hồ có thể so sánh với Man đấu sĩ!
Ầm!
Vỏ kiếm của nữ kiếm sĩ rốt cục không chịu nổi đấu khí dũng mãnh điên cuồng tiến vào, ầm một tiếng, bùng nổ tan rã hoàn toàn, một đạo kiếm quang cam đậm phóng lên cao!
Kiếm quang nữ kiếm sĩ phóng ra, cao sáu bảy thước, thẳng tắp đâm về phía Song Đầu Giao Mãng, kiếm quang ma sát kịch liệt với không khí, thế nhưng phát ra tiếng vang nho nhỏ.
Chỉ thấy cổ tay nàng run lên kịch liệt, kiếm quang chia ra làm hai, hai phân bốn, bốn phân tám, trong chớp mắt kiếm quang rậm rạp hình thành một kiếm võng hình nón, phần đuôi hình nón đang nằm trong tay phải của nàng, giống như tay nàng cầm không còn là một thanh kiếm mà là một trận gió lốc xoáy, mở cái miệng rộng ra, muốn đem Song Đầu Giao Mãng còn sống lóc xuống từng miếng thịt!
Cụ Phong kiếm thuật!
- Nữ nhân này thật dũng mãnh, chẳng lẽ đệ tử học viện Tinh Mang đều lợi hại như vậy sao?
Trương Đức Bưu đột nhiên biến sắc, loại phương pháp công kích cường độ cao thế này, so với một kích toàn lực của hắn thật sự xuất sắc hơn, thêm nữa bề mặt công kích càng rộng, kiếm quang càng thêm sắc bén!
Theo sau đòn công kích của nữ kiếm sĩ nọ, đám người Donaldson cũng ào ào phát động tấn công về phía Song Đầu Giao Mãng, phương pháp công kích của bọn hắn khác nhau, nhưng đều sử dụng đấu kỹ hùng mạnh, không ngừng gây nên những vết thương sâu tới xương trên thân thể kềnh càng của Song Đầu Giao Mãng, làm cho Trương Đức Bưu mở rộng tầm mắt!
Song Đầu Giao Mãng liên tục giận dữ gầm rống, hai đầu cắn tới táp lui, cái đuôi quất đánh tứ tung, quét ngã một mảng cây cối, thanh thế khiến người ta sợ hãi. Nhưng đám người Donaldson so với chuột đồng còn nhanh nhẹn hơn, luôn có thể né tránh đòn công kích hiểm độc của nó.
Bane Claren chậm rãi đi đến bên cạnh hắn, mỉm cười nói:
- Tiểu tử kia, võ học Tinh viện chúng ta như thế nào?
Trường Đức Bưu gật đầu nói:
- Quả thật rất mạnh!
Trong mắt lão nhân đột nhiên lộ ra một tia tha thiết:
- Tiểu tử, đến Tinh viện đi, sau vài năm, ta cam đoan có thể đào tạo ngươi thành một cao thủ xuất sắc hơn so với bọn hắn!
Trương Đức Bưu lắc đầu nói:
- Bây giờ, so với bọn hắn ta đã là cao thủ xuất sắc hơn rồi. Bọn người Donaldson quả thật rất mạnh, nhưng nếu như ta với bọn họ đấu tay đôi một chọi một, ta nắm chắc bảy thành có thể hạ gục bọn họ. Hơn nữa...
Tiểu Man tử hồ nghi nói:
- Ngươi mời chào ta gia nhập học viện Tinh Mang, không phải là muốn giết người giệt khẩu đó chứ?
Bane Claren chán nản: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m
- Nhìn lão tử giống như loại người này sao?... Được rồi, lão tử giống loại người này. Chẳng qua tiểu tử, đơn giản là ngươi dựa vào kinh nghiệm chiến đấu cùng cự lực kinh khủng của Long Mông Bảo Tượng quyết, nếu để Donaldson bọn hắn tiếp tục rèn luyện hai năm, ngươi còn có thể là đối thủ của bọn họ sao? Đừng nói ngươi nắm giữ cái gì gọi là Long Mông Bảo Tượng quyết, Long Mông Bảo Tượng quyết đối với lão tử mà nói chỉ là trò hề, ngay cả người sáng tạo ra thứ công pháp này cũng không luyện đến tầng cao nhất được, ngươi cho rằng ngươi có cơ hội không?
- Sau khi tu luyện Long Mông Bảo Tượng quyết, ngươi giống như con Song Đầu Giao Mãng này, tuy rằng thật lớn, tuy rằng lực công kích cường hãn vô cùng, nhưng không đánh trúng được người khác cũng là vô dụng. Nếu ngươi gia nhập Tinh viện chúng ta, ngươi từ Song Đầu Giao Mãng, sẽ tiến hóa thành Cửu Đầu Giao Long!
Song Đầu Giao Mãng tiến hóa thành Vương cấp Ma thú, chính là Cửu Đầu Giao Long, một trong những Ma thú cấp Truyền Kỳ kinh khủng nhất Vực sâu.
Không thể không nói, ngôn ngữ của lão Bane rất có tính hấp dẫn, ít nhiều làm cho Trương Đức Bưu có cảm giác rung động.
"Học viện, nhân tiện tương đương với Man tộc Thần miếu chúng ta, chẳng qua học viện so với Thần miếu càng thêm mở rộng, võ học cất giấu bên trong cũng rất phong phú. Đi Tinh viện nghiên cứu học hỏi, hẳn là lựa chọn không sai..."
Bane Claren thừa dịp rèn sắt khi còn nóng lại tiếp tục:
- Nếu ngươi đồng ý đến Tinh viện nghiên cứu học hỏi, lão phu sẽ nói cho ngươi biết một bí mật?
- Bí mật gì? – Trương Đức Bưu hiếu kỳ nói.
- Ngươi xem đi! – Bane Claren vươn tay trái, chỉ thấy đầu ngón áp út tay trái, mang một cái nhẫn bạch kim nạm ngọc, lấp lánh rực rỡ.
- Cái này vốn là không gian giới chỉ. – Bane Claren vô cùng thần bí nói.
Thiếu niên xem thường nói:
- Không gian giới chỉ có cái gì mà ngạc nhiên? Ma đạo sư cũng có thể sử dụng... - Nói tới đây, Tiểu Man tử đột nhiên giật mình, chăm chú nhìn chằm chằm không gian giới c hỉ trên tay lão nhân, lắp bắp nói:
- Ngươi là Chiến sĩ, sao có thể... Chẳng lẽ nói, ngươi cũng là một Ma đạo sư?
Sử dụng không gian giới chỉ, phải có tinh thần lực cường đại mới được, đây là kiến thức thông thường. Bane Claren có thể sử dụng không gian giới chỉ, cho thấy rằng tinh thần lực của hắn cũng rất cường đại.
Trương Đức Bưu nhất thời ngu muội, lão đầu này rõ ràng là một lục cấp Kiếm đấu sĩ, mà lại còn có được đại tinh thần lực cường đại, chẳng lẽ hắn là ma vũ song tu?
Lão Bane hắc hắc cười nói:
- Tiểu tử, đừng có nghĩ sai, lão tử đích thật là Chiến sĩ, không phải là Ma đạo sư cái gì cả. Sở dĩ ta có thể sử dụng không gian giới chỉ, đương nhiên là bởi vì tinh thần lực của ta cũng đủ cường đại, đã muốn đạt tới trình độ Ma đạo sư.
Trương Đức Bưu thở phào nhẹ nhõm, dùng ánh mắt ngu ngốc nhìn lão Bane:
- Tinh thần lực cường đại có tác dụng cái rắm? Ngay cả một quả cầu lửa nho nhỏ ngươi cũng không phóng ra được!
Ma pháp cùng đấu khí, giống như nước với lửa, chưa từng có một ai có thể kiêm tu hai loại cùng lúc, Bane Claren cho dù có được tinh thần lực không thua Ma đạo sư, cũng đừng hòng phát ra được ma pháp cấp thấp nhất.
Bane Claren lần nữa tức giận, nắm tay lại nện một cái thật mạnh xuống đỉnh đầu Tiểu Man tử, cả giận nói:
- Ngươi mới ngu ngốc! Đấu khí tâm pháp tại sao được gọi là đạo dẫn thuật đấu khí? Chính là bởi vì cần dùng tinh thần lực để dẫn đường cho đấu khí, vận chuyển dọc theo thông đạo đấu khí, tinh thần lực nhỏ yếu, tốc độ vận chuyển đấu khí cũng chậm, tinh thần lực càng cường đại, tốc độ vận chuyển đấu khí lại càng nhanh chóng. Tinh thần lực lão tử có thể so với Ma đạo sư, tốc độ tu luyện lão tử chính là gấp trăm lần người thường!
- Một trăm lần? – Trương Đức Bưu thở ngược ra một hơi lãnh khí, hoàn toàn ngây người.
Trong rừng rậm cách hai người bọn họ không xa, một con chó đen lớn đang quỳ rạp trên mặt đất, coi chừng cặn kẽ động tĩnh Bane Claren. Nhìn thấy lão nhân nện cho Trương Đức Bưu một đấm, con chó đen lập tức đứng lên, trong cổ họng phát ra tiếng ô ô đe dọa.
- Hắn đánh chủ nhân ngươi rồi, hắn đánh chủ nhân ngươi rồi!
Bên cạnh con chó đen còn có một tiểu lão hổ màu vàng kim, thoạt nhìn mới khoảng ba bốn tháng tuổi, hoạt bát đáng yêu. Nhưng kỳ lạ là, trên lưng tiểu lão hổ này vậy mà mọc lên ba đối cánh chim, mềm mại mọc trên người. Hổ con đang nhảy nhót vây quanh con chó đen lớn, la lên the thé:
- Tiểu Hắc, ta nhìn thấy hắn đánh chủ nhân ngươi, chúng ta cùng đi làm thịt hắn đi!
Nói xong, đột nhiên thân hình nổ vang một trận bùm bùm, chỉ thấy thân thể con hổ con kia dần dần trở nên càng lúc càng lớn, giống như một con cự long, phát động sáu cánh mở ra, hô một tiếng phóng lên trời cao, một âm thanh to lớn từ không trung cuồn cuộn truyền đến.
- Chúng ta cùng đi làm thịt hắn đi!
Tiểu Hắc nghi hoặc quơ quơ đầu, lại nằm úp sấp xuống. Lục dực quái hổ kia đành phải hạ xuống, thân thể thu nhỏ lại, chạy đến bên người chó đen nằm úp lên, càu nhàu nói:
- Nhân loại thật là phức tạp, nếu có người dám đánh đầu ta, ta sẽ làm thịt hắn. Trước đó không lâu một con Naga tám tay ngu ngốc chạy đến chỗ ta tìm nhi tử, ta liền bắt nó ăn thịt...