Kỳ thật Trương Đức Bưu cũng không muốn nói khích Đồ Mông trưởng lão, từ nhỏ đến lớn tiểu man tử chỉ mới tiếp xúc qua hai loại đấu khí tâm pháp, một loại là đấu khí đạo dẫn thuật cấp thấp vốn do gã què Lãng Đồ cho hắn, còn loại khác chính là Long Mông Bảo Tượng quyết. Bỏ qua đấu khí đạo dẫn thuật cấp thấp, còn lại Long Mông Bảo Tượng quyết thì hiện tại trong lòng tiểu man tử cũng không có bao nhiêu phân lượng.
So sánh với lý luận về kinh mạch, thông đạo đấu khí của Long Mông Bảo Tượng quyết thật sự rất thô thiển.
Hắn tràn ngập mong đợi đối với võ học của Thánh địa Man tộc – Thần miếu Gaia, vậy mà thay đổi hết năm loại tâm pháp vẫn chưa có loại nào có thể so sánh được với Long Mông Bảo Tượng quyết, chứ đừng ảo tưởng đến bộ lý thuyết về kinh mạch tại thế giới kia.
- Cái gì gọi "chỉ có mười hai đường thông đạo đấu khí"…….
Đồ Mông trưởng lão tức giận đến mức hai tay run rẩy, một vị trưởng lão khác là Đề Thản phát hiện ra, hắn đã nóng nảy đến mức có thể giết người bất cứ lúc nào, lo lắng hắn thật thật sự một chưởng kết thúc tên tiểu man tử này, vội vàng nói:
- Ông bạn già, ngươi hãy nguôi giận trước đã, cứ để ta đến ứng phó hắn!
Đồ Mông trưởng lão tức giận "hừ" một tiếng, phất tay áo rời đi. Đề Thản trưởng lão ha hả cười nói:
- Đồ Mông lão gia hỏa này, công phu dưỡng tức càng ngày càng kém rồi, ngay cả một tên tiểu quỷ cũng không đối phó được. Tiểu tử kia, ngươi cho rằng tâm pháp bậc cao thì có bao nhiêu đường thông đạo đấu khí? xem tại Trà Truyện
Trương Đức Bưu tính toán trong bụng một chút, thử dò xét hỏi lại:
- Ba mươi bảy đường?
Ánh mắt Đề Thản trưởng lão thừ ra trong chốc lát, thế mới biết vì sao Đồ Mông trưởng lão có thể tức giận đến mức muốn giết người, hắn kiềm chế cơn giận xuống kiên nhẫn giải thích:
- Mặc dù là Kỳ Công Đấu Khí bảng vang danh đệ nhất Đấu Chiến Thắng quyết cũng không thể mở ra ba mươi bảy đường thông đạo đấu khí như thế! Thông đạo đấu khí không phải mở càng nhiều càng tốt, ngược lại khai mở lung tung còn phản tác dụng. Trong Thần miếu có một quyển tâm pháp, khai mở được năm mươi hai đường thông đạo đấu khí, trưởng lão năm đó đánh giá bộ tâm pháp này chỉ với một chữ!
Nhãn tình Trương Đức Bưu rực sáng, năm mươi hai đường thông đạo đấu khí đích xác đã vượt xa tổng số kinh mạch, chẳng lẽ có đấu khí tâm pháp còn hoàn thiện hơn so với lý luận kinh mạch?
- Chữ gì?
- Cặn bã!
- Người sáng lập ra bộ tâm pháp này vốn là người điên, tự mình dựa theo tâm pháp lộ tuyến tu luyện một lần, kết quả bạo thể chết ngay tại chỗ! Cho nên trưởng lão năm đó lưu lại bộ tâm pháp này, lấy đó làm gương, ngươi thật sự còn muốn sao?
Đề Thản trưởng lão vô cùng đau đớn nói.
Trương Đức Bưu vội vàng lắc đầu, hồ nghi nói:
- Trưởng lão, Thần miếu chúng ta vốn là thánh địa võ học Man tộc, thật sự không có thêm tâm pháp cao cấp nào sao? Không phải là các ngươi ngầm cất giấu sao?
Đề Thản lúc này mới phát hiện công phu tu dưỡng của mình cũng không thể so được với Đồ Mông trưởng lão, bây giờ hắn có thể phát nộ mà giết người, tức giận nói:
- Rốt cuộc ngươi có chọn hay không?
- Chọn, đương nhiên là chọn rồi! Trong Thần miếu chúng ta ngoài tâm pháp ra, còn có võ học khác không?
Trương Đức Bưu lại càng hoảng sợ, vội vàng gật đầu nói.
- Đã có tâm pháp, đương nhiên cũng có kỹ xảo sử dụng đấu khí, trong Thần miếu tổng cộng thu được ba trăm hai mươi bảy loại đấu kỹ, trong đó đấu kỹ cao cấp có mười hai loại.
Trên khuôn mặt Đề Thản trưởng lão mang theo một nụ cười quỷ dị:
- Tiểu tử kia, ta xem người cũng vừa mắt, ngươi cũng không cần đi chọn, ta trực tiếp chọn cho ngươi một đấu kỹ cao cấp, thấy thế nào?
Trương Đức Bưu gật đầu theo bản năng, Đề Thản trưởng lão vào phòng sách cầm một quyển đấu kỹ bí tịch đi ra, thần bí hề hề nói:
- Quyển sách này tên là Đại Phách Quan thủ, vốn là một loại đấu kỹ cực kỳ cao thâm, vốn mấy trăm năm trước do một vị cao thủ Man tộc chúng ta sáng chế. Vị cao thủ này biết được cừu nhân của mình đã chết, đi vào bái tế, nghe ra trong quan mộc có tiếng hít thở, biết cừu nhân giả chết, cố gắng trốn ở trong quan tài, thừa dịp hắn đến bái tế mà ra tay ám toán, bởi vậy nhẹ nhàng chưởng một cái lên phía trên quan mộc.
- Một chưởng này hạ xuống, quan mộc không chút tổn hại, nhưng cừu nhân trong quan mộc lại bị âm kình chấn đến tan vỡ xương cốt, lục phủ ngũ tạng biến thành một bãi thịt nát, chết giả thành chết thật! Sau này vị cao thủ đi đến Thần miếu, đem bộ đấu kỹ sao chép lại, tiện thể đặt tên là Đại Phách Quan!
Trương Đức Bưu tim đập thình thịch, bộ Đại Phách Quan thủ này quả thực là loại võ công chuyên dùng để giết người!
Đề Thản trưởng lão nhìn tiểu man tử tìm hiểu Đại Phách Quan thủ hết sức cao hứng đi đến phòng sao chép sách, trên mặt lại lộ ra nét tươi cười quỷ dị. Đồ Mông trưởng lão đột nhiên lắc mình xuất hiện bên người hắn, nghi hoặc nói:
- Ngươi cho hắn một bộ đấu kỹ cao cấp sao?
Đề Thản trưởng lão gật đầu nói:
- Tiểu tử này thật đáng ghét, còn nói Thần miếu chúng ta cất chứa cấp bậc quá thấp, ngay cả ta cũng không nhịn được muốn một chưởng giết chết hắn! Nhưng dù sao cũng là Man tộc trưởng lão lại không thể tự mình động thủ, nếu không các Vu sư trong bộ lạc sẽ đề nghị trục xuất ta, nên không thể làm gì khác ngoài việc cho tiểu tử này "tự mình hại mình" một chút.
Nét mặt già nua Đồ Mông trưởng lão đổi sắc, hỏi:
- Ngươi cho hắn chính là Đại Phách Quan thủ?
Đề Thản trưởng lão tủm tỉm cười nói:
- Không sai. Đại Phách Quan thủ âm nhu quỷ bí, hoàn toàn có thể nói là bậc nhất bây giờ, bất quá có một khuyết điểm lớn, chính là chưa đả thương người, trước tự thương mình, có lực phản chấn cực kỳ cường đại, nếu như lục phủ ngũ tạng không đủ cứng cỏi thì có khả năng tự hại chết mình. Ngươi yên tậm, tiểu tử này thực lực kém cỏi, ta chỉ làm cho hắn nếm mùi đau khổ, chứ không để hắn thật sự tu luyện đến chết đâu.
Đồ Mông trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, hắc hắc cười nói:
- Tiểu tử này đáng ghét như vậy, làm cho hắn tự nếm mùi đâu khổ như thế cũng tốt.
Hai trưởng lão nhìn nhau cười âm hiểm, cùng nhau xem Trương Đức Bưu chịu đau khổ.
Sau khi Trương Đức Bưu đem Đại Phách Quan thủ sao chép hoàn toàn liền chăm chú nghiền ngẫm một lần, không khỏi cảm khái loại đấu kỹ này hướng dẫn vận dụng kỹ xảo lực lượng thật khéo léo.
Đại Phách Quan thủ vốn đem đấu khí trong cơ thể biến thành rất nhiều nguồn lực đạo âm nhu cực đoan, lực đạo đó khi đánh vào da thịt địch nhân sẽ không bộc phát, nhưng khi vào đến nội tạng bên trong, sẽ từ nhiều hướng khác nhau tụ lại, đem lục phủ ngũ tạng địch nhân quấy loạn đến nát bấy, dù vậy bên ngoài không có chút thương tích!
Trương Đức Bưu thử dựa theo tâm pháp Đại Phách Quan thủ vận chuyển Dã Man kình, nguyên Dã Man kình cứng cỏi bá đạo nhất thời cũng trở nên âm nhu quỷ bí, dần dần phân liệt bên trong thông đạo đấu khí, hình thành ba cỗ lực đạo quanh quẩn cùng một chỗ với nhau.
Đại Phách Quan thủ vốn dựa theo lực đạo này nhiều hay ít để phân chia theo cấp độ, tầng thứ nhất chỉ có một luồng lực đạo âm nhu, tầng thứ hai có hai luồng, cứ thế suy ra. Lần đầu Trương Đức Bưu tu luyện đã đem Đại Phách Quan thủ luyện đến tầng cảnh giới thứ ba, tốc độ này quả thực chỉ có thể dùng từ "thần tốc" để hình dung!
Đại Phách Quan thủ sở dĩ có thể dễ dàng bắt đầu như vậy có lẽ do Long Mông Bảo Tượng quyết đã làm cho Dã Man kình hắn tu luyện được hết sức tinh thuần, đấu khí tâm pháp là "học", mà Đại Phách Quan thủ vốn là "dùng", học để dùng, hai loại công pháp kết hợp hoàn mỹ không tỳ vết!
- Ra ngoài thử một lần, để xem uy lực Đại Phách Quan thủ thế nào!
Trương Đức Bưu bị kích động đi ra khỏi phòng sao chép, đã thấy người trên quảng trường của Thần miếu Gaia vô cùng tấp nập, nguyên lai là thiếu niên của các bộ lạc khác cũng thành công đến được Thánh sơn, hoàn tất lễ trưởng thành của mình.
Hắn đi vòng qua phía trước quảng trường, đi tới rừng ngân tùng phía sau núi. Hai vị trưởng lão Đồ Mông cùng Đề Thản thấy thế vội vàng gác những chuyện vặt lại, lặng yên theo sau.
Hai vị trưởng lão tới phía sau núi, chỉ thấy Trương Đức Bưu đứng trước một gốc ngân tùng, nhẹ nhàng tung một chưởng lên cây đại thụ cao ngất trời này, ba loại lực đạo bất đồng trút vào thân cây sau đó đột nhiên bộc phát.
Gốc ngân tùng nọ bỗng lay động một chút rồi lập tức khôi phục như thường.
Hai vị trưởng lão nhìn tiểu man tử rời đi, vô cùng nghi hoặc liếc nhìn nhau:
- Tiểu gia hỏa này tại sao không có chút dị trạng? Chẳng lẽ hắn không tu luyện Đại Phách Quan thủ? Hay là lục phủ ngũ tạng hắn đã cường đại đến nỗi coi nhẹ lực phản chấn của Đại Phách Quan thủ?
Đề Thản trưởng lão đi tới trước cây ngân tùng, bàn tay nhẹ nhàng vung, lên chỉ thấy một đạo đấu khí giống như đao mang chợt lóe sáng trên không trung, nhất thời cây đại thụ chọc trời kia đứt ngang khúc giữa rồi ầm ầm ngã xuống.
Hai vị trưởng lão đến gần liếc nhìn vết cắt trên thân cây mà không khỏi hoảng sợ, chỉ thấy vòng tuổi trên mặt cắt tại thân cây đại thụ kia bừa bộn hỗn loạn, hơn nữa vòng tuổi ngay trung tâm quả thực giống như một đống bùi nhùi, bị ba loại lực đạo khác nhau tàn phá nát bấy!
Nhưng quỷ dị nhất chính là năm vòng tuổi bên ngoài lại không một chút thương tổn, bình thường như không có chuyện gì.
Loại tình huống này chỉ có kình lực âm nhu nổi tiếng do Đại Phách Quan thủ tạo ra!
Hai vị trưởng lão liếc nhau, hai người cùng nhìn ra vẻ mặt hoảng sợ tột cùng của nhau. Đề Thản trưởng lão từ từ nhổ ra ngụm trọc khí, lẩm bẩm nói:
- Tiểu tử này chỉ trong thời gian ngắn đã luyện Đại Phách Quan thủ đến tầng thứ ba, thật sự là…..
- Thiên tài!