Dạ Khúc - Trò Chơi Tử Vong

Chương 25: Bug

Con Thực Điểu Vương quạt cánh trên bầu trời mây đen vần vũ. Ngay lập tức, tin nhắn từ hệ thống liền hiện lên.

Hiệu ứng xấu: Suy giảm toàn bộ chỉ số.

Thực Điểu Vương đã tạo ra một vùng bao bọc nơi nó chính là chúa tể. Người chơi trong vùng chịu ảnh hưởng đều bị giảm một nửa chỉ số.

Hiệu ứng Buff của Boss Vương Giả: Tôn vinh bản thân.

Trong vùng bao bọc, Thực Điểu Vương sẽ hấp thụ chỉ số của tất cả người chơi bị mất.

- Con bà nó.

Quân buột miệng chửi thề một tiếng. Cái này cũng quá quắt lắm rồi đấy, vừa giảm chỉ số người ta vừa buff chỉ số cho bản thân. Cái con quái này ai đánh nổi đây chớ.

- Mọi người cẩn thận. Phân Cực, Nhiếp Liên Nhu, hai người phụ trách tấn công điểm yếu của nó, cầm chân lúc nào hay lúc đó. Ly Tâm, cô cố tự bảo vệ mình đồng thời sử dụng kỹ năng hỗ trợ cho cẩn thận.

- Chủ nhân, còn ngài thì sao.

Nhiếp Liên Nhu quay qua nhìn Quân, mắt con bé có chút lo lắng.

Hắn liếc nhìn một mỏm đá cao phía bên kia vách núi một chốc rồi đáp trả:

- Ta đi tìm điểm thuận lợi để tiếp cận nó. Mọi người cẩn thận, đặc biệt là ngươi, ta không muốn sự việc lần trước diễn ra. Ta sẽ gọi hội tới hội đồng con quái này. Bà nó, chơi bố đấy à.

Vừa nói hắn vừa tức khắc quay người lao đi chỉ còn lại tàn ảnh. Ba người còn lại, Pha Ly Tâm, Pha Phân Cực và Nhiếp Liên Nhu đều đã chuẩn bị sẵn sàng. Mũi tên và đạn đã được nạp xong.

Bạo Nộ.

Kỹ năng Buff đã được sử dụng, mọi thứ đã sẵn sàng.

“Cứu mạng, tọa độ xx:yy:zz, Boss Vương Giả”

Tin nhắn lập tức được truyền đi cho Hạ và Linh, phù sa không chảy ruộng ngoài. Dù sao thì đây cũng là Boss Vương Giả, kêu hội đồng vẫn tốt hơn là 4 mạng đánh quái.

Tắt đi bảng tin, Quân chạy một cách thật tốc độ về phía mỏm đá kia, nơi thấp thoáng phía xa con Thực Điểu Vương đang xả đám lông vũ như mưa về phía nhóm Pha Ly Tâm.



Trong một tiệm trà sữa, Hạ và Lan Anh đang ngồi cạnh nhau xem phim Châu Tinh Trì, bất chợt chuông điện thoại của Hạ reo lên.

- Gái nhắn tin cho anh kìa.

Lan Anh cười cười chọc ghẹo.

- Gái nào dám nhắn cho anh, anh còn chưa muốn bị em xơi tái đâu.

- Này này, nói con gái người ta vậy là không được đâu đó nha.

Lan Anh nũng nịu đáp.

- Chọc em chút thôi, để anh xem ai nhắn.

Mở điện thoại ra, một tin nhắn rất ngắn hiện lên trước mắt Hạ.

“Cứu mạng, tọa độ xx:yy:zz, Boss Vương Giả”

- Từ thằng Quân?

- Quân à, chuyện gì vậy anh?

- Thằng này nói có Boss Vương Giả xuất hiện này. Lại còn cứu mạng nữa.

- Anh đang nói là loại Boss trong truyền thuyết mà phải đánh mấy ngàn con quái mới xuất hiện đó à.

Sửng sốt nhìn cô bạn gái của mình nửa ngày, ngay lập tức Hạ bay đi tính tiền, sau đó kéo tay cô chạy cấp tốc về nhà mình. Tất nhiên với mớ chỉ số của cả hai thì tốc độ hiện giờ của họ đã rất nhanh rồi.

Ở nhà Hạ có hai cái mũ trùm đầu, hắn ta liền ném một cái cho Lan Anh sau đó nhắn tọa độ cho cô. Còn mình thì lập tức đội mũ trùm lên đăng nhập vào trò chơi.



Cũng trong lúc đó, Linh đang chạy 30 vòng quanh cái sân sau rộng 5000m2 của mình. Lão quản gia chậm rãi bước đến gần đường chạy của hắn, sau đó ông cất tiếng:

- Tiểu thiếu gia, có tin nhắn của bạn cậu.

Linh nghe xong liền hạ tốc độ, chạy một cách chậm rãi về phía Gia lão:

- Tin nhắn của ai thế?

- Từ cậu Quân ạ.

Linh thở một hơi nhẹ nhàng, sau đó hắn lấy điện thoại từ trong tay lão quản gia mở ra xem tin nhắn. Chưa tới ba giây sau, Linh lập tức phóng về phòng mình, đôi mắt vẫn còn mang theo vẻ hốt hoảng hiếm thấy. Thằng cô hồn Quân bữa nay chơi lớn quá rồi, nó chưa quên cái vụ chết trong trò chơi là chết thật đó chớ. Boss Vương Giả? Con khứa này mạnh ngang với Boss trong Cổng đấy.

À mà thằng này nó kiếm đâu được con Boss kiểu này vậy cà.



- Phân Cực, né ra.

Ánh mắt sắc bén, khả năng nhìn nhận vị trí và tầm kỹ năng một cách xuất sắc, cô nàng Pha Ly Tâm hoàn toàn có thể là người giữ vị trí trưởng nhóm để điều tiết đội ngũ. Nhìn cái cách cô nàng ra lệnh cho Pha Phân Cực và Nhiếp Liên Nhu vừa né vừa tấn công luân phiên một cách bài bản cũng đủ hiểu rồi. Đó là chưa kể những lúc cô nàng sử dụng kỹ năng một cách nhuần nhuyễn đến mức tiệm cận thần thánh của mình nữa.

Đứng từ trên cao, nhìn lướt qua thế trận bên dưới, Quân nhận ra rằng dù hắn không ra tay thì ba người họ cũng có thể tạm thời áp chế con Boss Vương Giả này. Khả năng bách phát bách trúng của Nhiếp Liên Nhu, sức mạnh hỏa lực từ cây súng nhắm toàn đánh vào điểm yếu của cậu chàng Phân Cực cộng thêm một hỗ trợ nắm giữ vị trí và chiến lượt vô cùng tốt như Ly Tâm thì thế trận lúc này cũng tạm gọi là cân bằng.

Thế nhưng, để dựa vào sức chiến đấu của ba người này thì chuyện gặm được con Boss chắc cũng phải tầm 2 ngày nữa mới xong. Thế nên hắn phải ra tay bởi vì hắn có kỹ năng độc quyền.

Kẻ Lách Luật.

Kỹ năng độc quyền của hắn được kích hoạt. Sẽ có người hỏi ở chỗ này, vào lúc này thì kỹ năng của hắn có thể làm được gì? Được chứ, điều đó hoàn toàn có thể được. Bởi vì con Boss kia đã dùng chiêu diện rộng chính là hạ một nửa chỉ số của toàn đội đồng thời cộng thêm chỉ số vào cho nó. Vậy thì một con Boss được cộng thêm bốn dòng: sức mạnh, trí tuệ, bạo kích và năng lượng thì sẽ có gì? Đó sẽ là… một con quái thú không thể nào đánh hạ.

Nhưng mà cũng sẽ có người hỏi, tại sao lại không có nhanh nhẹn, thêm nữa, nếu đó là một con Boss không thể đánh hạ vậy thì thằng Quân xài kỹ năng làm cái máu gì? Xin trả lời, bởi vì Kẻ Lách Luật đã làm cho tên Quân miễn nhiễm toàn bộ hiệu ứng trừ một nửa chỉ số nên hắn vẫn luôn giữ nguyên chỉ số của mình. Đồng thời, cô nàng Nhiếp Liên Nhu kia các dòng chỉ số vốn dĩ luôn là Không Xác Định. Thế nên chỗ này nó đã tạo nên một cái Bug của hệ thống. Điểm bị trừ của cả Pha Ly Tâm và Pha Phân Cực không hề cộng thêm vào chỉ số của con Boss mà nó lại trừ vào chỉ số đó.

Sẽ có vài người thắc mắc, tại sao lại có Bug chỗ này, có xài Aura nhân vật chính quá hay không? Câu trả lời là không, bởi vì sự tồn tại của Nhiếp Liên Nhu vốn dĩ đã là một cái Bug cực lớn rồi. Liên đới tới bà chằn đó thì chẳng phải dính Bug nữa hay sao.

Thế nên thật ra thì từ đầu đến giờ cả bọn chỉ đang đánh với phiên bản yếu hơn của con Boss Vương Giả mà không hề biết đến điều đó. Boss Vương Giả, kẻ đứng ngang hàng với Boss Cổng, đang khóc không ra nước mắt.

“Cái đậu xanh rau muống bọn hack game”.

Có thể nó đang chửi trong lòng thế đấy, nhưng mà thân là Boss lớn thì cũng phải có danh dự, nhân phẩm và giác ngộ của Boss lớn. Thế nên dù cho nó yếu hơn nữa cũng phải liều chết đánh với người ta. Chỉ cần… đừng có ai tới nữa là được.

Ám Sát.

Bóng đen từ trên đỉnh núi lao vọt về phía con Boss, trị số thương tổn bạo kích lập tức được nhảy lên trên đầu nó.

Kỹ năng và khả năng bạo kích của Sát Thủ không thể tính theo kiểu một cộng một bằng hai được. Thế nên con Boss lập tức oằn mình nhằm đẩy con kiến đang chơi trò đánh đu trên đầu mình xuống. Nhưng mà đối mặt với nó đâu chỉ có một con kiến.

Trước tình cảnh ấy, Pha Ly Tâm và Pha Phân Cực dường như đã đạt đến cảnh giới tâm linh tương thông.

Giáp Pháp Sư.

Ma Ảo Tinh Linh.

Hai kỹ năng hỗ trợ buff giáp được cô nàng thì triển gần như ngay lập tức. Hai kỹ năng này làm cho lớp máu của Quân được tăng thêm hơn nửa cây máu ảo. Những chiếc lông vũ bắn ra từ người con Boss cũng chỉ phá được một phần tư cây máu ảo của hắn mà thôi.

Mà gần như đồng thời, từ phía dưới, một viên đạn xé gió lao ra khiến cho bầu không khí cũng trở nên khẩn trương hơn.

Detroys Bullet.

Viên đạn giữ nhà của Pha Phân Cực gần như xé tan một bên cánh của con Boss. Lảo đảo giữa không trung, con Boss tưởng chừng như sắp rơi xuống, thế nhưng tốc độ hồi phục vết thương của Boss Vương Giả cũng rất cao, chưa qua bốn giây thì nó đã hồi phục hoàn toàn một bên cánh. Thế nhưng cũng trong bốn giây đó, lượng máu của nó cũng phải rơi xuống một đoạn do ba kỹ năng của nhà tên Quân kích ra.

Kích Tất Yếu.

Đâm Ba Nhát.

Vùng Ô Nhiễm.

Mà đồng thời, kỹ năng bị động lâu lâu mới thấy xuất hiện của Quân cũng hiện ra trong lần tấn công này.

Vết Thương Sâu (Kỹ năng bị động)

Con Boss hét lên một tiếng lảnh lót, nó lập tức phá tan cái lồng giam do kỹ năng Vùng Ô Nhiễm tạo ra. Đồng thời nó cũng hất luôn cái tên đang đeo trên đầu nó xuống đất. Tuy rằng có lớp giáp ảo của Pha Ly Tâm hỗ trợ nhưng mà Quân cũng vẫn mất đi một lượng máu lớn do ngã từ trên không xuống đất. Chưa kịp lồm cồm bò dậy, hắn đã cảm thấy trông ngực mình đập thình thịch, cứ như là sẽ có một tai họa khổng lồ sắp giáng xuống.

Và thế là hắn ngước mắt lên nhìn hướng về phía con Boss.

Bên dưới bầu trời, một quả cầu gió khổng lồ với những cơn cuồng phong dữ dội nhất được con Boss tụ hợp vào một chỗ. Đứng ở đằng xa vẫn có thể cảm nhận được uy lực và tiếng rít gào của những cơn gió dữ tợn.

Thế nhưng, vào lúc ấy, quả cầu kia bỗng chốc giảm bớt đi uy lực vốn có của nó. Bởi vì ở phía xa có ba người đang hộc tốc chạy nhanh về phía này.

Người còn chưa tới, nhưng kỹ năng đã tới trước. Một thanh kiếm rực rỡ như ánh đèn đường… à nhầm… rực rỡ như sao băng bắn xẹt qua không trung, tạo thành một đường cong tuyệt đẹp ghim thẳng vào ngực con Boss.

- Đệch, Phi Kiếm?