Cửu U Long Giới

Chương 351: Đại Kết Cục

Các vị Chủ Thần đưa mắt liếc nhìn nhau, đều nhìn ra sự hưng phấn trong mắt, sau đó Quang Minh Nữ Thần đứng ở đó mở miệng ra nói trước tiên:

- Nếu đã như vậy, vậy thì chúng ta cũng đồng ý.

- Không hay rồi. Chết tiệt, vị huynh đệ của ta sao lại nghĩ ra chuyện như vậy chứ? Ta phải ngăn cản hắn, đáng chết. Mười hai Chủ Thần có hạng nhất tuyệt kỹ, chính là đem tuyệt chiêu của mười hai người kết hợp lại hình thành Diệt Thế Thần Quang, phá hủy tất cả vật thể. Bây giờ bọn họ mặc dù chỉ có tám người, nhưng kết hợp sức mạnh của tám người cùng một chỗ cũng đủ để phá hủy mọi thứ trong phạm vi mấy ngàn dặm. Tất cả vật thể trong đó đều sẽ bị phá hủy, vị huynh đệ của ta dù có lợi hại thế nào cũng không thể đánh nổi.

Ma Thần Đại Hắc Thiên nhìn thấy tình cảnh như vậy vội vàng nhảy dựng lên, kích động nói.

Nhưng đáng tiếc hắn lại bị Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại ở bên cạnh nắm lấy cổ tay, chỉ thấy Độc Cô Cầu Bại lắc lắc đầu, chậm rãi nói:

- Không cần, ta nghĩ Bạch Khởi huynh đệ đã làm như vậy hắn nhất định là có lý do của mình, mặc dù ta tiếp xúc với hắn không nhiều nhưng cũng biết hắn không phải là người lỗ mãng. Ngươi và hắn đã tiếp xúc với nhau lâu như vậy lẽ nào ngươi còn không biết sao? Hắn đã làm như vậy, vậy thì ta nghĩ hắn nhất định nắm chắc phần thắng, cho nên chúng ta không nên cản trở hắn thì hơn, bây giờ chúng ta đừng gây thêm phiền phức cho hắn.

- Ồ… Không ngờ Ma Thần Đại Hắc Thiên ta lại suy yếu đến bước này, dĩ nhiên trận chiến của người khác cũng không có cách nào tiếp cận, nói ra thật là châm chọc.

Ma Thần Đại Hắc Thiên nghe xong lời này trầm ngâm một lát, sau đó cười đau khổ rồi nói như vậy.

- Ta không phải cũng như vậy sao? Độc Cô Cầu Bại ta nhất sinh cầu bại, tự phụ bản thân mình vô địch thiên hạ, ngay cả một kẻ địch cũng không tìm thấy, cho đến giờ lại chỉ có thể né tránh sang bên cạnh để quan sát chiến trận, ngay cả tư cách nhúng tay vào cũng không có, điều này thật sự quá châm chọc.

Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại cười đau khổ một tiếng sau đó nói như vậy.

Lúc này trong lòng hai người tràn ngập sự cảm thán vô hạn, trong giây lát không biết nên nói những gì mới tốt, hai người bình thường là tuyệt thế cường giả, bây giờ lại chỉ có thể đứng một bên quan sát, đòn đả kích này thật sự quá lớn.

Nhưng hai người ở đây cảm thán như vậy thì tám đại Chủ Thần bên kia cũng không nhàn rỗi, bọn họ tập hợp lại một chỗ, cả đám đem sức mạnh của mình kết hợp lại trên người Quang Minh Thần. Trên người Quang Minh Thần trong nháy mắt phát ra bát sắc quang mang, trong giây lát quang mang bát sắc tăng vọt lên, sau đó dung hợp lại một chỗ, một luồng ánh sáng từ trên trời giáng xuống.

Không giống với Tử Vong Không Gian của Minh Vương và càng không giống Hủy Diệt Chi Quang, luồng quang mang này trực tiếp nhằm thẳng vào chỗ của Bạch Khởi, trong nháy mắt sản sinh ra bạo tạc. Toàn bộ đại địa đều bị xới tung lên. Dòng khí lưu cường đại khiến Độc Cô Cầu Bại và Ma Thần Đại Hắc Thiên ở ngoài mấy vạn mét cũng bị ném thẳng xuống đất, hung hăng rơi thẳng xuống đất, bị hất văng cách đó mấy dặm. Diệt Thế Thần Quang cường đại này có thể tạo thành khí lưu cường đại tiêu hủy mọi thứ trong phạm vị mấy trăm thước. Quang Minh Thành rộng lớn như vậy trong nháy mắt đã biến mất vô hình vô ảnh, bị luồng sức mạnh cường đại này hóa thành tro bụi.

Còn ở vị trí Bạch Khởi đứng xuất hiện một đại động sâu hun hút không nhìn thấy đáy, đại động này khoảng chừng trăm mét, từ trên trời thoạt nhìn không nhìn thấy đáy, không biết rút cục sâu bao nhiêu, nhưng ít nhất cũng phải vài dặm.

Còn Bạch Khởi cũng biến mất vô hình vô ảnh, nhìn thấy tình cảnh như vậy tám đại Chủ Thần liếc mắt nhìn nhau, khi đang cười lớn chúc mừng thắng lợi thì Bạch Khởi lại đột ngột xuất hiện trước mặt bọn họ.

- Sức mạnh không tệ, đủ để gãi ngứa cho ta, nhưng bản lĩnh của các ngươi cũng chỉ giới hạn như vậy thôi sao? ồ, nếu là như vậy, Vậy thì… Các ngươi hãy đi chết đi.

Bạch Khởi nghe xong lời này khẽ mỉm cười, nói với vẻ giễu cợt, sau khi nói sắc mặt chợt biến đổi, trở nên lạnh lẽo vô cùng, sau đó vọt tới, trực tiếp xông tới trước mặt tám đại Chủ Thần, không nói nhiều một quyền xuyên thấu cơ thể hai người Long Thần và Hắc Ám Thần.

Khi hai người bọn họ không cam tâm ngã xuống, Bạch Khởi lại xoay người lại, chân sau đảo qua giết chết Mộc Thần và Đại Địa Chi Thần. Hải Thần Posedon nhìn thấy tình cảnh như vậy muốn bỏ chạy nhưng đáng tiếc đã bị Bạch Khởi chặt đứt cổ, Phong Thần, Hỏa Thần liên thủ xuất kích nhưng đã bị Bạch Khởi dễ dàng quét sạch trực tiếp giết chết hai người.

Chỉ để lại một mình Quang Minh Nữ Thần run rẩy đứng nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt, cũng không còn khí tức cao ngạo như vừa rồi, cũng không có sự thánh khiết và uy nghiêm, cái còn lại chỉ là một vẻ mặt khiếp sợ, dùng thanh âm run rẩy nói với Bạch Khởi:

- Đừng, đừng giết ta, đừng giết ta, ta biết lỗi rồi, cầu xin ngươi hãy tha cho ta, hãy tha cho ta, ta nguyện sẽ làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần ngươi tha cho ta!

Lúc này Quang Minh Nữ Thần cũng không còn khí tức như trước, cô ta cũng không còn là một Chủ Thần cao ngạo mà chỉ là một nữ nhân bình thường bị cái chết uy hiếp. Ngoại trừ việc cầu xin Bạch Khởi ra cô ta cũng không thể làm được bất cứ chuyện gì, sức mạnh cường đại của nàng trước mặt Bạch Khởi bỗng rõ ràng nhu nhược như vậy, bất kham như vậy

- Ngươi muốn sống sao? Ồ… cũng không phải không thể nhưng…

Bạch Khởi nghe xong lời này đầu tiên là sửng sốt, sau đó liếc nhìn dung mạo tuyệt sắc của Quang Minh Nữ Thần ở trước mặt đột nhiên trong đầu nổi lên một ý niệm tà ác, cho nên mới nói ra một câu như vậy.

- Nhưng cái gì? Cái gì ta cũng có thể đáp ứng, chỉ cần ngươi tha cho ta!

Quang Minh Nữ Thần đã sống mấy vạn năm lúc này lại hoa dung thất sắc, kinh hãi kêu lên như vậy, khi nói xong sắc mặt cả người đã biến đổi, trong nhãn thần tràn đầy ánh sáng hy vọng. Sống càng lâu càng sợ chết, điều này tuyệt đối không sai chỗ nào. Từ trước đến nay Quang Minh Nữ Thần chưa lần nào bị uy hiếp sinh mạng đột nhiên cảm thấy cái chết sắp đến, nàng không biết nên làm thế nào. Vì vậy để có được sự sống nàng nguyện bỏ ra tất cả.

- Ồ… bây giờ ta đang thiếu một nữ nô, nếu như ngươi đồng ý thề với Sáng Thế Pháp Tắc trở thành nữ nô cho ta, ta có thể suy nghĩ đến chuyện không giết ngươi.

Bạch Khởi đột nhiên nói ra một câu như vậy.

- Được… ta đồng ý.

Sắc mặt của Quang Minh Nữ Thần trong nháy mắt chợt trở nên nhợt nhạt, vô sắc, sau đó trên khuôn mặt nhợt nhạt lại xuất hiện một chút hồng hào. Nàng sống lâu như vậy đương nhiên biết lời nói của Bạch Khởi có ý nghĩa gì, mặc dù nàng luôn thủ thân như ngọc, nhưng điều đó không có ý nghĩa cái gì nàng cũng không biết, việc muốn kéo dài sinh mệnh đã khiến nàng gặp rất nhiều, rất nhiều thứ cho nên nàng rất rõ làm nữ nô có ý nghĩa gì. Nhưng đến tình cảnh này, khi phải đối diện với sự uy hiếp của cái chết, nàng có muốn hay không cũng phải đồng ý.

- Quang Minh Nữ Thần ta xin thề với đấng Sáng Thế Pháp Tắc, ta đồng ý trung thành với người trước mặt, trở thành nô bộc của hắn, suốt đời không thay đổi.

Khi Quang Minh Nữ Thần vừa mới thề xong thì bên tai Bạch Khởi ngoài ra lại xuất hiện một thanh âm khác.

- Ha ha, tiểu tử, diễm phúc của ngươi đúng là không bao giờ cạn, ngươi lại dám thu nhận một Nữ Thần làm nữ nô, ha ha… cảm giác không tệ. Thế nào hả có muốn đổi những thứ khác không, ví dụ như một vài công cụ đặc biệt, ở đây ta có thể tận lực đáp ứng, bảo đảm ngươi sẽ mãn nguyện.

Thanh âm của Cửu U vang lên bên tai Bạch Khởi, mang theo cả cảm giác đùa cợt.

Thanh âm của Cửu U đột nhiên xuất hiện khiến Bạch Khởi đầu tiên rất sửng sốt, sau đó vẻ mặt biến đổi, liếc nhìn Quang Minh Nữ Thần đang ở trước mặt sau đó lại liếc nhìn thoáng qua Ma Thần Đại Hắc Thiên và Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại, khẽ gật đầu với hai người bọn họ, sau đó nói với Quang Minh Nữ Thần:

- Ngươi hãy ở đây, đừng đi đâu cả, ta đi nói một tiếng với hai lão ca giúp ta một chút.

Nói xong một mình Bạch Khởi biến mất trước mặt mọi người, một giây sau Bạch Khởi đã xuất hiện ở vị trí cạnh biển, lẳng lặng đứng ở đó, nói với Cửu U đang ở trong tim mình:

- Cửu U, bây giờ ở đây không có người nào khác, ta nghĩ chúng ta có thể nói chuyện một chút.

Một giây sau Bạch Khởi xuất hiện ở trong Tu Di Ảo Cảnh, Cửu U vẫn đang ngồi trên Vương tọa với một nụ cười tà dị lẳng lặng nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt. Bên khóe miệng xuất hiện một nụ cười khó hiểu, sau khi liếc nhìn Bạch Khởi lập tức đứng dậy, nhiệt tình nói:

- Ha ha… Bạch Khởi ngươi tìm ta có chuyện gì muốn nói? Ồ… chi bằng hãy xem các thứ của ta ở đây trước đi? Ngươi xem ta đưa cho ngươi những thứ gì này, một Giao Dịch Điểm thì thế nào? Chỉ cần một kim tệ, một Giao Dịch Điểm, phàm là những thứ ngươi muốn có ta đều có thể cho ngươi, thế nào hả? Đây là phần thưởng ta dành cho ngươi trên giao tình bao nhiêu năm qua của chúng ta, sau khi ngươi dành được thắng lợi, ngươi cũng không nên bỏ qua.

- Vậy sao? Vậy ta phải cám ơn ngươi nhưng ta không cần.

Bạch Khởi cười lạnh nhạt rồi nói.

- Vì sao? Điều kiện tốt như vậy mà ngươi lại không cần? Phải biết rằng đây chính là đại hào phóng a! Ngươi phải biết rằng, điều này rất có lợi cho ngươi, sao ngươi có thể không cần? Lẽ nào ngươi không muốn một bộ chiến giáp sao? Hay là Hóa Huyết Thần Đao đổi thành một thứ lợi hại hơn? Hay là ngươi muốn mỹ nữ gì đó. Muốn quay trở lại thế giới trước đây. Ta đều có thể đáp ứng cho ngươi đầy đủ, chỉ cần một Giao Dịch Điểm, ngươi còn do dự cái gì?

Cửu U nghe thấy lời của Bạch Khởi có chút sốt ruột nói như vậy.

- Do dự? Không, ta không do dự, ta thật sự không cần, có được Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể ta thấy đã đủ rồi. Hơn nữa lâu nay trong lòng ta luôn có một vấn đề muốn hỏi ngươi. Cửu U, bây giờ ta nghĩ cũng đã đến lúc rồi, kẻ địch của ta cũng đã bị ta tiêu diệt. Sức mạnh của ta cũng đã đủ rồi, cho nên ta không cần hoán đổi gì nữa cả, vì vậy ta muốn đem vấn đề trong lòng mình nói ra.

Bạch Khởi nheo nheo mắt nhìn trước mặt, lộ rõ vẻ lãnh đạm nói như vậy.

Bên khóe miệng của Cửu U vì vậy mà giật giật mấy cái, sau đó nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt nói:

- Ngươi muốn hỏi cái gì?

- Không có gì, ta chỉ muốn hỏi ngươi, tại sao ta luôn cảm thấy ngươi trăm phương nghìn kế bắt ta phải tiêu hao một Giao Dịch Điểm cuối cùng cho ngươi, điều này là vì sao.

Bạch Khởi nhàn nhạt nói.

- Có sao? Ta có như vậy sao? Ta thấy ngươi hiểu lầm rồi, ta mới không có. Ta chỉ là muốn tốt cho ngươi mà thôi.

Cửu U đối với lời nói của Bạch Khởi không hề nghĩ ngợi, lập tức thề thốt phủ nhận, nhưng khi nói trong nhãn thần của hắn có chút lóe lên.

Đối với chuyện này Bạch Khởi lắc lắc đầu, hít một tiếng nói rằng:

- Vậy sao? Ngươi nói là ngươi không có? Vậy thì ta hỏi ngươi, từ nay về sau ta cũng không bao giờ đổi bất cứ thứ gì từ ngươi nữa, dù cho một Giao Dịch Điểm cũng không đổi thì ngươi sẽ làm thế nào?

- Cái gì! Ngươi không thể làm như vậy! Bạch Khởi, ngươi nghe ta nói, cho dù ngươi không đổi bất cứ Giao Dịch Điểm nào, ngươi cũng cần phải đổi một lần, chỉ cần một điểm, sự tiêu hao này đối với ngươi có là gì. Chỉ là một kim tệ mà thôi. Ngươi là Hoàng Đế của Đại Lục này, ngươi có vô số kim tệ còn ta chỉ cần một kim tệ, một Giao Dịch Điểm, ngươi hãy nghĩ đến giao tình của chúng ta mà giúp ta một lần này có được không hả? Ngươi hãy hồi báo cho việc bao nhiêu năm qua ta đã giúp ngươi nâng cao thực lực! Một Giao Dịch Điểm! Chỉ cần một Giao Dịch Điểm mà thôi.

Cửu U nghe xong lời này sắc mặt liền biến đổi, trở nên cấp thiết không có gì sánh được nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt nói, thanh âm khi nói có chút run rẩy.

- Không, một Giao Dịch Điểm ta cũng sẽ không đổi cho ngươi, ngươi biết tại sao không? Trong di thư của Lý Khiếu Thiên cũng nói ta phải cẩn thận với giới chỉ, hơn nữa bản thân ta đối với ngươi cũng có chút hoài nghi, ta nghĩ tới nghĩ lui ngươi có phải cũng bị hắn đoán được rồi không?

Bạch Khởi chậm rãi nói.

- Khốn khiếp… sao cái tên đó có thể khốn khiếp như thế. Hắn lại phát hiện ra bí mật của ta, đã thế lại còn viết ra, giới chỉ khốn khiếp cấm cố sức mạnh tinh thần của ta, mặc dù ta không có cái gì không biết, chuyện của kẻ Lý Khiếu Thiên, nếu hắn không muốn ta cũng không có cách nào biết được, ngươi lại nhìn thấy cuốn di thư khốn khiếp đó? Sao có thể như vậy!

Cửu U có chút điên cuồng nói.

- Quả nhiên, ngươi vẫn là có vấn đề, Cửu U à, hãy nói cho ta lai lịch của ngươi, ta chính xác nói với ngươi, ta sẽ không hoán đổi một Giao Dịch Điểm nào nữa, cho nên nếu ngươi muốn hãy nói cho ta, chứng minh mối tương giao một thời chúng ta đã làm. Nếu ngươi không muốn vậy thì coi như xong.

Bạch Khởi thở dài một tiếng rồi nói như vậy, nói xong liền biến mất vô hình trong Tu Di Ảo Giới huyền ảo. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện

- Ha ha ha… ha ha ha… Không ngờ, không ngờ đến cuối cùng lại bị ngươi phát hiện, chỉ thiếu một chút nữa, nhưng đã bị ngươi quan sát ra vấn đề. Ha ha ha… một Giao Dịch Điểm Điểm, một Giao Dịch Điểm, không ngờ ta lại thua vì một đồng kim tệ mà thôi. Nguyên Thủy Thiên Ma ta mà lại bại bởi một Giao Dịch Điểm, lẽ nào đây chính là vận mệnh sao?

Cửu U biến đổi sắc mặt có chút điên cuồng quát lên, khi nói biểu hiện khắp người đều trở nên dữ tợn vô cùng.

- Nguyên Thủy Thiên Ma?

Bạch Khởi không ý thức được điều này, nhìn về Cửu U đang có chút điên cuồng ở trước mặt, mặc dù không rõ điều này có ý nghĩa gì, nhưng chữ này cũng đủ khiến người ta liên tưởng rất nhiều.

- Không sai, ta chính là Nguyên Thủy Thiên Ma. Ngươi nên biết rằng ban đầu khi thế giới này ra đời, trong vũ trụ có hai đấng Thiên Sinh Thần Để? Hai người Thiên Sinh Thần Để này một người tên là Nguyên Thủy Thiên Tôn, một người tên là Nguyên Thủy Thiên Ma. Hai người này đều có sức mạnh cường đại nhất trong vũ trụ, bọn họ đại diện cho bổn nguyên của tất cả sức mạnh sinh mệnh. Nguyên Thủy Thiên Tôn phụ trách sáng tạo ra tất cả sinh mệnh, vũ trụ, vật chủng. Tất cả mọi thứ trên thế giới này đều là do hắn sáng tạo, còn ta Nguyên Thủy Thiên Ma chính là phụ trách tiêu diệt, ta phụ trách tiêu hủy tất cả. Phàm là những thứ có thể thấy được ta đều phải tiêu hủy, lúc đó ta chính là người mạnh nhất.

Hai người chúng ta là huynh đệ, mối quan hệ giữa chúng ta vốn vẫn rất tốt đẹp nhưng tên Nguyên Thủy Thiên Tôn khốn khiếp ấy vì chuyện ta tiêu hủy một thế giới nhỏ bé do hắn sáng tạo ra mà lại dám trở mặt với ta. Hắn lại dám trở mặt với ta ngươi có biết không? Ta và hắn đã xảy ra trận đại chiến! Trận chiến đó đánh đến mức thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang. Vô số vũ trụ và thế giới đã bị hai chúng ta tiêu hủy, cuối cùng hai chúng ta đấu một trận vô cùng kịch liệt ở đầu vũ trụ.

Nói tới đây sắc mặt Cửu U có chút biến đổi, sau đó vô cùng dữ tợn nói tiếp:

- Tên khốn kiếp đó vốn không phải là đối thủ của ta, sức mạnh của chúng ta hơn kém nhau không nhiều, hơn nữa khắc chế lẫn nhau, hắn căn bản không có cách nào giết chết được ta, thậm chí đánh bại ta! Nhưng tên ấy lại bất chấp tất cả triển khai công kích với ta. Hắn dám bất chấp tất cả phong ấn ta, dù cho vì vậy bản thân hắn cũng bị thương tổn, nhưng hắn vẫn phong ấn ta. Hắn đã phong ấn ta, phong ấn ta vào trong một chiếc nhẫn nhỏ bé, còn ta trở thành linh hồn trong chiếc nhẫn này. Chiếc nhẫn này đáp ứng bất cứ tất cả nguyện vọng nào của con người, để đổi lấy Giao Dịch Điểm trong tay họ. Khi Giao Dịch Điểm trong tay ai đó đạt đến số lượng mà hắn quy định thì mới có thể thoát ra ngoài. Khốn kiếp, ta đường đường là Nguyên Thủy Thiên Ma, hắn lại dám đối đãi với ta như vậy? Lại dám khiến ta phải làm linh hồn trong chiếc nhẫn nhỏ bé này để đáp ứng những nguyện vọng của con người? Đáng giận hơn là nhiều năm qua ta đã gặp được vô số người, nhưng không có ai có thể giúp ta thoát ra ngoài, bọn chúng không phải đột tử hay yểu mệnh. Bao nhiêu năm qua không có con người nào có đạt được yêu cầu, còn ngươi, Bạch Khởi, ngươi là người duy nhất, nhưng tại sao! Tại sao ngươi lại làm như vậy với ta? Lẽ nào ngươi giải thoát cho ta ra ngoài không phải tốt sao? Tại sao!

Cửu U có chút điên cuồng nói, khi nói biểu hiện càng trở nên dữ tợn hơn, dáng dấp cả người đều khiến ta kinh sợ.

Liếc nhìn Cửu U đang điên cuồng trước mặt, tâm tình của Bạch Khởi ngược lại lại rất bình tĩnh. Không hiểu về Cửu U nên Bạch Khởi còn có chút do dự, nhưng xem ra bây giờ Bạch Khởi đã biết tuyệt đối không thể thả kẻ đang ở trước mặt ra ngoài. Nếu không thì kết quả có quỷ mới biết thế nào. Tên này đã quá điên cuồng rồi, tận cùng điên cuồng, hơn nữa hắn còn có sức mạnh khủng khiếp. Nếu thả hắn ra ngoài kết quả như thế nào Bạch Khởi không dám tưởng tượng. Nói không chừng thế giới này có thể vì hắn mà bị phá hủy, bản thân cũng có thể bị hắn giết chết. Dù sao tất cả sức mạnh của Bạch Khởi đều bắt nguồn từ Cửu U, cho nên Bạch Khởi tuyệt đối không thể thả người này ra ngoài.

- Xin lỗi Cửu U, mặc dù ta không muốn nhưng ta không thể không nói, ta không thể đáp ứng ngươi, ta không thể thả ngươi ra ngoài, ngươi quá điên cuồng!

Bạch Khởi thở dài một hơi rồi nói như vậy, một giây sau Tu Di Ảo Giới trong ý thức của Bạch Khởi biến mất.

Bạch Khởi đứng bên bờ biển, lẳng lặng nhìn hải cảnh ở xa xa, sau đó liếc nhìn chiếc nhẫn Cửu U trong tay mình và tiếng hét điên cuồng của Cửu U bên tai mình. Bạch Khởi thở dài một hơi, sau đó cắn răng chặt đứt ngón tay của mình, gỡ cả Cửu U Long Giới và ngón tay của mình xuống, nhìn chân trời ở tít nơi xa, vung tay lên, mở toang một khe hở trong khoảng không, rồi đem chiếc nhẫn và ngón tay của mình vứt đi, vứt vào khe nứt trong hư không đó, nhìn khe nứt đó chầm chậm khép lại, Bạch Khởi thở dài một hơi rồi nói:

- Tất cả đều là duyên phận.

Nói xong không hề để ý đến mọi thứ ở đây, xoay người rời đi. Hắn phải bắt đầu lại cuộc sống mới. Một cuộc sống mà vô số người ngưỡng mộ, ước ao. Vết tích chính xác về sự tồn tại của Cửu U chính là ngón tay bị cắt mất một đoạn của Bạch Khởi.

HẾT