- Tiếp tục thôi… bây giờ chúng ta đánh tiếp…
Bạch Khởi híp mắt nhìn Pháp Khắc nói. Lúc nói trong ánh mắt phát ra một tia hàn quang, lúc Bạch Khởi dang rộng ba đôi cánh màu đen thì cả người khí chất như thay đổi, có một sự thay đổi lớn, ngay cả giọng nói cũng có một số biến hóa…
Nếu như nói lúc trước Bạch Khởi làm cho người ta cảm giác dịu ngoan phóng đãng không kềm chế được, bây giờ Bạch Khởi làm cho người ta có cảm giác lạnh đến thấu xương cùng với cuồng ngạo. Ba đôi cánh đen chẳng những mang đến cho Bạch Khởi sức mạnh, sức mạnh đó trong chốc lát khiến cho Bạch Khởi không nhận thức rõ bản thân mình, lúc này Bạch Khởi khoát trên người hắc ám và đằng đằng sát khí, khiến người khác kinh sợ…
Trong ánh mắt Pháp Khắc có một chút do dự, trong chốc lát hắn cũng không biết nên lựa chọn như thế nào. Sự biểu hiện khí thế của Bạch Khởi đủ để chứng minh một điều, giờ phút này Bạch Khởi hoàn toàn có đủ thực lực tiến vào Đấu Đế cấp. Tồn tại Đấu Đế cấp cho dù hắn là một thiên phú dị bẩm Hắc Thạch Ải Nhân Vương cũng không phải là đối thủ. Dù sao Đấu Hoàng và Đấu Đế chỉ khác nhau có một chữ, nhưng sức mạnh thì khác nhau rất lớn. Chính hắn cũng không phải là đối thủ, một khi động thủ là sẽ bại trận không còn nghi ngờ gì nữa. Có thể nói trận chiến này hắn chưa đấu đã thua, nhưng nếu muốn Pháp Khắc dễ dàng như vậy Pháp Khắc cũng không đồng ý. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn tình huống đã giằng co xuống, mặc dù biết chỉ cần giao thủ mình tất bại, nếu bỏ cuộc như thế, tôn nghiêm của Hắc Thạch Ải Nhân còn đâu. Cho dù đối phương là đại biểu của Ma thần, một đại biểu vĩ đại của Ma thần Đại Hắc Thiên cũng không được…
Nhưng Bạch Khởi hiển nhiên không có giỏi kiên nhẫn, nếu như là lúc trước Bạch Khởi có lẽ đợi đối phương trả lời, nhưng giờ phút này Bạch Khởi nhưng không có giỏi kiên nhẫn. Đợi chưa đầy ba giây đồng hồ, đợi không được câu trả lời của Pháp Khắc, Bạch Khởi đã động thủ, sát khí như sấm chớp đùng đùng vọt tới trước mặt Pháp Khắc, sau đó không chút do dự cho đối phương một quyền, trực tiếp đánh vào chiếc chùy lớn của đối phương. Cùng với một lần đối phương oanh kích trước, đáng tiếc là lần này Bạch Khởi không bị văng ra, bay ngược ra ngoài lần này không phải là Bạch Khởi, mà là Pháp Khắc. Cho dù Ải Nhân Vương có được sức mạnh lớn, lúc này sức mạnh, tốc độ, phản ứng, thân thể cường độ tất cả thuộc tính tăng gấp sáu lần của Bạch Khởi, trực tiếp tiến vào Đấu Đế cấp, hắn vẫn không còn sức đâu mà phản kháng, trực tiếp đã bị đánh bay đi ra ngoài.
Trong phút chốc sức mạnh hắc ám xen lẫn hàn khí lạnh băng đã bao vây toàn thân Pháp Khắc, nhưng Bạch Khởi cũng không do dự trực tiếp lao đến, đánh một chưởng trên người Pháp Khắc. Mọi người nghe được tiếng xương gảy lìa, Pháp Khắc ngã xuống trên mặt đất, cả quá trình chưa đầy một giây. Bạch Khởi rơi trên mặt đất, thu hồi ba đôi cánh của mình lộ ra phần lưng da thịt lõa lồ đi tới trước mặt Pháp Khắc. Thản nhiên nói:
- Bây giờ ngươi có thể thực hiện lời hứa của ngươi đi.
- Pháp Khắc… Tham kiến chủ nhân…
Pháp Khắc nghe lời Pháp Lan quỳ rạp xuống đất hướng về phía Bạch Khởi cung kính vạn phần nói, lúc nói không do dự hoặc là bất mãn. Hắc Thạch Ải Nhân Tộc cùng với Hắc Ám Lục Tộc cần người lãnh đạo như vậy, một người lãnh đạo mạnh như thế. Chỉ cần có cường thế cùng với thực lực vô hạn mới đủ năng lực dẫn dắt bọn họ đi trên con đường sáng lạng.
Lúc đầu biểu hiện của Bạch Khởi đặc biệt là tính cách bên ngoài khiến Pháp Khắc vô cùng bất mãn, bởi vì thoạt nhìn không giống như là người thuộc Hắc Ám Lục Tộc, ngược lại giống sự giả dối của phần tử Giáo Đình. Nhưng sau khi Bạch Khởi biến thân, khiến cho Pháp Khắc vô cùng mãn ý. Mặc dù Bạch Khởi đã nặng tay với hắn, nhưng theo cách nhìn của Pháp Khắc như thế mới đúng bản chất của người thuộc Hắc Ám chủng tộc, chỉ có người lòng dạ độc ác mới có thể lãnh đạo tốt Hắc Ám chủng tộc, chỉ có nhân tài như vậy mới là lựa chọn thật sự của Ma thần Đại Hắc Thiên.
- Tốt… ta cũng không cần các ngươi làm điều gì khác… tất cả mọi chuyện ta sẽ tự xử lý, ta muốn Hắc Thạch Ải Nhân các ngươi không ngừng chế tạo binh khí khôi giáp, mà ta sẽ cùng các ngươi tiến hành cuộc giao dịch độc nhất vô nhị, dựa theo giá tiền trước kia của các ngươi thu mua toàn bộ, sẽ không để cho các ngươi đi ra khỏi nơi này tiến vào chiến trường, đợi đến lúc ta cần các ngươi sẽ gọi các ngươi, tạm thời thì không cần các ngươi…
Bạch Khởi gật đầu, đi đến chỗ chiếc ghế Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Khắc vừa ngồi lúc nãy, ra lệnh, thể hiện tư thái của một vị vương.
- Vâng… Chủ nhân, Hắc Thạch Ải Nhân lúc nào cũng có thể phục tùng khi ngài gọi… nhưng…
Pháp Khắc không chút do dự nói, nhưng sau lúc nói lại có chút chần chờ. Nói cũng còn chưa hết… thì đã dừng lại.
- Nhưng cái gì?
Bạch Khởi cau mày có chút bất mãn nói, bây giờ Bạch Khởi hoàn toàn trong vị thế cấp trên, hoàn toàn tiến vào vị trí chủ nhân của mình, nghe Pháp Khắc nói của tự nhiên có chút bất mãn.
- Cái này… Không dối gạt gì ngài, cuộc sống của Hắc Thạch Ải Nhân tại đây tuy là an toàn, nhưng không phải là không có kẻ thù. Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi vẫn có kẻ thù, chỉ là người ngoài không biết mà thôi. Hơn nữa những kẻ thù này rất khó đối phó, lôi kéo phần lớn tinh lực của chúng tôi… Ngài xem… trong một thành thị lớn như Hắc Thạch ngài có phải là không thấy được quân đội đúng không? Ngài có cảm thấy được là các cao thủ của Hắc Thạch Ải Nhân hình như là chỉ có vài người? Nhưng thật ra… Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi có đến Thập Đại Trưởng Lão đều là Đấu Vương cấp cao thủ, hơn nữa có được Ải Nhân chiến sĩ chính quy tới ba vạn người. Đội tuần tra phía ngoài kia cũng chỉ là quân dự bị mà thôi, tinh nhuệ chân chính của chúng tôi đều ở chỗ chiến trường của kẻ thù chúng tôi. Mặc dù nhân số cũng không nhiều, nhưng bọn họ đều là tinh nhuệ của Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi, mỗi người đều có trình độ của thế giới loài người. Tất cả bọn họ đều chiến đấu vì kẻ thù, ngoại trừ số này, chín vị Đấu Vương cấp cao thủ đều ở đó. Thật ra mà nói ta cùng Pháp Lan cũng ở đó, nếu không phải vì chuyện của ngài, chúng tôi cũng không trở về Dung Nham Chi Thành, Pháp Lan cũng không ra khỏi núi Hắc Thạch…
Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Khắc do dự một chút đem chuyện bí mật của Hắc Thạch Ải Nhân nói ra.
Lời nói của Pháp Khắc làm Bạch Khởi hít sâu một hơi, đều nói Hắc Ám Lục Tộc thực lực kinh người, Bạch Khởi còn chưa tin, bây giờ nhìn lại quả thế. Chỉ với ba vạn Quân đoàn của Hắc Thạch Ải Nhân đủ để đè dẹp Cuồng Sư Vệ, mặc dù có chút chưa đầy đủ, nhưng cả hai giao phong ai thắng ai thua thì khó mà nói. Tuyệt đối là tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Mặc dù trên thực lực kém một cấp so với Cuồng Sư Vệ, nhưng Cuồng Sư Vệ tổng cộng bao nhiêu người? Ba nghìn mà thôi… còn Quân đoàn Hắc Thạch Ải Nhân thì ba vạn người, hai bên giao phong, ai thắng ai thua không thể biết… Chỉ thế cũng đủ để cho Bạch Khởi lo lắng… càng không phải nói đến mười tên Đấu Vương cấp cao thủ cùng với Pháp Khắc là Đấu Hoàng cao thủ, cộng thêm mười mấy vạn Hắc Thạch Ải Nhân bình dân, những người này đều đáng trân trọng.
Nhưng trong lúc kinh hãi lực lượng của Hắc Thạch Ải Nhân đồng thời Bạch Khởi cũng có chút hiếu kỳ, kẻ thù của Hắc Thạch Ải Nhân địch rốt cuộc là ai? Bọn họ có lực lượng ra sao, lại có thể tồn tại trong tay trong quân đội của Hắc Thạch Ải Nhân, hơn nữa nhìn thái độ của Hắc Thạch Ải Nhân Vương, có lẽ hắn vẫn kiêng kỵ với sự tồn tại của đối phương. Điều này làm cho Bạch Khởi tràn đầy tò mò, nhưng có thể khẳng định, đối phương nhất định không phải là loài người. Loài người nếu muốn đối phó Hắc Thạch Ải Nhân, phải cử ra vài Quân đoàn nếu không tuyệt đối không thể vào, bọn họ nếu muốn đánh vào Dung Nham Chi Thành thì khó càng thêm khó, cho nên tuyệt đối không thể nào là loài người. Cho nên có thể khẳng định một việc, đối phó Hắc Thạch Ải Nhân nhất định là một chủng tộc hi hữu, rất có thể truyền thuyết trên Đại Lục chủng tộc này cũng đã tuyệt chủng.
- Ở chỗ này các ngươi còn kẻ thù? Bọn họ ở đâu?
Bạch Khởi nghe xong tò mò hỏi.
- Bọn họ cũng ở núi Hắc Thạch, nhưng bọng họ ẩn trốn dưới núi Hắc Thạch, ở Dung Nham Chi Thành chúng tôi có một cái động rất lớn, nơi đó trực tiếp đi thông xuống đất. Mà nơi đó là nơi trọng yếu của Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi khai thác quặng, đồng thời cũng là chiến trường của chúng tôi. Nơi đó thông với một bình nguyên dưới đất, bình nguyên ấy có kẻ thù của chúng tôi… một chủng tộc kinh khủng… Địa Tinh Tộc…
Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Khắc có chút cười khổ nói. Nói đến Địa Tinh Tộc một cách tràn đầy bất đắc dĩ.
Đúng vậy bất đắc dĩ, nói thật Địa Tinh thân thể rất yếu nhỏ, lực chiến đấu của bọn hắn cũng không mạnh. Nhưng sức khỏe Địa Tinh tuy nhỏ yếu, nhưng đầu óc của bọn họ so với thân thể bọn họ có sự cách biệt đáng kể. Lực lượng bọn họ không mạnh, nhưng đầu óc của bọn họ kinh người, chế tạo ra những sản phẩm có chút ly kỳ cổ quái, đặc biệt là sản phẩm luyện kim có uy lực kinh người. Cho dù là Hắc Thạch Ải Nhân Tộc cũng không có biện pháp gì với bọn họ. Những loại Khôi lỗi cơ giới của bọn họ cùng với văn minh về kỹ thuật luyện kim, chế tạo vũ khí đủ để chống lại Hắc Thạch Ải Nhân Tộc…
- Địa Tinh? Bọn họ không phải là đã tuyệt chủng sao? Căn cứ tư liệu lịch sử ghi lại trước thời Văn minh Ma pháp bọn họ đã tuyệt chủng…
Bạch Khởi giật mình nói nói. Đối với từ Địa Tinh, Bạch Khởi cũng không xa lạ. Tuy rằng chủng tộc này đã bị tuyệt chủng đã lâu, tại niên đại Văn minh Ma pháp Thượng cổ rất xa về trước, tại thời đểm Văn minh Nhân loại còn chưa quật khởi, chủng tộc này đã quật khởi. Bọn họ nhờ vào khoa học kỹ thuật lớn mạnh, thêm văn minh luyện kim huy hoàng, trứ danh hậu thế, từng cùng Thái Thản Nhất Tộc, cùng với Long Tộc, Thú Nhân Tộc, Tinh Linh Tộc tranh bá cả cả thế giới… Mặc dù nói Địa Tinh Tộc nhỏ yếu nhất, thân thể bọn họ căn bản không đủ để tu luyện bất kỳ đấu khí với ma pháp nào, bọn họ nhược tiểu cơ hồ không chịu nổi một kích, nhưng văn minh luyện kim của họ đã phát triển tới thời kỳ huy hoàng cường thịnh. Nghe nói trong thời điểm huy hoàng các đại sư Địa Tinh có thể chế tạo vũ khí làm điên đảo thế giới. Đơn cử là các vũ khí chiến đấu khủng bố, được thế nhân truyền lại tụng như Cương Thiết Thái Thản, là một loại quái vật cơ giới sức mạnh tương đương Hoàng Kim Thái Thản, trong truyền thuyết còn có Khinh Khí Cầu Địa Tinh… vân vân… đều là những sản phẩm làm nên tên tuổi Địa Tinh…
Đều đáng tiết là thời đại văn minh huy hoàng này đã bị hủy diệt, bọn Địa Tinh mặc dù có bộ não lớn, nhưng dị thường nhát gan, bọn họ thành quần kết đội giống như châu chấu, vô cùng tham lam và giảo hoạt, đồng thời cũng rất nhát gan. Tham sống sợ chết có thể trở thành danh từ đại diện cho bọn họ, sự kinh khủng của bọn chúng thì không thể nghi ngờ. Nghe nói thời kỳ văn minh huy hoàng của Địa Tinh từng nghiên cứu chế tạo một thứ chống lại Chư Thần, Cơ Giới Khôi Lỗi. Cũng vì vậy khiến cho Chư Thần cùng các chủng tộc khác bất mãn, liên thủ đem hoàn toàn Văn minh Địa Tinh hủy diệt, còn chủng tộc Địa Tinh cũng biến mất trong dòng chảy lịch sử của Đại Lục, không còn xuất hiện. Bây giờ bọn bọn xuất hiện, vả lại còn ở trong núi Hắc Thạch trong thời gian ngắn khiến Bạch Khởi khó mà chấp nhận.
- Không… mọi người đều nói Địa Tinh đã bị hủy diệt, nhưng thật ra chỉ có Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi biết rõ, Địa Tinh không có tuyệt chủng. Mặc dù hạo kiếp ban đầu, Văn minh Địa Tinh hủy hoại chỉ trong chốc lát, Địa Tinh Tộc cũng tử thương vô số. Nhưng có một bộ phận chạy trốn, thoát ra ngoài, bọn họ sinh sống tại động của Hắc Thạch Sơn Mạch, dưới một bình nguyên rộng lớn. Chúng tôi cũng là mười vạn năm trước, từ lúc tổ tiên chúng tôi chuyển nhà tới đây bắt đầu mới phát hiện bọn họ. Từ trước tới nay, chúng tôi vẫn cứ chiến đấu chưa đừng ngừng nghỉ. Cho dù Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi, hay là Địa Tinh cũng cần tài nguyên khoáng sán khổng lồ. Hơn nữa chúng tôi cũng không cho phép người khác phát hiện bí mật của chúng tôi, vì vậy chúng tôi trải qua hợp tác lần đầu là bắt đầu chiến tranh, nhiều năm như thế cũng không có ngừng nghỉ. Chúng ta mỗi thời mỗi khắc đều ở chiến đấu, những chiến sĩ tinh nhuệ của chúng tôi đều ở trên đấu trường của Địa Tinh, thường cách một đoạn thời gian sẽ có một trận chiến đấu lớn nhỏ, hơn nữa một khi có một phương có dấu hiệu suy yếu đối phương lập tức sẽ triển khai công kích trí mạng. Mối thù của chúng tôi vốn đã không thể hóa giải. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Pháp Khắc cười khổ nói, cùng chiến đấu với Địa Tinh, Hắc Thạch Ải Nhân cũng đã chán ghét, nhưng cũng đã trở thành một thói quen, hai bên chủng tộc ma sát nhau không phải lần đầu, muốn lắng xuống là không thể nào.
- Là sao? Thật là Địa Tinh sao? Nếu như là Địa Tinh thì các ngươi chống cự như thế nào…
Bạch Khởi thuận miệng nói, nhưng nói được một nửa cảm thấy mình có chút không thích hợp nên không tiếp tục nói nữa, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng.
Nếu như đối phương thật là Địa Tinh trong truyền thuyết thì Hắc Thạch Ải Nhân làm thế nào để chống lại khoa học kỹ thuật của Địa Tinh, từng cùng Long Tộc cùng Thái Thản ngang hành chiến đấu, và làm thế nào Hắc Thạch Ải Nhân có thể giằng co lâu như vậy? Hắc Thạch Ải Nhân làm thế nào kiên trì chống cự. Điều này làm cho Bạch Khởi tràn ngập tò mò.
Đối với ý của Bạch Khởi, Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Khắc có thể hiểu, cười nhòa một tiếng nói:
- Điều này… những Địa Tinh này đều là di dân của Địa Tinh Vương Quốc, bọn họ cũng không có nắm giữ kỹ thuật cao của Địa Tinh Vương Quốc. Bọn họ chẳng qua là nắm giữ một số da lông mà thôi, sản xuất Cơ Giới Khôi Lỗi mặc dù có thể chống lại quân đội của chúng tôi nhưng không phải đối thủ của những cao thủ. Nếu như không phải là đối phương có Cương Thiết Thái Thản do Địa Tinh Vương Quốc chế tạo thì chúng tôi sớm đã đưa bọn họ diệt sạch.
- Cương Thiết Thái Thản? Thật sự có vật này?
Bạch Khởi kinh ngạc hỏi, dù sao vật này cũng là thuộc về trong truyền thuyết. Nghe nói Cương Thiết Thái Thản cùng Hoàng Kim Thái Thản có thực lực tương đồng, ban đầu đây được cho rằng nó là công cụ chiến đấu kiêu ngạo của Địa Tinh Tộc, đủ đánh ngang tay với Hoàng Kim Thái Thản chân chính… nhưng vật này rất khó chế tạo, số lượng cũng không phải là rất nhiều. Căn cứ tư liệu lịch sử ghi lại, thời điểm huy hoàng nhất của Địa Tinh Đế Quốc cũng chỉ có được mấy trăm Cương Thiết Thái Thản mà thôi. Nhưng bất quá những đồ này sớm đã bị Chư Thần tiêu hủy, không nên tồn tại trên thế giới này.
- Đương nhiên là có, hơn nữa thực lực không kém. Mặc dù không lợi hại như trong truyền thuyết, hơn nữa thời bình cũng sẽ không sử dụng, nhưng là tuyệt đối có được thực lực cấp bậc Đấu Đế, đủ để chống lại tất cả cao thủ chúng tôi. Nhưng hình như vật đó động lực có vấn đề, bọn Địa Tinh không cách nào chữa trị, cho nên không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ bọn họ cũng sẽ không dùng vật này. Chỉ vì có Cương Thiết Thái Thản, cũng chính bởi vì như vậy chúng ta mới giằng co được. Mặc dù xung đột không ngừng, nhưng là cũng không có vấn đề gì quá lớn. Nhưng tinh nhuệ chúng tôi hy sinh đến mức khó mà nói hết được, thế cân bằng rất vất vả mới thiết lập được sẽ bị phá vỡ, đó cũng là nguyên nhân ta không muốn thần phục ngài…
Pháp Khắc gật đầu nói, đối với Cương Thiết Thái Thản tràn đầy kính sợ, hình như Cương Thiết Thái Thản của Địa Tinh để lại cho hắn ấn tượng rất sâu.
- Vậy sao, nếu như thế, ta giúp ngươi. Cao thủ Ảnh Tộc và ta đều ở đây cả, nếu chúng ta liên thủ đánh bại Địa Tinh Tộc tộc hẳn không phải là vấn đề. Cương Thiết Thái Thản chỉ cần giữ chân lại là ổn, chúng ta tiêu diệt bọn Địa Tinh, tự nhiên nó không có tác dụng…
Bạch Khởi suy tư một lúc sau cho Pháp Khắc đáp án như vậy.
- Vậy là tốt nhất, Cương Thiết Thái Thản với thực lực vừa rồi của ngài cũng không kém bao nhiêu… hơi mạnh hơn một chút, nhưng chúng ta cùng nhau liên thủ hẳn không phải là vấn đề. Một khi giải quyết nó, những thứ khác của Địa Tinh cũng rất dễ đối phó. Bọn họ bất quá là một đám tham lam nhát gan, hơn nữa là bọn chuột nhắt vô năng mà thôi, căn bản không đáng để lo.
Pháp Khắc nghe lời này sắc mặt vui vẻ nói, Bạch Khởi biểu hiện ra thực lực Đấu Đế cấp vừa rồi đủ để đánh dẹp cái Cương Thiết Thái Thản chưa hoàn thiện của Địa Tinh Tộc. Mặc dù vẫn kém một ít nhưng có Ảnh Tộc cao thủ hỗ trợ chắc là không thành vấn đề. Giải quyết xong Địa Tinh, con Cương Thiết Thái Thản kia cũng không có tác dụng. Dù sao đây chẳng qua là một cái tượng cơ giới mà thôi, một cái tượng cơ giới càng lợi hại cũng cần điều khiển, không phải sao? Không có người điều khiển tượng cơ giới đó cũng không có tác dụng. Mà có cao thủ Ảnh Tộc chấn giữ, vậy đối phó bọn Địa Tinh tay trói gà không chặt không là vấn đề.
- Được…
Bạch Khởi gật đầu nói, sau đó cùng Pháp Khắc tới một căn phòng, bảo là muốn ngỉ ngơi thật tốt sáng mai đi. Bởi vì mới vừa rồi thanh âm Cửu U ở bên tai Bạch Khởi vang lên, hướng về phía Bạch Khởi nói:
- Tiểu tử, nhiệm vụ của ngươi hoàn thành, một cái S cấp bảo thạch, ta trước giúp ngươi sắp đặt, còn bảy mươi vạn giao dịch phần thưởng, bây giờ ta cũng giúp ngươi bảo tồn lại, tìm một chỗ an tĩnh chúng ta nói chuyện, ta có một số việc muốn nói cho ngươi…
Mặc dù không biết lời Cửu U có ý gì, vào lúc này hắn đã hoàn thành nhiệm vụ. Lúc hắn cùng Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Lan nói chuyện thì Cửu U bỗng nhiên nhảy ra, có ý muốn nói chuyện với hắn, điều này làm cho Bạch Khởi vô cùng buồn bực. Nhưng mặc dù không biết Cửu U là có ý gì, nhưng mà có thể khiến Cửu U nói thế, thì tất nhiên có nguyên nhân của hắn. Cho nên Bạch Khởi do dự một chút sau đồng ý, cùng Pháp Khắc đến một cái phòng rồi đi khỏi nơi này.