Cửu U Long Giới

Chương 135: Tâm tư phức tạp

"Ngươi... " nhìn nhãn thần của Bạch Khởi đang đứng trước mặt như hung thần ác sát, Hải Đường há hốc mồm bật lên 1 tiếng sau đó ngậm đôi môi mọng đỏ khêu gợi của mình lại, vì nàng không biết nên nói thế nào với Bạch Khởi. Giờ phút này Hải Đường đã hoàn toàn ở thế hạ phong

Là người rất yêu tính mạng của mình, nhất là người xuất thân từ Hắc ám thần điện như Hải Đường lại càng như vậy, so với người thường nàng còn quý tính mạng gấp mấy lần, huống chi trong lòng Hải Đường còn có một vài chuyện vẫn còn chưa kết thúc, cần nàng phải tiếp tục sống, nàng không muốn chết, nàng sợ chết, sợ sau khi chết đi trong lòng mình vẫn còn chuyện để nghĩ, bản thân vì chuyện đó mà đã phấn đấu 18 năm xem như hoang phí... vì vậy, cho dù nàng chết cũng không nhắm mắt.

Cắn răng, trong lòng Hải Đường ngũ tạng giống như đều bị đảo lộn, tất cả ngũ giác trong chốc lát không biết nên làm thế nào mới tốt, một hồi nét mặt âm tình bất định mới từ từ trở lại bình thường, nhìn thoáng qua Bạch Khởi đang đứng trước mặt, cắn một chút vào vành môi mỏng màu hồng nhạt của mình, Hải Đường vẫn đặt tay trước ngực mình, ánh mắt như nhìn chằm chằm vào Bạch Khởi đang đứng trước mặt. Sau đó dùng hết sức làm hơi thở đang gấp gáp từ từ bình tĩnh lại, hạ thấp giọng nói "Ta không muốn chết... nhưng ta không còn lựa chọn nào khác... cho nên ta chỉ có thể làm như vậy thôi, ngươi đã không muốn cùng ta ký kết khế ước đồng sanh cộng tử... ta chỉ có thể.... đem ta giao cho ngươi thôi... "

"Ngươi nên biết.... Dự Khuyết thánh nữ của Hắc ám thần điện và thánh nữ của Quang Minh thần điện đều giống nhau... đều phải thánh khiết, cúng tế cho thần minh hưởng dụng, phải giữ cho thân thể tinh khiết nhất, tấm thân xử nữ thuần khiết nhất, nếu không thì lập tức bị xử tử ngay. Ngươi chỉ cần giữ lấy ta, có được bí mật này của ngươi…. cũng không sợ bị ta bán đứng.... thế nào hả?" Hải Đường cắn môi nhìn Bạch Khởi thấp giọng nói, khi nói quang mang trong ánh mắt có chút lóe lên.

"Có thể như vậy.... nhưng đến cuối cùng không phải vẫn chết sao? Hơn nữa ngươi cũng sẽ chết, ngươi chọn lựa như vậy thì thân thể của mình còn bị chà đạp, khó mà sống lâu thêm?" Lời nói này khiến Bạch Khởi đầu tiên sửng sốt, sau đó ngồi xuống, nhìn cánh tay bên trái của Hải Đường vẫn còn chảy máu, có chút gì đó không hiểu được, nếu nói, chỉ vì muốn sống thêm mấy ngày, Bạch Khởi thấy Hải Đường hoàn toàn không cần phải như vậy, mặc dù có thể sống lâu thêm một chút, nhưng một ngày nào đó bị Hắc Ám thần điện phát hiện, Dự Khuyết Thánh nữ không thuần khiết sẽ phải chịu hình phạt sống còn không bằng chết.

"Điều này... không cần ngươi phải lo lắng... Dự khuyết thánh nữ... nói trắng ra chẳng qua là món đồ chơi cao cấp được chọn ra sau đó đặc biệt bồi dưỡng, căn bản không có tác dụng gì cả, ngoại trừ một người nổi bật trong số đó có thể trở thành Thánh nữ ra, còn những dự khuyết Thánh nữ khác đều trở thành đồ chơi mà thôi, đến lúc đó căn bản giống như sống mà không bằng chết. Cho dù có sống cũng là sống một cách tủi nhục hoặc là thậm chí không bằng một nô lệ ti tiện... không được tôn trọng, không có tiền đồ, không có tương lai.... lúc đó muốn chết cũng sẽ trở thành một hi vọng xa vời. Chuyện như vậy ta đã gặp nhiều rồi, dự khuyết thánh nữ cứ ba năm chọn một lần, một lần chọn một trăm người, xem chừng thì địa vị rất cao nhưng thực chất Thánh nữ 10 năm mới xuất hiện một người... những người còn lại đều sẽ bị quẳng đi, cho đến khi một thánh nữ xuất hiện trong khoảng 10 năm, dự khuyết thánh nữ sẽ lập tức mất đi địa vị, trở thành đồ chơi cho người khác... Thánh nữ lần này của chúng ta còn ba năm nữa là đến niên hạn 30 tuổi, đến lúc đó nàng sẽ lui về làm một nghị viên của Hắc ám nghị đoàn, còn chúng ta lại chọn ra vị trí Thánh nữ từ dự khuyết thánh nữ của tam giới, nhưng ta không có hi vọng... Thượng nhất giới chúng ta có một nữ nhân đã được ấn định rồi, mặc dù vẫn chưa công bố, nhưng một số dự khuyết thánh nữ trong lòng chúng ta đã vô cùng rõ ràng rồi, chỉ cần đợi đến ngày đó, trừ phi chúng ta có thể chứng minh bản thân có tác dụng to lớn đối với Quang Minh thần điện, còn không chúng ta sẽ trở thành đồ chơi cho những kẻ có máu mặt, suốt đời sống những ngày không ngẩng đầu lên được, trước đó, ta có cách giấu đi chuyện ta không phải là xử nữ, hơn nữa trong khoảng thời gian này ta tin không có ai dám làm trái lệnh cấm của Hắc ám thần điện, hạ thủ với chúng ta. Cho nên chúng ta vẫn được an toàn, đến lúc đó tất cả những chuyện khác đã không còn quan trọng nữa... cho dù bị bị phát hiện cũng không sao... " Hải Đường vừa cười đau khổ, vừa giải thích với Bạch Khởi, nói về vận mệnh mình sắp đối mặt, vẻ mặt Hải Đường không giấu được sự đau khổ và bất đắc dĩ.

"Được rồi, cứ như vậy đi, ta nghĩ đây cũng là một cách tốt." trên khóe miệng Bạch Khởi xuất hiện một nụ cười, nói với Hải Đường đang đứng trước mặt. Bạch Khởi vốn cũng không phải là người tử tế, chuyện này đương nhiên không thể không đáp ứng.

Mặc dù là như vậy, nhưng đại khái có chút giống như kẻ thừa cơ vậy, nhưng đã leo lên lưng cọp thì khó mà xuống, tình hình bây giờ trèo lên thì có thể sống, không lên thì sẽ chết... chẳng qua là còn chút do dự…. đừng nói Bạch Khởi không phải là Liễu Hạ Huệ, cho dù là Liễu Hạ Huệ lúc này cũng khó lòng kháng cự được...

Thật ra Bạch Khởi từ lâu đã nghiên cứu về vấn đề Liễu Hạ Huệ tọa hoài bất loạn (*), cuối cùng chắc chắn rằng tên đó hoàn toàn không có năng lực, nếu không phải nữ nhân trong lòng hắn tuyệt đối có thể so sánh với Phù Dung tỉ tỉ, vậy tại sao hắn có thể trấn định như vậy? Nếu không phải là sinh lý có vấn đề thì mới là lạ.

(*) search GG để biết điển tích này

"Ha ha... Nam nhân quả nhiên giống nhau... ngươi cũng không phải là ngoại lệ... " Hải Đường cười duyên dáng, nhẹ nhàng cầm lên một cái khăn lụa trắng quấn lên cánh tay bị chủy thủ của Bạch Khởi đả thương, ở chỗ ngoài da tróc thịt còn vương máu tươi, nhìn thoáng qua Bạch Khởi nói duyên dáng, thanh âm yếu mềm làm cho lòng người xao động, nhưng cũng có cảm giác có mùi vị của sự khinh miệt và thê lương.

Nói thật mùi vị như vậy khiến trong lòng Bạch Khởi có cảm giác rất không thoải mái, có chút không muốn làm như vậy, nhưng không làm như vậy sẽ bị Hắc ám thần điện truy sát hoặc là phải cùng Hải Đường ký khế ước cộng sinh, có đánh chết Bạch Khởi cũng không làm như vậy, thật là miễn cưỡng, không lên cũng phải lên.... cùng lắm thì... dùng ngón tay là được rồi.

"Đến đây đi, ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa, hay vẫn còn do dự điều gì?" Hải Đường tiến lại gần, kéo nhẹ y phục vô cùng mỏng manh của mình, sau đó dùng giọng nói ngọt ngào thì thầm bên tai Bạch Khởi, lời nói còn lả lướt bên vành tai Bạch Khởi.

Trong lúc nói chuyện, một cơ thể hoàn mỹ xuất hiện trước mặt Bạch Khởi, trước sau đều hoàn mỹ, có hai điểm hồng xinh trước ngực, bụng bằng phẳng, đúng là như một khúc ca hoàn mỹ làm say đắm lòng người, hơn nữa điểm chết người nhất giữa lúc Hải Đường đang nói đã hôn lên.

Không thể không nói Hắc ám thần điện đã huấn luyện ra những nữ nhân vô cùng điêu luyện, Hải Đường cũng không phải là ngoại lệ, dung mạo hoàn mỹ, lại cộng thêm mái tóc màu đen cùng đôi mắt linh hoạt, đôi môi hồng khêu gợi, đối với người nam nhân nào mà nói cũng đều là một đòn hấp dẫn chí mạng.

Huống chi bây giờ Hải Đường không biết tại sao lại đặc biệt chủ động, sau khi tiến lại gần Bạch Khởi, thậm chí còn kéo tay Bạch Khởi để lên bầu ngực đầy đặn của mình. Trong nháy mắt một cảm giác nhẹ nhàng đầy co giãn truyền từ lòng bàn tay truyền lên đầu Bạch Khởi, chỉ trong chốc lát Bạch Khởi đã học được tuyệt kỹ của Tôn Ngộ Không, như ý kim cô bổng đứng sừng sững như có thể chống trời vậy.

Hải Đường vẫn tiếp tục chủ động, vị huynh đệ Bạch Khởi cũng không phải là loài ô quy khốn khiếp, thấy nữ nhân thì mềm nhũn cả người, dù sao đó cũng là nhà gia môn thuần khiết, mặc dù không có bá đạo như Xuân ca Tằng ca (*), nhưng rút cục vẫn là một nam nhân bình thường, gặp cảnh như vậy, tự nhiên sẽ không còn giả bộ thuần khiết nữa... Lúc này khó có khả năng Bạch Khởi thẹn thùng nói với Hải Đường một câu "Nguơi đừng làm như vậy... ta vẫn là một xử nam" Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện

(*) Google

Đoán chừng Bạch Khởi có chết cũng không làm chuyện như vậy, gặp phải tình huống như vậy cũng không dùng, gió thổi bạt hơi, đề thương thượng mã, chỉ chốc lát sau một tiếng than nhẹ và tiếng thở nặng nhọc đã vang khắp phòng, về phần tại sao không có tiếng kêu to... không phải không muốn mà là không thể, bên ngoài có không ít thuộc hạ của Hải Đường. Những người đó đều là người của Hắc Ám thần điện, đều là những kẻ trung thành với Hải Đường, vạn nhất bên trong xuất hiện một Hồ Hán Tam, vậy chuyện hai người Hải Đường và Bạch Khởi cùng nhau vui đùa... cho nên hai người vẫn muốn giữ một sự kiềm chế nhất định, mặc dù Hải Đường không biết tại sao lại rất hưng phấn như vậy, còn Bạch Khởi xem ra còn muốn cường hơn cắn phải dược.

Sau một đêm, Bạch Khởi có cảm giác sống lưng của mình có chút ê ẩm, nếu không phải Bạch Khởi là một đấu tông khỏe mạnh hơn những nam nhân khác, nếu không có thể lực cường hãn để vượt qua thì e là đã sớm nhấc chân đi theo Diêm Vương uống trà rồi. Phải biết rằng nữ nhân như vậy không phải bất kì nam nhân nào cũng có thể chịu được, tối thiểu nhất Bạch Khởi có thể đánh cược nếu để tên tiểu tử Trùng Khánh Văn Cường của thế giới 21 làm đến mệt chết cũng không được, chuyện này thuần túy là thể lực sống, không phải dùng thuốc không là có thể làm được.

Sáng sớm ngày thứ hai, khi ánh mặt trời đầu tiên từ ngoài cửa sổ chiếu vào, Bạch Khởi từ từ tỉnh lại, lúc này Hải Đường đã rời đi. Trong phòng đã sớm bị thu dọn hoàn toàn, thậm chí khăn trải giường dưới người Bạch Khởi cũng bị Hải Đường nhân lúc đêm tối lấy đi. Bây giờ đã là vô hình vô ảnh, người đi nhà trống, Bạch Khởi chậm rãi đứng dậy dựa vào tường, nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ, hồi tưởng lại chuyện tình đêm qua, khóe miệng xuất hiện một nụ cười, nhưng nhớ lại nhãn thần của Hải Đường lúc ban đầu, không biết tại sao trong lòng Bạch Khởi luôn cảm thấy có chút không thoải mái.

Về chỗ rút cục là chỗ nào không thoải mái, Bạch Khởi cũng không nói ra được, tóm lại sau cảm giác khoái cảm của một đêm lại có một cảm giác rất khó chịu, giống như trong lòng bị cái gì đè lên vậy, nhưng cụ thể tại sao bản thân Bạch Khởi cũng không nói lên được, nhưng cảm giác này vẫn tồn tại thật sự.

"A... thật là không muốn nghĩ đến điều này... " nghĩ một lúc không ra cho nên Bạch Khởi sau khi gật gật đầu liền đứng dậy, sau đó nhìn thoáng qua ánh nắng ngoài cửa sổ, cười cười, sau đó cầm lấy y phục của mình, sau khi mặc xong hướng theo bên ngoài mà đi.

Đi tới cửa, Độc Cô Chiến Thiên vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, Bạch Khởi có chút kinh ngạc nói: "Ngươi... cả đêm qua không ngủ sao."