Sáng Hôm sau trên quản trường các trưởng lão bốc thăm xong tuyên bố:“ đội xanh giữ cờ, đội đỏ cướp cờ. Hai đội có một tiếng đồng hồ để chuẩn bị sắp xếp”
Cả hai nhóm tách ra dứng cách nhau một ngàn mét. Cả hai đang bầu cử đội trưởng cùng chiến thuật chiến đấu, tuy nhiên họ không biết cả hai nhóm lúc này mỗi nhóm thiếu một thành viên là Túy Tửu với Thập Tam. Cả hai hôm qua uốn quá chén nên bây giờ đang trong phòng ngủ một giấc rất chi là ngon. Trái ngược với vẻ mặt căng thẳng của mỗi đệ tử lúc này.
Lúc này một tiếng chuẩn bị đã qua, hai bên một bên là bảo vệ cây cờ. một bên là cướp cờ, khí thế hai bên đang căng thẳng.Tuy số lượng người hai bên ngang nhau nhưng chất lượng lại khác nhau. Bên xanh có đến 86 người trong top 128 người, bên đỏ chỉ có 46 người trong top thôi. chưa kể đến bên xanh còn khá nhiều những người lọt top cao nhưng bị loại. Tuy bất lợi về số lượng cao thủ nhưng bên đỏ lại có Đệ tử Đại Trí, đây là cơ hội duy nhất để mọi người dành chiến thắng. chỉ cần đoạt được cây cờ và mang về bản doanh là chiến thắng. Vì đã được các trưởng lão âm thầm bảo vệ nên mọi đệ tử cũng dễ dàng thẳng tay mà chiến đấu, không lo mất mạng.
Đây là trận chiến quy mô hơn tám ngàn đệ tử với nhau. Hai bên đang đối diện mắt đối mắt, khí thế ngút trời. Đại Trí mỉm cười cởi phăng áo ra. cả cơ thể cơ bắp cuồn cuộn cậu không ẩn giấu tu vi nữa mà gồng mình khí thế tăng lên. Gió bay phấp phới, tiên khí trên người cậu tăng đột biến từ trúc cơ trung kỳ lên trúc cơ hậu kỳ đỉnh.
Lúc này đến cả lão tổ cũng phải tán thưởng nói:“ mới mười lămtuổi mà đã trúc cơ hậu kỳ viên mãn quả là thiên tài đệ nhất của Yêu Thú Sơn 300 năm đổ lại đây.”
Đổng Sỹ khom người nói:“ Đó là đại đệ tử của vãn bối tên là Đại Trí, lúc cậu ta 4 tuổi đã theo vãn bối học tập, gần như các công pháp cấp thấp đến trung cấp Đại Trí đều thành thạo”
Cậu thanh niên được xưng là lão tổ kia gật đầu nói:“ Học nhiều có lợi nhưng cũng có hại, tham thì thâm. Sau này ngươi nên bảo đệ tử nên chỉ chuyên sâu vài công pháp như thế sẽ có lợi hơn cho cậu ta.”
Đông Sy khom người nói:“ vãn bối thay mặt đệ tử cảm tạ những chỉ điểm của lão tổ”
Lão tổ này không nói gì chỉ chăm chú quan sát phía dưới.
Phía dưới đài hai bên cách nhau một ngàn mét, ranh giới của họ là một vùng biển nước ở giữa. Lúc này mặt biển êm ả, nhưng trên cạn hai bên bờ khí thế hai bên tăng lên không ngừng.
Đại Trí đặt cây đao siêu dài của mình cắm xuống sàn nhà. hai tay bắt chéo vào nhau, hai nắm tay ngưng tụ một lượng lớn tiên khí. gió bay phất phới cả toàn trường im lặng chú ý từng đọng tác của thủ lĩnh phe cướp cờ. Đại Trí bỗng cười mỉm rồi hai tay bung ra đấm ra hai bên, không khí xung quanh dao động kịch liệt, ngay chỗ hai nắm đấm của Đại Trí không khí nứt ra chi chít.
Một vài người bên phe xanh kinh ngạc lắp bắp:“gì...gì kia?”
“không khí bị nứt ra...”
Lúc này mặt nước dao động kịch liệt, các khối nước dâng cao lên cả chục mét hướng về phe của Liễu Hà (bên giữ cờ). Cậu thanh niên từng bị Túy Tửu loại vòng trước lắp bắp:
“đó... đó.. là năng lực gì vậy?”
Lương Nguyễn Yến Phụng đứng kế bên cậu ta kinh hoảng nói:“ xem...xem các con sóng kìa”
Linh Đan đứng canh cây cờ cũng kinh ngạc nói:“ Động biển, năng lực đại sư huynh đã có thể làm chấn động lòng đại dương rồi sao?”
Cậu thanh niên nói: “ Đây là năng lực của Đại Trí sao?”
đệ tử trưởng lão Lãnh Huyết là Vô Tình liếm liếm mấy cái móng tay dài của mình cười nói:“ Không hổ là người mạnh nhất trong thế hệ đệ tử đời này, sức mạng ghê gớm thật”
Phe Liễu Hà nhìn các con sóng cao đang ập đến thì tim đập chân run vì hoảng sợ. Các đệ tử cấp thấp phe Liễu Hà thì há hóc mồm nhìn con sóng thần đang đến mà hoảng sợ không thôi..
Đại Trí thì cười nhìn phe đối phương, đồng minh bên cậu thì khoanh tay đứng nhìn, không có gì bất ngờ. xem ra một tiếng trước mọi người đã thảo luận chiến thuật với nhau.
Nhìn thấy cơn sóng thần đến gần, Lúc này Liễu Hà đang đứng phóng đến gần con sóng lớn, dùng tay ngưng tụ hơi nước trong không khí thành một đường băng phóng về phía các con sóng cao đang ập đến. Khi các đường băng này chạm vào nước của con sóng thần thì làm nước nhanh chóng đông cứng lại, các vết đông ngày càng lang ra.
Đại Trí ngước lên thấy Liễu Hà đứng trên pháp bảo hình vuông đang bay trên không trung thì cười nói lớn: "Sư Đệ ngươi ra tay sớm thế?”
Lúc này phía nhóm phía bên Liễu Hà thở ra một hơi cũng kinh ngạc nói:“ nó... nó đứng lại rồi.”
một tên đệ tử thở hồng hộc nói:“nó dừng lại rồi”
Lương nguyễn Yến Phụng cũng thều thào:“ sư huynh Liễu Hà đã làm ngọn sóng đứng lại rồi.”
Lúc này Liễu Hà ngưng kết ra ba mũi tên bằng băng nhắm đến Đại Trí hét lên “ Tên Băng”
Ba mũi tên lao thẳng xuống Đại Trí.
Đại Trí xoay người đấm một đấm vào không trung, ba mũi tên bị sóng xung kích từ nấm đấm của anh lang ra va chạm. các mũi tên vỡ vụn nát bét, chưa dừng lại ở đó sóng xung kích lao thẳng đến Liễu Hà làm cậu choáng váng rơi thẳng xuống mặt nước.
Tuy Nhiên khi vừa chạm xuống nước thì Liễu Hà cho băng lang ra băng hết tất cả mặt nước xung quang, các vết băng lang nhanh ra mọi phía băng hết vùng nước của hai phe.
Lúc này phe Liễu Hà đã lấy lại tinh thần, một người la lớn:“ Phe ta có chất lượng vược trội rất nhiều đệ tử cấp cao đều phe ta, chúng ta tất thắng, nào mọi người cùng nhau yểm trợ sư huynh Liễu Hà”
tên kế bên quay lại cũng phấn chấn nói:“ đúng vậy, sao phải sợ phe địch chỉ vì sư huynh Đại Trí chứ, bên ta rõ ràng mạnh hơn”
Lúc này tất cả mọi đệ tử cấp trung đến thấp đều đồng thanh reo lên phấn chấn, một tên nữa nói:“ xông lên dùng hết tát cả pháp thuật tiêu diệt bọn chúng”