Cuồng Long Xuất Thế

Chương 32: Anh hùng cứu mỹ nhân 

Bên trong phòng khách sạn. 

“Chậc chậc chậc! Nhìn dáng người này đi, thật quyến rũ và gợi cảm làm sao!” 

“Nhìn bộ ng ực này, khuôn mặt kiêu ngạo này, thật quá đẹp...” 

Lý Hùng Phi nhìn Lâm Thanh Nham đang tê liệt trên ghế sofa, không ngừng chậc lưỡi, trong mắt tràn đầy tà ác và tham lam! 

“Lâm Thanh Nham, nếu em ngoan ngoãn chơi với tôi cả đêm nay, ngày mai tôi sẽ để Tập đoàn Lâm thị của em thuận lợi vượt qua cuộc kiểm tra chất lượng!” 

Lâm Thanh Nham hận chết Lý Hùng Phi, ánh mắt như muốn giết ông ta: “Lý Hùng Phi, ông là đồ vô liêm sỉ, đê tiện hạ lưu!” 

Nghe vậy, Lý Hùng Phi không khỏi cười to: “Giờ em mới biết? Vô liêm sỉ là biệt danh của tôi, đê tiện là bản tính của tôi!” 

Vừa nói, Lý Hùng Phi vừa xoa xoa tay, mỉm cười đi về phía Lâm Thanh Nham! 

“Tôi là trưởng nữ nhà họ Lâm, ông dám?” 

Lâm Thanh Nham vừa sợ vừa giận, la to! 

“Chậc! Vậy thì sao?” 

Lý Hùng Phi cười xấu xa, c ởi thắt lưng ra: “Nhà họ Lâm chả là cái thá gì cả. So với người bên trên tôi, Lâm gia chỉ là một đứa em trai nhỏ.” 

“Các người đắc tội với người ta, người kia nói chuyện hôm nay sẽ thay tôi xử lý sạch sẽ, hiểu không!” 

Sau khi nghe Lý Hùng Phi nói, Lâm Thanh Nham cuối cùng cũng hiểu ra! 

Ông ta trơ trẽn làm ác như vậy, là bởi vì sau lưng có chỗ dựa lớn! 

“Có phải tập đoàn Thiên Di không?” 

Lâm Thanh Nham bị đánh thuốc, toàn thân vô lực, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo! 

“Ha ha!” 

Lý Hùng Phi giễu cợt: “Đừng uổng phí tâm tư moi thông tin từ tôi, tóm lại là tôi không sợ Lâm gia chút nào!” 

Trong khi nói Lý Hùng Phi lại gọi một cú điện thoại ra ngoài: 

“Chuẩn bị tốt báo cáo về việc dự án Pearl Garden của tập đoàn Lâm thị không vượt qua được khâu nghiệm thu! Cưỡng chế nộp tiền phạt và tiền bồi thường!” 

“Ngoài ra, về các dự án khác của Tập đoàn Lâm thị, tất cả các cuộc kiểm tra chất lượng đều thất bại! Không có vấn đề thì tạo cho ra vấn đề!” 

“Sau đó liên lạc với giới truyền thông, tung tin bọn họ nợ lương, lũng đoạn thị trường. Nếu không có tư liệu đen, chúng ta sẽ tạo ra tư liệu đen cho bọn họ!” 

Nhìn thấy hành động cực kỳ vô liêm sỉ của Lý Hùng Phi, Lâm Thanh Nham càng thêm chắc chắn người đứng sau Lý Hùng Phi chính là tập đoàn Thiên Di. Bọn họ cấu kết với nhau làm việc xấu, chính là muốn lật đổ Lâm gia, lật đổ tập đoàn Lâm thị! 

“Chuyện làm ăn xong rồi, Lâm Thanh Nham, để tôi yêu thương em nào!” 

Sau khi cúp điện thoại, Lý Hùng Phi bước tới với một nụ cười xấu xa, muốn làm chuyện xấu với Lâm Thanh Nham! 

Tối nay phải thực hiện tất cả các tư thế! 

Sau đó quay chụp thật rõ nét! 

“Đừng...” 

Trong lòng Lâm Thanh Nham tràn đầy hối hận! 

Sớm biết như thế cô đã không nên làm ngơ trước lời khuyên của Diệp Huyền mà mang Diệp Huyền theo, ít nhất bây giờ cô cũng sẽ không rơi vào tình cảnh này! 

Ầm! 

Đúng lúc này, cửa phòng bị đá ra! 

Tim Lâm Thanh Nham đập thình thịch, tưởng là Diệp Huyền đến cứu mình! 

Chỉ là… 

Người đến không phải Diệp Huyền mà là Dương Duy, tổ trưởng của tổ phế vật: “Chị Thanh Nham, đừng sợ, tôi sẽ không để chị xảy ra chuyện gì đâu!” 

“Dương Duy?” 

Trong lòng Lâm Thanh Nham chợt lạnh đi! 

Tên Dương Duy này, ba năm bảy đi nhảy disco, hai tư sáu đi massage, chủ nhật vừa đi nhảy disco vừa đi massage! 

Thân thể bị đào rỗng! 

Tố chất thân thể so với Diệp Huyền còn kém xa! 

Huống chi, đối mặt với anh ta bây giờ là hơn chục tên côn đồ hung ác! 

“A ha ha!” 

Lý Hùng Phi không nhịn được bật cười thành tiếng: “Tưởng tên hung hăng nào tới chứ, nhưng không ngờ lại là Dương Duy mày, cái thứ rác rưởi! Anh em, xử lý nó!” 

Trong nháy mắt, bốn tên côn đồ lao về phía Dương Duy, ánh mắt dữ tợn, trông giống như muốn ăn thịt người! 

“Má ơi!” 

Nếu nói Dương Duy không sợ thì nhất định là nói dối! 

Nhưng anh ta cũng không lùi bước, tự nhủ: “Đó giờ chị Thanh Nham không có xem thường bọn mình, lúc này mình cũng không thể hèn nhát! Mẹ nó, liều mạng!” 

Anh ta hét lên và lao tới chính diện! 

“Dương Duy, đừng, nhanh đi báo cảnh sát!” 

Toàn thân Lâm Thanh Nham không thể cử động, hiện tại lại lo lắng cho an nguy của Dương Duy, cô liền không thở nổi mà ngất đi! 

“Chậc chậc chậc, quá quyến rũ!” 

Nước bọt của Lý Hùng Phi sắp chảy ra, ông ta không nhịn được vươn tay sờ đôi chân dài hoàn mỹ của Lâm Thanh Nham! 

Xoẹt! 

Đúng lúc này, một cây tăm phóng tới, đâm thủng lòng bàn tay Lý Hùng Phi! 

“Á, Aaaaa!” 

Lý Hùng Phi đột nhiên hét thảm một tiếng, sau đó là cảnh tượng những tên côn đồ khác bị đánh bay! 

Trong nháy mắt, hơn chục tên côn đồ đều bị chặt đứt tay hoặc chân, tất cả đều ngã xuống đất ngất đi! 

“Xảy ra chuyện gì?” 

Lý Hùng Phi không thể tin được những gì mình nhìn thấy! 

Ở phía cửa, Diệp Huyền chậm rãi đi vào, ánh mắt tràn đầy sát ý: “Lý Hùng Phi, thật sự đáng chết!” 

Bốp! 

Diệp Huyền cách không trung tát ông ta một cái, nửa khuôn mặt Lý Hùng Phi giống như bị xe tải đâm trúng! 

Một tiếng hét thảm! 

Mặt ông ta lập tức tóe máu và biến dạng, trực tiếp ngất xỉu! 

Nếu không phải Diệp Huyền không muốn giết người công khai thì những người ở chỗ này đã chết không còn lại chút gì! 

Cảnh tượng vừa rồi xảy ra nhanh như tia chớp! 

Quá nhanh, quá khốc liệt! 

Dương Duy và bốn vệ sĩ do Lâm Thanh Nham mang đến tất cả đều ngẩn người tại chỗ! 

“Ổn cả chứ?” 

Diệp Huyền kéo Dương Duy đứng dậy. 

Anh ta vừa bị bốn tên côn đồ đ è xuống đánh đập dã man, toàn bộ khuôn mặt sưng vù như đầu heo. 

“Anh Diệp, em không sao!” 

Dương Duy lắc đầu thật mạnh, sau đó hưng phấn nắm lấy tay Diệp Huyền: “Diệp đại ca, anh quá mạnh!” 

Diệp Huyền cười vỗ vỗ bả vai hắn: “Vừa rồi cậu cũng rất anh dũng, là đàn ông chân chính. Từ giờ trở đi, tôi thừa nhận cậu là đàn em của tôi. “ 

Dương Duy hưng phấn đến suýt khóc: “Đại ca! Từ nay về sau anh sẽ là anh trai ruột của em, ruột hơn cả cha ruột!” 

Nếu Dương Duy biết thân phận thật sự của Diệp Huyền, e rằng mộ tổ tiên của nhà anh ta sẽ bốc khói xanh! 

Bốn vệ sĩ cũng vội vàng nói: “Diệp Huyền đại ca, cảm ơn anh đã cứu chúng tôi!” 

Bọn hắn còn tưởng rằng Diệp Huyền cũng giống Dương Duy, là thiếu gia ăn chơi trác táng đến tổ tám ăn no chờ chết. 

Ai mà ngờ được! 

Thực lực của Diệp Huyền hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn hắn! 

Trong nháy mắt, Diệp Huyền liền trở thành vị thần trong lòng họ! 

“Không có gì.” 

Giọng điệu Diệp Huyền thờ ơ: “Khi cảnh sát đến, cứ nói là các anh đã hạ gục những người này, cứu Lâm Thanh Nham. Đừng nói ra tôi, biết không?” 

Mọi người nhìn nhau, gật gật đầu. 

Nhưng vẻ mặt Dương Duy lại tràn đầy nghi hoặc: “Sao anh không nói cho chị Thanh Nham biết? Đây là cơ hội tốt để anh và chị Thanh Nham gia tăng tình cảm!” 

Diệp Huyền cười xâu xa! 

Đây mà tính là cơ hội tốt gì? 

Tôi không muốn dây dưa với cô ấy! 

Tôi đến cứu cô ấy chỉ vì ân tình ông nội Lâm! 

Lỡ mà cô tiểu thư kiêu căng Lâm Thanh Nham này có tình cảm với tôi, vậy liền phiền phức! 

Không được! 

Trong tay tôi vẫn còn bảy mối hôn sự cần xử lý kìa! 

“Cứ như vậy đi, tôi đi trước!” 

Lời còn chưa dứt Diệp Huyền đã trực tiếp nhảy ra khỏi cửa sổ. 

“Ôi Chúa ơi! Đây là tầng sáu!” 

Dương Duy vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ, Diệp Huyền đã biến mất trong màn đêm! 

“Đại ca quá ngầu!” 

Dương Duy hưng phấn đến mức toàn thân run rẩy! 

Trực giác nói cho anh ta biết, bản lĩnh mà Diệp Huyền thể hiện ra chỉ là phần nổi của tảng băng chìm! 

Diệp Huyền vừa nhảy khỏi cửa sổ để rời đi thì căn phòng lại có thêm vài người bước vào! 

Mẹ ơi... 

Dương Duy trực tiếp bị dọa đến sắc mặt trắng bệch!