Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 412: Bí mật của Cương Cảnh

Đương nhiên nói đến trách nhiệm thì dường như hắn mới là người chủ ý trêu chọc đến Lãnh Băng Băng trước thì phải, chỉ là điều này bản thân Tử Phong không hề nghĩ tới, mà có nghĩ tới thì hắn cũng không tin là bản thân mình lại có một ngày chủ động đi “tán gái” cả.

Mọi người đi thêm mấy ngày nữa, ngẫu nhiên xảy ra chiến đấu thì cũng có nhưng so với lúc trước thì mọi chuyện lại khá là bình yên, không có thất giai yêu thú hay là Huyết Ma, tối đa cũng chỉ là lục giai yêu thú, vừa vặn để cho mấy người dưới Thánh Cấp trong đoàn người đông đảo hơn nửa ngàn người này có cơ hội động chân động tay.

Sinh Hồn bí cảnh không hổ là nơi khiến các đại thế lực đỏ mắt, trong mấy ngày này tuy rằng đi cùng nhau, diện tích truy tìm bị giới hạn nhưng thiên tài địa bảo trân quý cũng tìm được không ít, chỉ riêng những loại dược thảo có chút quý giá cũng đã tìm được cả đám lớn, thảo dược trân quý không nhiều như củ cải trắng nhưng vẫn có thể tìm được một hai, còn đỡ hơn là hoàn toàn không thể tìm thấy như ở thế giới bên ngoài.

Tuy đoàn người bao gồm hai thế lực là Lăng Hư Cung và Thuần Thú Tông nhưng hai tông môn vốn không có hiềm khích gì, chưa kể Thuần Thú Tông đối với trưởng lão của Lăng Hư Cung là Tử Phong còn chịu ơn giúp đỡ lúc trước, hai phe cũng không xảy ra xích mích gì cả, về phần tranh đoạt tài vật thì ai tìm thấy trước thì lấy trước, tìm thấy mà không có bản lĩnh để lấy thì nhường người khác, tình cảnh hoà hợp một cách hiếm thấy.

Cơ hội tầm bảo trong bí cảnh như này không phải là dễ kiếm, cách tốt nhất chính là di chuyển liên tục, chỉ có như vậy mới có thể tìm kiếm được càng nhiều nơi, cơ hội tìm được thứ tốt càng tăng cao. Chỉ là võ giả vượt xa thường nhân nhưng chung quy vẫn là con người, mấy siêu cấp đại cao thủ Thánh Giai như Tử Phong có thể không ăn không ngủ dăm bữa nửa tháng cũng không có vấn đề gì lớn lao, nhưng với đám đệ tử Vương cấp thì còn xa mới có thể làm được như vậy.

Chính vì thế mà khi trời tối thì mọi người sẽ tìm chỗ dừng chân, nghỉ ngơi ăn uống, vừa để tránh đi lại ban đêm nguy hiểm, hơn nữa ở một nơi linh khí thiên địa sung túc như Sinh Hồn bí cảnh thì khi nghỉ ngơi cũng có thể tĩnh tâm tu luyện, nhất cử lưỡng tiện như vậy đương nhiên là phải làm rồi.

Đêm khuya thanh vắng, đám đệ tử hay là chấp sự sau khi ăn uống no nê liền đi nghỉ ngơi, người thì tranh thủ ngủ một chút, người không ngủ thì tranh thủ tu luyện, tận dụng linh khí dồi dào đề thăng tu vi, đến cả các vị trưởng lão cũng nhắm mắt nhập định, tuy nói bọn họ về lí thuyết không bị một chút việc vặt như này làm cho mệt mỏi, nhưng mà tâm lí hưởng thụ thì ai cũng có, tự nhiên phải làm khổ bản thân làm cái gì.

Tử Phong thì là một ngoại lệ, cơ thể hắn nói khó nghe một chút thì như quái vật, miễn là còn linh lực lưu chuyển trong cơ thể, hắn căn bản không cần ăn uống hít thở hay là nghỉ ngơi, đến cả giấc ngủ cũng không cần thiết. Đương nhiên hắn không có thói quen tự ngược đãi bản thân, nếu muốn hắn vẫn có thể ăn uống ngủ nghỉ như bình thường, chỉ là hiện tại hắn đang mải suy nghĩ một vài thứ đến nhập thần nên không đi ngủ.

Kí ức về lần đại chiến với Huyết Ma cách đây mấy ngày chắc chắn hắn chưa thể quên, Tử Phong lúc đó không có thời gian để mà suy nghĩ, chỉ có thể liều mạng chiến đấu, hiện tại rảnh rỗi hắn mới bắt đầu để cho bộ não của mình hoạt động. Nhưng mà câu hỏi đặt ra đó là hắn suy nghĩ về cái gì cơ chứ? Nếu là về đám Huyết Ma thì mọi thông tin về bọn chúng hắn đã nắm được thông qua Phân Tích Nhãn, còn về việc chúng xuất hiện ở trong này thì chỉ có trời mới biết, thiết nghĩ hắn sẽ không rảnh rỗi đến mức suy tính vớ vẩn như vậy…..hoặc là không!

Xác thực hiện tại Tử Phong đang suy nghĩ về lai lịch của đám Huyết Ma này. Phân Tích Nhãn trải qua nhiều lần tiến hoá thì lượng thông tin có thể phân tích được đã trở nên phong phú hơn trước rất nhiều, tuy không phải thứ gì nhìn vào cũng có thể soi được hết thông tin liên quan ra, nhưng số lượng thông tin có thể phân tích tăng lên là điều không thể phủ nhận. Theo như Phân Tích Nhãn, Huyết Ma không phải là sinh vật tới từ Huyền Linh đại lục, mà là sinh vật ngoại lai từ nơi khác tiến vào.

Tử Phong biết rất rõ vũ trụ bao la, chắc chắn còn có những sinh vật khác đang sống, chỉ lấy đơn giản việc hắn xuyên việt chính là minh chứng rõ ràng nhất cho việc này. Nếu chỉ là như vậy thì sự xuất hiện của Huyết Ma ở trong Sinh Hồn bí cảnh không có gì là lạ, bản thân những bí cảnh tồn tại như những không gian độc lập, kết cấu không hề ổn định, có xuất hiện hắc động nối thông với nơi nào đó trong vũ trụ cũng không phải là việc không thể xảy ra.

Chỉ là tính chất của đám Huyết Ma này lại khiến Tử Phong phải suy ngẫm, miễn nhiễm Nguỵ Lĩnh Vực, chỉ có thể bị man lực phá huỷ, thứ tính chất này hắn đã từng thấy một lần, hơn nữa là cách đây không lâu, chính là những kị sĩ khôi lỗi bên dưới bảo địa….à không, phải nói đó là nơi khảo thí của Chúa Tể Hư Không dành cho hắn mới đúng.

Trong một thời gian ngắn xuất hiện hai tạo vật có tính chất tương tự nhau đến một chín một mười, hơn nữa với khả năng thông thiên triệt địa của lão quỷ kia, có thể ngang nhiên tạo ra một cái không gian độc lập chỉ để khảo thí Tử Phong thì cũng có thể vứt đám Huyết Ma này vào trong Sinh Hồn bi cảnh không chút khó khăn, Tử Phong nắm chắc đến chín thành là đám Huyết Ma do Chúa Tể Hư Không thả vào trong bí cảnh.

Chỉ là khiến hắn khó hiểu đó là dụng ý của vị thần linh này là cái gì. Tuy không thực sự gặp mặt nhưng Tử Phong hiểu Chúa Tể Hư Không thường không chủ động làm gì, nhưng nếu đã làm thì tất cả đều có thâm ý, không thể tự nhiên làm mà không có lí do được. Kể cả những nhiệm vụ cưỡng chế do hệ thống ban bố mà thực tế là do Chúa Tể Hư Không thầm thao túng, nhìn thì có vẻ ngẫu nhiên nhưng tất cả đều giúp Tử Phong đạt được một thứ gì đó, hoặc ít nhất là làm một việc có lợi cho bản thân.

Không gian khảo thí với ba vị Thần cấp cường giả trên thiên giới dành cho hắn, bây giờ lại là Huyết Ma, nếu nói Chúa Tể Hư Không chỉ vì nhàm chán mà làm bừa thì có đánh chết Tử Phong cũng không tin, cơ mà dù hắn có nghĩ đến nát óc cũng không thể nào nghĩ ra được lí do. Hắn lơ đãng đưa tay lên bóp trán, không hiểu thế nào mà khớp xương ngón tay của hắn phát ra tiếng kêu “crắc” nho nhỏ khiến hắn chợt ngây người ra. Đây vốn là hiện tượng vô cùng bình thường, kể cả một cơ thể hoàn mỹ như của hắn thì những khớp xương vẫn có cấu tạo như cũ, việc phát ra tiếng kêu là điều không thể tránh khỏi.

Cơ mà một tiếng kêu nho nhỏ như vậy lại đánh động đến Tử Phong, hắn trừng mắt nhìn bàn tay trước mắt đang không ngừng co ra duỗi vào, miệng lẩm bẩm: “Nguỵ Lĩnh Vực….man lực…..phá huỷ….”

Bất chợt Tử Phong mở bảng trạng thái của mình ra, ánh mắt của hắn nhìn vào những dòng chỉ số, danh hiệu của bản thân, rồi đến cả trạng thái hiện tại của bản thân, không có phát hiện gì bất thường ngoại trừ việc chỉ số có tăng cao một chút nhưng không đáng kể, chỉ đến khi hắn nhìn vào thanh kinh nghiệm của mình thì không kìm lòng được mà hít vào một hơi thật sâu.

“21%.....điều này là thực sao??” Tử Phong thầm lẩm bẩm, trong giọng nói để lộ rõ sự khó tin của mình.

Con số 21% chính là chỉ số kinh nghiệm hiện tại của hắn, nếu là lúc bình thường thì cũng chẳng có gì đáng nói, vấn đề ở chỗ đó là kể từ khi đạt tới Thánh cấp thì tốc độ tăng trưởng kinh nghiệm của hắn chậm tới mức đáng thương, bất kể hắn cố gắng ra sao thì điểm kinh nghiệm tăng trưởng rất ít, thậm chí còn trực tiếp không tăng. Lúc này nhìn thấy điểm kinh nghiệm của mình một mạch vọt lên tới 21% thì hắn không khỏi kinh hãi.

Đưa mắt nhìn sang chữ “Cương” cùng với đồ hình khung xương thì hắn ngạc nhiên phát hiện ra chữ “Cương” lúc này trở nên sống động hơn bao giờ hết, không còn là một hư ảnh nữa mà đã trở thành thực chất, cả nét chữ cũng trở nên cứng rắn hơn rất nhiều, chỉ là vẫn có cảm giác thiếu thiếu một chút gì đó, chỉ là thiếu cái gì thì Tử Phong hắn không biết. Cơ mà hắn cũng chỉ liếc qua chữ “Cương” rồi lại bỏ qua, thứ hắn chú ý chính là bộ khung xương kia. Lúc này bộ khung xương không còn hoàn toàn trong suốt nữa, thay vào đó thì từ bàn tay đã hiện thực hoá từ lúc trước, nguyên cả hai cánh tay cùng với bả vai và khung xương sườn cũng đã trở thành xương cốt màu bạc lấp lánh.

Biến hoá rõ ràng như thế này cộng với luồng linh quang lúc trước Tử Phong nghĩ tới khiến suy nghĩ của hắn hoàn toàn thông suốt, bí ẩn khiến hắn phiền lòng bấy lâu nay đã có lời giải đáp.

“Thì ra Cương Cảnh đích thị chính là cảnh giới mới của hệ thống, là một loại tu luyện khác hẳn với thường nhân, bảo sao ta không thể kiếm thêm điểm kinh nghiệm, thì ra là tu luyện không đúng.” Tử Phong thầm cảm thán.

Bí ẩn của Cương Cảnh đã được mở ra, theo như Tử Phong hiểu được thì Cương Cảnh tồn tại tương đương với cảnh giới Thánh Giả, không tu luyện việc lĩnh ngộ pháp tắc như người khác mà tập trung vào tu luyện lực lượng cơ thể. Đến đây thì Tử Phong có thể tự tin khẳng định đám Huyết Ma chính là do Chúa Tể Hư Không thả vào trong bí cảnh, mục đích có lẽ cũng là để giúp hắn luyện tập, đồng thời là một lời gợi ý cho hắn tìm ra được bí mật của Cương Cảnh.

Huyết Ma không bị ảnh hưởng bởi Nguỵ Lĩnh Vực, không phải chính là gián tiếp nói với hắn rằng hãy bỏ qua việc tu luyện Nguỵ Lĩnh Vực hay sao, còn về phần tính chất chỉ có thể bị phá huỷ bởi man lực thì không cần phải nói, đó chính là gợi ý rõ ràng nhất về việc tu luyện lực lượng, bởi vì chỉ có đủ lực lượng mới có thể giết chết được Huyết Ma a.

Đương nhiên những điều trên chỉ là suy đoán, nhưng phải đến chín thành chín đó là sự thực, không nói đâu xa, chỉ riêng việc điểm kinh nghiệm của Tử Phong tăng vọt đã là minh chứng rõ ràng nhất rồi.

Tử Phong ngẫm lại mọi hành động của Chúa Tể Hư Không, thậm chí đến cả việc để mình sử dụng Tai Ách Quỷ Kiếm có sức nặng kinh khủng cũng là có dụng ý thâm sâu, hắn không khỏi có chút bội phục lão quỷ này, dụng tâm thật là kín đáo, tưởng như vô tình mà lại là cố ý, không ngờ lại chọn cách này để “chỉ điểm tu luyện” cho hắn, bảo sao khi hắn hỏi thì lão lại ngậm miệng không trả lời, quả nhiên là khảo nghiệm, là khảo nghiệm thì cần hắn tự đi tìm lời giải.

- -----------------