Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 456: Chuyện Xưa Của Hạ Sương Ii



Chỉ nghe Hạ Sương dựa vào trong lòng Hồ Tư Doanh, tiếp tục nói:
- Hắn lấy hình của chị, ép chị phải tự hiến bản thân mình cho hắn, hắn còn nói là có một số video mật của chị, nếu như chị không phối hợp với hắn, hắn sẽ đem những thứ đó công bố lên mạng, để chị mất mặt trước bàn dân thiên hạ. Chị đương nhiên là không chịu làm theo, nhưng một người con gái như chị, có thể nghĩ ra cách quả thực không nhiều, em cũng biết danh tiết của người con gái vô cùng quan trọng. Vốn dĩ chị còn nghĩ rằng Liễu Đạo là chính nhân quân tử, trong số những người theo đuổi chị hắn là một người rất có phẩm đức, nhưng cho đến thời khắc đó chị mới nhìn rõ bộ mặt thật của hắn, sở dĩ hắn muốn đoạt được cơ thể chị, e rằng cũng không phải vì thích chị, mà là muốn mượn quan hệ với chị tiến vào gia tộc chị.
- Trước mặt mọi ngươi chị là một cô gái xinh đẹp, có diện mạo tuyệt mỹ, có dáng người tuyệt hảo, lại còn đi học ở một trường đại học nổi tiếng toàn quốc. Nhưng phía sau ánh hào quang, chị lại có thân thế đáng thương của mình. Chị xuất thân ở một gia tộc thương nghiệp, năm đó mẹ chị là một bảo mẫu trong nhà bố chị, bởi vì phát sinh quan hệ với ông, sau đó sinh ra chị. Sau khi sinh ra chị, bố không kết hôn với mẹ, mà là ẹ một khoản tiền, đuổi mẹ con chị rời khỏi Lĩnh Hải.
- Người bố mà chị chưa từng gặp mặt qua một lần, nghe nói có 3 người vợ, còn có những người phụ nữ giống như mẹ vậy, đều sinh qua con cho ông ấy, trừ người vợ cả ra, những người phụ nữ khác đều bị ông dùng tiền đuổi đi. Sau khi chị khôn lớn có nghe mẹ nhắc qua ông ấy, nói ông rất có tiền, là người đàn ông rất thành thục, rất có cảm giác trách nhiệm, đối với cái này chị chưa bao giờ cho là đúng cả, một người đàn ông đối với người phụ nữ và con cái của mình cũng không chịu trách nhiệm có tư cách gì được khen ngợi như vậy. Mẹ chị trước giờ chưa bao giờ nói tên ông ấy cho chị biết, chỉ nói là ông ấy có nỗi khổ riêng.
- Sau này chị thi đậu đại học Thanh Hoa, bởi vì xinh đẹp, thành tích học tập cũng tốt, chị cũng học cách ăn mặc từ mẹ, người theo đuổi trong trường cũng càng lúc càng nhiều. Cho đến một ngày, có một người theo đuổi nói hắn quen với người bố chị chưa từng gặp mặt, hắn nói bố chị họ Tiêu còn nói ông ấy sắp chết rồi, bây giờ muốn phân chia gia tài, nói là có mấy trăm triệu, có thể còn không chỉ có vậy.

- Lúc ấy chị cũng không để ý lắm, nhưng ngay lúc chị và Liễu Đạo cùng ở chung phòng, Liễu Đạo đem hết thảy những điều này nói với chị, hắn nói người bố của chị muốn chia một phần tài sản của ông ấy cho chị, đương nhiên cũng bao gồm những người phụ nữ khác và các con của ông. Mục đích của Liễu Đạo chính là muốn có được phần tài sản đó của mẹ con chị, thậm chí hắn còn bỉ ổi nói là muốn có được cơ thể của mẹ chị, còn mỹ danh nói là vì muốn chăm sóc hai mẹ con bơ vơ.
- Sau khi biết rõ lòng lang dạ sói của hắn, làm sao chị có thể cho hắn đạt được, chị hẹn Liễu Đạo đến khách sạn, trước đó đã chuẩn bị sẵn thuốc, ngay khi hắn vừa cởi quần áo chị ra xong, chị liền khuyên hắn uống nước chị đã pha thuốc. Sau khi hắn dính chiêu, toàn thân liền không có sức lực, toàn thân mềm nhũn nằm trên ghế sofa, chị cầm cây kéo đã chuẩn bị sẵn, liền hung hăng đâm vài cái vào phía dưới của hắn!
Nói đến đây, Hạ Sương mạnh mẽ nảy ra khỏi lòng của Hồ Tư Doanh, cổ họng Hồ Tư Doanh nhúc nhích một cái, kinh ngạc hỏi:
- Chị thiến hắn rồi hả?
- Đúng!
Hạ Sương gật gật đầu, hít sâu một hơi, nói:
- Vốn dĩ chị không định như vậy, nhưng lúc ra tay chị rất căng thẳng, cầm kéo đâm lung tung, cũng không nhìn rõ bộ phận, kết quả chó ngáp phải ruồi thiến luôn Liễu Đạo!

- Thiến rất tốt, haha!
Lúc này Tiêu Thần vẫn còn ở ngòai cửa, trong lòng không khỏi âm thầm khen tốt, cũng may Hạ Sương không bị thằng gia súc Liễu Đạo đó xxoo, không thì bản thân thật sự không có mặt mũi nào đối diện với cô ấy!
- Tại sao không đá bể trứng của hắn vậy, thật là, cô nhân từ quá rồi!

Tiêu Thần nhỏ tiếng nói vài câu, tiếp tục nghe hai cô gái trong đó trò chuyện.

- Sau khi thiến Liễu Đạo, chị liền trốn ra khỏi khách sạn đó, sợ hãi rời khỏi căn phòng đó, chị trở về trường, đóng gói đồ đạc của mình, chị biết mình nhất định phải rời khỏi nơi này, bởi vì Liễu Đạo cũng là một công tử bột, chị làm hắn như vậy, gia tộc của hắn nhất định sẽ không buông tha chị. Vì thế chị đóng gói trong đêm, ngồi xe lửa từ Bắc Kinh đến Lĩnh Hải, sau đó thông qua điện thoại cũng kêu mẹ đến Lĩnh Hải, lúc trước đã một khoảng thời gian chị làm qua giáo viên trung học, nhưng không được như ý.
Nói đến đây, Hạ Sương càng thêm đau khổ, sắc mặt có chút khó coi, cái điều không như ý mà cô đang nói, chính là nữ giáo viên chủ nhiệm đồng nghiệp đó, nếu khi đó Tiêu Thần không xuất hiện kịp thời, nói không chừng bây giờ bản thân đã bị cô ta cưỡng hiếp rồi, nghĩ lại cũng thấy sợ.
- Công việc tiếp viên hàng không này là tuần truớc chị mới tìm được, cũng là nhờ sự giúp đỡ của một người bạn, không ngờ lại gặp em và anh Tiêu ở đây.
Sắc mặt của Hạ Sương khá hơn một chút, ở chung với Tiêu Thần cô luôn có cảm giác, có một cảm giác an toàn rất mạnh.
Sắc mặt Hồ Tư Doanh hơi tái, khổ sở cười nói:
- Chị Hạ Sương, không ngờ chị lại có những trải nghiệm như vậy, vậy sau này Liễu Đạo đó thế nào, chị có hỏi thăm không?
Hạ Sương thở dài, nói:
- Sau này một người bạn tốt của chị đã nói cho chị biết tin tức của hắn, nói là vì bị thương nặng, nghỉ học rồi, nhưng Liễu Đạo và Liễu gia không vì chuyện này mà báo cảnh sát. Những bức hình với clip mà hắn nói, đến giờ chị vẫn chưa nhìn thấy trên mạng, chị cũng lo lắng chứ, sợ một ngày nào đó đột nhiên nhìn thấy những tấm hình không hay của mình trên mạng. Công việc bây giờ của chị cũng vô cùng khó làm, bởi vì vừa mới ra trường, cơ bản là chưa tiếp xúc qua xã hội, cho nên vẫn còn rất khó khăn, hơn nữa chị cũng không dám làm ở một chỗ lâu quá, sợ để lại ấn tượng cho người khác, đến lúc Liễu Đạo tìm đến, thì phiền phức rồi.

Nghĩ đến người bạn học Liễu Đạo bị mình thiến, thì Hạ Sương lại cảm thấy trong lòng có một cái gai, có một trái bom hẹn giờ trong lòng mình, cô sợ một ngày nào đó khi mình đang lướt web, nhìn thấy hình ảnh và clip không hay của bản thân, đến lúc đó trên mạng sẽ có những từ mới xuất hiện, ví dụ hoa khôi xinh đẹp của trường nào đó. Các từ đại loại, nghĩ thôi cũng đã thấy sợ rồi.
Từ Bắc Kinh đến Lĩnh Hải đã hơn 3 tháng rồi, không một ngày nào là Hạ Sương ngủ ngon, thậm chí có lúc nằm mơ thấy Liễu Đạo cầm cây kéo, cắt về phía mình.
- Chị sống cực khổ quá!
Hồ Tư Doanh nghe đã thấy rất chua xót rồi, cô ôm lấy Hạ Sương, nói
- Nói như vậy chị làm tiếp viên hàng không cũng sẽ không lâu rồi, hay là chị sống cùng em nhé?
- Sống cùng em?
Hạ Sương nói một cách ngờ vực, trong lòng lại có chút cảm động.
Hồ Tư Doanh mỉm cười nói:
- Đúng vậy, chị Hạ Doanh không phải sợ Liễu Đạo đến làm phiền chị sao, vậy chị có thể đến nhà em ở, sẵn tiện cũng có thể chơi với em, thậm chí có thể tiếp tục học đại học ở Lĩnh Hải, nhà em có rất nhiều vệ sĩ đó.