Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 325: Phòng 809


- Em không nói phản đối, chứng minh vẫn có thể theo đuổi chị.
Tạ Tiểu Như nháy mắt to, vẻ mặt mờ ám nhìn Tiêu Thần.
Tiêu Thần thất thần, nhìn vẻ mặt này của Tạ Tiểu Như, cảm giác có điểm giống sói già xấu xa lừa gạt dê con, nhưng hắn vẫn gật đầu.
- Coi như thế đi, tuy nhiên chị muốn em theo đuổi chị làm gì! Chị Tiểu Như không phải rất nhiều người theo đuổi sao.
Tiêu Thần cười nói.
Tạ Tiểu Như lau nước mắt:
- Nếu như em có thể theo đuổi chị, vậy ngày mai chỉ có thể làm phiền em nha… Chị đã nói với mẹ, em chính là đối tượng của chị, trưa mai em theo chị về nhà gặp mẹ.
- Cái gì!
Tiêu Thần trực tiếp té xỉu!
Trời ạ, gặp cha mẹ? Bà vợ này đến quá dễ mà!

Cha mẹ Tạ Tiểu Như thực hiện áp lực mạnh mẽ với cô, nhị lão thật khiến người ta không có biện pháp, Tạ Tiểu Như đành phải nói dối là mình đã có đối tượng để nhị lão hết hy vọng với người kia. Cha mẹ Tạ Tiểu Như cũng không phải người ngu, cương quyết bắt Tạ Tiểu Như phải đưa đối tượng về cho họ nhìn mặt. Trên danh nghĩa nói là xem xét phẩm hạnh của người ta, thực chất là không tin Tạ Tiểu Như đã có đối tượng. Tạ Tiểu Như lúc này quýnh lên liền nói ra tên Tiêu Thần, nhưng cô lại sợ Tiêu Thần không đồng ý, dù sao cũng mới quen có vài ngày, liền để người ta giả mạo làm đối tượng của mình để đi gặp cha mẹ. Kết quả là trình diễn ra một màn khổ nhục kế kia, trước thì khóc lóc ầm ỹ, Tiêu Thần cũng không nỡ cự tuyệt phải hẽm?
Có cô gái xinh đẹp đưa ra yêu cầu quỷ dị như vậy, Tiêu Thần tự nhiên không có cự tuyệt tất yếu, thêm việc trưa mai vẫn chưa nghĩ ra đi đâu ăn cơm, vậy thì tốt rồi, vừa muốn giả làm voi, lại tìm được chỗ ăn cơm.
- Được rồi, ngày mai về nhà cùng chị.
Tiêu Thần làm bộ như bất đắc dĩ thở dài. Trên thực tế, trong lòng hận không thể vui vẻ đồng ý.
Tạ Tiểu Như vừa nghe liền vui như nở hoa, bưng lấy mặt Tiêu Thần hung hăng hôn hai cái,

- Tiểu Thần, chị yêu em quá đi! Vạn tuế!
- Ách.
Bạn học Tiêu Thần thoáng cái bị phi lễ, nhưng lại hết sức đắc ý, lẩm bẩm nói,
- Nếu là hôn vào miệng mấy cái thì càng tốt.
- Thôi, tiện lợi cho em.
Tạ Tiểu Như là con gái phương Bắc, dám làm dám chịu, không phải là nói cho xong chuyện, dứt lời ôm lấy đầu Tiêu Thần, cái miệng nhỏ nhắn dính lên cái miệng rộng của Tiêu Thần vài cái.
- Ách… Kỳ thật ở phía dưới cũng ngứa…
Bạn học Tiêu Thần hôn mê, hạnh phúc ngất đi, những lời này hắn đương nhiên không dám nói ra, chỉ có thể giấu ở trong lòng.
- Tiểu Thần, cảm ơn em giúp chị lần này.
Tạ Tiểu Như kéo tay Tiêu Thần, cười rộ lên, cùng Tiêu Thần ngồi trên sô pha.
Tiêu Thần vỗ ngực hét lên:
- Khách khí cái gì! Chị cũng biết, em là người thiện lương nhất, thích nhất là giúp đỡ người khác!
- Ha ha, tuy nhiên ngày mai đến nhà chị, Tiểu Thần nên chuẩn bị tốt tâm lý nha, mẹ chị khá…
Tạ Tiểu Như nhắc đến mẹ mình, sắc mặt liền xấu đi.
- Bác gái khá cái gì cơ?
Tim Tiêu Thần đập nhanh mấy nhịp, không phải là bà mẹ đanh đá chứ!

Tạ Tiểu Như che miệng cười cười, nói:
- Không có gì, kỳ thật mẹ chị cũng không phải người gây khó khăn cho người khác, chỉ có điều bà đặc biệt ngại nghèo yêu giàu, đặc biệt coi trọng những người đàn ông biết ăn mặc và thưởng thức… Dù sao thì em hiểu đấy…
- À!
Tiêu Thần gật gật đầu, cam đoan nói,
- Chị chứ yên tâm, ngày mai em nhất định ăn mặc gọn gàng!
Nói trắng ra là, mẹ Tạ Tiểu Như là người tương đối yêu tiền, tuy nhiên đây cũng không phải cái gì sai trái. Có tiền, thì có tư bản khiến cuộc sống trôi qua thư thả một chút, tuy tiền không phải vạn năng, nhưng không có liền thì lắm rắc rối, cuộc sống bây giờ chỗ nào không cần tiêu tiền. Hy vọng con gái có thể gả cho người có tiền, làm mẹ, điểm này vẫn là tốt.

Buổi tối Tiêu Thần vốn muốn lên tầng trên thăm Tần Vận một chút, nhưng vì phải chuẩn bị để ngày mai đến nhà Tạ Tiểu Như. Không có cách, mới đến bảy giờ đã bị Tạ Tiểu Như kéo đi khu mua sắm lớn BJ, mua quần áo, mua quà biếu.
Hai người đi dạo đến tận hơn mười một giờ mới quay về khách sạn Quang Huy, vừa vào phòng, Tạ Tiểu Như liền nằm lên sô pha, cũng không quan tâm hình tượng thục nữ gì.
- Ai nha! Thật sự là mệt chết đi được!
Tạ Tiểu Như vui sướng hài lòng hô.
Tiêu Thần đóng cửa lại, đặt toàn bộ túi lớn túi nhỏ trong tay xuống cạnh cửa, ngồi bên cạnh đầu Tạ Tiểu Như, xoa cánh tay mình, phàn nàn nói:
- Đúng vậy, đi dạo phố với con gái là thời điểm đau khổ lớn nhất đời người đàn ông.

- Không nhất định nha, nếu như thật lòng thích cô gái kia, vậy người đàn ông cùng cô ấy đi dạo phố sẽ cảm thấy rất hạnh phúc…
Tạ Tiểu Như vẻ mặt khát khao lầu bầu.
- Cũng…
Tiêu Thần quay đầu qua, miệng còn chưa nói đã bị cảnh xuân trong mắt hấp dẫn.
Bởi vì Tạ Tiểu Như nằm trên sô pha, mà mình thì ngồi cạnh đầu cô, từ góc độ nhìn sang của hắn, một khe rãnh thật sâu hiện lên dưới làn da trắng, tuyết phong tạm coi là đầy đặn mang theo hào quang thánh khiết như triệu tập bạn học Tiêu Thần.
- Cũng cái gì…
Tạ Tiểu Như ngước mắt nhìn Tiêu Thần, thấy mắt sói của người này thì lập tức phát hiện ra mình bị lộ “hàng”, nhanh chóng lấy tay che trước ngực, mặt đỏ lên như rặng mây đỏ, tim như nai nhảy!
- Nhìn cái gì đấy hả! Em là đồ đểu!
Tạ Tiểu Như nhanh chóng ngồi dậy, ôm lấy cái gối trên sô pha bảo vệ cảnh sắc phía trước.
Tiêu Thần lại không cảm thấy có gì, ngược lại nghe thấy giọng điệu nửa giận của Tạ Tiểu Như, cảm thấy rất thoải mái.
Đây là con gái nhà người ta xấu hổ đây mà, đã hiểu, đã hiểu…
Người đọc trộm sách có thể gọi là trộm không? Không! Chỉ có thể gọi là đọc lén!
Anh Đại Pháo kia nhìn ngọn núi của người khác có thể nói là rình coi sao? Không! Chỉ có thể nói là thưởng thức! (=]] có lý)
- Không nhìn gì cả…
Tiêu Thần cười ha hả nói,
- Chẳng qua là cảm thấy nơi đó của chị Tiểu Như khá được, lúc nhỏ bú không ít sữa mẹ phải không?
- A! Em nói cái gì! Em thật là buồn nôn!
Tạ Tiểu Tư cầm cái gối đang ôm trước người mạnh mẽ đập người anh em Đại Pháo,
- Em bắt nạt chị… bắt nạt chị… Chị từ nhỏ ăn khoai lang mà lớn, không bú sữa mẹ!
Hai người náo loạn trên sô pha một hồi, ngươi tới ta đi không biết mệt. Tạ Tiểu Như rốt cuộc thể hiện một mặt nữ tính mạnh mẽ, cứng rắn của mình, cương quyến ấn Tiêu Thần xuống sô pha, cưỡi lên người Tiêu Thần, vung tay cầm gối đập Tiêu Thần.
Tiêu Thần đương nhiên không cam chịu cứ như vậy mà bị đè dưới thân, liều mạng lôi kéo túm gối ôm vào lòng, kéo một cái liền kéo Tạ Tiểu Như tới, ôm chặt lấy.
- Ha ha, xem chị đập em như nào!
Tiêu Thần rút ra cái gối chắn giữa hai người vứt ra ngoài, giữa hai người không có vật ngăn cách, cứ như vậy ôm chặt Tạ Tiểu Như.
- Ăn khoai lang lớn lên cũng có thể tốt như vậy… khoai lang của nước Cộng Họa quả thực là đồ tốt…
Tạ Tiểu Như cứ như vậy bị Tiêu Thần ôm, Tiêu Thần tự nhiên cảm thấy sự đầy đặn phía trước Tạ Tiểu Như, không kìm nổi tán thưởng.
Ai nói ăn thịt bò thì tốt? Khoai lang của nước Cộng Hòa cũng là thực phẩm dinh dưỡng, ngàn vạn lần chớ xem thường khoai lang của nước Cộng Hòa chúng ta!
- Hô hô…
Tiêu Thần nói tiếp hai phút, Tạ Tiểu Như đều không nghe thấy gì, chỉ nghe thấy tiếng tim cô đập nhanh hơn.
Giương mắt nhìn người Tạ Tiểu Như, cô đang nhắm đôi mắt đẹp, lông mi dài run lên một cái, sắc mặt đỏ đỏ, thậm chí hắn có thể cảm thấy khí nóng tràn lên mặt mình.
- Đây là…
Tiêu Thần giật mình, chính mình đang lúc bị đè nặng, từ góc độ phía dưới nhìn lên, cảnh sắc thật sự rất đẹp.

Tạ Tiểu Như tuy diện mạo kém Elizabeth, cũng kém Hoa Hồng Ngân Ti, cũng kém các cô Cao Thi Nhu, Hà Phương Nhã, nhưng cô cũng là loại không thể nén lòng mà nhìn hai lần. Toàn bộ ngũ quan phối hợp hài hòa, dáng người cũng khá tốt, hơn nữa cô hiện tại xấu hổ động tình ép tới Tiêu Thần nhanh như vậy, khiến tả hỏa ở bụng bạn học Tiêu Thần lập tức lủi lên.
- Đẩy… hay là không… Nhanh chóng đẩy, vừa lúc ngày mai đi gặp cha mẹ cô… Mấy ngày này cô đều giúp mình nhiều như vậy… Chẳng lẽ ngươi còn không rõ ràng tâm tư cô ấy sao?...
- Cô ta muốn tìm người giả làm đối tượng… Đầu tiên liền nghĩ đến chính là ngươi… Chẳng lẽ ngươi vẫn không rõ lòng cô ta sao?
- Không được… cô ta không hiểu về ngươi. Ngươi hiện tại đẩy ngã cô trên thực tế chính là hại cô ta… Lần đầu tiên của cô hẳn là giữ cho người đàn ông cô thực sự yêu!
- Ngươi hiện tại đẩy ngã cô ta… Vậy ngươi chính là tên súc sinh!
Trong đầu, có hai thanh âm không ngừng cãi vã, ngươi tới ta đi, trong khoảng thời gian ngắn, Tiêu Thần lâm vào cảnh thiên nhân giao chiến, nhịp tim cũng không ngừng tăng lên…
- A! Đừng cãi nữa!
Tiêu Thần cố gắng đánh vào đầu mình, hết sức khiến mình bình tĩnh trở lại, ngẫm lại thật đúng là không nên đẩy ngã cô, chính mình không sao, nhưng vạn nhất sau khi xảy ra chuyện cô hối hận…
Nhưng vào lúc này, Tạ Tiểu Như đang nhắm đôi mắt đẹp, đột nhiên nhẹ giọng nói ra lời nói thân mật:
- Thần… muốn em… mau muốn em…
(Dg: Ây, để phù hợp với hoàn cảnh nên chuyển thành anh em, lão tác giả thật nên viết sắc hiệp, còn dám tự nói mình thuần khiết)
- A!
Vừa mới còn tồn tại một tia lý trí, lập tức biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa.
Tiêu Thần liều lĩnh đánh tiếp, miệng rộng hôn lên đôi môi nóng bỏng của Tạ Tiểu Như, mạnh mẽ hôn cô, hai tay cũng vòng lên hông cô, ở phía sau lưng cô nhẹ nhàng âu yếm, trượt đến lưng của cô, có chút kích động cởi bỏ…
Tạ Tiểu Như có chút ngượng ngùng đáp lại Tiêu Thần, cô cũng chưa từng tiếp xúc thân mật với đàn ông như vậy, 23 năm rồi, đây là lần đầu tiên!
- Ưm…
Mặc dù không có kinh nghiệm, nhưng cô biết hiện tại mình rất nóng, rất nóng, cần hòa làm một với người đàn ông trước mắt.
- Để em giao thân thể mình cho anh đi, Thần…
- Yên Tâm, chị Tiểu Như, anh nhất định sẽ thật tốt với em…
- Từ hôm nay trở đi… Gọi em Tiểu Như.
- Được… Tiểu Như… Anh muốn vào rồi… Chuẩn bị xong chưa…
- Xong… rồi…
Trong tiếng gọi vừa kích động vừa thống khổ, Tạ Tiểu Như từ con gái biến thành phụ nữ, biến thành người phụ nữ của bạn học Tiêu Thần.