Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 29: Rèn thể tầng hai.


- Muốn tắm trước một cái rồi ngủ tiếp hay mát xa toàn thân trước. À. Hay chị tắm rửa trước, em nhường giường cho chị ngủ. Em nằm thảm cũng không sao.
Nhìn Chu Tử Y gục đầu ngủ say trong lòng Tiêu Thần đấu tranh tư tưởng mãnh liệt. Không biết nên tắm rửa cho bà chị xinh đẹp này có được không?
Vạn ác chi chủ, tha thứ cho thiếu niên vô tri này đi.
- Ừ.
Chu Tử Y đột nhiên hừ nhẹ mũi. Âm thanh nghe rất êm tai, nếu như trên giường khẳng định sẽ rất kích thích. Ngay sau đó nàng nói mớ một câu:
- Tiêu Thần. Mau mau đưa chị tới.
Nghe Chu Tử Y nói mơ như vậy Tiêu Thần có chút hấp tấp, hi vọng bà chị xinh đẹp này trong mộng muốn làm diễn viên chính. Bất giác cô nàng tiếp tục hừ một câu.
- Chị thấy tiểu đệ đệ của em nhỏ như vậy, không bằng cắt đi. Để lại cũng vô dụng.
Chu Tử Y nói mớ câu này khiến Tiêu Thần hoàn toàn tắm lịm ý tưởng tiêu hồn, đành thay nàng cởi giày dùng khăn lông ướt lau mặt ôm cô tới phòng khác.
*****

Rạng sáng đèn trong phòng vẫn sáng. Hắn ngồi xếp bằng trên giường, hai tay chập làm một, trước người kết thành thủ ấn kỳ lạ. Đôi mắt hắn nhắm nghiền, hô hấp cân bằng. Kế đó từ mũi hắn toát ra một luồng khí nhỏ, theo thời gian luồng khí đó chậm rãi chui vào lòng bàn chân hắn.
Khí nhập thể trên mặt Tiêu Thần cũng lộ ra vẻ vui mừng, gương mặt hắn sáng bóng. Vết thương trên lòng bàn tay phải lúc này dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được từ từ liền lại. Cảm giác vết thương sắp khỏi hoàn toàn khuôn mặt Tiêu Thần cũng lộ ra vẻ vui mừng nhưng hắn vẫn tiếp tục nhắm mắt, đầu ngón tay tiếp tục giữ nguyên tư thế tu luyện.
Mặt trời lấp ló đằng xa mang theo vài tia sáng chiếu thẳng vào cửa sổ, nhiệt độ trong căn phòng cũng dần cao lên.
Luồng khí cuối cùng nhập thể đôi mắt Tiêu Thần cũng chậm rãi mở ra.
- Rốt cuộc cũng luyện tới tầng thứ hai (Nội công tâm pháp Cầm Long Bí Điển chia làm ba tầng: rèn thể, luyện đan, thành thần. Trong đó rèn thể chia làm chín tầng. Cũng gọi là Cửu luyện kim thân. ). Không ngờ khúc mắc với Hà Phương Nhã một hồi lại tiến giai thành công. Xem ra mình còn phải cảm tạ bà mẹ vợ xinh đẹp này.
Khóe miệng Tiêu Thần xuất hiện nụ cười. Hắn nhìn vết thương trên tay khép lại, không khỏi vui mừng khoa chân múa tay.
- Tiêu Thần.
Lúc này cửa phòng Tiêu Thần đột nhiên mở tung.
- A...
Tiêu Thần còn chưa kịp ngẩng đầu lên đã nghe âm thanh thiếu nữ chói tai:
- Cái tên biến thái Tiêu Thần này. Sao cậu không mặc quần áo?
Chu Tử Y vừa mới ngủ dậy, trong đầu vẫn còn mơ hồ. Đây là một nơi xa lạ, có thể là nhà Tiêu Thần. Nàng vô thức tiến vào phòng hắn, vừa thấy được Tiêu Thần trần truồng ngồi trên giường. Việc này quả thực đáng xấu hổ. Chu Tử Y lớn như vậy nhưng chưa từng nhìn qua thân thể đàn ông, hôm nay là lần đầu tiên.
- Thịch thịch...
Trái tim Chu Tử Y đập mạnh, nghĩ tới cái cong cong phía dưới của Tiêu Thần nàng lập tức đỏ mặt tía tai.
- Vào đi chị Tử Y. Em mặc quần áo tử tế rồi.
Sau vài phút đồng hồ Tiêu Thần hướng ra phía ngoài hô. Điều ngày không thể trách hắn. Hôm qua lúc tu luyện công pháp quả thực rất cường liệt. Nếu hắn mặc quần áo xem chừng toàn bộ sẽ bị đốt cháy. Hắn cũng không ngờ tiến tới tầng hai lại mất nhiều thời gian như vậy, tới tận 6h sáng mới xong. Hiện tại hắn cảm thấy rất đói bụng.
- Tiểu tử cậu có phải không mặc quần áo, cho rằng tôi sẽ tiến vào phòng?
Chu Tử Y nghe Tiêu Thần gọi hít sâu vài hơn, đẩy cửa tiến vào chất vấn hắn.
- Chị à. Em không phải thần tiên, sao có thể tính được điều này. Đây là thói quen khi ngủ của em.
Tiêu Thần ngượng ngùng cười. Hắn cũng không có thói quen ngủ này, chẳng qua viện cớ giải thích với Chu Tử Y như vậy.

- Thật ghê tởm.
Chu Tử Y khinh thường mắng, kế đó ra lệnh:
- Hiện tại chị rất đói bụng. Cậu mau đi mua cái gì cho chị ăn nhanh.
- Ách...
Tiêu Thần ngây ra một lát:
- Trong tủ lạnh có mỳ tôm đó. Chị lấy ra mà nấu.
- Không. Chị muốn ăn sữa đậu nàng và bánh bao hấp. Hiện tại cậu đi mua nhanh.
Chu Tử Y chu cái miệng nhỏ nhắn, hừ giọng:
- Tốt nhất cậu nghe lời mau, nếu không chị đây dùng dao nhỏ cắt cậu.
- Em đi không được sao?
Tiêu Thần quả thực hết chỗ nói. Sao nữ nhân đều có vẻ rất vui mừng khi uy hiếp nam nhân vậy. Chẳng qua chiêu này rất có tác dụng. Thử nghĩ một người đẹp lấy ngươi làm thứ ăn. Sặc...ý nghĩ này quá tà ác.
*****
Mười phút sau Tiêu Thần xuống lầu mua điểm tâm đã trở lại.
- Chị Tử Y. Mau ăn sáng.
Vừa mở cửa phòng Tiêu Thần ngửi thấy một mùi thơm dễ chịu truyền ra từ phòng tắm. Đồng thời tiếng xối nước rào rào thông báo cho hắn biến cô nàng đang tắm.
- Cậu ăn trước đi. Tôi tắm trước đã. Trên người bẩn chết được.
Trong phòng tắm truyền ra tiếng Chu Tử Y. Điên cuồng đêm qua mồ hôi quyện với mùi rượu khiến Chu Tử Y vô cùng khó chịu, nàng đành phải trưng dụng nhà tắm của Tiêu Thần một lát.
Mới vừa đặt điểm tâm lên bàn cửa nhà Tiêu Thần đã vang lên tiếng gõ.
- Ai tới lúc này đây?

Trong đầu Tiêu Thần thầm nghĩ, bất quá hắn lập tức cảm thấy không ổn? Có phải là Cao Thi Nhu? Nếu nàng thấy Chu Tử Y ở đây liệu có cho hắn vài cái tát?
- Rầm rầm...
Cửa vòng lại vang lên tiếng đập.
- Tiêu Thần. Còn không mau mở cửa.
Đứng trong phòng tắm Chu Tử Y nghe được tiếng gõ cửa vội giục Tiêu Thần.
- Mẹ nó. Chết thì chết. Cùng lắm giải thích với Thi Nhu là được.
Tiêu Thần quyết tâm đi tới cửa. Bất quá người trước cửa dọa hắn nhảy dựng lên.
Thì ra người đến là Uông đại tiểu thư. Một thân thanh thuần động lòng người, bộ dạng ngơ ngác đứng trước cửa không biết nàng đã chịu ấm ức gì đôi mắt ngấn lệ, tội nghiệp nhìn Tiêu Thần. Tiêu thần đứng lặng trước cửa. Uông Tiểu Kỳ nhìn hắn giây lát kế đó nước mắt trào ra, đột nhiên chui vào lòng Tiêu Thần khóc oa oa.
- Ách. Đây là chuyện gì vậy?
Tiêu Thần vẻ mặt khó hiểu nhưng cũng không dám lộn xộn. Uông Tiểu Kỳ được dịp úp mặt vào ngực Tiêu Thần khóc tới khô nước mắt.
- Xoẹt xoẹt...
Cửa phòng tắm bật mở Chu Tử Y choàng khăn tắm vừa bước ra đã thấy một cô gái nhỏ khóc hết nước mắt trong lòng Tiêu Thần. Nữ cảnh sát không hiểu cô nàng kia vì sao đau đớn như vậy? Chẳng lẽ đây là bạn gái Tiêu Thần?
- Tiêu Thần. Cậu ức hiếp bạn gái?
Chu Tử Y điều chỉnh tâm lý tốt, tiến tới chất vấn.